Phật Thuyết Kinh đại Bảo Tích - Pháp Hội thứ Hai Mươi Chín - Pháp Hội ưu đà Diên Vương - Phần Một
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư Nan Liên Đề Gia Xá, Đời Cao Tế
PHẬT THUYẾT
KINH ĐẠI BẢO TÍCH
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư
Nan Liên Đề Gia Xá, Đời Cao Tế
PHÁP HỘI THỨ HAI MƯƠI CHÍN
PHÁP HỘI ƯU ĐÀ DIÊN VƯƠNG
PHẦN MỘT
Như vậy tôi nghe một lúc Đức Phật ở nước Câu Viêm Di tại vườn Cù Sư La cùng Đại Tỳ Kheo ngàn hai trăm năm mươi người câu hội.
Bấy giờ đệ nhất Phu Nhân của Vua Ưu Đà Diên tên Xá Ma đối với Đức Như Lai và hàng Thánh Chúng thân tín cung kính thân cận cúng dường và thường ca ngợi công đức của Như Lai.
Đệ nhị Phu Nhân tên Đế Nữ có lòng ganh siểm đến Vua nói dối là Đức Như Lai và hàng đệ tử có chỗ phi pháp đối với đại Phu Nhân.
Nhà Vua giận lắm lấy cung tên bắn Phu Nhân Xá Ma. Vì thương xót Vua, Phu Nhân Xá Ma nhập từ tam muội, mũi tên bắn ra liền quay trở lại dừng tại trên không ngay đỉnh đầu Vua, mũi tên ấy cháy đỏ như khối lửa rất đáng sợ. Vua bắn ba phát tên cũng đều như vậy.
Vua Ưu Đà Diên thấy sự việc ấy toàn thân lông tóc đều dựng lên kinh sợ hối hận nói với Phu Nhân rằng: Bà có phải là Thiên Nữ hay Long Nữ chăng?
Hay bà là Dạ Xoa nữ, Càn Thát Bà nữ, Tì Xá Gía nữ, La Sát nữ chăng?
Phu Nhân Xá Na nói: Tôi chẳng phải Thiên Nữ cũng chẳng phải La Sát nữ. Đại Vương nên biết tôi nghe Đức Phật Thuyết Pháp thọ trì ngũ giới làm Ưu Bà Di. Vì thương Vua nên tôi nhập từ Tam Muội.
Dầu Vua đối với tôi sanh lòng bất thiện, nhưng do sức nguyện từ tâm nên tôi không bị thương tổn. Lành thay, Đại Vương nên đối với Đức Như Lai qui mạng đảnh lễ chắc sẽ được an vui.
Vua nghĩ rằng Phu Nhân nghe pháp làm Ưu Bà Di còn có sức oai thần dường ấy huống là Đức Như Lai Đẳng Chánh Giác.
Vua Ưu Đà Diên liền đến chỗ Phật lễ chân hữu nhiễu ba vòng trình bày sự việc trên rồi bạch rằng: Ngưỡng mong Đức Như Lai và hàng Thánh Chúng hoan hỉ cho tôi sám hối khiến tội lỗi ấy sớm siêu diệt.
Đức Phật ấy nói: Như lời Vua tự thuật vì lầm cho Như Lai và hàng Thánh Chúng như phàm nhân ngu si có lỗi nên Vua sanh lòng giận oán. Nay Vua nếu có thể y Phật Pháp luật tự ăn năn tội lỗi chẳng có lòng che giấu cùng tận đời vị lai chẳng tái phạm thì ta sẽ nhiếp thọ cho Vua tăng trưởng thiện pháp.
Vua bạch rằng: Bạch Đức Thế Tôn! Vì tôi bị nữ nhân mê hoặc cuồng loạn điên đảo không hiểu biết nên phát sanh giận dữ, tội nghiệp này sẽ đọa địa ngục.
Ngưỡng mong Đức Như Lai vì an lạc chúng sanh mà xót thương khai thị lỗi họa siễm khúc hư dối của nữ nhân, chớ để chúng tôi thân cận nữ nhân hầu sẽ được mãi mãi thoát các sự khổ lụy.
Đức Phật nói: Để sự ấy lại, sao Vua cần hỏi sự ấy mà chẳng hỏi sự khác?
Vua bạch: Tôi không hỏi sự khác. Vì nữ nhân khiến tôi tạo tội địa ngục, nay tôi chỉ muốn biết lỗi họa nữ nhân siểm khúc hư cuống tà mỵ. Mong Đức Thế Tôn khai thị cho. Vua Ưu Đà Diên ba lần thỉnh hỏi như vậy.
Đức Phật nói: Đại Vương trước phải biết lỗi họa của trượng phu rồi sau sẽ quan sát lỗi họa của nữ nhân.
Vua bạch: Vâng, bạch Đức Thế Tôn! Xin thích muốn được nghe.
Đức Phật nói: Tất cả trượng phu đều do bốn thứ lỗi lầm bất thiện nên bị nữ nhân làm mê loạn.
Một là ở nơi dục nhiễm đam trước không chán ưa thích nữ nhân mà túng dật, chẳng biết gần gũi Sa Môn và Bà La Môn đủ tịnh giới tu phước nghiệp. Vì chẳng thân cận những bực như vậy nên những tịch tín, thi la, đa văn bố thí, trí huệ đều thối thất.
Do vì không có tín giới văn thí huệ nên người ấy chẳng phải thiện trượng phu làm nghiệp đạo ác, không có trí huệ say mê dục lạc, bị dục bắt, bị dục trói, lấy dục làm mạng sống, gần kẻ ngu xa người trí.
Làm bạn với kẻ ác tạo tội lỗi, tham ưa cảnh bất tịnh của nữ nhân bèn bị nữ nhân chế phục như tôi đòi, hệ thuộc sa ngã ở chỗ nữ nhân, không biết hổ thẹn, gần kề đến ở cửa ghẻ máu mủ hôi tanh mũi dãi thường chảy như cảnh bất tịnh ở bãi tha ma.
Đến đỗi trái bỏ cha mẹ chẳng biết ơn dưỡng. Bỏ lìa Sa Môn Bà La Môn, chẳng có lòng tôn trọng cung kính cúng dường.
Với Phật Pháp và Tăng chẳng tín kính sẽ mất hẳn Niết Bàn giới. Hạng trượng phu này sẽ đọa vào địa ngục Chúng Hiệp và địa ngục A Tỳ, cũng sẽ phải đọa ngạ quỉ, súc sanh không ai cứu được.
Dầu nghe lời dạy của Phật, nhưng vẫn mãi nhớ tưởng nữ nhân ca vũ đùa cười chẳng biết chán lìa. Người này quen thói ngu ác chẳng thích tu hành sự việc của thiện trượng phu.
Đại Vương nên biết lúc trượng phu thân cận nữ nhân chính là lúc thân cận nghiệp ác đạo. Đây là lỗi họa thứ nhất của trượng phu vậy.
Đức Thế Tôn nói kệ rằng:
Cảnh dục đều khổ
Hạ liệt dơ xấu
Máu mủ tanh hôi
Rất đáng chán sợ
Là chỗ chứa họp
Nhiều thứ lỗi họa
Nào có người trí
Ưua thích cảnh này
Như trong hầm tiêu
Dơ uế đầy tràn
Cũng như chó sình
Như dã can chết
Như rừng thây ma
Dầy những uế dơ
Dục nhiễm dơ uế
Đáng chán cũng vậy
Những người ngu si
Ái luyến nữ nhân
Như chó sanh con
Chưa từng bỏ lìa
Cũng như ruồi thấy
Đồ ăn ói mửa
Lại như bầy heo
Ham chỗ dơ dáy
Nữ nhân hay phá
Giới cấm thanh tịnh
Cũng lại làm hư
Công đức danh văn
Làm nhân địa ngục
Chướng sanh Cõi Trời
Nào có người trí
Lại thích cảnh dục
Lại như có người
Uống ăn thuốc độc
Thân tâm đao khổ
Chẳng vận động được
Do dục nhân này
Hay làm gốc khổ
Như thân có đọc
Ngu chẳng hay biết
Cũng như chẳng rõ
Pháp thuật ảo hóa
Vọng theo tìm cầu
Luống tự khổ nhọc
Người ngu cũng vậy
Đối với dục nhiễm
Thường khổ tham cầu
Phải đọa địa ngục
Hoặc thiết tiệc tùng
Ca vũ kỹ nhạc
Cưới con gái người
Về làm vợ mình
Chứa họp nhiều thứ
Khổ chẳng lợi ích
Người ngu gây tạo
Nghiệp khổ vô lợi
Thêm lớn các tội
Lui mất căn lành
Trong việc vô lợi
Chẳng tiết thân mạng
Do đây sa đọa
Hố sâu ác đạo
Chiêu vời địa ngục
Hoàn sắt cháy đỏ
Núi dao lưỡi nhọn
Tên độc các khổ
Nữ nhân hay họp
Nhiều sự việc khổ
Giả mượn hoa hương
Để châng diện đẹp
Người ngu ở đây
Vong lầm tham cầu
Gần kề ngợi khen
Cảnh sắc hạ liệt
Thối thất trí huệ
Sa đọa tam đồ
Đây do ngu si
Nên bị mê hoặc
Như chim biển mệt
Mê mất hướng bờ
Lại như người ngu
Lấy dây sắt nóng
Đeo vào cổ mình
Như trâu mang ách
Cảnh dục như rượu
Làm say cuồng người
Tại sao người ngu
Chẳng biết ngốc khổ
Hoặc với cha mẹ
Chẳng biết ơn thương
Điều do nhục nhiễm
Sanh họa lỗi này
Thường với tà dục
Các pháp như vậy
Ca ngợi tập làm
Chẳng biết hổ thẹn
Họ do ngu si
Nên bị mê loạn
Tạo tội ấy rồi
Sẽ đến tam đồ
Người tối cuồng say
Đam mê cảnh dục
Dầu ơn cha mẹ
Họ cũng bỏ được
Nếu người tham nhiễm
Gần kề cảnh dục
Thì là chống trái
Vô thượng phước điền
Vô lượng câu chi
Vọng tưởng phiền nhiễu
Xoay vần bức não
Từ đây mà sanh
Hoặc lại mong cầu
Danh lợi thế gian
Đem phi pháp ấy
Khuyên dụ lẫn nhau
Do đây hiện tại
Chiêu vời sự khổ
Chết chắc phải đọa
Địa ngục A tỳ
Hiện thấy những khổ
Đều họp trên thân
Bạn lành lìa xa
Cung Trời mất hẳn
Nào có người trí
Ưu thích nơi đây
Thà vào địa ngục
Chạy trên núi đao
Nằm trên lò lửa
Chẳng gần nữ sắc
Nếu người thường nhiễm
Ham mê tà dục
Hư mất rất nhiều
Những sự lợi lạc
Người nữ hay làm
Nhân các sự khổ
Tham dục hay hoại
Tất cả an lạc
Ác pháp chứa họp
Thiện hữu xa lìa
Đều do gốc nơi
Tham cầu người nữ
Nếu người được nghe
Lời Phật răn dạy
Đối với nữ nhân
Hay sanh chán lìa
Thì là trang nghiêm
Báo trời thanh tịnh
Cũng sẽ mau chứng
Vô thượng bồ đề.
Lại nữa, này Đại Vương! Luận về cha mẹ đều muốn cho con mình được lợi lạc nên hay làm việc khó làm hay nhẫn sự khó nhẫn, dầu tất cả thứ bất tịnh dơ uế đều chịu được cả, lại muốn thân thể sắc lực của mình mau tăng trưởng nên khiến nó thấy những sự thắng diệu trong Diêm Phù bú mớm nuôi nấng không có lòng mỏi nhàm.
Lại vì muốn cho con mình được vui sướng nên kinh doanh cầu tìm tài vật để cung cấp đầy đủ cho con và đến nhà người cầu hôn cưới con gái cho con.
Hôn thú xong đứa con ái luyến vợ quên mất cha mẹ. Hoặc nó thấy cha mẹ lần suy già nên khinh khi trái nghịch lãng phí tài vật, hoặc dời cha mẹ cho ở chỗ khác.
Đây đều do tham dục làm mê hoặc đên đảo, nên với cha mẹ thì vất bỏ không kính thương nuôi dưỡng, với con gái nhà người thì trân trọng cung kính cung cấp không biết mỏi nhàm, đây là thành tựu gốc địa ngục, cũng là lỗi họa thứ hai của trượng phu vậy.
***
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Năm - Phẩm Mười Bảy - Phẩm Tham Hành - Phần Hai
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Ba - Phẩm Ba Mươi Mốt - Phẩm Tuyên Hóa - Phần Ba
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội đầu - Phẩm Ba - Phẩm Tương ưng - Phần Năm
Phật Thuyết Kinh Thuận Quyền Phương Tiện - Phẩm Hai - Phẩm Chứng Ngộ Chân Lý
Phật Thuyết Kinh đẳng Tập Chúng đức Tam Muội - Phần Bảy
Phật Thuyết Kinh Văn Thù Sư Lợi Tịnh Luật - Phẩm Ba - Phẩm Giải Luật
Phật Thuyết Kinh đại Bảo Tích - Pháp Hội Thứ Bốn Mươi Hai - Pháp Hội Di Lặc Bồ Tát Sở Vấn
Phật Thuyết Kinh Phật Bản Hạnh Tập - Phẩm Hai Mươi Chín - Phẩm Tinh Tấn Tu Khổ Hạnh - Phần Một
Phật Thuyết Kinh Bách Dụ - Kinh Thứ Chín Mươi Bảy - Kinh Mất áo Lĩnh điệp