Phật Thuyết Kinh Hoằng đạo Quảng Hiển Tam Muội - Phẩm Bốn - Phẩm Thỉnh Như Lai

Kinh Đại thừa   •   Thứ hai, 25/12/2023, 22:17 PM

Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư Trúc Pháp Hộ, Đời Tây Tấn

PHẬT THUYẾT KINH

HOẰNG ĐẠO QUẢNG HIỂN TAM MUỘI

Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư

Trúc Pháp Hộ, Đời Tây Tấn  

PHẨM BỐN

PHẨM THỈNH NHƯ LAI  

Khi ấy A Nậu Ðạt tự mình cùng với các quyến thuộc, cúi lạy Đức Thế Tôn, quỳ gối chắp tay bạch Đức Phật: Cúi mong Thiên Tôn, hạ cố oai thần, đi đến A Nậu Ðạt Trí nơi ao lớn Vô Nhiệt, ba tháng để chúng con cúng dường Thánh Tôn, cùng các Bồ Tát biện quả thần thông với đệ tử Thượng Tôn, mong Đức Phật thương xót chấp nhận sự thỉnh cầu của con.

Vì sao vậy?

Vì sự cúng dường của chúng con hướng đến bậc chí chân Chánh Giác, có thể phù hợp nghi thức của Như Lai chăng?

Cúi mong được nghe đấng tịch tịnh thượng hóa dạy. Chúng con dùng pháp này để cúng dường. Chúng con suy nghĩ rằng được nghe lại Tượng Pháp như vậy, khiến tâm thường oan duyệt.

Ðó mới là phụng thờ Tam Bảo chăng?

Bấy giờ Đức Thế Tôn không nhận sự thỉnh cầu ấy. Long Vương lại thỉnh hai tháng, nhưng Đức Như Lai vẫn không nhận. Long Vương lại thỉnh nữa tháng, Đức Thế Tôn im lặng nhận lời.

Khi ấy Long Vương cùng với quyến thuộc tùy tùng, thấy Đức Thế Tôn nhận lời, nên hân hoan sung sướng, liền sanh thiện tâm, nhiễu quanh Phật ba vòng, nổi mây, ùn sấm chớp, mưa phùng khắp mặt đất, bỏng nhiên trong khoảng khắc, họ đều bay về cung điện của mình.

Khi A Nậu Ðạt đến ngồi nơi chánh điện của mình, liền gọi năm trăm trưởng tử. Tên các trưởng tử là Thiện Nha, Thiện Thí, Thiện Ý, Thiện Minh, Năng Diệt, Tịch Tưởng, Cảm Ðộng, đại Oai, Cam Oai, Cam Quyền, Cam Ðúc, Phổ Xưng, Oai Dũng, Trì Mật, Nhãn Lực, Hành Tường…Năm trăm trưởng tử như vậy thuở xưa đã trồng đạo Vô Thượng Chánh Chân rồi.

Long Vương bảo họ rằng: Này các con, nay ta đã thỉnh Đức Như Lai, bậc vô trước bình đẳng, Chánh Giác và chúng Bồ Tát, các để tử của Ngài suốt trong nữa tháng.

Ðức Thế Tôn Chánh Giác đã duỗi lòng đại bi thương xót khởi lòng thương rộng lớn chấp nhận lời thỉnh cầu của ta. Vậy các ngươi nên một lòng, cùng nhau siêng năng, hết lòng cung kính Đức Thế Tôn, Như Lai Chí Chân, siêng nhớ vô thường, mỗi người phải tịch tịnh, khiêm nhường, cung kính, ở đây chờ đợi Đức Như Lai, cần phải xả bỏ tâm ý dâm dục và sự dục lạc của loài Rồng, trừ bỏ tham, nộ, hại, lìa dục, sắc, thanh, hương, vị, vật trơn mịn.

Vì sao vậy?

Vì Đức Thế Tôn nhờ vô dục mà được an lạc, tốt đẹp, nhân từ, tao nhã, suy xét rõ ràng, tùy thuận điều phục, tịch tịnh, hiển lộ đầy đủ các đức, có thị tùng vây quanh, vô lượng nghi dung, đều nhờ giới yếu chân chính của Chư Phật mà có. Vì vậy, các ngươi trong nửa tháng này không vào được cung điện, phải trừ bỏ ý niệm dâm, nhuế, ngu si.

Lại nữa, khi Đức Như Lai tuyên giảng Chánh pháp, chắc chắn có Bồ Tát thần thông, Thích, Phạm, Thiên Tử trì thế túc tịnh ở các phương khác đồng đến dự hội.

Các ngươi phải siêng nhớ nghĩ, tập hợp các hiền thần, nghiêm túc rực rỡ, chớ có làm biếng, để các hội chúng, thấy xong vui mừng nhảy nhót. Ðó mới là Chánh Chân cúng dường Đức Như Lai.

Khi A Nậu Ðạt đã ra lệnh xong, liền vì Đức Như Lai, trong ao Vô Nhiệt, dưới núi Tuyết Sơn, hóa làm một tòa tịnh lưu ly, thật hoàn hảo, cao rộng đến tám trăm do tuần, rất đặc thù, kỳ lạ, chung quanh cao đẹp.

Ðặt tám vạn bốn ngàn tạp bảo, cây báo, xen kẽ, dùng các vật trân bảo để trang sức, có ánh sáng đẹp, trăm sắc tinh vi rực rỡ, tỏ ra hương thơm, ở giữa các cây hóa làm tám vạn bốn ngàn nhà bảy báu, các ngọc báu chiếu sáng thật đẹp, không có gì sánh bằng, đặt mười vạn giao lộ, trướng thêu, xâu các ngọc xích trân châu đẹp lạ lùng thòng xuống.

Ở trên các điện thượng có Tòa Sư Tử gồm cả thảy tám vạn bốn ngàn, đều rộng lớn, trải lên trên sàng tọa những tấm dạ đủ màu, tuyệt đẹp vô giá. Ðặt các giao lộ, xen kẻ các báu.

Ở trên điện đường có hai ngàn thể nữ loài Rồng, hình sắc tuyệt diệu, dáng vẻ đẹp vô cùng, sắc mặt đẹp như hoa, miệng tỏa mùi hương thơm, tay cầm tạp hoa, hương bột hương xoa, tấu các kỹ nhạc, ca vịnh công đức của Phật, làm cho chúng hội vui vẻ.

Ở trên hư không, hóa làm lọng báu, bao trùm cả ngàn do tuần. Châu ngọc chạm trổ trong lọng báu ấy có vô số màu sắc, treo phướn làm bằng lụa đẹp, giữa phướn lụa ấy treo các linh báu, phong cảnh điều hòa, âm nhạc du dương.

Khi Long Vương đã dọn món ăn trăm vị, chuẩn bị đã đầy đủ, thần biến đã xong, cùng với quến thuộc, cung kính vòng tay, hướng về Đức Phật, quỳ gối, từ xa thưa Đức Thế Tôn, với ý cung thỉnh, dùng bài tụng để ngợi khen:

Kho huệ, trí lớn, tích lũy đức.

Huệ đạt, không đắm, khéo dãn chúng

Huệ lớn lan khắp không chướng ngại.

Huệ thượng tối lực giáng thần quang

Huệ rõ tâm hành chỉ Đại Nhân

Nếu quán chúng sanh loại mười phương

Thần tôn tối thượng nhận con thỉnh

Nhớ nghĩ xót thương, đúng thời đến

Tri túc không tham, sống giản dị

Phước tốt, thảm xét Thánh Đạo Sư

Hành thiện, tin thật, biết ý chúng

Thời tiết đã đến xin hạ cố

Ðức Ngài vang khắp hạnh bằng Vua

Làm bạn không thỉnh cùng niệm khắp

Chí nhân, thanh tịnh như hư không

Con chuẩn bị xong, chờ thần tôn.

Oai ngụ mười phương, cứu giúp đời.

Phật Sự mười tám đều đồng có

Ðộ chúng đứng đầu, hạnh từ bi

Nguyện Ngài cùng chúng, thời đã đến

Sắc diệu đoan chánh, thân tướng đẹp

Ngọc đẹp các thứ, hoa trăm màu

Tâm Ngài hoan hỷ huệ thí pháp

Ðại nhân Đạo Sư xin biết thời

Tiếng phạm thanh tịnh như sấm xét

Loan phụng reo mừng sư tử bước

Ðầy đủ diệu âm ai cũng thích

Mọi người hy vọng được nhìn thấy

Ba ngàn cõi pháp không đâu bằng

Không ai biết được tâm Như Lai

Thánh Tôn thấy rõ hạnh chúng sanh

Việc tu, thường đúng thời mới dạy

Biết lúc phổ độ, Ngài quyền hóa

Rõ biết chúng sanh có Thánh thệ

Xét rõ hành động bằng mắt sáng

Thần oai đầy đủ nguyện chiếu soi

Chúng sanh thảy đều rất khát ngưỡng

Thập lực, sức mạnh, oai, không mạn

Ðức Đại Nhân hùng dũng như thế

Tánh Thánh xót thương hơn thế nữa

Hổ thẹn, đầy đủ đức tối thượng

Nến cứu vướt chúng sanh vô biên

Thầy bạn vô song cùng cứu đời

Lòng thương giáo hóa vô số Rồng

Ở đời, oai đức rộng cứu tế

Biết rõ các hành nên như ý

Khai mở chỉ đường, chỉ Thiên Tôn

Thần túc nhẹ nhàng xin đến dự.

Bấy giờ Đức Thế Tôn biết A Nậu Ðạt thỉnh nguyện, vì thời gian đã đến, Ngài liền bảo các Tỳ Kheo, đắp y, ôm bát đi phó hội.

Long Vương vô nhiệt quỳ gối từ xa thưa rằng: Chư Tôn đã chấp nhận con cúng dường nửa tháng, vậy bây giờ xin chư vị quang lâm. Bấy giờ tám vạn bốn Ngài Bồ Tát, đều là những bậc đại thần thông, đức đầy, quả mãn, hai ngàn đệ tử cũng là bậc Thần Túc tối thượng, tùy tùng, nhiều quanh Đức Thế Tôn rồi ra đi.

Ðức Như Lai chí chân từ đảnh Thứu Sơn, bỗng nhiên bay lên hư không, dùng thần lực mà đi, như sắc tượng Ngài, thân phóng ra vô số trăm Ngài ánh sáng, chiếu khắp ba ngàn Đại Thiên cảnh giới, chỗ nào cũng rực sáng.

Chư Thiên của Dục Giới và Sắc Giới đều thấy Đức Thế Tôn, phát ra vô số ánh sáng, bay lên hư không tự bảo nhau rằng: Ðức Thần Tôn đi đến chỗ Vua Vô Nhiệt, sắp đem pháp giáo hóa, diễn nói pháp sâu xa rốt ráo. Vì vậy nên mới có đại chúng vây quanh.

Ngay trong nữa tháng ấy, nhiều chúng Chư Thiên, số đến trăm ngàn, được thấy Đức Thế Tôn và được nghe thuyết pháp. Họ lại được xem thấy sự cảm biến trang nghiêm do Vua Vô Nhiệt tạo ra, nên khiến Đức Thế Tôn du hóa.

Khi ấy các Thiên Tử ai cũng phát sanh ý nghĩ cúng dường Đức Như Lai, hoặc muốn rải hoa, hoặc mưa danh hương, hoặc tấu nhạc Trời để ca ngợi Đức Phật, hoặc lại cầm tràng phan dù lọng, lụa năm nàu đi theo Đức Như Lai.

Thân Đức Thế Tôn chiếu sáng rực rỡ, hơn cả Mặt Trời, Mặt Trăng, tinh tú tịnh sắc và ánh sáng của Chư Thiên, oai thần của đức Thánh Phật chiếu sáng vô lượng, căn, định tịch tịnh, du hóa A Nậu Ðạt tường Thích, Phạm, Tứ Thiên, các thứ oai biến, phụng kính, hầu hạ theo sau Đức Như Lai.

Bấy giờ Thánh Tôn đến dưới Tuyết Sơn, đứng phía bên hữu, liền bảo Hiền Giả Ðại Mục Kiền Liên: Ngươi hãy đến cung điện chỗ ở của Vua Vô Nhiệt, bảo rằng: Đức Như Lai đã đến, đúng lúc mời Ngài vào.

Khi ấy Hiền Giả Ðại Mục Kiền Liên vâng theo Thánh chỉ, bỗng bay vào ao lớn Vô Nhiệt hiện nơi hư không, các mặt đất bảy tượng, hóa thân giống như Vua Kim Sí Ðiểu, đứng trên cung điện Long Vương A Nậu Ðạt, liền bảo Long Vương rằng: Đức Như Lai đã đến.

Các Long chúng và các thể nữ… không ai mà không ngạc nhiên hoảng sợ, lông trong người dựng đứng, chạy trốn bốn hướng, cùng bảo nhau rằng: Ao này từ xưa không có chim Kim Sí Ðiểu, vậy chim này từ đâu đến?

Khi ấy A Nậu Ðạt bảo các người trong cung, Thái Tử, quyến thuộc, an ủi rằng: Các ngươi hãy A Nậu Ðạt tâm, đừng hoảng đừng sợ, đó là Hiền Giải Ðại Mục Kiền Liên vâng lời Đức Như Lai nên hiện thần biến ấy. Hiền Giả Mục Kiền Liên đến đó bảo xong, trở về chỗ Đức Thế Tôn.

Khi ấy, A Nậu Ðạt cùng với các người con, thần dân, Phu Nhân, thể nữ, toàn thể người lớn nhỏ trong cung cùng vây quanh, họ đều dâng hoa đẹp và hương bột thơm và các thứ hương thoa, phướn, lọng, tràng phan, các thứ xướng kỵ, hòa điệu nhịp nhàng, đi đến nghinh rước đức Chánh Giác.

Bấy giờ Đức Thế Tôn với các Bồ Tát và các đệ tử, Thiên, Long, Tôn Thần vây quanh, cùng đi đến Cung Điện Vô Nhiệt, nơi đặt sẵn các tòa cao rộng.

Ðức Như Lai đến ngồi, liền ngồi vào Tòa Sư Tử cao rộng ấy. Tiếp theo là các Bồ Tát, sau đó là các chúng đệ tử đều ngồi an tọa.

Khi ấy Long Vương xem thấy Đức Thế Tôn và các Bồ Tát, chúng hội đệ tử an tọa xong, trong lòng hân hoan vui sướng vô cùng, liền cùng mọi người trong cung, tự tay bưng dọn những món ngon bổ hơn thế gian, mời dâng trăm thứ hào soạn có hương vị Trời, dùng để cúng Phật. Ðệ tử và các chúng hội, để mọi người đều no đủ.

Khi Đức Thế Tôn Bồ Tát và các đệ tử đã thọ trai xong, liền rửa bát, mọi việc hoàn tất, lúc ấy A Nậu Ðạt liền thưa Đức Như Lai xin Ngài thuyết pháp.

Bấy giờ Đức Thế Tôn, sau giờ ngọ, liền thiền định dậy, ngồi ngay thẳng thuyết pháp. Các chúng hội đến dự ngót cả ngàn do tuần, từ khắp nơi đến, đứng đầy hư không, không có kẻ hở, Trời, Rồng, Quỷ Thần, và người chẳng phải người, vây quanh Đức Thế Tôn Chí Chân Chánh Giác. Mọi người trong hội thảy đều vui mừng.

***

icon

Tổng hợp

Cùng chủ đề

Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Ba - Phẩm Ba Mươi Mốt - Phẩm Tuyên Hóa - Phần Ba

Kinh Đại thừa   •   25.12.2023
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư Cưu Ma La Thập, Đời Diêu Tần