Phật Thuyết Kinh đại Bảo Tích - Pháp Hội Thứ Mười Hai - Pháp Hội Bồ Tát Tạng - Phẩm Thứ Chín - Phẩm Tỳ Lê Gia Ba La Mật - Phần Hai
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư Nan Liên Đề Gia Xá, Đời Cao Tế
PHẬT THUYẾT
KINH ĐẠI BẢO TÍCH
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư
Nan Liên Đề Gia Xá, Đời Cao Tế
PHÁP HỘI THỨ MƯỜI HAI
PHÁP HỘI BỒ TÁT TẠNG
PHẨM THỨ CHÍN
PHẨM TỲ LÊ GIA BA LA MẬT
PHẦN HAI
Này Xá Lợi Phất! Lúc những người bất thiện đồng thanh nói lời phi pháp như vậy, có sáu mươi tám câu chi nam nữ do các ác. Tỳ Kheo hóa đạo làm ác nghiệp ấy, sau khi chết ho đồng sanh vào đại địa ngục Vô gián, thọ thân to lớn mình cá đầu người, lưỡi dài rộng trải trên mặt đất, khắp lưỡi có đinh sắt đóng xuống như ruộng trồng gừng.
Trên lưỡi lại có nhiều cày sắt thường cày, trên mỗi thân hình ấy lại có một trăm sâu trùng rất ác độc cắn hút, trên hư không lại có những hòn sắt lớn cháy đỏ rực thường tuôn rơi trên thân hình ấy. Do nghiệp ác mà các tội nhân ấy phải chịu nhiều thứ khổ sở như vậy.
Đức Thế Tôn muốn tuyên lại nghĩa ấy mà nói kệ rằng:
Hòn sắt cháy đỏ như chớp giăng
Vô lượng trăm ngàn thứ đáng sợ
Nhằm ngay thân họ mà tuôn rơi
Luôn luôn phải chịu nhiều khổ sở
Lại trên thân họ khắp các chỗ
Ngọn lửa hừng hực khó lại gần
Lửa cháy ngọn cao trăm do tuần
Lỗ lông khắp thân lửa chảy ra
Trên lưỡi dài rộng của mỗi người
Thường bị cày với vô lượng cày
Nơi nơi trên lưỡi đều rách nát
Khổ đau như vậy luôn không ngớt
Do vì gần quen cùng ác hữu
Cảm thấy quả khổ lớn dường ấy
Lại do xa rời các thiện hữu
Đến đổi mau đọa vào ác đạo.
Này Xá Lợi Phất! Sáu Tỳ Kheo ác phi pháp thuở ấy, do sự giáo hóa ác nên sau khi chết họ đều đọa vào đại địa ngục A tỳ, mỗi thân hình rộng dài đều ba mươi do tuần, có ngàn lỗ miệng, mỗi miệng có hai cái lưỡi, mỗi lưỡi rộng dài đều bốn do tuần, trên mỗi lưỡi có năm trăm cày sắt kéo bằng trâu sắt.
Các tội nhân ấy dầu bị đau khổ quá nhiều mà chẳng thể kêu rên được. Trên mỗi đầu của họ đều có muôn ngục tốt tay cầm dao, cưa, mâu, sóc luôn chặt chém, cưa đâm nát đầu mình họ.
Họ sống trong đại địa ngục ấy đên muôn ức năm, và xoay dần như vậy mãi lại sanh vào trong các đại địa ngục khác chịu đủ các sự khổ sở lớn. Đó là do tội giận phá Thánh Giáo của Phật vậy.
Này Xá Lợi Phất! Thuở ấy có đại Trưởng Giả giàu có vô lượng tên là an ổn. Nhà ông ấy có đủ bảy báu châu ngọc, lúa gạo kho tàng tôi tớ dẫy đầy. Ông ấy cũng do ác Tỳ Kheo giáo hóa mà sanh đoạn kiến.
Bà vợ ông ấy tên là Diệm Huệ có nhan dung đẹp được người mến trọng, sanh một con trai thân tướng đoan nghiêm nhìn không biết chán.
Người con trai ấy thành tựu dung sắc thanh tịnh viên mãn đệ nhất, đã từng gieo trồng căn lành nơi vô lượng trăm ngàn na do tha câu chi Chư Phật quá khứ.
Lúc sơ sanh con trai ấy ba lần mỉm cười phát ngôn rằng: Lạ lùng thay nay ta sanh vào nhà đoạn kiến này! Bà mẹ quá sợ cả mình nổi ốc bỏ con dắt các tớ gái chạy trốn.
Bấy giờ các tớ gái muốn xem xét cho rõ nên trở lại chỗ cũ coi trẻ sơ sanh ấy là loài gì?
Là Trời, Là Rồng hay Dạ Xoa?
Là Càn Thát Bà là A Tu La, là Ca Lâu La, là Khẩn Na La, là Ma Hầu La Già, là Cưu Bàn Trà, là Tất Xá Giá, hay là Nhân Phi Nhân?
Thấy các nữ nhân ấy, trẻ sơ sanh lại phát ngôn rằng:
Các chị dầu sợ chạy, nhưng tôi rất an vui.
Trẻ ấy vì các nữ nhân mà nói kệ rằng:
Các người nên thích nơi nghĩa lợi
Với nghĩa lợi các người chớ sợ
Nay tôi sẽ cứu độ các người
Cho các người thoát khỏi tà đạo
Các người sẽ an ổn chớ sợ
Mà phải sợ trốn ác hữu trước
Nay tôi sẽ cứu độ các người
Cho các người thoát khỏi tà đạo
Nghe trẻ ấy phát ngôn như vậy,
Cha mẹ và mọi người đến bên trẻ ấy.
Trẻ ấy liền vì cha mẹ mà nói kệ rằng:
Trong nhà có những thứ
Tiền gạo rất rộng nhiều
Mau mang đến cho tôi
Cúng dường Phật và Tăng
Chư Đại Thanh Văn kia
Cùng Thắng Quán Như Lai
Trong khắp cả ba cõi
Không có ai sánh bằng
Chư Đại Thanh Văn kia
Cùng Thắng Quán Thế Tôn
Rộng tuyên dương diệu pháp
Làm lợi ích chúng sanh
Chư Đại Thanh Văn kia
Cùng Thắng Quán Đạo Sư
Thân có đủ ba hai
Tướng hảo đại trượng phu
Phật và Thanh Văn kia
Dường như hoa Ưu Đàm
Hơn ức câu chi kiếp
Khó được nghe danh hiệu.
Nghe trẻ ấy nói xong, cha mẹ trẻ ấy liền lấy trong nhà hai mươi câu chi của báu thượng diệu đem đến cho con mà bảo rằng: Của báu này là của cha mẹ cho con, tùy ý con kính tin nơi đâu thì cúng dường.
Cha mẹ trẻ vì con mà nói kệ rằng:
Các của báu này là
Do cha mẹ làm ra
Tùy ý con kính tin
Mang đi mà cúng thí
Nào vàng nào trân bảo
Nhà ta chứa rất nhiều
Tùy ý con kính tin
Mau mang đi cúng dường
Nào y phục, ghế giường
Những vòng hoa hương thoa
Tùy ý con kính tin
Cứ hoan hỉ thí cúng
Nơi Phật và Pháp, Tăng
Những phước điền vô thượng
Làm lợi ích quần sanh
Phải nên dưng cúng dường.
Trẻ ấy nghe kệ xong lại vì cha mẹ mà nói kệ rằng:
Nay tôi đến Thắng Quán
Đấng thế gian nương dựa
Sắp đặt cúng đường lớn
Để lợi ích quần sanh
Những ai muốn mong cầu
Phước vui người, trên Trời
Phải cùng tôi đồng đến
Chỗ Thắng Quán Như Lai.
Mọi người nghe trẻ ấy nói những lời trên đều kinh ngạc sao trẻ sơ sanh này có thể cùng người đối đáp luận bàn và có thể đi đứng được.
Nghe sự kỳ dị ấy, có tám muôn bốn ngàn người vân tập đến xem trẻ ấy là loài gì?
Là Trời hay thần?
Này Xá Lợi Phất! Bấy giờ trẻ liền cùng tám muôn bốn ngàn người trước sau vây quanh đồng đi đến chỗ Phật Thắng Quán. Lúc trẻ ấy trên đường đi đến chỗ Phật, do phước đức lực nên có mười ngàn lọng báu tự nhiên hiện ra trên không để che cho khỏi nắng.
Khắp con đường ấy, trên không lại giăng màn lưới vàng, mưa hoa đẹp và bột hương mịn hơn cả hương của Chư Thiên thường dùng để rải, gió mát thổi nhẹ hiệp cùng hương trời rải khắp mọi nơi chẳng dứt. Trên đường Chư Thiên đem các thứ nước thơm rưới lên dùng vải lụa báu quý và lưới vàng che trùm. Chư Thiên lại còn mưa hoa Trời màu sắc chói sáng khắp đường dầy đến ngang gối.
Hai bên đường tự nhiên có vô lượng trăm ngàn ao hồ đầy nước đủ tám đức mát mẻ. Trong các ao hồ mọc nhiều hoa đẹp như sen xanh, sen vàng, sen đỏ, sen trắng. Mặt nước ao hồ có nhiều giống chim lạ đẹp bơi lội, như các chim cưu, nhạn, oang ương.
Lề đường có lan can bảy báu và những cây báu hàng liệt trang nghiêm. Giữa đại lộ lại có con đường lót hoa hiện trước mặt trẻ ấy để chờ trẻ ấy đi, vừa để chân xuống hoa liền vọt lên đỡ chân vừa cất lên hoa liền ẩn mất.
Trẻ ấy đi trên đường hoa giây lát ngó ngoái lại đại chúng và nói kệ rằng:
Các người chớ đi nơi vô lý
Ngoài đường ta đây đều phi lý
Ta thường đi đường chánh lý này
Đến chỗ tối thắng hữu lý
Qua hơn vô lượng do tha kiếp
Mới nhờ một phước được thân người
Mới gặp một Phật hiện ra đời
Mới siêng tu được tịnh tín huệ.
Trẻ ấy vì đại chúng nói kệ vừa dứt, trên không có tám vạn bốn ngàn Đại Thiên Tử đồng thanh khen rằng lành thay lành thay!
Rồi nói kệ khen trẻ ấy:
Lành thay lành thay trí huệ lớn
Lời Ngài vừa nói đúng chánh lý
Ngài dùng phía sau là vô lý
Người có chánh lý phải đi trước
Trẻ ấy nói kệ báo Chư Thiên:
Chư Thiên các Ngài vừa mách bảo
Chánh ngôn hữu lý cùng vô lý
Tôi hỏi các Ngài xin giải đáp
Thiệt nghiã của hữu lý vô lý
Chư Thiên nói kệ báo trẻ ấy:
Nếu thích muốn ở nơi của báu
Chẳng thích ra khỏi chỗ sở hành
Là hạng phàm phu là vô lý
Họ đứng trước đường vào địa ngục
Nếu thích bỏ nhà để xuất gia
Phải bỏ dục lạc bỏ của báu
Người này hiện đời có chánh lý
Chẳng lâu mở được cửa giải thoát.
Trẻ ấy lại nói kệ báo Chư Thiên:
Các Ngài vừa nói lý vô lý
Thấy các Ngài toàn chưa hiểu rõ
Nghiã hữu lý vô lý như vậy
Tôi đã chánh Khai Ngộ rất sâu.
Nói kệ xong trẻ ấy đi thẳng đến chỗ đại hội của Đức Thắng Quán Như Lai Đẳng Chánh Giác, đến nơi rồi liền đảnh lễ chân Phật, đi quanh bên hữu ba vòng, đứng qua một bên hết lòng kính ngưỡng Đức Thắng Quán Như Lai mà nói kệ tán thán:
Thắng Quán Như Lai ban Cam Lộ
Thường làm lợi ích các thế gian
Như đại long tượng Đại Sư tử
Do đó nay tôi thường kính lạy
Soi sáng thế gian rất khó gặp
Dường như hoa Ưu Đàm Bát La
Chỗ đời nương cậy làm ánh sáng
Hình sắc vi diệu rất tròn đủ
Thế gian nhiều khổ nó bức ngặt
Chẳng biết rõ được chân Thánh đạo
Nhảy bỏ chánh lộ mà trốn chạy
Như người sanh manh ở trong đời
Nguyện tôi đời này sẽ thành Phật
Như đấng Thắng Quán Phật Thế Tôn
Sẽ cứu chúng sanh thoát các khổ
Và cứu kẻ bị ba lửa đốt
Có vô biên trăm ngàn người ấy
Đều theo tôi đến trước Đức Phật
Cúi xin diễn nói pháp vi diệu
Cho họ an trụ vô thượng Giác.
Nói kệ xong, trẻ ấy bạch rằng: Nguyện đời sau tại thế gian này, tôi sẽ thành Phật tuyên nói Diệu Pháp cho các chúng sanh như Đức Thắng Quán Như Lai hiện nay vì đại chúng tuyên dương pháp vi diệu.
Bấy giờ trong Pháp Hội ấy có tám vạn bốn ngàn người bạch Đức Phật Thắng Quán rằng chúng tôi cũng nguyện đời sau được thành Phật tuyên nói diệu pháp cho các chúng sanh như đức Thắng Quán Như Lai hiện nay vì đại chúng mà tuyên dương pháp vi diệu. Đức Thắng Quán Phật biết rõ ý nguyện tăng thượng của tám vạn bốn ngàn người ấy, Đức Phật liền mỉm cười.
Này Xá Lợi Phất! Chư Phật lúc mỉm cười, pháp nhĩ có các thứ tia sáng màu xanh vàng đỏ trắng hồng pha lê tự nhiên từ tai mắt mũi miệng chiếu ra khắp vô lượng vô biên Phật Thế Giới cao đến Trời Phạm Thiên làm luốt ánh sáng của tất cả Mặt Trời, Mặt Trăng.
Làm Phật Sự xong, các tia sáng ấy xoay về nhiễu bên hữu Đức Thắng Quán Phật trăm ngàn vòng rồi rót vào đỉnh nhục kế của Phật ấy.
Bấy giờ đức Thắng Quán Phật có một thị giả thấy thần biến ấy liền đứng dậy trịch y vai hữu quì gối hữu chấp tay hướng lên Đức Phật Thắng Quán khom mình lễ kính rồi ở trước Đức Phật nói kệ hỏi rằng:
Nay tôi hỏi Đức Thắng Quán Phật
Đoan nghiêm hi hữu khiến người mừng
Duyên cớ gì mà Đức Thiện Thệ
Phật hiện mỉm cười phóng tia sáng
Đấng Lưỡng Túc Tôn hiện mỉm cười
Chẳng phải không duyên hiện tướng ấy
Mong nói căn do hiện mỉm cười
Vì thương xót thế gian xin giải thích
Nay có trăm ngàn câu chi chúng
Hiện đang ở trước Đức Thế Tôn
Nhiếp tai chuyên chú thích lắng nghe
Mong Phật xót thương vì chúng nói
Phật là mắt của tất cả chúng
Là nhà là cứu là chỗ về
Hay dứt điều nghi của chúng sanh
Đấng thương thế gian làm lợi ích
Đức Phật biết rõ đời quá khứ
Lại cũng biết rõ đời vị lai
Biết rõ hiện tại các Phật Độ
Chẳng còn nghi nơi tất cả pháp
Pháp Vương biết khắp luận tự tại
Như Lai nhiệm mầu hóa tam thế
Nay tôi kính hỏi Đức Thế Tôn
Có nhân duyên gì hiện mỉm cười
Phật hay dứt hẳn lưới nghi người
Tự không còn nghi tất cả pháp
Phạm âm tuyên dương pháp vi diệu
Hay nhổ tên độc cho chúng sanh
Lòng tôi vui sướng khó trình bày
Hai tay chấp lại lòng cung kính
Dám hỏi Pháp Vương Đại Thánh Tôn
Có nhân duyên gì hiện cười mỉm.
Này Xá Lợi Phất!
Đức Thắng Quán Như Lai bảo thị giả: Này Tỳ Kheo! Ông có thấy trẻ ấy đang ở trước Phật chăng?
Thị giả thưa: Bạch Đức Thế Tôn! Tôi đã thấy.
Đức Thắng Quán Như Lai phán: Trẻ ấy thuở quá khứ đã từng ở chỗ sáu mươi bốn câu chi na do tha trăm ngàn Đức Phật mà cúng dường kính lễ tôn trọng tán thán.
Cúng dường những y phục đồ uống ăn đồ nằm thuốc men và các vật dụng cho Chư Phật ấy xong, vì muốn xu hướng vô thượng bồ đề nên trẻ ấy lại ở nơi chỗ mười Na Do Tha Chư Phật quá khứ mà tu phạm hạnh hồi hướng vô thượng bồ đề.
Này thị giả! Nay tám muôn bốn ngàn người theo trẻ ấy đến đây đều là cha mẹ của trẻ ấy trong những đời quá khứ.
Thuở xa xưa, trẻ ấy từng phát nguyện như vậy: Nguyện tôi đời đời sanh tại xứ nào, bao nhiêu cha mẹ đều khiến an trụ bồ đề cả. Lại khiến các bà mẹ không còn thọ thân người nữ ở đời thứ hai. Do lời nguyện ấy nên nay đây họ đồng theo trẻ đến chỗ Phật và cùng tu học theo trẻ ấy phát tâm vô thượng bồ đề.
Thắng Quán Như lai vì thị giả mà nói kệ rằng:
Tỳ Kheo nên quan sát trẻ ấy
Cùng chúng tùy tùng tám muôn tư
Lần nọ mừng reo phát lời thiệt
Nguyện tôi đời sau như Pháp Vương
Phải biết từng ở đời quá khứ
Nơi Chư Phật số lượng kể trên
Cung kính cúng dường đấng Đạo Sư
Lợi ích Trời người cả thế gian
Ở chỗ mười na do tha Phật
Theo Phật xuất gia trì chánh pháp
Thực hành việc làm của Như Lai
Vì cầu bồ đề vô thượng vậy
Ông xem tám vạn bốn ngàn người
Hiện nay đều ở trước Như Lai
Đã từng trong những đời quá khứ
Đều là cha mẹ của trẻ ấy
Trẻ ấy thuở xưa từng phát nguyện
Bao nhiêu cha mẹ trong nhiều đời
Đều khiến an trụ vô thượng giác
Chẳng còn lại thọ thân nữ nhân
Họ đều học theo trẻ ấy cả
Ở trước Phật phát Bồ Đề nguyện
Nay Phật sẽ đều thọ ký họ
Đời sau họ sẽ đều thành Phật
Do nhân duyên ấy Phật mỉm cười
Thắng hạnh của họ Phật đều biết
Biết cả công hạnh đời vị lai
Họ sẽ chứng nhập vô thượng giác
Chư Thiên Long thần và nhân chúng
Vô lượng trăm ngàn na do tha
Nghe lời của Phật thọ ký đây
Đều rất mừng kính Thắng Quán Phật.
Nghe Đức Phật Thăng Quán thọ ký xong, trẻ ấy vui mừng vô lượng, vội vàng đến chỗ cha mẹ mà nói kệ rằng:
Tám vạn tư người ấy
Cha mẹ tôi đời trước
Đều trụ tại Bồ Đề
Lòng cha mẹ về đâu
Cha mẹ nói kệ đáp trẻ ấy:
Như chỗ chí con về
Lòng cha mẹ cũng vậy
Sẽ thành nhất thiết trí
Đây quyết định không nghi
Con đã sanh nhà ta
Sau này xin chớ bỏ
Thường phải nhớ đến ta
Khiến mau chứng bồ đề.
Trẻ ấy lại nói kệ đáp cha mẹ:
Người được tôi hóa đạo
Nguyện họ thành Phật trước
Tối hậu tôi sẽ thành
Chiếu thế Điều Ngự Sư.
Này Xá Lợi Phất! Đứa trẻ ở trong Pháp Hội Đức Thắng Quán Như Lai thuở quá khứ ấy chẳng phải ai lạ, chính là Đại Tự Tại Thiên Tử đây vậy.
Từ nay về sau lại trải qua câu chi na do tha kiếp chẳng còn thối chuyển vô thượng bồ đề. Quá số kiếp này sẽ sanh vào dòng Chuyển Luân Thánh Vương, Vương phụ tên danh xưng như Tịnh Phạn Đại Vương cha của ta đây, Vương Mẫu hiệu Ly Ám như nay mẹ ta Ma Ha Ma Gia Phu Nhân, con trai tên Vô Ưu như La Hầu La con ta đây, sau khi xuất gia ngộ bồ đề thành Phật hiệu Đại Bi Như Lai đủ mười đức hiệu.
Thọ vô lượng trăm ngàn câu chi tuổi, ánh sáng thường của Phật Đại Bi chiếu đều khắp mười do tuần, chỗ Phật Đại Bi thuyết pháp đại hội đầy chật một trăm do tuần. Đại Bi Như Lai trụ thế giáo hóa độ hàng Thanh Văn ba hội thuyết pháp.
Hội thứ nhất có trăm câu chi đệ tử Tỳ Kheo.
Hội thứ hai độ na do tha câu chi Tỳ Kheo Tăng.
Hội thứ ba độ Tỳ Kheo đệ tử đến số trăm ngàn na do tha câu chi.
Trong hàng đệ tử ấy có một câu chi đại A La Hán các lậu đã hết không còn phiền não, được tự tại huệ đủ tám giải thoát, thành tựu Tam Muội và sáu thần thông.
Chúng Bồ Tát trong Pháp Hội của Đại Bi Như Lai cũng đồng số lượng với Chúng Thanh Văn đệ tử, đều là cha mẹ quá khứ của Đức Phật ấy.
Đức Đại Bi Như Lai tuyên nói Diệu Pháp độ vô số chúng sanh rồi nhập Niết Bàn, chánh pháp trụ thế một câu chi năm, Xá Lợi lưu bố cúng dường lợi ích chúng sanh như sau khi ta nhập diệt.
Này Xá Lợi Phất! Đại Bồ Tát an trụ chánh cần cũng như vậy. Lúc tu hành Tỳ Lê Gia Ba la mật, vì cầu vô thượng bồ đề nên Đại Bồ Tát ấy có thể ở nơi Kinh này tu hành chánh pháp càng thêm phấn chấn phát khởi sức đại tinh tấn dũng mãnh độ thoát vô lượng chúng sanh. Phật gọi người ấy là thiện trượng phu tư duy quán sát chẳng mỏi chẳng lui dũng mãnh tinh tấn lòng luôn sáng suốt.
Thế nào là Đại Bồ Tát tinh tấn chẳng mỏi?
Này Xá Lợi Phất! Đại Bồ Tát lúc vì chúng sanh mà cầu vô thượng bồ đề thì chẳng nên hạn cầu có số lượng. Đại Bồ Tát chẳng nghĩ rằng bao nhiêu kiếp tôi lưu chuyển, bao nhiêu kiếp tôi chẳng lưu chuyển, mà Đại Bồ Tát luôn mặc giáp bất tư nghị ở tại sanh tử quan niệm rằng giả sử tôi sẽ chịu khổ ở hậu tế nhiều và lâu hơn ở triền tế, nhưng vì cầu vô thượng bồ đề nên tôi không hề giải đãi thôi nghỉ ở giữa chừng.
Này Xá Lợi Phất! Đại Bồ Tát có đầy đủ hoằng thệ như vậy thì gọi là thành tựu tinh tấn chẳng mỏi.
Thế nào là Đại Bồ Tát tinh tấn dũng mãnh?
Này Xá Lợi Phất! Giả sử toàn Cõi Tam Thiên Đại Thiên đầy lửa hừng phát lên, vì muốn đến gặp Phật kia, Đại Bồ Tát dũng mãnh tinh tấn đi ngang qua giữa ngọn lửa ấy không hề khiếp sợ.
Vì cầu nghe Pháp Môn vi diệu Đại Bồ Tát tạng, Đại Bồ Tát tinh tấn dũng mãnh do sức tinh tấn vẫn đi ngang qua giữa chẳng hề khiếp sợ thối lui.
Vì muốn tuyên nói Pháp Môn vi diệu Bồ Tát tạng, dù gặp lửa cháy như vậy, Đại Bồ Tát tinh tấn dõng mãnh do sức tinh tấn vẫn đi ngang qua giữa chẳng hề khiếp sợ thối lui.
Vì muốn sanh khởi nhân duyên căn lành, Đại Bồ Tát tinh tấn dõng mãnh do sức tinh tấn dõng mãnh vẫn đi ngang qua giữa ngọn lửa ấy chẳng hề khiếp sợ thối lui.
Vì muốn lợi ích chúng sanh, vì muốn cho người Bát Niết Bàn, Đại Bồ Tát dũng mãnh tinh tấn do sức tinh tấn dầu phải đi ngang qua giữa vùng lửa ấy vẫn không hề khiếp sợ thối lui. Đây gọi là tướng dạng tinh tấn dũng mãnh của Đại Bồ Tát tu hạnh Tỳ Lê Gia Ba la mật vậy.
Lại này Xá Lợi Phất! Đại Bồ Tát lúc thật hành Tỳ Lê Gia Ba la mật phát khởi dũng mãnh tinh tấn chẳng mỏi, do thiện căn kiên cố bất thối dũng mãnh phát khởi và đại bi vô thượng huân tập nên luôn phát khởi sức dũng mãnh đại tinh tấn, với các chúng sanh thường làm việc giáo hóa khai đạo.
Này Xá Lợi Phất! Bồ Tát phát khởi tinh tấn chẳng mỏi ấy, trong tất cả thời gian cất chân hạ chân thường chẳng bỏ rời tâm Bồ Đề, với Phật, Pháp và Tăng hằng kính trọng nhiếp niệm tại tâm, với tất cả chúng sanh hằng quan sát luôn để làm lợi ích chẳng muốn họ bị thế lực phiền não bức đoạt.
Lại đem hết những căn lành vi diệu mà mình đã có đều hồi hướng tất cả về vô thượng bồ đề khiến căn lành ấy rốt ráo vô tận. Như đem chút nước đổ vào biển lớn thì không bao giờ mất hết.
Lại này Xá Lợi Phất! Đại Bồ Tát tinh tấn chẳng mỏi dùng hạnh bình đẳng chứa hợp thiện căn, với chúng sanh phát khởi bình đẳng chứa hợp thiện căn, vì muốn dẫn sanh nhất thiết trí trí nên chứa hợp thiện căn, vì muốn lợi ích các chúng sanh nên chứa hợp thiện căn. Vô lượng các thiện căn lớn ấy đều do Đại Bồ Tát tinh tấn dũng mãnh chẳng mỏi chứa hợp phát khởi vậy.
Lại này Xá Lợi Phất! Đại Bồ Tát tinh tấn dũng mãnh chẳng mỏi ấy thường phải tu học pháp như vậy, được khối phước vô lượng vô biên như sau:
Này Xá Lợi Phất! Phật quan sát tất cả chúng sanh có khối phước vô lượng, nhẫn đến tất cả bậc hữu học bậc vô học, tất cả hàng Độc Giác có khối phước nhiều gấp vô lượng chẳng thể nghĩ bàn.
Bao nhiêu khối phước trên ấy, giả sử đem nạp vào một lỗ lông của chúng sanh, tất cả lỗ lông trên thân chúng sanh đều nạp khối phước như vậy vô lượng vô biên chẳng thể nghĩ bàn.
Giả sử tất cả lỗ lông trên tất cả thân của tất cả chúng sanh đều nạp đầy khối phước như trên, đem tất cả khối phước ấy hợp chứa vào trong một ngôi Đền Thờ pháp lớn không cửa khóa.
Này Xá Lợi Phất! Khối phước chứa trong Đền Thờ pháp ấy tăng lên trăm lần cảm được một sắc tướng đại trượng phu trên thân Như Lai. Mỗi mỗi tướng đại trượng phu đều do khối phước như vậy cảm thành.
Tất cả khối phước cảm thành tất cả tướng đại trượng phu ấy hiệp lại thành một tướng my gian bạch hào. Trăm ngàn khối phước tướng bạch hào hiệp lại cảm thành tướng vô kiến đảnh của Như Lai. Câu chi trăm ngàn khối phước tướng vô kiến đảnh hiệp lại cảm thành tướng đại pháp thương khư loa của Như Lai.
Này Xá Lợi Phất! Do vì tướng đại pháp loa của Như Lai được vô lượng thứ phước đức hợp thành, nên tùy ý muốn Đức Như Lai phát âm thanh lớn phổ cáo vô lượng vô biên tất cả Thế Giới, vì các chúng sanh mà tuyên diệu pháp, đúng như căn tánh của họ, nghe pháp họ liền tin hiểu vui mừng. Đó đều là do sức tinh tấn dũng mãnh tu học không mỏi vậy.
Này Xá Lợi Phất! Đại Bồ Tát phải quan niệm rằng: Vô thượng bồ đề như vậy dầu rất khó được, nhưng tôi chẳng bỏ giáp tinh tấn phát đại dũng mãnh quyết định sẽ mau ngộ vô thượng bồ đề, chẳng lấy gì làm khó.
Thành Phật rồi tùy ý muốn tôi phát âm thanh lớn từ tướng phát loa phổ cáo vô lượng vô biên tất cả Thế Giới, vì các chúng sanh tuyên pháp vi diệu, đúng như căn tánh nghe pháp đều tin hiểu vui mừng. Đây gọi là tướng Đại Bồ Tát tinh tấn dũng mãnh chẳng mỏi.
Lại này Xá Lợi Phất! Đại Bồ Tát dũng mãnh không mỏi tu tập Tỳ Lê Gia Ba la mật phải thường tinh tấn tu tập như vậy. Do tu học nên thành tựu đầy đủ tất cả trí huệ.
***
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Năm - Phẩm Mười Bảy - Phẩm Tham Hành - Phần Hai
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Ba - Phẩm Ba Mươi Mốt - Phẩm Tuyên Hóa - Phần Ba
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Tám - Phẩm Na Già Thất Lợi
Phật Thuyết Kinh Tiểu Bộ - Tập Năm - Kinh Tập - Chương Ba - đại Phẩm - Kinh Màgha
Phật Thuyết Kinh Trung Bộ - Kinh Chánh Tri Kiến - Phần Mười Một - Xúc
Phật Thuyết Kinh Nhân Duyên Của Vua đảnh Sinh - Phần Sáu
Phật Thuyết Kinh Bách Dụ - Kinh Thứ Nhất - Kinh Người Ngu ăn Muối
Phật Thuyết Kinh Diệu Tý Bồ Tát Sở Vấn - Phần Bảy - Biết Gần Tất địa
Phật Thuyết Kinh Ba Pháp Quán Bảy Xứ - Kinh Số Ba Mươi Bốn
Phật Thuyết Kinh Trưởng Giả đại Hoa Nghiêm Hỏi Phật Về Sức Na La Diên