THẬT GIẢ NÓI DỐI
Có lần thiền sư Đạo Quang hỏi thiền sư Đại Châu Hoài Hải:
– Thưa thiền sư! Bình thường thầy dụng công, là dùng tâm nào tu hành?Đại Châu đáp:– Lão tăng không có tâm để dụng, không có đạo để tu.– Nếu không có tâm để dụng, không có đạo để tu, vì sao mỗi ngày nhóm chúng khuyên người tham thiền tu đạo?– Lão tăng tôi trên không có miếng ngói để che, dưới không có đất cắm dùi, làm gì có chỗ để nhóm chúng?– Trên thực tế mỗi ngày thầy nhóm chúng luận đạo, há không phải thuyết pháp độ chúng sao?– Xin ông chớ nên vu oan cho tôi, tôi nói mà không có nói, làm sao có luận đạo? Tôi không thấy có một người, cớ sao ông nói tôi độ chúng?– Thưa thiền sư! Thầy nói dối rồi. Chẳng lẽ thế giới, con người, tôi và thầy, cho đến việc tham thiền thuyết pháp đều là giả sao?– Đều là thật!– Nếu thật, vì sao thầy hoàn toàn phủ định?– Giả cần phủ định, thật cũng phải phủ định!
Ngay đó Đạo Quang đại ngộ.
ngộ đạo,lời Thầy dạy,truyện Phật giáo
“Thầy an cư tại Tu viện, con an cư ở đâu?”
Phật Thuyết Kinh Tuệ ấn Tam Muội - Phần Năm
Phật Thuyết Kinh Ma Lợi Chi Bồ Tát đà La Ni - Phần Một
Phật Thuyết Kinh đại Bảo Tích - Pháp Hội Thứ Sáu Mươi - Pháp Hội Nhật Mật Bồ Tát - Phần Hai
Phật Thuyết Kinh Trung A Hàm - Phẩm Chín - Phẩm Nhân - Kinh Niệm Xứ
Phật Thuyết Kinh Tăng Chi Bộ - Chương Một - Một Pháp - Phẩm Hai Mươi - Phẩm Thiền ðịnh Thứ Nhất