Phật Thuyết Kinh Quán Sát Chư Pháp Hạnh - Phẩm Bốn - Phẩm Thọ Ký - Phần Năm
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư Xà Na Quật Đa, Đời Tùy
PHẬT THUYẾT KINH QUÁN SÁT
CHƯ PHÁP HẠNH
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư
Xà Na Quật Đa, Đời Tùy
PHẨM BỐN
PHẨM THỌ KÝ
PHẦN NĂM
Lìa bỏ các đời ác
Và sở hữu não phiền
Chẳng mất các phước đức
Với phước nếu cầu mong
Thì họ duyên kẻ trí
Ái pháp là tột cùng
Và vui mừng mắt pháp
Người dũng kiện thân gần.
Biện luận pháp suối chảy, trôi chảy
Muốn cầu khéo ngữ ngôn
Đã nói thì họ hộ
Người nói pháp sở hữu
Và biết các nhân duyên
Ưa gặp người nương cậy.
Trong các pháp khéo ưng
Hòa hợp chẳng hòa hợp
Trí thể, phương tiện phân
Nói đến các pháp xong.
Như vậy hiện các pháp
Trí tư duy thật chân
Ở trong đoạn lưới khát
Phải bỏ các ái trước
Vô minh ở trong tan
Sẽ được hiện tiền sáng
Khắp biết tính sổ ở trong
Chỗ đó nói vô trước.
Biết ý đủ thứ lòng
Ở đây rộng nói xong
Sắc cùng danh nhiếp lấy
Những đó nói ở trong.
Chỗ sáu căn quan sát
Như thấy làng trống không
Với xúc bên ngoài biết
Sẽ được thấy trí Phật
Nếu lìa ba thứ ngôn nói
Thì họ thủ ở trong
Và diệt ba thứ ái
Thị họ nói ở trong
Nói ở trong xả bỏ
Nếu chỗ sở sinh đó
Với hữu họ đoạn tan
Ở trong định này nói
Bệnh hợp dứt hẳn sinh
Và lìa tên độc chết
Các khổ tịch ở trong
Thì các dòng phân biệt
Các lo khiến vui mừng
Ý ác khiến giải tán
Thành phương tiện sạch trong
Nếu người hành pháp đó
Đầy đủ sự xét xem
Nếu có sự cầu thắng
Tạo sáng trong ác sân
Nếu sở hữu mê nhãn mắt mê
Trong nay sấm Phật vang
Khi chuyển bánh xe pháp
Hạnh mạnh, đây xưng dương
Nếu trí thế gian đó
Trong này khắp trừ tan
Nếu trược loạn não phiền
Trong này hại các kiến
Nếu sở hữu ta nương
Thọ lấy và cho giữ trì
Trong này đều nói xong
Chẳng lẫn trong trí Phật
Như vậy sẽ được hơn thắng
Các pháp tăng trưởng luôn
Đây là đạo trí khéo
Bạch pháp tịch tụ luôn
Xa lìa các nghiệp ác.
Pháp Phật tu niệm luôn
Nói sẽ không san lậu
Chẳng đoạn giống Thế Tôn Phật
Phải trụ ở trong đó
Chủng tính pháp sáng lên
Thánh Chúng đều nhiếp lấy.
Ứng phục thầy luận bàn luận Sư
Ngoại đạo muốn khởi dậy
Nói pháp xưng rằng lành
Bọn họ sẽ hưng tán khen ngợi
Hạnh bồ đề thường hành
Ở đó không tâm niệm.
Như trăng, các chúng sinh
Thường tạo ý bằng hữu
Các pháp, như vầng dương như nhật
Luôn giữ suy nghĩ chính
Giáo Sư tưởng khởi luôn
Ở trong nghĩ định ấy.
Định này giống như Vương Vua
Vì chúng sinh rộng nói
Vì người trí dẫn đường
Bạch pháp lòng chánh tín.
Quả cam lộ chín thành
Khiến niệm trụ đời trước
Thọ thai, nhiễm bẩn không
Phép si nhi chán bỏ
Công Đức Phật Đại Tiên
Khi khen không bờ bến
Khi trì tuệ Thế Tôn Phật
Thiện Thệ khi đã nói
Và trí khi chép thành
Khi nói sẽ được phước.
Xa lìa ngoại đạo xong
Đây là chỗ bất động.
Lời nói thọ thế gian
Lời nói của Chư Phật
Công đức quá khứ Phật
Ở đời sau cầu mong
Hiện tại trụ Chư Phật
Đây là các bảo tàng.
Khiến chúng sinh vào hạnh
Vì nói thừa Thanh Văn
Với trí chẳng quên mất
Phật Pháp, đây là in ấn
Đây ra đó mạnh mẽ
Đây, báu không biến đổi
Và các trí mau thành
Muốn hỏi công đức Phật
Ham pháp không chán nhàm
Tan các lửa phiền não
Trí phương tiện sẽ thành
Địa giới riêng suy nghĩ
Thủy giới sẽ vào trong
Vào với định hỏa giới
Phong giới, trú xứ không có
Không giới chẳng mê hoặc
Trong trí giới hiện lên
Khiến vào với pháp giới
Chán lìa khỏi các hành
Khiến tan các ái nhiễm
Các biển hữu ghét thêm
Trừ diệt các hoạn nạn
Hạnh khác cũng biết rành
Muốn nói không có hết.
Trong phương tiện sạch trong vô trược
Chỗ ra sẽ thuận biết
ngã kiến phải bỏ xong
Cũng xa lìa ngã sở
Nhiễm trước phải trừ tan
Kiêu mạn nên điều phục
Như chó hành vì ăn
Không tham trong bố thí
Đã ăn nên no tràn
Ăn rồi phải biết lạc vui
Tại ấm không thiếu được
Nước lớn phải qua nhanh
Các luận chẳng thể phá
Thuần trực không vì duyên
Xa lìa khỏi thụy miên
Thân cận người nói pháp
Trạo hí vượt qua liền
Cũng nên diệt nghi hoặc
Và các dục khiến tan
Cũng lìa xa lười nhác
Chỗ ngã chẳng thấy được
Vô ngã khiến hiển minh
Chẳng trụ ở với mạng
Chạm pháp cũng chẳng nên
Chẳng đấu tranh trong pháp
Nói hợp nghĩa ngang bằng
Dùng lòng giỏi suy nghĩ
Các hạnh sở hữu không
Phải gần gũi người trí
Các nơi, khiếp nhược không.
Trong đó phải tín giải
Tại chúng chớ kinh hoàng.
Nói công đức người khác
Chớ nâng cao thân mình
Chỗ sở hạnh biến trí
Luôn luôn cần phải hành
Không ái trước trú xứ
Như chim bay mất tăm.
Chớ hành vì lợi dưỡng
Cũng chẳng kể thân mình
Tâm cũng chẳng giảm kém
Khéo biết chỗ kinh hành
Phải thuận theo tu niệm
Chớ nghĩ, chớ nhớ mong
Cũng sẽ cầu giải thoát
Luôn ở chỗ lặng yên.
Thường niệm tu phạm hạnh
Với định sẽ được nhanh.
Từ ở lòng bình đẳng
Bi là nhiếp thuận tùng
Dùng hỷ làm lạc pháp
Chỗ xả phải bỏ luôn
Dùng giới thương người khác
Do định sẽ giác pháp
Do trí làm nên làm
Về sau không hối não.
Phải xuất trí không cùng vô tận trí
Cũng nên lời khéo léo
Nói ngã vào ngữ ngôn
Chỗ nói không cầu lợi
Không ưa lời tạp ngôn
Là trụ không mệt thiếu
Chẳng bỏ chẳng lấy thêm
Các pháp là Bồ Tát
Chớ hoại các pháp tan
Như vậy nói minh hiển
Chẳng lừa dối chúng sinh
Phải quy y Tam Bảo
Chính pháp nhiếp lấy tròn
Tạo nguyện phải bền chắc
Với tiểu thừa không ham
Ngày đêm nên siêng hợp.
Vì cầu các pháp nên
Biến trí từ đó lại
Chư Phật, đây kho tàng
Tam Ma Địa như biển.
***
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Năm - Phẩm Mười Bảy - Phẩm Tham Hành - Phần Hai
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Ba - Phẩm Ba Mươi Mốt - Phẩm Tuyên Hóa - Phần Ba
Phật Thuyết Kinh đại Bát Niết Bàn - Phẩm Hai Mươi Ba - Phẩm Sư Tử Hống Bồ Tát - Phần Sáu
Phật Thuyết Kinh Trung Bộ - Tiểu Kinh Phương Quảng - Phần Một
Phật Thuyết Kinh Sinh - đức Phật Thuyết Giảng Về Sứ Giả Của Cái Bụng
Phật Thuyết Kinh đại Phật đảnh Quảng Tụ đà La Ni - Phẩm Mười Chín - Phẩm Chú Sư Tự Trước Chú Tác
Phật Thuyết Kinh đại Tát Già Ni Kiền Tử Sở Thuyết - Phẩm Năm - Phẩm Vương Luận - Tập Một