DA TRONG XƯƠNG

Truyện phật giáo   •   Thứ hai, 25/12/2023, 22:01 PM

Có một vị học tăng ngồi bên am thấy một con rùa bèn hỏi thiền sư Đại Tùng:

– Chúng sanh đều là xương trong da, vì sao con rùa lại da trong xương?

Thiền sư Đại Tùng nghe xong, không đáp, chỉ cởi giày cỏ của mình để trên lưng rùa.

Vì cử chỉ này của Đại tùng mà thiền sư Thủ Đoan có làm một bài tụng:

Trên da rành rõ cốt tròn tròn,Vẽ quái trùng trùng thật dễ xem.Rút đôi giày cỏ để lên đấy,Tăng kia lại bị Đại Tùng lừa.

Thiền sư Phật Đăng cũng có làm một bài tụng:

Pháp không riêng khởi,Cảnh chiến vừa sanh.Con rùa không biết lên vách, Giày cỏ hành cước theo người.

Thiền sư Bảo Phong lại chỉ ra rõ ràng:

Rành rành truyền ngoài lời,Tin đâu có xưa nay?

Tụng rằng:

Ném đồng vàng, quay xương thiếc.Nước về Đông, trời lặn Tây.

 

icon truyện hay,truyện Phật giáo

Tổng hợp

Cùng chủ đề

Tháng ngày hạnh phúc

Truyện phật giáo   •   25.12.2023
Lần đầu tiên anh em Kiến được đến sân bay. Bé Bống reo hò khi nhìn qua cửa kính, thấy những chiếc máy bay cất cánh bay lên bầu trời.

“Thầy an cư tại Tu viện, con an cư ở đâu?”

Truyện phật giáo   •   25.12.2023
Cánh cửa được mở ra, những làn gió nhẹ thổi qua, chim kêu ríu rít, thiền đường khổng lồ của sự sống được hiển bày.

Con thằn lằn chọn nghiệp

Truyện phật giáo   •   25.12.2023
Một sức mầu nhiệm đã giúp cho con thằn lằn đạt được ý nguyện: chỉ trong một hơi mà dĩa dầu đã cạn: bộ kinh chỉ tụng được quá nửa mà thôi.

Chị Hai

Truyện phật giáo   •   25.12.2023
Lời nguyền thật: cụ nằm liệt, “báo” người thân (nặng nhất đương nhiên là Hai) hơn năm năm mới chịu mất. Chưa hết; đoạn cuối đời mê lẫn, mỗi lần tiểu/đại tiện cụ lại lăn lê trây trét chất thải tùm lum ra áo quần giường chiếu.

Tên ăn trộm

Truyện phật giáo   •   25.12.2023
Đêm kia, thầy thấy cậu ăn trộm rình núp ở đây. Người bạn ăn đêm kiên nhẫn đợi thầy tắt đèn và đi nghỉ, nên thầy đã tắt đèn và đi nghỉ!

Tiểu Bạch

Truyện phật giáo   •   25.12.2023
Nhân lúc Tiểu Bạch đối đáp mà vô ý sơ sểnh, lão đạo sĩ phóng thanh kiếm trừ tà trảm yêu về hướng Tiểu Bạch. Phút giây nguy cấp không kịp phán đoán gì, Lục Lang lao đến lấy thân che cho Tiểu Bạch và thanh kiếm cắm ngập vào ngực.