Phật Thuyết Kinh Cha Con Gặp Nhau - Phẩm Một - Vua Tịnh Phạn Mới Phát Lòng Tin - Phần Một

Kinh Đại thừa   •   Thứ hai, 25/12/2023, 22:18 PM

Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư Nhật Xưng, Đời Tống

PHẬT THUYẾT

KINH CHA CON GẶP NHAU

Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư

Nhật Xưng, Đời Tống  

PHẨM MỘT

VUA TỊNH PHẠN MỚI PHÁT LÒNG TIN  

PHẦN MỘT  

Tôi nghe như vậy!

Một thời, Đức Phật ở tại nước Xá Vệ thuyết pháp giáo hóa đã xong, rồi đến nước Ca Tỳ La và đang ở trong rừng Ni Câu Luật Đà, cách thành không xa, cùng với đại chúng Tỳ Kheo một ngàn hai trăm năm mươi vị, đều là A La Hán, đã tận các lậu.

Không còn phiền não, tâm thiện giải thoát, tuệ thiện giải thoát, như đại Long Vương, việc làm đã xong, trút bỏ gánh nặng, hoàn tất việc lợi mình, dứt sạch các hữu kết, tâm được tự tại, có khả năng vượt qua bờ bên kia rốt ráo tối thượng.

Tên của các vị là A Nhã Kiều Trần Như, Ma Ha Ca Diếp, Ưu Lâu Tần Loa Ca Diếp, Già Da Ca Diếp, Na Đề Ca Diếp, Xá Lợi Phất, Đại Mục Kiền Liên, các vị đều là đại A La Hán được nhiều người biết.

Lại còn có các chủng loại sai biệt bỏ tà quy chánh, ngoại đạo Ni Kiền Tử, Sa Môn, Bà La Môn, vô số chúng hội đều đến tập hợp.

Đó là: Điều phục điều phục chúng, tịch tĩnh tịch tĩnh chúng, thiện siêu bỉ ngạn, thiện siêu bỉ ngạn chúng. Thiện trụ an ổn, thiện trụ an ổn chúng. Xuất ly phiền não, xuất ly phiền não chúng.

Năng ly tội ác, năng ly tội ác chúng. Tốt trừ tội cấu, tẩy trừ tội cấu chúng. Thiện siêu tam hữu thiện, Siêu tam hữu chúng. viễn ly ngũ trần, viễn ly ngũ trần chúng. Ly chư chướng ngại, ly chư chướng ngại chúng. Thanh tịnh ý lạc, thanh tịnh ý lạc chúng.

Cụ túc chư căn, cụ túc chư căn chúng. Vi thuận giải thoát, vi thuận giải thoát chúng. Thiện hộ tự thân, thiện hộ tự thân chúng. Cụ chư chánh niệm, cụ chư chánh niệm chúng. Cụ tứ thần túc, cụ tứ thần túc chúng. Lạc thuyết minh ký, lạc thuyết minh ký chúng.

Minh liễu duyên đế, minh liễu duyên đế chúng. Thiện tịch chư căn, thiện tịch chư căn chúng. Tín giải quyết định, tín giải quyết định chúng. Lạc cầu nghĩa lợi, lạc cầu nghĩa lợi chúng. Quán sát vô ngã, quán sát vô ngã chúng.

Ly chư phân biệt, ly chư phân biệt chúng. Đoạn trừ nghi hoặc, đoạn trừ nghi hoặc chúng. Thân hành khinh an, thân hành khinh an chúng. Tự tại ái lạc, tự tại ái lạc chúng. tâm thiện giải thoát, tâm thiện giải thoát chúng, tuệ thiện giải thoát, tuệ thiện giải thoát chúng. Trụ Thánh chủng tộc, trụ Thánh chủng tộc chúng.

Các chúng hội như vậy thân ý thư thái, vui được thiện lợi, tất cả đều cùng với đồ chúng quyến thuộc đến chỗ Phật, như cây Bát La Xa to lớn, nhánh lá sum suê, phát triển đều đặn, đứng yên sừng sững.

Đầu đêm hôm ấy, Đức Thế Tôn ngồi giữa đất trống, im lặng không động, tất cả đại chúng cung kính vây quanh.

Đồng thời, Đức Thế Tôn quán sát chúng hội Tỳ Kheo rồi hỏi: Vị nào kham nhẫn đến giáo hóa Vua Tịnh Phạn, khuyến khích hướng dẫn phát sinh lòng tin thanh tịnh?

Đức Phật vừa hỏi xong, Tôn Giả Kiều Trần Như từ chỗ ngồi đứng dậy bày vai áo bên phải, gối phải quỳ sát đất, chắp tay đảnh lễ thưa: Thưa Thế Tôn! Con xin nguyện đi.

Đức Phật dạy: Này Kiều Trần Như! Ông là bậc thượng thủ trong chúng Thanh Văn, hiểu rõ đế nghĩa, danh xưng to lớn, tất cả chúng sinh tôn trọng phụng sự như thầy. Thôi đi, chớ nói như vậy, việc này không phải cần đến ông.

Lúc đó trong hội, bốn Đại Ca Diếp và Xá Lợi Phất, Mục Kiền Liên đều đảnh lễ thưa: Thưa Thế Tôn! Con có thể đến giáo hóa Tịnh Phạn Thánh Vương.

Nhưng Phật đều không chấp nhận như trước.

Sau khi Đức Phật không chấp nhận, Mục Kiền Liên liền nghĩ: Không biết hôm nay Đức Như Lai sai ai đến chỗ Phụ Vương. Nghĩ rồi liền nhập định quán thấy Tâm Quang Như Lai muốn nhìn thẳng đến Ưu Đà Di, như mặt trời chiếu xuyên qua lầu gác, từ tường phía Đông chiếu thẳng đến vách phía Tây.

Thấy vậy, Mục Kiền Liên liền xả định, đến chỗ Tôn Giả Ưu Đà Di nói: Đức Thế Tôn sẽ sai Tôn Giả đến giáo hóa Phụ Vương, cho nên tôi đến báo cho Tôn Giả biết.

Ưu Đà Di nói: Nếu Đức Thế Tôn dạy thế thì tôi xin vâng lệnh.

Mục Kiền Liên nói: Tôn Giả đến đó việc này rất khó, vậy nên xét kỹ lại để sau khỏi phải hối hận.

Vì sao?

Vì Vua là dòng Sát Đế Lợi, có làm lễ quán đảnh, oai đức tôn nghiêm, tánh không sai phạm. Vậy làm sao để hướng dẫn, đối đáp thế nào, huống nữa là giáo hóa phát sinh lòng tin. Ví như người nọ sai trăm người trải qua nhiều năm mang vác củi khô chất thành đống lơn, rồi châm lửa đốt, lửa bốc lên cao, rồi lại dùng dầu tô đổ thêm lên trên.

Lúc đó, có người đi trên đống lửa đang cháy đó mà không bị tổn hại. Lại như có người muốn lấy ngà ở nơi miệng của một con voi hung dữ.

Nên biết, người này nhất định bị tổn hại. Nay Tôn Giả muốn đến giáo hóa Tịnh Phạn Thánh Vương, việc này cũng rất khó như vậy. Tôi nay chỉ nêu một vài ví dụ nhỏ, để khi gặp việc biết cách lo liệu cho được ý an ổn.

Khi ấy, Đức Thế Tôn cho gọi Tôn Giả Ưu Đà Di đến bảo: Trong chúng Thanh Văn đệ tử của ta, ông là người dòng họ Thích, đầy đủ biện tài, khéo nói pháp yếu, vậy nay ông có thể đến giáo hóa Tịnh Phạn Phụ Vương khéo dùng phương tiện khai phát đạo tâm.

Ưu Đà Di vâng lời Đức Phật dạy bạch: Bạch Thế Tôn! Con sẽ đi đến đó. Cúi xin Đại Từ chớ có lo. Giả sử Phụ Vương thấy con mà nổi giận thì mong nhờ từ quang cứu hộ.

Lúc đó, Đức Thế Tôn vì Ưu Đà Di mà nói kệ rằng:

Lành thay, Ưu Đà Di

Nay lắng nghe ta nói

Ông đầy đủ biện tài

Là thượng thủ trong chúng.

Dòng Thích Tịnh Phạn Vương

Thấy ắt sinh vui thích

Thế nên ông nên đi

Mau khiến Vua phát tâm.

Nếu giáo hóa Phụ Vương

Phát sinh ý thanh tịnh

Chư Thiên và thế nhân

Đều tăng trưởng thiện lợi.

An nhàn không tu thiện

Như bờ sắp bị lở

Ở ngay trong đời này

Trừ ngã mạn nghi hoặc,

Sát na được giàu có

Cùng phóng dật nhiễu trước

Như khách lữ không của

Suy nghĩ thêm khổ não.

Ở cung điện tối thắng

Thọ dục lạc quá lắm

Phật dạy không hiểu biết

Hết vui sinh buồn khổ.

Đủ bốn thứ binh chúng

Bảy báu các quyến thuộc

Tùy ý mà tự do

Hết vui sinh bi não.

Có Dạ Xoa quỷ thần

Ăn tinh khí chúng sinh

Khiến người nhiễm các bệnh

Sao không hộ thân này.

Tích tập các trân báu

Như núi Kế La Bà

Bị ngu si trói buộc

Không thể tự quán sát.

Do ngu si che tâm

Không hiểu rõ thiện pháp

Như người ở trong mộng

Làm sao có tri giác.

Phàm phu mất tuệ sáng

Nhất định bị lo sợ

Ví như đi đường xa

Mà không có bạn bè.

Thế nên, Ưu Đà Di

Nên dùng thiện phương tiện

Khiến Vua dừng tín tràng

Xô ngã mạn cống cao.

Người khác không thiện xảo

Trợ giúp khiến phát tâm

Ông đầy đủ biện tài

Chỉ rõ khổ ba cõi.

Ta nhớ kiếp quá khứ

Có Vua hiện ở đời

Danh tiếng vang mười phương

Tên là Chân Thật Tụ

Đem thiện pháp trị đời

Cảnh giới rong vô cùng

Đủ ức vạn muôn ngàn

Thần dân đều quy phụng,

Các tụ lạc thành ấp

Đầy đủ các hoa quả

Đất chỉ mọc cỏ mềm

Không ngói gạch gai gốc

Suối chảy và cây rừng

Vây quanh khắp mọi nơi

Trăm ngàn Càn Thát Bà

Tấu lên các âm nhạc,

Hiền thánh tập hợp lại

Dân, vật đều sung túc

Có nhiều chúng Tỳ Kheo

Nương tựa trì tịnh giới.

Lại có các ngoại đạo

Đại tiên, đại trí giả

Số ấy đến trăm ngàn

Rời bỏ tu khổ hạnh,

Đều sinh kiến chân thật

Tin thọ chánh pháp Phật

Lo sợ ba đường ác

Mong được sinh Thiên Giới.

Vua ấy có Thái Tử

Tên là Kiên Cố Tuệ

Từng gặp Phật quá khứ

Đã trồng đức căn bản

Trong trăm ngàn muôn ức

Nhân dân đều thân cận

Quán lỗi lầm năm dục

Tâm thường sinh nhàm chán.

Thấy chỗ của Vua ở

Như Thiên cung điện kia

Hậu, phi tranh vây quanh

Thọ dục lạc vô cực,

Khi ấy, Kiên Cố Tuệ

Liền tâu với Vua rằng

Con nay rất thành tâm

Thệ cầu đạo vô thượng,

Đối thể nữ quyến thuộc

Đều không sinh ham thích

Thiếu niên đắm trước dục

Hết vui khổ lại đến,

Như Đại Tiên thuở xưa

Nghỉ ở tại hang núi

Không màng đến năm dục

Lấy tịch tĩnh làm vui

Vua bảo Kiên Cố Tuệ

Chớ nói lời như vậy

Nếu không thọ dục lạc

Sao gọi là con ta!

Có đất nước giàu sang

Khác gì Đa Văn thiên

Các lầu gác cung điện

Trang nghiêm bằng các báu,

Trăm ngàn thứ kỹ nhạc

Luôn sẵn sàng túc trực

Đủ sắc tướng tối thượng

Không khác gì Thiên Nữ,

Diện mạo đều tròn đầy

Môi đỏ răng bằng khít

Trán rộng lại bằng thẳng

Mắt tợ hoa sen xanh,

Hình nghi đều đoan chánh

Da sạch như kha tuyết

Diễn xuất điệu ca múa

Làm vui thích lẫn nhau,

Niên thiếu sắc trắng đẹp

Như hoa tươi trên cành

Con nên ở nơi đây

Chớ bỏ sự giàu sang,

Ta thành thật bảo con

Không chê cũng không khen

Thái Tử khéo hiểu biết

Vương vị không gì bằng.

Ta nghe lời ấy rồi

Rất khó cầu xuất ly

Đối cảnh ngũ dục kia

Không trước như giấc mộng.

***

icon

Tổng hợp

Cùng chủ đề

Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Ba - Phẩm Ba Mươi Mốt - Phẩm Tuyên Hóa - Phần Ba

Kinh Đại thừa   •   25.12.2023
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư Cưu Ma La Thập, Đời Diêu Tần