NGƯỜI ĐỜI THÍCH CHỌN ĐAU KHỔ
Một hôm, vị thiền sư và người đệ tử của ông ngồi nói chuyện cùng nhau. Người đệ tử này nói:
– “Thưa thầy! Khoảng thời gian này, con cảm thấy cuộc sống vô cùng thống khổ, vô vị. Thực sự là khiến con phải phiền não.”Vị thiền sư không nói gì mà dẫn người đệ tử của ông tới một mảnh đất trống rồi hỏi:– “Con hãy ngẩng đầu lên xem, con nhìn thấy gì nào?”Người đệ tử trả lời:– “Thưa thầy, con nhìn thấy bầu trời rộng lớn ạ!”Vị thiền sư lại nói:– “Bầu trời rất rộng lớn phải không? Nhưng ta lại có thể dùng một bàn tay mà che khuất được cả bầu trời đấy!”Người đệ tử nghe xong, tỏ vẻ không tin. Vị thiền sư liền dùng một bàn tay và che lên hai mắt của đệ tử rồi hỏi:– “Con bây giờ có còn trông thấy bầu trời nữa không?”Thiền sư lại nói tiếp:– “Trong cuộc sống, một chút thống khổ, một chút phiền não, một chút trở ngại cũng giống như bàn tay này. Chúng ta nhìn thì thấy nó rất nhỏ, nhưng nếu không bỏ nó xuống mà cứ đặt nó ở trước mắt mình, đặt nó ở trong lòng mình thì nó sẽ che khuất bầu trời quang đãng của chúng ta. Thế là, chúng ta sẽ bỏ lỡ mất ánh mặt trời, bỏ lỡ mất bầu trời trong xanh và những áng mây sắc màu đẹp đẽ.”Người đệ tử sau khi nghe xong đã hiểu rõ nguyên do nỗi thống khổ của mình.
(*) Đau khổ hay vui vẻ đều là sự lựa chọn của chính bản thân mỗi người. Nếu như chúng ta cứ giữ những đau khổ ấy lại bên mình thì chỉ khiến khoảng không gian của chúng ta bị tối tăm và nhỏ hẹp đi mà thôi
NỖI KHỔ HỒNG TRẦN,SƯỚNG HAY KHÔ,TRUYỆN NGẮN PHÂT
“Thầy an cư tại Tu viện, con an cư ở đâu?”
Phật Thuyết Kinh Vô Lượng Thọ ưu Ba đề Xá Nguyện Sanh
Phật Thuyết Kinh Trường A Hàm Thập Báo Pháp
Phật Thuyết Kinh Bát Nhã Ba La Mật - Phẩm Năm Mươi Năm - Phẩm Bất Thối Chuyển
Phật Thuyết Kinh Thập địa - Phẩm Mười - Phẩm địa Pháp Vân - Tập Ba
Phật Thuyêt Kinh đại Bát Niết Bàn - Phẩm Mười Chín - Phẩm Thánh Hạnh - Phần Bốn