Phật Thuyết Kinh Bảo Tinh đà La Ni - Phẩm Sáu - Phẩm đà La Ni - Phần Hai

Kinh Đại thừa   •   Thứ hai, 25/12/2023, 22:18 PM

Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư Ba La Pha Mật Đa La, Đời Đường

PHẬT THUYẾT

KINH BẢO TINH ĐÀ LA NI

Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư

Ba La Pha Mật Đa La, Đời Đường  

PHẨM SÁU

PHẨM ĐÀ LA NI  

PHẦN HAI  

Lúc bấy giờ, Đồng Tử Nguyệt Quang liền đứng dậy, chắp tay quan sát khắp, nhờ sự gia hộ của Đức Phật và sức thần thông của mình mà phát ra tiếng đại pháp, vang rền đều khắp bên trong Cõi Phật này.

Đồng Tử nói kệ như vậy:

Trăng Phật khó được gặp

Gặp chúng cũng khó khăn

Chúng thông tuệ khó được

Và hạnh Bồ Tát lành.

Như vậy diệu pháp ấn

Nghe được khó tột cùng

Như Lai từ bi lớn

Chánh Pháp hay giữ gìn.

Diệt tất cả ma đảng

Và lui oán địch liền

Tam Bảo mãi chẳng đoạn

Chư Phật nhận giữ gìn.

Hoại phá tất cả chướng

Nhẫn nhục nhu hòa tăng

Và chúng sinh hồi hướng

Hộ nước cùng Quốc Vương.

Ngăn những người làm ác

Các ác kiến đoạn luôn

An ủi các Bồ Tát

Đạo bồ đề hiện lên

Tăng trưởng Ba la mật

Đầy đủ hạnh thiện hiền

Ưa nói trí phương tiện.

Như vậy những lớn thêm

Đều thọ trì lời Phật

Nhiếp trì pháp sạch trong bạch pháp

Đà La Ni ủng hộ

Đạo bồ đề tịnh minh

Rực sáng chứng thật pháp

Tất cả chúng, các ông

Lưới nghi đều sẽ đoạn

Đà La Ni vững tin

Đây là đủ đầy đạo

Gọi là bồ đề thành.

Chúng con lại muốn nói:

Đà La Ni, giữ gìn

Bảo vệ người nói pháp

Văn, tuệ càng lớn thêm.

Có ai cho, muốn pháp?

Bồ Tát, danh vang lừng

Và được không chướng ngại

Hay khiến các chúng sanh

Tăng trưởng thêm lợi ích.

Lúc bấy giờ, đồng chơn Đại Bồ Tát nhiều như cát Sông Hằng đều đồng thanh nói lên như vậy: Chúng con hôm nay cho người muốn thọ trì Đà La Ni này.

Nếu có thiện nam tử, Thiện Nữ Nhân, Tỳ Kheo, Tỳ Kheo Ni, Ưu Bà Tắc, Ưu Bà Di tắm rửa sạch sẽ, mặc áo quần thanh tịnh, dùng đủ thứ hoa trang nghiêm làm trướng, đốt đủ loại hương thơm, dọn đủ thứ đồ ăn, đủ thứ y phục đặt để xếp bày, trang hoàng tơ lụa ngũ sắc.

Dựng lên đủ thứ tràng phan vi diệu và những lọng hoa trang nghiêm Đạo Tràng, rồi thăng lên Tòa Sư Tử êm ái vi diệu mà khai thị, phân biệt Đà La Ni này thì đối với người đó không có tâm loạn, bốn đại loạn, thân loạn, ý loạn, không có hơi thở độc chạm đến thân, không có thể khiến cho đau đầu. Những bộ phận thân trong ngoài và tứ chi đều không bệnh não, không có thể khiến cho âm thanh lếu láo thô lỗ. 

Nếu Pháp Sư đó thuở xưa đã có nghiệp bất thiện, bốn đại loạn, âm thanh loạn mà Pháp Sư đó đọc Đà La Ni này thì tất cả nghiệp chướng diệt hết không còn, được trụ yên ổn. Có người đến nghe cũng không bốn đại loạn và âm thanh loạn.

Nếu có người nghe được Đà La Ni này thì nghiệp bất thiện, bốn đại bệnh đã lâu và âm thanh loạn của người đó, tất cả đều tiêu diệt.

Lúc đó, Đồng Tử Nguyệt Quang chiêm ngưỡng vô lượng hằng hà sa số những Đức Phật Thế Tôn với các Đại Bồ Tát vây quanh.

Đồng Tử Nguyệt Quang cúi mình chắp tay nói lên như vậy: Các Đức Phật Thế Tôn từ bi nghĩ đến con, sẽ cho ý muốn!

Hôm nay con sẽ nói Chú Đà La Ni này, liền ở trước Đức Phật nói Chú Đại Minh:

Đa địa dã tha sàn đế.

A ta ma lộ tỳ.

Di sỉ ly.

Tô ma bà để.

Ải hử na bà quân xà tỳ.

Na bà quân xà na bà quân xà tỳ.

Mậu la luận đà nê.

Bà trà khư bà trà khư.

Bà trà khư ma la bà.

Sỉ tha đa bả lý xỉ đà.

Bà bà bà pha pha pha ta ta ta.

A mậu la.

A giả ly.

Đà đà ba lá giả la.

Tỳ địa ly.

Ải ca na gia bạt lý xỉ đà.

Chiên đà na chỉ lý ni.

Bồ Tát ly.

Bồ Tát la chỉ lý ni.

Khư già tẩu la chỉ lý ni.

Ta na bà tẩu la chỉ lý ni.

Phục xỉ cú chỉ bỉ lý xỉ đà.

Xà lả xà lả khư khư.

Bà di xà lả khư.

Na ma kha sa khứ.

Ca ca khứ.

Ha ha ha ha.

Hổ hổ hổ.

Ta ba lý xa tỳ đà na.

Ba lý xỉ đà.

A ma ma.

Nhỉ dã ma ma.

Khí dã ma ma.

Ta mẫu đà la mẫu đà la bà khứ.

Tăng tắc ca la nương bạt lý xỉ đà.

Bồ đề tá khất sử chỉ tỳ ma.

Ma ha tỳ ma.

Bộ sỉ cú chỉ.

A ca xá thỉ bà ta bạt lý xỉ đà.

Ta Bà ha.

Lúc bấy giờ, các Đức Phật Thế Tôn, Đại Bồ Tát và Đại Thanh Văn, Đế Thích, Phạm Vương, Trời Hộ Thế, Rồng, Dạ Xoa, Càn Thát Bà… các Đại Thần Vương đại uy đức… của tất cả Cõi Phật tha phương đều chung xưng tán: Hay thay! Hay thay!

Và bạch các Đức Phật rằng: Đà La Ni nay rất nhanh chóng có thế lực lớn, có thể ngăn chận tất cả oán địch, sợ hãi, bệnh hoạn… các nạn, ác mộng, ác tướng đều giải thoát. Thậm chí nói Đà La Ni này là chỗ nương của trí vô chướng, trí Vô Thượng, trí đại phước gom tụ.

Lúc bấy giờ, vua đại phạm, Chúa của Thế Tự Tại dùng lực Đại Phạm cảnh giới trang nghiêm biến làm nữ nhân, ở trước Đức Phật Vô Lượng Thọ, hiện sắc tướng đoan chính đệ nhất, viên mãn hơn cả các Trời với đầy đủ y phục trang nghiêm đệ nhất, vòng hoa cài tóc, hương xoa đem dùng nghiêm sức.

Vua Trời Đại Phạm Thế Tự Tại liền đứng dậy chắp tay cung kính nói như vậy: Thưa Đức Thế Tôn! Ngài phải ủng hộ con diễn nói viên âm! Như vậy âm thanh đều có thể cùng khắp tất cả Cõi Phật, khắp nơi được nghe biết mà không chướng ngại. Như con hôm nay, như câu Chú này giỏi có thể hộ trì Pháp Sư nói pháp và người nghe pháp.

Nếu lúc sau này, hoặc ma, hoặc quyến thuộc của ma, hoặc Trời, hoặc con trai con gái của Trời, hoặc rồng, con gái rồng, hoặc cha mẹ, quyến thuộc nam nữ của rồng…cho đến con gái của Tỳ Xá Già, cha mẹ quyến thuộc nam nữ lớn nhỏ của Tỳ Xá Già, người, chẳng phải người…

Mà đối với Pháp Sư và người nghe pháp dò tìm sở đoản của họ để thật làm oán gia hay giả làm thân hữu đối với thầy nói pháp và người nghe pháp thì thậm chí não hại tổn đến một sợi lông hoặc đoạt tinh khí, hoặc hà hơi độc, hoặc nhìn bằng ác tâm.

Cho đến trong khoảnh khắc một niệm, con đối với những người hay chẳng phải người đó… những bọn ma quỉ cấm chỉ đoạn trừ, khiến cho chúng hôn trược, cho lời thề cốt yếu ấy.

Con sẽ ủng hộ viên âm diễn thuyết của các Đức Phật Thế Tôn có thể dùng pháp thanh đầy các Cõi Phật. Nguyện xin Đức Thế Tôn sẽ nghĩ giúp con.

Đức Phật Vô Lượng Thọ mặc nhiên thọ thỉnh. Trong đại chúng có một vị Trời Đế Thích tên là Trì Kế dùng mũ Trời vàng thắng diệu quang minh trang nghiêm thân mình, ngồi ở trước Đức Phật chẳng xa.

Lúc bấy giờ, Trời Đế Thích bảo Thế Tự Tại như vậy: Này chị em! Chớ dùng tâm nhiễm ô mà ngồi ở trước tòa của Đức Như Lai Vô Lượng Thọ! Chớ làm phiền Đức Thế Tôn!

Vì sao vậy?

Vì sự ưa hí luận chính là pháp của phàm phu mà Đức Như Lai Thế Tôn vĩnh viễn không hý luận. Hữu vi tạm hiện chính là tướng diệt tận. Tất cả câu danh sắc sai biệt với Như Như. Nàng nếu như vậy là mê hoặc điên đảo Đức Như Lai.

Này chị em! Như Lai bình đẳng, không trái, không tranh, một vị như như ngang bằng cõi hư không. Hư không cũng chẳng đặt để hư vọng. Tướng ba hạnh tận như hư không chẳng phân biệt, không phân biệt.

Các hạnh như vậy, Như Lai như vậy, các dục công đức chẳng là hý luận, chẳng phân biệt, không chẳng phân biệt mà không chỗ trụ, chẳng thọ chẳng thủ.

Như vậy không mạng, không sinh thì không dưỡng dục, không người, không ấm, giới, nhập, không thủ, không hí luận.

Này chị em! Tại sao hôm nay nàng ở trước Đức Như Lai mà tạo tác hí luận?

Lúc bấy giờ, Đức Như Lai Vô Lượng Thọ bảo Chúa Trời rằng: Ông nên xét kỹ nhiên hậu mới phát ngôn. Chớ nói lời không đúng như pháp khiến cho ông bị tội, chịu quả báo chẳng ưa thích. Vị này chính là bậc đại thiện trượng phu được sự Chú ý của vô lượng các Đức Phật, đã ở chỗ các Đức Phật gieo trồng các căn lành.

Lại, ông Thiện trượng phu này vì muốn việc cúng dường Như Lai nên hiện tướng nữ nhân trang nghiêm diệu sức trang sức.

Ông chớ ở đây mà nói rằng là nữ.

Trời Đế Thích Trì Kế bạch Phạm Thiên Thế Tự Tại rằng: Thưa thiện nam tử! Ngài hãy khởi từ bi nhiếp thọ bố thí của tôi, sự hoan hỷ của tôi.

Chớ khiến cho tôi hôm nay do lời nói thô lỗ này mà bị quả báo ác.

Bấy giờ, Bồ Tát Hoài Lạc bạch Đức Phật Vô Lượng Thọ rằng: Thưa Đức Thế Tôn! Nếu Trời Đế Thích này chẳng hối lời nói này thì bị quả báo gì?

Đức Phật Vô Lượng Thọ bảo Bồ Tát Hoài Lạc rằng: Này thiện nam tử! Nay nếu Trời Đế Thích này chẳng hối lỗi thì vào đời vị lai, trong tám muốn bốn ngàn lần sinh bị làm thân lừa ăn cỏ, bị người khác khinh miệt.

Vậy nên, này các thiện nam tử! Các ông thương phải thận trọng ý nghĩ, giữ gìn khẩu nghiệp này!

Bấy giờ, Đức Phật bảo Thế Tự Tại Phạm Thiên rằng: Này thiện nam tử! Ông hãy lạc thuyết nói điều ưa thích tùy ý! Ta đã ủng hộ lời nói của ông vậy!

Thế Tự Tại Phạm Thiên đã nhờ được sự hộ niệm, hoan hỷ chắp tay, quan sát khắp mười phương, nói lên như vậy: Nguyện xin Đức Thế Tôn một lòng nghĩ đến con!

Nếu Phật, Bồ Tát và chúng Thanh Văn, Trời, Rồng, Dạ Xoa, Càn Thát Bà, A Tu La, Ca Lâu La, Khẩn Na La, Ma Hầu La Già… muốn khiến cho chánh pháp trụ thế lâu dài thì nguyện ở chỗ này đồng cho con ý muốn.

Nếu Pháp Sư và thính chúng muốn được tùy thuận tương ưng, không não loạn thì phải cho con ý muốn!

Nếu ác ma, người, chẳng phải người…kia vào đời vị lai đối với người nói pháp và mọi loài chúng sinh mà làm não loạn thì con sẽ ngăn chận, cho họ lời yếu thệ, đoạn dứt lòng ác ấy. Khi Thế Tự Tại Phạm Thiên nói lên lời nói đó thì âm thanh phát ra đầy khắp tất cả Thế Giới Chư Phật.

Bấy giờ, tất cả các vua Phạm Thiên nhất thời đồng thanh nói lên rằng: Chúng tôi cũng dùng Đà La Ni này đồng chung cho ý muốn.

Sở dĩ vì sao?

Vì chúng tôi về sau cũng sẽ thọ trì Đà La Ni này, cũng sẽ ủng hộ những vị thiện trượng phu đời vị lai có khả năng khai thị diễn nói pháp môn như vậy và chúng nghe pháp. Chúng tôi sẽ khiến cho những người đó tùy thuận tương ưng, được như sở nguyện.

Chúng tôi hôm nay ở trước Đức Phật Thế Tôn, Đại Bồ Tát và chúng Đại Thanh Văn cho ý muốn Đà La Ni này.

Thế Tự Tại Phạm Thiên đó nói lên như vậy: Nguyện xin Đức Thế Tôn và Bồ Tát, Thanh Văn, chúng đại đệ tử ủng hộ con!

Phạm Thiên đó liền nói Chú rằng:

Đa địa dã tha.

A ma ly.

Tỳ ma ly.

Già nả sơn địa.

Ha ly chiên địa.

Chiên địa.

Ma ha chiên địa.

Già di.

Ma ha già di.

Tô di.

Tát tha di.

A bà ha.

Tỳ Bà ha.

Ương già xà.

Nê sỉ la kha tỳ.

Mậu la ba lý xỉ đề.

Dược xoa chiên trì.

Tỳ Xá Già chiên trì.

A bạt sỉ nê.

Tam bạt sỉ nê.

Tăng tắc ca la nê.

Các ba nê.

Mô ha nê.

Ẩu Già tra nê.

Ha ma ha.

Ha ma ha ha ma ha.

A quân già nê.

Kha già xá bà.

A ma la.

A mậu la.

Mâu la ba lý bạt để.

A bà la kha bà.

Ta Bà ha.

Thưa Đức Thế Tôn! Nếu có thiện nam tử, thiện nữ nhân trái nghịch chẳng hành Thần Chú Thánh Chúng đại tập đã nói thì con ngươi của mắt rơi rớt, đỉnh đầu tan nát, chi tiết phân tán.

Vị Phạm Thiên đó lại nói Chú rằng:

Đa địa dã tha a giả giả.

A bà ha giả giả.

Chửu ca la xoa.

Già gia tra.

Kha già già.

Na kha già giá già.

Già già già già.

Na già ha mậu la già già.

Già mậu la.

Già già ha ma mậu la già già.

Ha mâu ha mâu.

Bà trà bà ha.

Ta Bà ha.

Lúc bấy giờ, tất cả Phạm Vương…cho đến Vua Tỳ Xá Già nghe nói Chú đó rồi đều xướng lên rằng: Hay thay!

Rồi nói như vậy: Giả sử quỷ thần có uy lực lớn hùng mạnh nhanh chóng so với sức tiêu diệt tan nát tồi toái có thể hơn ngàn lần, chúng tôi dùng chương cú Đà La Ni này khiến cho trói buộc hết thì như vậy tất cả quỉ thần ác có thể cùng chúng sinh tạo tác điều bất lợi, đều khiến cho tạm tiêu diệt, không chỗ sống đào tẩu.

Tự Tại Phạm Thiên lại nói rằng: Nếu có người trụ ác không lòng từ mẫn, chẳng biết ân đức, não hại chúng sinh thì hoặc quỉ hoặc ma và quyến thuộc của chúng thường đến theo dõi tìm Vua Sát Lợi thọ chức quán đảnh…

Hoặc dò tìm Phi Hậu, Vương Tử, Vương Nữ và Thể Nữ…cho đến Tể Tướng quan lại cùng những thứ dân khác mà những người này ở trong Phật Pháp được niềm tin thanh tịnh.

Hoặc nam, hoặc nữ, đồng nam, đồng nữ, Ưu Bà Tắc, Ưu Bà Di ưa nghe pháp. Tỳ Kheo, Tỳ Kheo Ni thiền định, tụng niệm tinh tấn chẳng buông lung.

Như vậy quỉ, ma, người, chẳng phải người dò tìm sở trường, sở đoản của họ thì tôi sẽ ủng hộ, cho đến có thể khiến cho trong khoảnh khắc một sát na, lòng ác cũng chẳng khởi lên, huống là đối với họ mà não hại được một sợi lông, hoặc khởi ác tâm não loạn, phá hoại, đoạt tinh khí, dùng độc thổi vào thân của họ.

Những kẻ theo dò tìm kiếm lỗi lầm của họ thì do uy thần lực của Đà La Ni này nên ma, quyến thuộc, người, chẳng phải người… đầu vỡ làm bảy phần, con ngươi rơi rớt, máu tin khô cạn, bị bệnh hủi trắng bạch lại, toàn thân thối rửa, mất bản thần thông, vùi lấp dưới đất.

Chúng lại bị gió dữ thổi, ném đến chỗ không người trong bốn phương, thân đầy bụi đất, lòng mê cuồng, chạy rong hoảng loạn. Chỗ đi qua, đất đều bị phá nát, chúng rơi xuống trong chỗ ấy, sâu đến tám muôn bốn ngàn do tuần.

Ở nơi đó mạng chung, nếu là ma trái ngược với Chú này thì sinh vào loài sống ở dưới nước.

Người đối với Thánh Giáo được niềm tin thanh tịnh, siêng làm việc tăng thì làm Tỳ Kheo, Tỳ Kheo Ni… những quỷ thần làm não loạn thì cũng bị quả báo ác như đã nói trên, đầu vỡ bảy phần và cả lúc mạng chung.

Nếu là ma trường chẳng thoái, tùy chỗ sở tại của Đà La Ni, chúng tôi sẽ siêng gia hộ. Tất cả chúng  sinh ưa pháp có ở đó, tôi sẽ siêng năng ngày đêm hết lòng thủ hộ. Và tất cả bọn ác độc Dạ xoa, phú đơn na…tôi sẽ xua đuổi ra khỏi cảnh giới ấy.

Nếu chỗ sở tại của Đà La Ni này là tất cả đất nước đấu tranh, đói kém, bị oán địch phương khác, gió mưa lạnh nóng chẳng phải lúc… dịch bệnh thì tôi sẽ đoạn trừ khiến cho không còn nữa, cũng khiến cho tất cả nhân dân của nước ấy căn lành thành tựu.

Tùy thuận hòa hợp, yên ổn, giàu có, khiến cho Pháp Sư và người nghe pháp danh vang xa rộng, không có bệnh khổ, cũng khuyến lệ bốn nhóm đàn việt cung cấp lợi dưỡng.

Lúc bấy giờ, trong chúng có một vị Đại Phạm Thiên Vương tên là Diệu Âm, địa vị ở vào Thập Trụ Đại Địa, nếu ở trong hàng Phạm là bậc tôn quí trong các Phạm.

Nếu ở trong hàng ma là bậc tôn quý trong các ma, nếu ở trong hàng Đế Thích là bậc tôn quí trong các Đế Thích… cho đến Tỳ Sa Môn, Tỳ Lâu Trà, Tỳ Lâu Bác Xoa, Đề Đầu Lại Tra, Đại Tự Tại, Na La Diên, A Tu La… đối với các Chúa Trời ấy là đấng tôn quí trong các Chúa Trời.

Lúc đó Phạm Vương Diệu Âm biến làm hình sắc đệ nhất nữ nhân với tướng hảo viên mãn, uy nghi đầy đủ, dùng đồ trang nghiêm thắng diệu mà tự trang nghiêm, ở trước Đức Thích Ca Như Lai chắp tay mà ngồi, dùng hai tay bưng ngọc báu Như Ý cúng dường Đức Phật, chiêm ngưỡng tôn nhan Đức Phật. Mắt chẳng nhìn chỗ khác, các căn tịch nhiên chẳng dùng các tướng mà quan sát Đức Như Lai.

Bấy giờ, Đức Thế Tôn bảo Phạm Thiên Diệu Âm rằng: Ông nay vì sao mắt chẳng tạm chớp nháy, thậm chí dùng vô tướng quan sát ta vậy?

Này thiện nam tử!

Vả có một pháp tên là Phật sao?

Vả có một vật có thể là tên danh sao?

Như tham, sân, si, vô minh phiền não… có danh vật duyên tướng, tướng duyên vô minh, vô minh duyên hành… cho đến nói rộng tướng diệt, vô minh diệt, hành diệt cũng lại như vậy.

Phạm Thiên Diệu Âm thưa: Quả thật đúng như lời nói của Đức Thánh!

Vì sao vậy?

Vì vô minh chẳng thể được!

Thưa Đức Thế Tôn! Nếu vô minh chẳng thể được thì mười hai hữu chi đó từ đâu mà khởi lên?

Có thể từ hư không sinh ra sao?

Mà hư không lại chẳng thể được.

Đức Phật dạy rằng: Đúng vậy! Đúng vậy!

Này thiện nam tử! Tất cả pháp như hư không.

Sở dĩ vì sao?

Vì hư không không vật, không tướng, chẳng phải tối, chẳng phải sáng, chẳng phân biệt, không phân biệt, không thành, không hoại, chẳng thể nói, không một vật, không phân đều, đoạn tất cả vật.

Đúng vậy! Đúng vậy! Này thiện nam tử! Phật Pháp chân tế đoạn. Phật Pháp như như. Phật Pháp chẳng chọn lấy bờ này bờ kia. Phật Pháp chẳng giảm chẳng tăng. Phật Pháp chẳng phải ấm, giới, nhập. Thể không phân đều. Hoặc thật, hoặc vật, hoặc tướng tất cả đều không có. Phật Pháp không động, không trụ, chẳng dối đặt để. Phật Pháp mà tất cả ngôn ngữ nói lên là đoạn dứt.

Khi nói pháp này có tám muôn bốn ngàn chúng sinh phát tâm Vô Thượng, Chánh Đẳng, Chánh Giác.

Có ác ma nói lên như vậy: Nếu Phật Pháp như hư không, chẳng phải vật, chẳng thể nói thì tại sao Ngài dùng trí tuệ tinh tấn, phương tiện nhọc nhằn não hại đến tôi, phá cảnh giới của tôi, thậm chí đoạt lấy chúng sinh của cảnh giới tôi.

Ngài lại dạy bảo chúng sinh chẳng lại, chẳng đi, không vật huyễn thuật. Nếu Ngài dạy chúng sinh như vậy thì chẳng lại thấy phiền não của chúng hành khởi.

Vì sao Ngài vì tôi, ở Thế Giới Ta Bà này, triệu tập vô lượng vô số những Đức Phật Thế Tôn, Đại Bồ Tát và Đại Thanh Văn, Phạm Vương, Đế Thích, Trời Hộ Thế, Ma Ê Thủ La có đại thần thông, có đại gia hộ như vậy?

Thậm chí Trời, Rồng, Dạ Xoa, Càn Thát Bà, A Tu La, Ca Lâu La, Khẩn Na La, Ma Hầu La Già… đại chúng khắp nơi đều cùng đến đầy ở tất cả các Cõi Phật và khiến cho ông Đại Phạm không có lòng từ nói Chú như vậy?

Chúng tôi đã nghe đều bị đau đầu, chịu khổ não lớn, thậm chí còn khiến cho trên, dưới thân thối rữa.

Bấy giờ, lại có sáu vạn tám ngàn các Ma Vương và vô lượng vô biên chúng ma của họ, Dạ Xoa, La Sát, Cưu Bàn Trà, Tỳ Xá Già cực ác… tất cả đồng thanh xướng lên như vậy: Đồ đảng chúng tôi khi vừa nghe Chú thì tăng thêm đau đầu, thân đều thối rữa, chịu khổ rất nặng.

Đức Thích Ca Như Lai bảo các ma đó rằng: Nhớ ta ngày xưa khi ngồi dưới cây Bồ Đề Đạo Tràng, chúng ma quân của ông ở khắp tám mươi do tuần và cả trên hư không đều tràn đầy, muốn đến hại ta, cho đến ngày nay lại cũng đem vô lượng câu đê binh chúng đến hại ta.

Ta cũng như vậy, triệu tập vô lượng vô số các Đức Phật Thế Tôn, Đại Bồ Tát… cho đến người, chẳng phải người khắp nơi đến tập hội, vì muốn khiến cho ông và những ma khác, người, chẳng phải người… đều hàng phục.

Diệt tất cả khổ, được niềm vui Niết Bàn tịch diệt, cũng vì dạy ông chẳng lại chẳng đi, tính vô sở hữu như pháp huyễn hóa, tất cả thú hướng, tất cả diệt, tất cả khởi, dòng sông ái sinh tử đều khô kiệt, cũng khiến cho các ông và tất cả chúng sinh tà kiến vào cảnh giới Vô Dư Niết Bàn mà Bát Niết Bàn.

Này Ma Vương! Các ông hôm nay hãy mau chóng phát tâm Vô Thượng, Chánh Đẳng, Chánh Giác thì bệnh đau đầu này sẽ được giải thoát, tu tập dần dần tính không thì Phật Pháp sẽ được hiện tiền và được cảnh giới của Chư Phật, thắng được cảnh giới của ma, thu hoạch lợi ích lớn.

Lúc bấy giờ, sáu muôn tám ngàn những ma, đồ chúng của ma đồng thanh xướng lên rằng: Thưa Đức Thế Tôn! Chúng con hôm nay phát tâm Vô Thượng, Chánh Đẳng, Chánh Giác thì làm sao sẽ được tự tính không… Phật Pháp hiện tiền… cho đến được cảnh giới thắng diệu của Phật và lợi ích hy hữu?

Có ác ma nói lên như vậy: Giả sử lại khiến cho chúng ta tận sau cùng, thân bị bệnh đau đầu nặng thì ta nhất định chẳng theo lời dua nịnh huyễn hoặc mà phát tâm Bồ Đề.

Bấy giờ, Đại Phạm Diệu Âm nói lên như vậy: Ta nay cũng ở trước Đức Phật, dùng giáo pháp vi diệu của Cõi Phật này dũng mãnh thọ trì và ở Thế Giới ngũ trược này lưu bố lời dạy của Đức Thích Ca Như Lai tôn trọng.

Từ nay trở lui cho đến sau khi Đức Thích Ca diệt độ, ta sẽ khiến cho pháp hóa này sẽ được rực rỡ. Tùy theo đất nước có chúng sinh chánh tín ta đều đem khiến cho chẳng thoái lui, mau ra khỏi lưới ma.

Nếu pháp môn này mà thế gian chẳng lưu hành thì ta khiến cho lưu hành. Nếu chỗ đã lưu hành thì ta khiến cho lòng tin ấy thêm rộng bội phần.

Những thiện nam tử, thiện nữ nhân có trong thành ấp, tụ lạc thì ta sẽ ủng hộ nuôi dưỡng từ tâm, ngăn chận việc phi nghĩa của họ, răn bày thiện nghĩa.

Tùy chỗ có Pháp Môn bất thoái Ma Trường Đà La Ni này… cho đến ghi chép, giữ gìn, cũng tùy theo chỗ có Pháp Sư lên Tòa Sư Tử, muốn khai thị diễn nói thì trước tiên Pháp Sư phải chí tâm tụng chương cú Đà La Ni này, kêu gọi triệu mời ta cùng các quyến thuộc.

Ta sẽ tự đi đến chỗ vị Pháp Sư đó mà vì ông tạo tác sự ủng hộ và khiến cho chúng nghe pháp được đại cát tường.

Đại phạm diệu âm liền ở trước Đức Phật mà nói Chú rằng:

Đa địa dã tha a bà nhĩ a bà nhĩ.

Am bà ly am bà ly.

Bạt lý quân xà na trà na trà.

Bổ sa ca la bà ha.

Xà lậu kha.

Ma kha gia.

Y lê nhị lê.

Chỉ lê nhị lê.

Cát chỉ già la mẫu đà ly.

Mẫu đà la mẫu bả.

Ta Bà ha.

Thưa Đức Thế Tôn! Đại Phạm nói tiếp tùy theo chỗ có Pháp Sư nói pháp, trước tiên cần phải tụng câu Chú này. Con dùng thiên nhĩ thanh tịnh ở trên thượng giới, nghe âm thanh ấy mà chẳng đến chỗ đó tạo tác sự thủ hộ, là đã lừa dối tất cả các Đức Phật quá khứ, vị lai và hiện tại.

Chư Phật cũng không khiến cho con được Vô Thượng, Chánh Đẳng, Chánh Giác. Nhưng con nhất định đi đến chỗ vị Pháp Sư nói pháp đó cung kính làm lễ dưới chân, cũng cho biện tài lạc thuyết nói hay. Con lại khiến cho Pháp Sư và chúng nghe pháp, tất cả bịnh khổ, ác kiến, ác tác, lòng tà nghi đều khiến cho đoạn diệt hết.

Thưa Đức Thế Tôn! Tùy theo chỗ phương diện nói pháp môn này mà có người có thể thọ trì, ôn tụng, thì con và quyến thuộc sẽ đi đến chỗ người đó.

Nếu ở đó có tất cả những thứ đấu tranh, đói kém, bệnh hoạn, ưu não, oán địch trong ngoài, nắng hạn, mưa ngập, lạnh nóng mất thứ tự, gió mưa chẳng đúng lúc, ác kiến, ác tác… con sẽ khiến cho tiêu diệt.

Những nỗi sợ của người và chẳng phải người, súc sinh… và tất cả những giấc mơ chẳng tốt lành, ác tướng, ác nhân, không có nhuận trạch, vị đắng thô ráp, cay thối khó chịu…

Những hoạn nạn như vậy con sẽ đoạn trừ hết. Cho đến sư tử, ác thú, rồng độc, trâu hoang, sài lang, đạo tặc, người, chẳng phải người gian trá… vô lượng những nỗi sợ con đều đoạn diệt hết.

Vì khiến cho chúng sinh được đồ ưa thích mà con khiến cho đủ thứ ngũ cốc, dược thảo, hoa quả, đồ ăn uống thượng vị, y phục, nhà cửa, chăn chiên, ngọa cụ… quả báo thành tựu đều sung mãn.

Tùy theo chỗ có pháp môn này lưu thông thì việc chẳng lợi ích con sẽ ngăn chặn, việc lợi ích con sẽ khiến cho thành tựu. Nếu chúng sinh đó tin ưa chánh pháp, làm hạnh thiện thì con sẽ răn bày khiến cho phước tăng trưởng.

Con nay ở trước tất cả các Đức Phật này lập đại thệ nguyện. Nguyện xin Chư Phật đồng thương xót con khiến cho đại nguyện làm Phật Sự của con thành tựu.

Nguyện thành tựu nên chỗ sở y nương của ý đều khiến đủ đầy. Nguyện đủ đầy nên liền thành tựu sở tác của bậc trượng phu.

Lúc bấy giờ, Đức Thích Ca Như Lai đứng đầu cùng tất cả Chư Phật đồng chung thương xót nhiếp lấy Đại Phạm Diệu Âm nói lên như vậy: Này thiện nam tử! Chúng ta sẽ đem Chú Đà La Ni cho ông thọ trì.

Sở dĩ vì sao?

Vì nếu tất cả Đế Thích, Phạm Vương, Hộ thế Tứ Thiên Vương và những Trời, Rồng, Dạ Xoa, A Tu La khác… đối với lời Thánh Giáo của Đức Phật mà khởi tâm bất tịnh thì nhờ lực của Chú này nên đều sẽ nhiếp phục.

Khi Đại Phạm Diệu Âm tạo tác sự kiến lập việc sở tác của Bậc Đại Trượng Phu như vậy thì Chư Phật mười phương đồng xướng lên rằng: Nguyện cho nguyện lực của diệu âm đại phạm thành tựu.

Đức Phật liền nói Chú rằng:

Đa địa dã tha giả vấn trì.

Vấn trà bả lý xỉ đề.

Ha mậu ma.

Ha mậu ma.

Ta la xoa.

Bà la cữu ta nhị kha.

Bả lý bà ha.

Già la ma.

Dã tha giả sưu tỷ kha a mậu la bả lý xỉ đề.

Tát bà bộ đà địa sử sỉ chỉ.

Ta Bà ha.

Lúc bấy giờ, Đức Thích Ca Mâu Ni Thế Tôn nói Chú đó rồi, nói lên như vậy: Này thiện nam tử! Đà La Ni này có thể khiến cho tất cả ma và Đế Thích, Phạm Vương, Hộ Thế Thiên Vương, các Trời, Rồng, Dạ Xoa, A Tu La có ánh sáng lớn thấm nhuần khác nhiếp lấy tất cả người, chẳng phải người…, đều khiến cho họ hồi hướng công đức Chư Phật. Ông nay nếu có thể thọ trì Đà La Ni như vậy thì tức là có thể tạo tác việc sở tác của Bậc Đại Trượng Phu.

Đại Phạm Diệu Âm thưa rằng: Thưa Đức Thế Tôn! Con nay dùng hình tướng nữ nhân này sẽ khéo hộ trì tất cả nữ nhân, sẽ khéo thành thục tất cả nữ nhân.

Thưa Đức Thế Tôn! Nếu có nữ nhân chán ghét thân nữ, cầu tướng trượng phu thì nên phải thọ trì, đọc tụng, chép thành sách, cúng dường Kinh này.

Con sẽ đi đến chỗ nữ nhân đó để thỏa mãn nguyện vọng của họ. Nếu có nữ nhân chán hoạn nam nữ thì cũng phải thọ trì đọc tụng, chép thành sách, cúng dường Chú này.

Như vậy, sức Trì Chú của nữ nhân tuy chưa lìa dục nhưng chẳng thọ thai. Lại có nữ nhân bị người khác khinh khi hèn hạ, bị người lừa dối, lấn hiếp, mất hết các lạc thọ niềm vui nhận được cũng nên đọc tụng Đà La Ni này. Do sức uy thần của Đà La Ni nên tất cả nguyện thỏa mãn, các niềm vui thành tựu.

Lúc bấy giờ, Ngài Đại Phạm vì cúng dường, vì hộ trì pháp môn Đà La Ni thần lực này, vì thỏa mãn nguyện tất cả chúng sinh nên liền hai tay bưng ngọc báu Ma ni dâng lên cúng dường, tất cả Chư Phật mười phương.

Lúc bấy giờ, các Đức Phật đồng lên tiếng rằng: Đúng vậy! Đúng vậy!

Này thiện nam tử! Nguyện cho ông thường có thể hộ trì Phật Giáo, thỏa mãn nguyện chúng sinh.

***

icon

Tổng hợp

Cùng chủ đề

Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Ba - Phẩm Ba Mươi Mốt - Phẩm Tuyên Hóa - Phần Ba

Kinh Đại thừa   •   25.12.2023
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư Cưu Ma La Thập, Đời Diêu Tần