Phật Thuyết Kinh đại Bảo Tích - Pháp Hội Thứ Mười Sáu - Pháp Hội Bồ Tát Kiến Thiệt - Phẩm Thứ Mười Tám - Phẩm Tha Hoá Tự Tại Thiên Thọ Ký

Kinh Đại thừa   •   Thứ hai, 25/12/2023, 22:18 PM

Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư Nan Liên Đề Gia Xá, Đời Cao Tế

PHẬT THUYẾT

KINH ĐẠI BẢO TÍCH

Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư

Nan Liên Đề Gia Xá, Đời Cao Tế  

PHÁP HỘI THỨ MƯỜI SÁU

PHÁP HỘI BỒ TÁT KIẾN THIỆT  

PHẨM THỨ MƯỜI TÁM

PHẨM THA HOÁ TỰ TẠI THIÊN THỌ KÝ  

Bấy giờ có Tha Hóa Tự Tại Thiên Vương làm đầu cùng quyến thuộc tám mươi na do tha Chúng Trời Tha Hóa Tự Tại thấy A tu la nhẫn đến Chúng Trời Hóa Lạc cúng dường Phật được thọ ký, họ đều vui mừng hớn hở được vừa lòng khác miệng đồng lời bạch Đức Phật rằng: Bạch Đức Thế Tôn! Chúng Trời Hóa Lạc nói thiệt tế, chúng tôi còn chẳng thấy thiệt huống là thấy tế.

Tại sao?

Bạch Đức Thế Tôn! Nếu thấy thiệt mới được nói là thấy tế.

Tại sao?

Người ấy hành nơi hai chỗ. Nếu thiện nam tử, thiện nữ nhân, người ở nơi thừa như vậy, phải vì họ nói hai thứ pháp ấy. Hai pháp ấy chẳng phải chân cảnh giới.

Bạch Đức Thế Tôn! Nếu thiện nam tử, thiện nữ nhân ở nơi pháp bất nhị mà chẳng tin chẳng nhập, dầu người này có phát tâm trông được bồ đề, phải biết người này đi sai đường.

Tại sao?

Vì nơi bồ đề chẳng phải đường đi vậy.

Bạch Đức Thế Tôn! Nếu có chúng sanh cầu bồ đề, người ấy chẳng thấy có một pháp được giác ngộ.

Tại sao?

Vì không có chút pháp gì có thể được giác ngộ vô thượng bồ đề vậy.

Bạch Đức Thế Tôn! Pháp ấy chẳng phải quá khứ, chẳng phải vị lai, chẳng phải hiện tại, chẳng phải hữu vi, chẳng phải vô vi, chẳng phải có chẳng phải không, chẳng phải được hay, chẳng phải được biết, chẳng phải được xả, chẳng phải được tu, chẳng phải được chứng. Nói là bồ đề ấy, pháp đó chẳng cùng pháp đó làm đối trị. pháp khác cũng chẳng cùng pháp đó làm đối trị.

Tại sao?

Pháp đó chẳng tạp phiền não chẳng rời phiền não, pháp thể bất khả đắc, vì tánh tự ly vậy.

Pháp này chẳng cùng pháp đó làm đối trị, pháp đó cũng chẳng cùng pháp này làm đối trị.

Tại sao?

Vì tất cả các pháp đều lìa tướng vậy. Vì thế nên pháp đó chẳng phải được biết, được hay, được xả, được tu, được chứng.

Bạch Đức Thế Tôn! Sắc sanh ấy lìa tướng sanh, nó cũng chẳng phải được biết được hay được xả được tu được chứng. Thọ tưởng hành và thức cũng như vậy.

Bạch Đức Thế Tôn! Sắc diệt ấy lìa tướng diệt, nó cũng chẳng phải được biết được hay được xả được tu được chứng. Thọ tưởng hành và thức cũng như vậy.

Bạch Đức Thế Tôn! Quá khứ ấy lìa tướng quá khứ, nó cũng chẳng phải biết được hay được xả được tu được chứng. Vị lai và hiện tại cũng như vậy.

Bạch Đức Thế Tôn! Hữu vi ấy lìa tướng hữu vi, nó cũng chẳng phải được biết được hay được xả được tu được chứng. Vô vi ấy củng như vậy.

Bạch Đức Thế Tôn! Như vậy, nhẩn đến được nhiếp nơi ấm, được nhiếp nơi quá khứ vị lai hiện tại, được nhiếp nơi hữu vi vô vi, tất cả các pháp ấy đều bất khả đắc. Vì bất khả đắc nên tất cả pháp ấy chẳng phải được biết được hay được xả được tu được chứng.

Bạch Đức Thế Tôn! Nếu có thiện nam tử, thiện nữ nhân như vậy vì cầu bồ đề phát tâm tu hành, họ đều gọi là người an trụ Bồ Tát Thừa.

Tám mươi na do tha Chúng Trời Tha Hóa Tự Tại đều nói pháp của mình đã biết rồi, đồng nói kệ tán thán Đức Phật:

Thế Tôn khéo nói tận hữu biên

Vĩnh viễn chẳng thọ thân sáu đạo

Người đời vô trí sợ sanh tử

Phát tâm muốn qua bờ sanh tử

Thể các ấm ấy bất khả đắc

Bởi tánh tướng ấm vốn tự không

Tất cả pháp không đều vô tướng

Vì thế các pháp lìa đối trị

Tự thể tức không chẳng có vật

Không có được biết và xả tu

Cũng là chẳng phải pháp được chứng

Như Lai nói hữu tức phi hữu

Tướng cầu bồ đề bất khả đắc

Các pháp trợ đạo cũng bất đắc

Lấy tâm cầu Phật bất khả đắc

Tướng Bồ Tát tìm cũng chẳng được

Nắm chặt các tướng hạng ngu si

Bọn họ trông được ngộ bồ đề

Cảnh giới điên đảo chấp lấy tướng

Chẳng phải đi đúng bồ đề đạo

Nhập Phật cảnh giới lìa các tướng

Gọi là người trí hành đúng pháp

Lìa xa các tướng và vô tướng

Cũng lìa nơi không và bất không

Người này ngộ được đạo vô thượng

Chẳng phải cảnh giới của ngoại đạo

Chẳng phải Thanh Văn mà biết được

Chẳng phải Duyên Giác có thể đến

Tâm được giải thoát tịnh vô cấu

Pháp ấy La Hán được tương ưng

Và cùng tất cả Bích Chi Phật

Chẳng phải cảnh của trí huệ họ

Câu ấy tâm có tướng chẳng biết

Người tu Thiên không cũng chẳng hiểu

Nếu có ai hiểu không nói không

Cũng nói các pháp không tự tánh

Họ thọ Phật Giáo không chê bai

Đây gọi là khéo tu không tịch

Ngộ được đạo bồ đề khó ngộ

Nơi đó Phật là chân Đạo Sư

Khen Phật Lưỡng Túc Thế Tôn rồi

Liền được vô lượng các công đức

Hồi hướng cho tất cả quần sanh

Thành Phật giác ngộ người chưa ngộ.

Đức Phật biết Thiên Vương và tám muơi na do tha Trời Tha Hóa Tự Tại sanh lòng sâu tin ưa rồi, vì muốn đại chúng thêm lớn thiện căn nên hiện mỉm cười.

Huệ Mạng Mã Thắng nói kệ bạch hỏi Đức Phật:

Lưỡng Túc Thế Tôn hiện mỉm cười

Vì biết Tha Hóa tin sâu vậy

Phật chưa tuyên nói nhân duyên cười

Ngưỡng mong Như Lai giải thích cho

Đại Thánh hôm nay chẳng không nhân

Mà hiện tướng mỉm cười hi hữu

Mong Phật nói rõ duyên cớ ấy

Dứt trừ nghi hoặc cho đại chúng

Vì thấy Thế Tôn hiện mỉm cười

Nên nay chúng hội đều hoài nghi

Đấng thương mến tất cả thế gian

Ngưỡng mong giải bày nói rành rẽ

Chúng hội thảy đều trái sanh tử

Hiệp chưởng cung kính cầu Niết Bàn

Với cớ Phật cười đều hoài nghi

Đấng Vô Ngại Thuyết xin trừ dứt

Đại chúng đều tin pháp của Phật

Tâm được hiểu rõ lìa thủ trước

Đều có tâm tin sâu tôn trọng

Lành thay Mâu Ni xin nói rõ

Dũng mãnh tinh tấn nơi Phật Pháp

Lìa xa lưới nghi lên đường Thánh

Tất cả Chư Phật đi đường này

Vì thế xin trừ nghi cho chúng.

Đức Thế Tôn nói kệ đáp Mã Thắng Tỳ Kheo:

Ông vì lợi ích cho đại chúng

Nói kệ hỏi Phật thiệt phải thời

Đầy đủ biện tài có xảo tiện

Mới hay hỏi được nghĩa mỉm cười

Do hỏi Như Lai tướng mỉm cười

Chắc sẽ lợi ích vô lượng chúng

Do tất cả các chúng hội

Đều được an trụ thắng bồ đề

Biết chúng Tha Hóa tin sâu rồi

Nên Phật mới hiện tướng cười sáng

Tất cả tùy thuận Như Lai giáo

Vì cầu bồ đề tu diệu hạnh

Quan sát thế pháp lìa các tướng

Như thấy dương diệm chẳng chân thật

Người ngu thấy diệm cho là nước

Muốn cầu bồ đề chớ đồng họ

Phàm phu thủ tướng tham cảnh vui

Vô trí thường sợ nơi vô tướng

Người ngu chấp tướng bỏ chánh lộ

Lìa tướng thì được diệu bồ đề

Vọng tưởng tư lương pháp hư ngụy

Theo pháp phân biệt liền bị trói

Người trí thấy tướng thảy đều không

Được Đà La Ni thượng tịch diệt

Phàm phu chấp tướng trụ ác tâm

Họ đều vô trí đọa lục đạo

Luân hồi sanh tử bị nhiều khổ

Vì họ ngu si chấp tướng vậy

Chúng sanh trước tướng thấy các ấm

Phật và bồ đề cùng Bồ Tát

Người trí lìa tướng thấy không rồi

Hay được bồ đề đại vô thượng

Những kẽ chấp tướng tăng phiền não

Hay quán vô tướng trừ kiết sử

Nói là kiết sử tức là tướng

Quán kiết vô tướng liền dứt trừ

Nếu người cầu đạo mà phân biệt

Phân biệt nơi đạo là chướng ngại

Người trí dầu là hành nơi dục

Dục ấy tức là vô tướng hành

Các pháp không thể bất khả đắc

Phân biệt các pháp nói là không

Nếu lìa phân biệt được vô tướng

Đó là bồ đề không còn khác

Nghe nơi thiện thệ nói lời ấy

Đại chúng trừ nghi được vô úy

Đảnh thọ lấy Pháp Mâu Ni nói

Như người đầu đội hoa Chiêm Bặc

Chúng Trời Tha Hóa được vô úy

Cúng dường nơi Phật rất hơn hết

Họ biết các pháp cảnh giới Phật

Sẽ làm thế gian Đại Đạo Sư.

***

icon

Tổng hợp

Cùng chủ đề

Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Ba - Phẩm Ba Mươi Mốt - Phẩm Tuyên Hóa - Phần Ba

Kinh Đại thừa   •   25.12.2023
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư Cưu Ma La Thập, Đời Diêu Tần