Phật Thuyết Kinh Chư Pháp Tập Yếu - Phẩm Mười Năm - Chỉ Dạy Chúng Sinh
Giảng giải: Tôn Giả Quán Vô Úy
PHẬT THUYẾT
KINH CHƯ PHÁP TẬP YẾU
Giảng giải: Tôn Giả Quán Vô Úy
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư
Nhật Xứng, Đời Triệu Tống
PHẨM MƯỜI NĂM
CHỈ DẠY CHÚNG SINH
Cấu nhiễm tham, sân, si
Và khổ, già, bệnh, chết
Sáu thứ như giặc oán
Tổn hại loài hàm thức.
Năm cảnh lại như giặc
Cướp của cải công đức
Trước như người bạn tốt
Sau thành tên giặc hại.
Do tâm sinh phóng dật
Theo đuổi cảnh dục lạc
Làm cho các chúng sinh
Đọa địa ngục, ngạ quỷ.
Tham là lửa hừng hực
Sân tựa như giặc oán
Hắc ám chính si mê
Cả ba đều đáng sợ.
Ba mươi sáu loại nghiệp
Và bốn mươi hạnh nghiệp
Chín mươi tám phiền não
Lưu chuyển khắp ba cõi.
Bỏ mười hai nhân duyên
Trăm lẻ tám phiền não
Khéo hiểu pháp, phi pháp
Luôn được vô lượng lạc.
Mười sáu pháp hiện quán
Và mười sáu pháp không
Hiểu hai tướng ngã pháp
Chính là bậc trí tuệ.
Thông đạt đạo, phi đạo
Và bốn thứ cứu cánh
Ra khỏi bốn dòng thác
Diệt trừ mọi tội cấu.
Tu tập tám Thánh đạo
Khỏi hai thứ sinh tử
Hiển hiện đủ mười lực
Chứng được quả Bồ Đề.
Hiểu hai đế chân, tục
Và pháp bốn niệm xứ
Trừ ba tế vô tri
Không bị ma lôi cuốn.
Cảnh giới năm dục này
Trước ngọt sau lại đắng
Khiến đọa trong hiểm nạn
Vì vậy hãy xa lìa.
Dùng chánh trí tư duy
Đoạn trừ các phiền não
Chính là người đủ trí
Đời đời được an ổn.
Trí đoạn trừ lậu, hoặc
Như lửa đốt củi khô
Chánh trí càng sáng rực
Tam bảo được hiển hiện.
Ai thích cảnh giới trí
Thường tu pháp tịch tĩnh
Phiền não như rắn độc
Tổn hại các pháp lành.
Ai đủ trí chân thật
Làm lợi mình và người
Lìa tội khổ già, chết
Trụ tịch tĩnh tối thượng.
Ai thích sống luân hồi
Luôn bị chúng ràng buộc
Oán giặc phiền não ấy
Lấn bức cả ba cõi.
Người nào biết pháp Phật
Diễn thuyết cho chúng sinh
Luôn tu hạnh thuần tịnh
Được sinh lên Phạm Thiên.
Ai chán xa ba độc
Thường cúng dường Chư Phật
Phá trừ luân hồi ấy
Như đốt cháy cây khô.
Người nào biết nhân khổ
Không tạo các tội lỗi
Vô lượng thứ phiền não
Không thể nào trói được.
Trí là ánh sáng rực
Si là bóng tối tăm
Ai khéo léo phân biệt
Được gọi là bậc trí.
Lìa tội lỗi ngu si
Không còn các hiểm nạn
Bị si mê che lấp
Làm sao được giải thoát.
Thà chạm vào lửa dữ
Ở chung với rắn độc
Ai cầu vui tịch diệt
Không sống với ngu si.
Kẻ ngu không chánh trí
Như người mù trong tối
Chẳng lo sợ luân hồi
Thường tạo hạnh phi pháp.
Chúng sinh bị si dối
Luôn sinh khởi ái nhiễm
Chịu nghèo khổ ở đời
Bị già suy bức bách.
Vì nghiệp quả ba đời
Từ địa ngục lên trời
Từ trời đọa súc sinh
Hoặc chịu thân ngạ quỷ.
Chúng sinh vì tham dục
Theo nghiệp đọa các cõi
Lại bị lưới si buộc
Luân hồi trong biển hữu.
Vô thỉ tạo các tội
Chịu nhiều loại sinh tử
Chính vì tập quán đó
Mà chẳng thấy nhọc mệt.
Chư Thiên bị lạc hại
Người đời khổ nghèo thiếu
Địa ngục luôn đốt cháy
Súc sanh ăn nuốt nhau.
Ngạ quỷ bị đói khát
Đều là do ngu si
Ở mãi trong luân hồi
Làm sao được vui sướng.
Ngu si tham dục lạc
Vì dục lạc chịu khổ
Không gần thiện tri thức
Không chánh pháp cứu giúp.
Người nào đủ chân thật
Luôn thích nghe chánh pháp
Tu tập các thiền định
Người ấy không lo khổ.
Chư Phật giảng chánh pháp
Như đèn luôn sáng soi
Thương nhớ các chúng sinh
Còn hơn cha mẹ chúng.
Chúng sinh vì ba nhân
Tạo ba thứ tội lỗi
Xoay tròn trong ba cõi
Ba thọ luôn đuổi theo.
Do ba nghiệp sinh khởi
Đọa ba ác hiểm nạn
Chúng sinh vì tham dục
Giong ruổi trong ba cõi.
Ai tôn kính Tam Bảo
Được Chánh Đẳng Chánh Giác
Xa lìa ba tà kiến
Không sinh ra các khổ.
Người ấy suốt đêm dài
Ba thời luôn quán xét
Gọi già, bệnh, chết đó
Là ba kho tội lỗi.
Ba nghiệp lìa tà vạy
Sống trong ba bình đẳng
Không chìm đắm luân hồi
Vĩnh viễn lìa buồn lo.
Đối với đạo, phi đạo
Và các tướng có, không
Từ tâm khéo quán xét
Sẽ chứng đạo vô thượng.
Người này tâm thanh tịnh
Không tiếp xúc dục nhiễm
Vĩnh viễn trừ nhơ, đục
Được giải thoát an lạc.
Bỏ tham cầu ba cõi
Thường sống trong chánh niệm
Người này trong chánh đạo
Nhất định không thoái chuyển.
Chúng sinh bị si che
Không thông đạt chánh trí
Sinh vô lượng tham ái
Thường bị khổ trói buộc.
Biếng nhác, không hổ thẹn
Gần gũi tri thức ác
Là hạt giống địa ngục
Người trí khéo phòng hộ.
Vì không biết hổ thẹn
Thường tạo ra các tội
Sau đọa trong đường hiểm
Hối hận nào ích gì?
Sinh kiêu mạn, sân hận
Ganh ghét, hờn, che đậy
Kẻ ngu không tín căn
Làm sao sinh cõi lành.
Ham thích rượu, của cải
Sinh tà kiến, vọng ngôn
Thường tạo nhân ác độc
Ắt chịu quả địa ngục.
Tà kiến ngăn pháp lành
Đừng để sinh chút nào
Kẻ ngu si như thế
Tự vào đường hiểm ác.
Người sinh khởi tà kiến
Chẳng phải nhân, gọi nhân
Kẻ ấy tự khi dối
Chìm đắm không lúc ra.
Người nào bám tà kiến
Uổng công tu khổ hạnh
Lừa dối với mọi người
Tự ngu, sinh ngã mạn.
Vì ngu si tăm tối
Chìm biển lớn sinh tử
Người này không nhân chánh
Lấy khổ muốn bỏ khổ.
Theo tà thuyết ngoại đạo
Đốt thân mong giải thoát
Người trí tự đốt tâm
Là đốt các lậu, hoặc.
Ai tu tập chánh trí
Phá trừ các phiền não
Là bậc chân trượng phu
Vượt khỏi tất cả khổ.
Tham đắm danh tiếng tốt
Dối ca ngợi lẫn nhau
Quả Bồ Đề thanh tịnh
Tà kiến không thể đạt.
Không siêng tu pháp lành
Tâm luôn luôn dao động
Vì tham đắm lợi dưỡng
Xa bỏ các giới tịnh.
Ham thích những vị rượu
Ưa chạy theo ngoại sắc
Giết hại những chúng sinh
Do đó đọa địa ngục.
Gần gũi tri thức ác
Sinh hai lưỡi, tà kiến
Không có được oai nghi
Ba nghiệp thường phạm lỗi.
Vì vô minh, ngã mạn
Nói năng không chân thật
Đời này và đời sau
Làm sao được an lạc?
Bị các khổ nhận chìm
Diệt ở đây sinh kia
Như lời Chư Phật dạy
Đều do vô minh, hành.
Người nào sinh ngã mạn
Tà mạn, tăng thượng mạn
Là nguồn gốc khổ đau
Hãy xa lìa tất cả.
Thích tạo các nghiệp ác
Trước, sau, giữa không thiện
Theo dòng nước vô minh
Vào biển lớn sinh tử.
Người nào đủ thắng trí
Khéo dứt trừ phiền não
Gỡ tất cả dây trói
Đạt đến nơi bất diệt.
Nhờ tu tập thắng trí
Đoạn trừ các lậu, hoặc
Sợi dây phiền não này
Nhờ trí mới gỡ được.
Phiền não như là củi
Lửa trí thiêu đốt sạch
Ai tham cảnh giới dục
Làm sao khỏi trói buộc.
Năm dục: Chướng ngại lớn
Che lấp mắt trí tuệ
Thường làm cho chúng sinh
Hại người giảng chánh pháp.
Ai nhất tâm lắng nghe
Những gì Pháp Sư giảng
Là dũng tướng chánh pháp
Đánh bại các quân ma.
Đối với bốn điên đảo
Và tám pháp thế gian
Không phát sinh chánh tuệ
Ắt bị chúng lừa dối.
Năm dục như dòng thác
Trôi nổi khó thoát ra
Hãy dùng thuyền trí tuệ
Để vượt qua tất cả.
Vì tâm ngu si đó
Luôn tham đắm dục lạc
Luân hồi trong năm cõi
Làm sao được giải thoát.
Không hiểu đúng như lý
Chẳng khác lửa cháy hừng
Nếu thực hành như lý
Như nước mát trừ nóng.
Chứa nhóm những vô minh
Từ lâu xa sinh khởi
Dùng đèn sáng trí tuệ
Diệt trừ không để hiện.
Người nào đủ chánh trí
Sẽ hướng đến Niết Bàn
Vô trí, lắm tham si
Sinh ra tâm biếng nhác.
Ai đủ ánh sáng trí
Trừ hắc ám ba độc
Vì vậy hãy nhất tâm
Giữ giới, tu trí tịnh.
Thường dùng lửa đại trí
Thiêu đốt củi lậu hoặc
Ai không có căn lành
Bị ba độc tổn hại.
Chúng sinh bệnh lâu ngày
Nằm mãi đến khi chết
Si mê không chỗ nương
Bà con thương ích gì?
Do nhiều sự buông lung
Thích làm việc ngu si
Tạo vô lượng nhân ác
Các khổ khó chịu được.
Tai họa của ba độc
Tổn não các chúng sinh
Ai tương ưng chánh trí
Sẽ từ bỏ tất cả.
Nên biết lửa trí tuệ
Đốt được núi phiền não
Hoặc nghiệp đã không còn
Thường đạt vui tịch tĩnh.
***
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Năm - Phẩm Mười Bảy - Phẩm Tham Hành - Phần Hai
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Ba - Phẩm Ba Mươi Mốt - Phẩm Tuyên Hóa - Phần Ba
Phật Thuyết Kinh Dục Phật Công đức
Phật Thuyết Kinh đại Bảo Tích - Pháp Hội Thứ Bảy - Pháp Hội Mặc Giáp Trang Nghiêm - Phần Bảy
Phật Thuyết Kinh Tạp A Hàm - Kinh Niết Bàn đạo Tích
Phật Thuyết Kinh đại Thừa Nhập Lăng Già - Phẩm Mười - Phẩm Kệ Tụng Phần Thứ Nhất - Phần Một
Phật Thuyết Kinh Tăng Chi Bộ - Chương Ba - Ba Pháp - Phẩm Ba - Phẩm Người - Phần Bốn - Nhiều Lợi ích
Phật Thuyết Kinh đẳng Tập Chúng đức Tam Muội - Phần Ba
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội đầu - Phẩm Mười Tám - Phẩm Vô Sở đắc - Phần Mười Một