CHỖ Ở CỦA MÌNH

Truyện phật giáo   •   Thứ hai, 25/12/2023, 22:01 PM

Thiền sư Triệu Châu một đời sống lang thang rày đây mai đó, yên theo phận mình, tùy duyên vui vẻ sinh hoạt với mọi người, nơi nào cũng là nhà. Một đời làm tăng hành cước, đến tám mươi tuổi mà vẫn còn hành cước.

Có bài thơ như sau:

Triệu Châu tám chục vẫn tham thiền,Bởi tại tâm mình vốn chưa yên.Đến khi trở về không một việc,Mới hay uổng phí giày cỏ tiền.

Triệu Châu bát thập du hành cước,Chỉ vị tâm đầu vị thiểu nhiên.Cập chí quy lai vô nhất sự,Thủy tri không phí thảo hài tiền.

Có một lần, sư hành cước đến chỗ thiền sư Vân Cư. Vân Cư hỏi:– Ông lớn tuổi như thế mà vẫn còn đi chỗ này chỗ nọ, sao không tìm một nơi ở cho yên thân!

Triệu Châu nghe xong, dường như không hiểu điều gì, hỏi:– Làm thế nào mới là chỗ ở yên thân của tôi?

Vân Cư nói:– Trước núi có một nền chùa bỏ hoang, thầy hãy đến đó sửa lại mà ở.

Triệu Châu không chấp nhận, hỏi ngược lại:– Sao Hòa thượng không đến đó ở đi?

Lại có một lần, Triệu Châu đến chỗ thiền sư Thù Du. Thù Du hỏi:– Ông lớn tuổi như thế mà còn đi các nơi vân du hành cước, vì sao không tìm một chỗ để yên tâm tu hành?

Triệu Châu nghe nói như thế, liền đứng dậy cung kính đáp:– Tôi ba mươi năm rong ruổi các nơi, tùy duyên sinh sống, không ngờ hôm nay bị con lừa đạp gãy một chân.

 

icon Truyện hay,Thiền sư,Đức Phật,Truyện Phật giáo

Tổng hợp

Cùng chủ đề

Tháng ngày hạnh phúc

Truyện phật giáo   •   25.12.2023
Lần đầu tiên anh em Kiến được đến sân bay. Bé Bống reo hò khi nhìn qua cửa kính, thấy những chiếc máy bay cất cánh bay lên bầu trời.

“Thầy an cư tại Tu viện, con an cư ở đâu?”

Truyện phật giáo   •   25.12.2023
Cánh cửa được mở ra, những làn gió nhẹ thổi qua, chim kêu ríu rít, thiền đường khổng lồ của sự sống được hiển bày.

Con thằn lằn chọn nghiệp

Truyện phật giáo   •   25.12.2023
Một sức mầu nhiệm đã giúp cho con thằn lằn đạt được ý nguyện: chỉ trong một hơi mà dĩa dầu đã cạn: bộ kinh chỉ tụng được quá nửa mà thôi.

Chị Hai

Truyện phật giáo   •   25.12.2023
Lời nguyền thật: cụ nằm liệt, “báo” người thân (nặng nhất đương nhiên là Hai) hơn năm năm mới chịu mất. Chưa hết; đoạn cuối đời mê lẫn, mỗi lần tiểu/đại tiện cụ lại lăn lê trây trét chất thải tùm lum ra áo quần giường chiếu.

Tên ăn trộm

Truyện phật giáo   •   25.12.2023
Đêm kia, thầy thấy cậu ăn trộm rình núp ở đây. Người bạn ăn đêm kiên nhẫn đợi thầy tắt đèn và đi nghỉ, nên thầy đã tắt đèn và đi nghỉ!

Tiểu Bạch

Truyện phật giáo   •   25.12.2023
Nhân lúc Tiểu Bạch đối đáp mà vô ý sơ sểnh, lão đạo sĩ phóng thanh kiếm trừ tà trảm yêu về hướng Tiểu Bạch. Phút giây nguy cấp không kịp phán đoán gì, Lục Lang lao đến lấy thân che cho Tiểu Bạch và thanh kiếm cắm ngập vào ngực.