Phật Thuyết Kinh Quán Sát Chư Pháp Hạnh - Phẩm Hai - Phẩm Cần Siêng đời Trước Tương ứng - Phần Hai

Kinh Đại thừa   •   Thứ hai, 25/12/2023, 22:18 PM

Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư Xà Na Quật Đa, Đời Tùy

PHẬT THUYẾT KINH

QUÁN SÁT CHƯ PHÁP HẠNH

Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư

Xà Na Quật Đa, Đời Tùy  

PHẨM HAI

PHẨM CẦN SIÊNG ĐỜI TRƯỚC

TƯƠNG ỨNG  

PHẦN HAI  

Lại này Hỷ Vương! Đời quá khứ trước kia, chẳng sao tính được kiếp, qua chẳng thể tính được sự xa rộng, vô lượng chẳng thể nghĩ, chẳng thể lường, vào thời tiết đó, có Đức Phật tên là Biện Tài Anh Lạc Trang Nghiêm Vân Minh Xuất Hống Hiển Âm Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Biến Tri, Xuất Thế, Minh Hành Cụ Túc, Thiện Thệ, Thế Gian Giải, Vô Thượng, Điều Ngự Trượng Phu, Thiên Nhân Giáo Sư, Phật Bà Già Bà, Thế Tôn.

Đất nước của Đức Phật ấy tên là Vô Biên Bảo Công Đức Trang Nghiêm, Thế Giới tên là Vô Cấu, kiếp tên là Ái Kiến.

Lại này Hỷ Vương! Đức Như Lai Ứng Cúng Chánh Biến Tri Biện Tài Anh Lạc Trang Nghiêm Vân Minh Xuất Hống Hiển Âm đó có vô lượng Thanh Văn, có bảy mươi hai câu trí Đại Bồ Tát. Những vị ấy đều được Nhẫn, đạt đến Quán Đảnh địa.

Lại này Hỷ Vương! Ở trong chúng Bồ Tát đó, có vị Bồ Tát nói pháp tên là Vô Biên Công Đức Biện Tràng Du Hí Minh Âm. Vị Bồ Tát đó có quá hơn số lượng niệm hành biện tài tàm quí.

Ở trong Đà La Ni, Ngài dạo bước đến tận cùng, được trí ngũ thông. Vị Bồ Tát đó bạch Đức Phật kia, xin Đức Phật ấy quan sát xong mà vì bốn bộ chúng nói rộng rãi Thuyết Quyết Định Quan Sát Chư Pháp Hạnh Tam Ma Địa này.

Lại này Hỷ Vương! Vào lúc đó, có Vương Tử tên là Phước Báo Thanh Tịnh Nhân Sơ Ái Minh Thanh Tự Tại mà hình ảnh đẹp, đoan chính của Vương Tử đó có thật đáng quan sát, tịnh sắc tối thắng, thành tựu mỹ mãn đầy đủ. Ở trong Vô Thượng Chánh Giác Ngài đã phát khởi hạnh từ lâu.

Này Hỷ Vương! Vương Tử Phước Báo Thanh Tịnh Đa Nhân Sơ Ái Minh Thanh Tự Tại đã nghe Bồ Tát Vô Biên Công Đức Biện Tràng Du Hí Minh Âm nói pháp.

Pháp nói này tên là Quyết Định Quan Sát Chư Pháp Hạnh Tam Ma Địa. Nếu Bồ Tát vào trong thôn, thành, tụ, ấp, Kinh Đô Vua mà nói thì Vương Tử đó luôn ở bên vị nói Pháp đó để nghe Tam Ma Địa này.

Nghe rồi, Vương Tử đó vui mừng nhảy nhót, yêu thích thỏa lòng, thiện ý lại sinh đi đến chỗ vị Đại Bồ Tát, người nói pháp đó. Đến rồi, Vương Tử đảnh lễ dưới chân của người nói pháp đó, tôn trọng, kính yêu chắp tay mà trụ ở trong Tam Ma Địa này.

Vương Tử ấy lại vui mừng nhiều hơn nữa, muốn nghe Tam Ma Địa này, người nói pháp đó lại biết Vương Tử kia đã tịnh tín nhiều hơn, lúc đó lại nói rộng rãi Tam Ma Địa này.

Này Hỷ Vương! Như vậy, vị Vương Tử đó ở bên người nói pháp kia nghe Tam Ma Địa này xong lại vô cùng hoan hỷ, nhảy nhót, yêu thích thỏa lòng, rồi thiện ý lại sinh, theo chỗ áo mặc mà đem dâng che, nói lời như vậy: Ngài khiến cho chúng sinh được báu Tam Ma Địa này.

Vương Tử đó do sự xả thí thiện căn của người nói pháp kia, ở trong hiện pháp vưng thờ tám mươi lần cát Sông Hằng những Đức Phật Thế Tôn, ở bên các Đức Phật Thế Tôn đó, nghe được Tam Ma Địa này, ở chỗ các Đức Phật Thế Tôn đó.

Đều tạo sự cúng dường tối thắng, ở trong giáo pháp của các Đức Phật Thế Tôn đó, xuất gia nhiếp thọ chính pháp, ở các chỗ chẳng nghe trăm ngàn câu chi kinh điển mà có thể biện nói, sinh ra ý niệm luôn tròn đầy, thọ sinh biến hóa được trí ngũ thông, được Đà La Ni, biện tài vô trước. Vương Tử đó thuận theo thứ lớp hành các pháp trợ bồ đề.

Mãn rồi, Vương Tử đó, ở trong cõi Phật Vô Biên Công Đức Bảo Trang Nghiêm, chứng Vô Thượng Chánh Đẳng Chánh Giác, sống lâu không lường, chúng Thanh Văn không lường, chúng Bồ Tát không lường, ánh sáng không lường, nguyện công đức trang nghiêm không lường.

Lại này Hỷ Vương! Trong thời tiết đó, người nói pháp có tên là Vô Biên Công Đức Biện Tràng Du Hí Minh Âm, ý ông chớ tác khởi dị kiến, vì sao vậy?

Này Hỷ Vương! Vì đó là Đại Nhãn Như Lai vậy. Ngài đã được Đức Như Lai Bất Động thọ ký bồ đề. Lại Vương Tử tên là Phước Báo Thanh Tịnh Đa Nhân Sở Ái Minh Thanh Tự Tại kia thì Đức Như Lai Vô Lượng Thọ kia tức là Vương Tử lúc đó vậy.

Lại này Hỷ Vương! Vương Tử đó nghe Tam Ma Địa này xong thì nghiệp chướng của bảy mươi ngàn kiếp đều diệt hết, liền được Phân Biệt Chư pháp Cú Phẩm Xuất Vô Biên Môn gọi là Đà La Ni và chẳng xa lìa Tam Ma Địa cho đến bồ đề trường.

Này Hỷ Vương! Nhân duyên đó như vậy nên ông phải biết, Tam Ma Địa này ở chỗ các Đại Bồ Tát như vậy tạo nhiều thanh tịnh chuyển các nghiệp chướng trang nghiêm cõi Phật thanh tịnh chuyển công đức, mau tròn đầy chuyển Phật Pháp.

Lại này Hỷ Vương! Đời quá khứ trước kia, chẳng thể tính được kiếp, qua chẳng thể tính được xa rộng, vô lượng chẳng thể nghĩ, chẳng thể lường, vào lúc đó.

Có Đức Phật Hiệu là Tịnh Diện Vô Cấu Nguyệt Diệu Oai Tạng Như Lai Ứng Cúng, Chánh Biến Tri, Xuất Thế, Minh Hành Cụ Túc, Thiện Thệ, Thế Gian Giải, Vô Thượng Sĩ, Điều Ngự Trượng Phu, Thiên Nhân Giáo Sư, Phật Bà Già Bà, Thế Tôn.

Lại này Hỷ Vương! Đức Như Lai Ứng Chánh Biến Tri Tịnh Diện Vô Cấu Nguyệt Diệu Oai Tạng đó đã sở hữu một cõi Phật công đức trang nghiêm mà ta hôm nay chẳng thể ở trong một kiếp, rộng nói hết được vô lượng công đức như vậy tụ tập trang nghiêm cõi Phật thanh tịnh. Chúng Đại Bồ Tát, ở trong Phật Pháp đều đã quyết định hết.

Này Hỷ Vương! Vào lúc đó có con ông trưởng giả tên là Hiển Diệu Quảng Than. Ông đó đi đến chỗ Đức Như Lai Tịnh Diện Vô Cấu Nguyệt Diệu Oai Tạng.

Đến rồi, ông đảnh lễ dưới chân Đức Thế Tôn đó, rồi đem vô lượng chuỗi ngọc báu Ma Ni hàng trăm ngàn xen lẫn phụng che Đức Phật đó mà đứng trước mặt Đức Phật vì muốn được pháp. Đức Như Lai đó biết ông ấy đã tịnh tín nên với Tam Ma Địa này, Ngài rộng nói lúc đầu, đoạn giữa và về sau.

Này Hỷ Vương! Như vậy con ông trưởng giả đó ở bên Đức Phật kia nghe Tam Ma Địa này xong vui mừng, nhảy nhót, yêu thích, thỏa lòng rồi thiện ý phát sinh, được đại pháp lực.

Được pháp lực rồi mà chẳng dùng để cầu trong Trời người, ông ấy xả bỏ bảy mươi ngàn phụ nữ, xả bỏ một dũ xà na bốn kho tàng lớn, xả bỏ tám trăm vườn rừng, xả bỏ mọi đồ thọ dụng của mình, ở trong giáo hội của Đức Thế Tôn đó, cạo bỏ râu tóc, mặc áo Cà Sa, dùng niềm tin xuất gia chẳng phải nhà mà tu hành.

Lại này Hỷ Vương! Con ông trưởng giả đó, khi trước ở nhà, đất chẳng trải áo thì chẳng từng đạp chân xuống. Khi đã xuất gia rồi, trong mười ngàn năm, vẫn chẳng trải áo, chân chẳng đạp đất, chẳng ngồi, chẳng nằm, chỉ trừ khi thọ dụng bữa ăn.

Trong mười ngàn năm, ông ngủ nghỉ chẳng lâu, cho đến trong khoảnh khắc gảy ngón tay cũng chẳng từng phân biệt dục, phân biệt sân, phân biệt hại.

Trong mười ngàn năm ông chẳng sinh dị tâm lòng khác mà chỉ đối với biến trí tương ứng phát khởi tu hành tinh tấn, được Đà La Ni Chư Từ Thanh Nhiếp Chư Phật Ngữ Danh, thành tựu Đà La Ni Phổ Âm Nhập Môn Danh.

Ông ấy mạnh mẽ tinh tấn đầy đủ như vậy nên mới có sáu mươi nadođa Chư Thiên ở chỗ vị Bồ Tát đó siêng làm cung cấp, hầu hạ, khởi tác tương ứng, khiến cho thân tâm Bồ Tát ấy an vui, đủ khả năng tinh tấn.

Con ông trưởng giả đó đi xuất gia rồi, tinh tấn mạnh mẽ như vậy, nghe Tam Ma Địa này nên chín mươi chín câu trí trăm ngàn kiếp lưu chuyển đều quay lưng bỏ hết, hiện tại gặp được bảy mươi ngàn Đức Phật.

Có những chỗ, trong đó đi xuất gia rồi, ông ấy thọ trì, đọc tụng, tư duy Tam Ma Địa này, vì người khác giảng nói rộng rãi.

Ông ấy phát khởi tu hành tinh tấn chẳng hành động phóng dật, thành tựu được Tam Ma Địa này, ở trong tám kiếp chứng ngộ Vô Thượng, Chánh Đẳng, Chánh Giác, đạt được tướng trang nghiêm công đức của cõi Phật như vậy mà trụ như cõi Phật sở hữu của Đức Thế Tôn Tịnh Diệu Vô Cấu Nguyệt Diệu Oai Tạng Như Lai đó.

Ta nay thấy ông ấy ở trong địa phận phương Nam, qua khỏi đây bốn mươi bốn trăm ngàn Cõi Phật, tên là Thế Giới Đại Trang Nghiêm.

Ông ấy ở trong cõi đó làm Phật Hiệu là Thiện Ý Hy Lạc Như Lai, Ngài đang nói pháp cho vô lượng chúng Đại Bồ Tát tụ tập tính chẳng thể hết.

Này Hỷ Vương! Những vị Đại Bồ Tát đó nếu muốn mau chóng đối với các pháp thuận theo được tự tại thì phải nghe, phải trì, phải nói, phải nghĩ Tam Ma Địa này.

Lúc bấy giờ, Đức Thế Tôn lại muốn khen ngợi công đức của Tam Ma Địa này nhiều hơn nữa nên liền nói lời tụng ca rằng:

Ta nhớ đời trước vô biên kiếp

Giống như cát Sông Hằng không lường

Có bậc trí dẫn đường thế gian

Các phương nghe biện tài vang tiếng

Có Tỳ Kheo trong giáo tối thắng

Trì pháp, nói pháp bậc Trí Nhân

Định tịch tịnh này kia nói xong

Bên Ngài Vương Tử đã thính thọ

Liền đem áo mình mà phụng phú che

Hồi hướng đạo Tối Thắng bồ đề

Lại thấy vô biên những Đạo Sư

Được đạo, hiệu Vô Lượng Mạng đó

Trước kia tuệ tác nghiệp sở hữu

Đều hết không còn, nghiệp báo không có

Nghe tam muội đại diệu này xong

Người có biện tại đủ công đức

Kia về sau trung lúc

Đạo, nếu có muốn cầu

Định này phải nghe mau

Tự sẽ trừ các ác.

Lại Phật Vô Cấu Nguyệt

Nói Tam Ma Địa này

Con trưởng giả nghe rồi

Hành xuất gia chọn lấy.

Mười ngàn năm ông ấy

Tư duy tam muội này

Chân chẳng đạp không y áo

Cũng chẳng vào ngủ nghỉ

Đây được bồ đề ấy

Chỉ có cùng chung nghe

Chẳng ưa ở trong nhà

Cũng không muốn tài vật.

Kia đến các cõi Phật

Ở đó đều nghe xong

Các hạnh đã nhập môn

Chẳng lâu đã thuận giác.

Tâm ấy, kia thỏa trước

Cũng đầy xe ý kia ý xa

Kia chóng được bồ đề

Đây sao chẳng cần tác siêng làm

Đời đương lai trong lúc

Nhiều người cầu bồ đề

Không tư tài, không vui lạc

Hành xuất gia chẳng dục ham muốn

Giận mắng mà kêu trách

Hủy nhục nói ác ngôn

Mỗi mỗi đều nghe xong

Mà nói sẽ làm Phật.

Khổ hàng ngàn phi nhất chẳng phải một

Nhịn chịu vì dục thôi

Vì ái dục làm tôi

Mà nói sẽ làm Phật.

Trong mơ đã thấy Phật

Kia tạm được hồi sinh

Với người thường khi nhờn

Bồ đề ta chẳng ngợ nghi ngờ

Đã nghe xong Kinh đó

Tiếng nói, nghĩa chẳng thông

Mà sống lại trong lòng

Chẳng lâu sẽ làm Phật

Những người nghe Kinh Phật

Nếu đã nghe đây xong

Thì họ sở trước không có

Như không trung gió thổi

Có người nhà ra khỏi

Cầu bồ đề nhiều hơn

Vì tri thức nên sân

Mỗi mỗi mà sinh khởi

Kia nghèo cùng phước thiếu

Nghe ít hạn chế liền vui mừng

Với người có khi tâm lòng lừa dối

Bờ bồ đề ta tới

Đã thấy ánh sáng được cõi

Chúng sinh mà cúng dường

Do đây thiếu vui mừng đẳng hỉ

Biết bồ đề sẽ đến.

Bồ đề đó xa lắm

Nếu dua nịnh ghét ghen

Ta đạt trí đôi lần

Thì càng xa tối thắng.

Đã nghe diệu Kinh Điển này

Biết sẽ được bồ đề

Thấy cõi Phật Di Đà Vô Lượng Thọ

Sẽ chẳng lâu làm Phật.

Bồ đề đó xa lắc

Có được thấy chỗ nương y chỉ

Mà lòng chẳng tương ưng

Thì ta chẳng thọ ký.

Và trưởng giả tử ấy

Của cải đã bỏ lìa

Về sau đã xuất gia

Làm người đi khất thực.

Như tam muội này được

Ở chỗ Phật Nhiên Đăng.

Nếu nghe khéo tu hành

Chẳng lại sinh ái dục.

Kia xuất gia cạo tóc

Lợi tri thức buộc ràng

Trong biển chọn lấy ma đam

Mà xả bỏ trân bảo.

Trong nghe chẳng sạch ráo

Không giới chẳng xuất gia

Tu hành đạo bồ đề

Kia chớ nên buông thả.

Sau này nếu có chỗ

Nói pháp phải lắng nghe

Người kia vì bạn bè tri thức

Lại làm chẳng khen nói.

Ở trước phải lễ bái

Và phải xưng điều lành

Vậy tung áo cúng dường

Lại làm chẳng khen nói.

Khóc nước mắt vung vẩy

Phụng thí với tự thân

Tại chúng, kia ở trong

Mà nói ác hạnh ấy.

A xà già lê, chẳng ái yêu thương

Người cận tụng, khinh khi

Vì thiếu mà phá nhau

Do nhà mà ganh ghét.

Chỉ tin phước người khác

Đức mình chẳng nghĩ suy

Độc ác sẽ sinh sôi

Biết người khác giàu cúng dường

Hương hoa, bột thơm lựng

Tràng, cái, phan, man hoa vòng hoa cài tóc

Tấu nhạc… cúng dường

Ta Rằng: bồ đề sẽ được

Đây, ta cúng dường thật

Nghe thắng định này rồi

Lợi tri thức bỏ rơi

Tu hành thì tương ứng

Sao cúng dường thân mạng

Các tụ ta bỏ xong

Nên cúng dường Pháp Thân

Cũng như cúng thiện thật.

Ái mạng đã bỏ hết

A Lan Nhã qua đêm

Kinh này tụng niệm luôn

Đến hết mạng tận thế.

Này Hỷ Vương ta bảo

Tu theo điều nghe này

Không chung bọn dưới đây:

Dua nịnh làm phe đảng

Ở trong ta chẳng tán khen

Trong chúng phải nói rằng:

Đây thật! Đây chẳng chân!

Ở trong chớ dục tín muốn tin

Chẳng ở chỗ cảnh hiện

Có muốn Phật bồ đề

Sở hữu các hạnh kia

Thì bồ đề xa lắm.

Thần thông ta đã chứng

Sức đại thể thấy đây

Cấm giới các hữu này

Tu hành ta đã được.

Ái giới yêu thích giới cấm mà phân biệt

Trong chúng tợ thú hoang dã thú

Lợi tri thức bỏ xong

Riêng ngụ A Lan Nhã.

Ta không có chỗ đó

Lời ta nói thật đây

Đời mạt thế sau này

Phú chúc ông Kinh ấy.

Vô Lượng Thọ phóng quang

Và Bất Động Pháp Vương

Sáu mươi ba ức Phật

Chúng hội đã thấy hết

Giáo Sư Đức Phật phú chúc cho

Khiến Hộ Pháp về sau.

Như Kinh này trí ấn

Ta khắp trì ở sau

Ba ngàn cõi liền chấn động

Chư Thiên xưng lời lành

Có nhiều hoa mưa xuống

Khi nghe phú chúc này.

***

icon

Tổng hợp

Cùng chủ đề

Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Ba - Phẩm Ba Mươi Mốt - Phẩm Tuyên Hóa - Phần Ba

Kinh Đại thừa   •   25.12.2023
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư Cưu Ma La Thập, Đời Diêu Tần