ĐIỀM TĨNH
Phu Bi, là một vị quan nổi tiếng trong triều đại nhà Tống, đã có một mức nhẫn hết sức cao ngay cả khi ông ấy còn trẻ.
Khi người ta mắng nhiếc ông, ông coi như mình không nghe thấy và dành hết sự chú ý vào công việc của mình. Hình như ông không nghe gì cả.
Có lần một người ác tâm nguyền rủa ông, dù rằng ông không đáng bị như vậy.
Người bên cạnh ông nói với ông “ông ta đang nguyền rủa ông kìa!”
Phu Bi cười với họ và nói “Tôi sợ là ông ta đang nguyền rủa một người khác”.
Người bên cạnh nói lại với ông “Ông ấy đang gọi tên ông.”
Phu Bi nói “Có nhiều người cùng tên trong thế giới này. Nó không chắc phải là tôi”
Khi người đó nghe câu trả lời, họ cảm thấy thẹn và không nguyền rủa nữa.
chữ Nhẫn,tâm sân giận,lòng từ bi,truyện hay
“Thầy an cư tại Tu viện, con an cư ở đâu?”
Phật Thuyết Kinh Xuất Diệu - Phẩm Ba Mươi - Phẩm Lạc Vui - Tập Ba
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội đầu - Phẩm Mười Một - Phẩm Thí Dụ - Phần Ba
Phật Thuyết Kinh Tương ưng Bộ - Tập Ba - Thiên Uẩn - Chương Năm - Tương ưng Sanh - Phần Bốn - Xúc
Phật Thuyết Kinh Tạp A Hàm - Kinh Mục Liên Sở Vấn
Phật Thuyết Kinh Tạp A Hàm - Kinh Trăng Sáng
Phật Thuyết Kinh đại Phương Quảng Phật Hoa Nghiêm - Phẩm Ba Mươi Mốt - Phẩm Thọ Lượng