Phật Thuyết Kinh Tăng Chi Bộ - Chương Bốn - Bốn Pháp - Phẩm Mười Sáu - Phẩm Các Căn - Phần Mười - Luật Của Bậc Thiện Thệ
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư An Thế Cao, Đời Hậu Hán
PHẬT THUYẾT
KINH TĂNG CHI BỘ
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư
An Thế Cao, Đời Hậu Hán
CHƯƠNG BỐN
BỐN PHÁP
PHẨM MƯỜI SÁU
PHẨM CÁC CĂN
PHẦN MƯỜI
LUẬT CỦA BẬC THIỆN THỆ
Này các Tỳ Kheo, khi bậc Thiện Thệ hay Luật của Thiện Thệ an trú ở đời là vì hạnh phúc cho quần chúng, vì an lạc cho quần chúng, vì lòng thương tưởng cho đời, vì lợi ích, vì hạnh phúc, vì an lạc cho Chư Thiên và loài người.
Và này các Tỳ Kheo, thế nào là Thiện Thệ?
Ở đây, này các Tỳ Kheo, Như Lai có mặt ở đời, bậc A La Hán, Chánh Ðẳng Giác, Minh Hạnh Túc, Thiện Thệ, Thế Gian Giải, Vô Thượng Sĩ, Ðiều Ngự Trượng Phu, Thiên Nhân Sư, Phật, Thế Tôn. Này các Tỳ Kheo, đây là bậc Thiện Thệ.
Và này các Tỳ Kheo, thế nào là Luật của bậc Thiện Thệ?
Vị ấy Thuyết Pháp sơ thiện, trung thiện, hậu thiện, có nghĩa, có văn, nói lên phạm hạnh, hoàn toàn đầy đủ trong sạch. Này các Tỳ Kheo, đây là Luật của bậc Thiện Thệ.
Này các Tỳ Kheo, khi bậc Thiện Thệ hay Luật của Thiện Thệ an trú ở đời là vì hạnh phúc cho quần chúng, vì an lạc cho quần chúng, vì lòng thương tưởng cho đời, vì lợi ích, vì hạnh phúc, vì an lạc cho Chư Thiên và loài người. Có bốn pháp này, này các Tỳ Kheo, đưa đến diệu pháp hỗn loạn.
Thế nào là bốn?
Ở đây, này các Tỳ Kheo, các Tỳ Kheo học thuộc lòng Kinh, được lãnh thọ sai lầm, với văn cú sắp đặt bị đảo lộn. Do văn cú bị sắp đặt đảo lộn, này các Tỳ Kheo, nên nghĩa lý bị hướng dẫn sai lạc. Này các Tỳ Kheo, đây là pháp thứ nhất đưa đến diệu pháp hỗn loạn và biến mất.
Lại nữa, này các Tỳ Kheo, các Tỳ Kheo là những người khó nói, thành tựu với những pháp khiến cho trở thành khó nói, khó kham nhẫn. Họ không kính trọng lời giáo giới. Này các Tỳ Kheo, đây là pháp thứ hai đưa đến diệu pháp hỗn loạn và biến mất.
Lại nữa, này các Tỳ Kheo, đối với các Tỳ Kheo nghe nhiều, thông hiểu các tập A Hàm, bậc trì pháp, trì Luật, trì toát yếu. Các vị ấy không nói lại Kinh cho người khác một cách cẩn thận. Khi họ mệnh chung, Kinh bị cắt đứt tại gốc rễ, không có chỗ ý cứ. Này các Tỳ Kheo, đây là pháp thứ ba đưa đến diệu pháp hỗn loạn và biến mất.
Lại nữa, này các Tỳ Kheo, các Trưởng Lão Tỳ Kheo là những vị sống đầy đủ, lười biếng, dẫn đầu về đọa lạc, bỏ rơi gánh nặng sống viễn ly, không cố gắng tinh tấn để đạt được những gì chưa đạt được, để chứng đắc những gì chưa chứng đắc, để chứng ngộ những gì chưa chứng ngộ.
Và những thế hệ sau tiếp nối theo tà kiến của họ. Thế hệ ấy cũng sống đầy đủ, lười biếng, dẫn đầu về đọa lạc, bỏ rơi gánh nặng sống viễn ly, không cố gắng tinh tấn để đạt được những gì chưa đạt được, để chứng đắc những gì chưa chứng đắc, để chứng ngộ những gì chưa chứng ngộ.
Này các Tỳ Kheo, đây là pháp thứ tư đưa đến diệu pháp hỗn loạn và biến mất. Này các Tỳ Kheo, có bốn pháp này đưa đến diệu pháp an trú, không hỗn loạn và không biến mất.
Thế nào là bốn?
Ở đây, này các Tỳ Kheo, các Tỳ Kheo học thuộc lòng Kinh được khéo lãnh thọ, với văn cú sắp đặt đúng đắn. Do văn cú được sắp đặt đúng đắn, này các Tỳ Kheo, nên nghĩa lý được hướng dẫn đúng đắn.
Này các Tỳ Kheo, đây là pháp thứ nhất đưa đến diệu pháp an trú không hỗn loạn và không biến mất. Lại nữa, này các Tỳ Kheo, các Tỳ Kheo là những người dễ nói, thành tựu với những pháp khiến cho trở thành dễ nói, kham nhẫn. Họ kính trọng những lời giáo giới.
Này các Tỳ Kheo, đây là pháp thứ hai đưa đến diệu pháp an trú không hỗn loạn và không biến mất. Lại nữa, này các Tỳ Kheo, đối với các Tỳ Kheo nghe nhiều, thông hiểu các tập A Hàm, bậc trì pháp, trì luật, trì toát yếu.
Các vị ấy nói lại Kinh cho người khác một cách cẩn thận. Khi họ mệnh chung, Kinh không bị cắt đứt tại gốc rễ, có chỗ ý cứ. Này các Tỳ Kheo, đây là pháp thứ ba đưa đến diệu pháp an trú không hỗn loạn và không biến mất.
Lại nữa, này các Tỳ Kheo, các Trưởng Lão Tỳ Kheo không là những vị sống đầy đủ, không lười biếng, không dẫn đầu về đọa lạc, bỏ rơi gánh nặng sống viễn ly, cố gắng, tinh tấn để đạt được những gì chưa đạt được, để chứng đắc những gì chưa chứng đắc, để chứng ngộ những gì chưa chứng ngộ.
Và những thế hệ về sau tiếp nối theo chánh kiến của họ. Thế hệ ấy không sống đầy đủ, không lười biếng, không dẫn đầu về đọa lạc, không bỏ rơi gánh nặng sống viễn ly, cố gắng, tinh tấn để đạt được những gì chưa đạt được, để chứng đắc những gì chưa chứng đắc, để chứng ngộ những gì chưa chứng ngộ.
Này các Tỳ Kheo, đây là pháp thứ tư đưa đến diệu pháp an trú không hỗn loạn và không biến mất. Này các Tỳ Kheo, bốn pháp này đưa đến diệu pháp được an trú, không bị hỗn loạn, không biến mất.
***
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Năm - Phẩm Mười Bảy - Phẩm Tham Hành - Phần Hai
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Ba - Phẩm Ba Mươi Mốt - Phẩm Tuyên Hóa - Phần Ba
Phật Thuyết Kinh đại Bát Niết Bàn - Phẩm Hai Mươi Ba - Phẩm Sư Tử Hống Bồ Tát - Phần Chín
Phật Thuyết Kinh đại Thừa Hiển Thức - Phần Hai
Phật Thuyết Kinh Tạp A Hàm - Kinh Bà Cú Phạm
Phật Thuyết Kinh Tiểu Bộ - Tập Một - Kinh Tiểu Tụng - Chương Một - Tam Quy
Phật Thuyết Kinh Tập Nhất Thiết Phước đức Tam Muội - Phần Hai
Phật Thuyết Kinh đại Thừa Bảo Vân - Phần Một - Phẩm Tựa
Phật Thuyết Kinh Pháp Tập Yếu Tụng - Phẩm Hai Mươi - Phẩm Sân Hận