Phật Thuyết Kinh Những điều Bồ Tát Hải ý Hỏi Về Pháp Môn Tịnh ấn - Phần Một

Kinh Đại thừa   •   Thứ hai, 25/12/2023, 22:04 PM

Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư Duy Tịnh, Đời Triệu Tống

PHẬT THUYẾT KINH

NHỮNG ĐIỀU BỒ TÁT HẢI Ý

HỎI VỀ PHÁP MÔN TỊNH ẤN

Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư

Duy Tịnh, Đời Triệu Tống  

PHẦN MỘT  

Tôi nghe như vậy!

Một thuở nọ, Đức Thế Tôn trú trong cung của Đại Bồ Tát, là Đạo Tràng Đại bảo trang nghiêm tối thắng, là cảnh giới thần thông của Như Lai.

Đạo Tràng ấy là do oai thần của Như Lai kiến lập, tích tập thắng phước trang nghiêm rộng lớn, viên mãn phước trí, diệu hạnh rộng lớn, hiện chuyển tất cả phước báo thù thắng của pháp Phật, hiện bày vô biên năng lực thần biến gia trì của Như Lai, khéo vào cảnh giới đại trí vô ngại.

Tất cả người trông thấy đều sinh sự mừng vui khôn xiết, nhập hạnh niệm tuệ, vận hành khắp cả diệu trí bất động. Ở trong vô biên kiếp, tu tập vô lượng công đức.

Đức Phật Thế Tôn hiện chứng đạo Bình Đẳng Chánh Giác các pháp, chuyển pháp luân mầu nhiệm, có thể khéo điều phục vô biên học chúng, đối với các pháp đã đạt tự tại lớn, khéo biết tâm ý và căn tánh của mọi chúng sinh, đã có thể đạt đến giải thoát tối thượng, khéo đoạn trừ tất cả chủng tử tập khí, chứng đắc pháp không gì đắc, ngộ, thân Phật khinh an.

Khi ấy, Đức Thế Tôn cùng với chúng đại Bí Sô sáu trăm tám mươi vạn người hội đủ, đều trụ nơi chân tâm, đoạn trừ tất cả thứ phiền não tích chứa, đều là các vị Pháp Vương Tử của Như Lai, có năng lực phát sinh pháp hạnh vô sở đắc sâu xa, thân tướng đoan nghiêm, oai nghi đầy đủ, làm ruộng phước lớn, đầy đủ chánh trí.

Lại có vô lượng, vô số các chúng Đại Bồ Tát không thể nghĩ bàn, không thể so sánh, không thể nói hết, không nói hết được, tất cả đều đạt trí nhẫn Bồ Tát vô sở đắc, đã vượt qua quả vị quán đảnh cua Bồ Tát, có khả năng hiển bày diệu dụng thần thông của Bồ Tát ở địa vị vô gia hạnh, đắc Đà La Ni Vô tận và các môn Đà La Ni.

Được tự tại trong Tam Ma Địa Thủ Lăng Nghiêm Vương của các Bồ Tát, tất cả chúng sinh đều mừng vui mong được thấy. Đã chứng đắc các sự hiểu biết vô ngại, xuất sinh hạnh không phát khởi tỏ ngộ của Bồ Tát, thâm tâm an trú nơi chốn trang nghiêm thù thắng.

Tên của các vị là Đại Bồ Tát Vô Tận Tạng, Đại Bồ Tát Vô Lượng Tuệ, Đại Bồ Tát Vô biên Tuệ, Đại Bồ Tát Vô Duyên Quán, Đại Bồ Tát Thường Tinh Tấn, Đại Bồ Tát Tinh Tấn Tuệ, Đại Bồ Tát Vô Đoạn biện Tài, Đại Bồ Tát Vô Trước Vô Úy Tích, Đại Bồ Tát Tất Cánh Nghĩa Tuệ.

Có vô lượng vô số, chẳng thể nghĩ bàn, không thể sánh kịp, chẳng thể nói hết, nói chẳng thể hết các chúng Đại Bồ Tát như thế, đều cùng tụ hội.

Bấy giờ, Thế Tôn dùng quả vị Bồ Tát hạnh, nên theo phương tiện xuất sinh pháp môn vô chướng ngại là chánh pháp sâu xa dùng để trang nghiêm nơi đạo các Bồ Tát, thành tựu tất cả pháp Phật với lực vô úy trí hạnh chân thật, nhập môn ấn tổng trì tự tại tối thượng của tất cả pháp, nhập môn vô ngại giải.

quyết định xuất sinh cảnh giới của diệu trí đại thần thông, hiển bày tất cả pháp luân không thoái chuyển, thâu hết các thừa, trụ lý bình đẳng, nhập vào tánh không phân biệt của pháp giới tùy thuận căn tánh, ý thích của chúng sinh mà mở bày diễn thuyết, tùy theo đó nhận biết rõ chánh pháp chân thật quyết định.

phá bỏ các cảnh ma, dùng lý pháp vững chắc sâu xa để dứt trừ tất cả tri kiến phiền não, nhập vào tuệ không vướng mắc, tuyên thuyết trí phương tiện khéo léo, hồi hướng rộng khắp, nhập vào tánh trí bình đẳng của tất cả Chư Phật.

Dùng Pháp Môn gia trì không ngại, như thật, quyết định nêu bày các pháp, đối với không phân biệt, chẳng phải không phân biệt đều nhập vào bình đẳng, hiểu rõ pháp duyên sinh, tích tập vô lượng phước trí diệu hạnh.

Thân, lời, tâm Phật trang nghiêm bình đẳng, nhân đó mà biết tất cả tuệ môn vô tận như niệm, tuệ, hạnh… đem lý bốn Thánh đế, hiển bày pháp của thừa Thanh Văn, dùng trí hiểu rõ về thân tâm, làm rõ pháp của thừa Duyên Giác, dùng quán đảnh đắc Nhất thiết trí, hiển bày pháp Đại Thừa, nhập vào lý tự tại của tất cả pháp, xuất sinh công đức vô biên của Như Lai.

Vì vậy Như Lai khai mở, diễn nói, nêu bày biểu hiện, phân biệt giải thích rõ ràng thông suốt.

Lúc ấy, Đức Thế Tôn sắp giảng nói pháp quyết định rất sâu xa rộng lớn như vậy, bỗng nhiên trong Tam Thiên đại thiên Thế Giới này, nước dâng tràn ngập giống như biển cả, dưới thì đến mặt đất, trên thì đến Đạo Tràng Đại bảo trang nghiêm tối thắng.

Lại như khi kiếp hoại thủy tai xuất hiện, tất cả tam thiên đại thiên Thế Giới, nước dâng đầy ắp, dưới đến thủy luân, mênh mông như biển, nay ở đây nước lớn cũng giống như thế. Tuy tam thiên đại thiên Thế Giới này, nước dâng tràn đầy như vậy, nhưng trong đó các Quốc Độ, thành ấp làng xóm và dân chúng đều không bị tổn hại, cũng không bị trở ngại.

Và bốn châu lớn trong cõi Diêm Phù Đề, cho đến biển cả, núi Tu Di…, hết thảy cung điện của Chư Thiên thuộc Dục Giới đều không bị hủy hoại hay chướng ngại mảy may. Trước tiên hiện tướng như thế rồi, sau đó, ở trong cơn hồng thủy ấy xuất hiện vô số trăm ngàn hoa sen vĩ đại.

Hoa ấy cao lớn, thân bằng lưu ly, cành bằng đế thanh, lá bằng vàng Diêm phù đàn, tua bằng tạng bảo cát tường, đài bằng mã não, chân châu quấn quanh. Mỗi hoa lại có vô số ức trăm ngàn cánh, cánh ấy rộng một Câu Lô Xá. Những hoa sen này từ nơi Đạo Tràng Đại bảo trang nghiêm tối thắng, vọt hiện trên hư không, cao một cây Đa La, tất cả đại chúng đều ngồi trên hoa sen.

Trong hoa sen ấy, tùy theo màu sắc của hoa mà phóng ra ánh sáng lớn, chiếu khắp vô lượng vô số Cõi Phật ở mười phương khiến tất cả đại chúng trong pháp hội vui mừng cho là điều chưa từng có, chắp tay cung kính, đều nói: Nay hiện tướng lành hy hữu như thế, có lẽ Đức Thế Tôn sẽ giảng nói pháp mầu?

Bấy giờ, Đại Bồ Tát từ Thị, thấy việc thần biến lớn lao như thế, liền từ chỗ ngồi trên đài hoa sen, đứng dậy bày áo vai phải, gối phải chấm đất, chắp tay hướng đến Phật, cung kính đảnh lễ, bạch Phật: Bạch Thế Tôn! Vì lẽ gì hôm nay, trước hết hiện ra tướng lạ, tức trong tam thiên đại thiên Thế Giới này, nước lớn dâng tràn, cuồn cuộn như biển, rồi lại hiện ra vô số ức trăm ngàn hoa sen to lớn.

Bạch Đức Thế Tôn! từ xưa nay con chưa được nghe, chưa được thấy thần biến vĩ đại ít có như thế. Xin Phật giảng nói cho.

Phật bảo Bồ Tát từ Thị: từ Thị nên biết! Ở phương dưới, cách Cõi Phật này hơn ức triệu trăm ngàn Cõi Phật không thể nói hết, nhiều như số vi trần nơi mười Cõi Phật, có Thế Giới tên là Vô lượng công đức bảo vô cấu thù dieu trang nghiêm, cõi ấy có Phật hiệu là Hải Thắng Trì Tuệ Du Hý Xuất Cao thần thông Như Lai Ứng Cúng Đẳng Chánh Giác, hiện đang trụ ở đó thuyết pháp giáo hóa.

Nơi ấy có Bồ Tát tên là Hải Ý cùng với các chúng Đại Bồ Tát vượt ngoài tính toán, tất cả cùng đến Thế Giới Ta Bà này, để chiêm ngưỡng lễ bái, cung kính cúng dường Như Lai. Lại nữa, đối với pháp ta giảng nói, họ có điều thưa hỏi. Vì lý do đó, nên hiện bày tướng lành này.

Luc này, Tôn Giả Xá Lợi Tử bạch Phật: Bạch Thế Tôn! Bồ Tát Hải Ý ở cách đây quá xa, vì sao Đức Thế Tôn nói Bồ Tát kia có thể nghe Phật thuyết pháp nơi hội này?

Phật bảo: Này Xá Lợi Tử! Như ông bây giờ ở trước ta, nghe ta giảng nói chánh pháp, Bồ Tát Hải Ý tuy ở Thế Giới kia nhưng có thể nghe pháp ta nói, cũng giống như thế.

Này Xá Lợi Tử! Lại như ông hiện tại thấy ta và các đại chúng, Bồ Tát Hải Ý kia có thể thấy ta và đại chúng, cũng giống như thế.

Tôn Giả Xá Lợi Tử nói: Hy hữu thay! Bạch Thế Tôn! Các Đại Bồ Tát có trí lực thần thông chẳng thể nghĩ bàn. Bồ Tát Hải Ý ấy, ở nơi cõi nước rất xa có thể dùng mắt không chướng ngại thấy rõ cảnh tượng ở đây, dùng tai không chướng ngại nghe rõ âm thanh nơi cõi này.

Bạch Thế Tôn! Nếu có người được nghe về công đức oai thần chẳng thể nghĩ bàn của các Đại Bồ Tát tức không ai là không phát tâm Vô Thượng, Chánh Đẳng, Chánh Giác.

Khi Tôn Giả Xá Lợi Tử nói như thế, có hai vạn bốn ngàn Thiên Tử đều phát tâm cầu đạo quả Bồ Đề Vô Thượng.

Bấy giờ, Đại Bồ Tát Hải Ý cùng các chúng Đại Bồ Tát, số lượng vượt quá sự tính toán, cung kính vây quanh, đồng thời chiêm ngưỡng Đức Phật Thế Tôn Hải Thắng Trì Tuệ Du Hý Xuất Cao thần thông Như Lai rồi, liền lãnh thọ lời dạy.

Nương nơi sức thần thông của đức Như Lai kia và thần thông đã thành tựu không gia hạnh của Bồ Tát, trong khoảng một niệm, một nháy mắt, ẩn phục thân tướng nơi Thế Giới kia, tức thì ngay trong Đạo Tràng Đại bảo trang nghiêm tối thắng ở Thế Giới Ta Bà này vọt hiện trên không trung, cao một cây Đa La, an nhiên ngồi vào trong tòa Sư Tử trên đài hoa sen cao lớn.

Các Bồ Tát khác cũng đều ngồi vào tòa trên đài hoa sen. Trong vô số vô lượng các Cõi Phật ở Thế Giới phương dưới, lại có vô lượng vô số chúng Bồ Tát đi theo Bồ Tát Hải Ý để đến nghe pháp.

Khi ấy, trong Đạo Tràng Đại bảo trang nghiêm tối thắng có tất cả chúng Đại Bồ Tát ở mười phương Thế Giới tụ hội đến, đều ngồi nơi tòa trên đài hoa sen, chung quanh có đầy đủ điều kỳ diệu đặc biệt, tất cả các đại chúng đến dự, tâm đều hoan hỷ, đều được thanh tịnh, tán thán là việc chưa từng co, chắp tay đảnh lễ chư Bồ Tát kia.

Bồ Tát Hải Ý dùng các hoa thắng diệu trong Thế Giới Trang nghiêm thù diệu vô cấu vô lượng công đức bảo kia, hoa ấy tên là Vô ưu thích duyệt ái lạc hỷ kiến, rộng một Câu Lô Xá.

Hoa có vô số trăm ngàn cánh để cúng dường Như Lai một cách ứng hợp các Bồ Tát, tất cả trông thấy tâm đều dứt hết cấu uế, thiện căn từ đời trước đều được thanh tịnh. Các chúng hội đó đều sinh hoan hỷ, ưa thích. Hoa có ánh sáng, lại có mùi thơm thượng diệu.

Ở trước Đức Thế Tôn, Đại Bồ Tát dùng các loại hoa bậc nhất cúng dường xong, lại tung rải hoa tươi đẹp to lớn, mỗi mỗi hoa lớn bảy người, rải khắp tràn ngập Đạo Tràng Đại bảo trang nghiêm, tất cả đại chúng đều đạt được vị thiền duyệt Ly sinh hỷ lạc. Trong hư không, tự nhiên các loại tiếng trống vang lên, phát ra âm thanh khả ái, mọi người nghe đều được niềm vui vi diệu của thiền định.

Bấy giờ, Đại Bo tát Hải Ý làm các việc cúng dường như thế rồi, từ trên không hạ xuống, đầu mặt sát đất lễ chân Đức Thế Tôn, vòng quanh bên phải bảy vòng, chắp tay cung kính đứng yên trước Phật, bạch: Bạch Thế Tôn! Như Lai Hải Thang Trì Tuệ Du Hý Xuất Cao thần thông gởi lời thăm hỏi Như Lai Thế Tôn Thích Ca Mâu Ni.

Ít bệnh, ít phiền não, đi đứng nhẹ nhàng, sức khỏe được nhiều an lạc, được an vui chăng?

Khi ấy, tất cả Bồ Tát cùng đi đều từ trên không hạ xuống, đầu mặt đảnh lễ chân Phật xong, vòng quanh bên phải bảy vòng rồi thảy đều về lại chỗ ngồi.

Bấy giờ, nơi tam thiên Thế Giới này, có Đại Phạm Vương tên là Đại Bi Tư Duy hiện ở tại cõi Phạm Thế nơi bốn đại châu an ổn không lo, bỗng nhiên thấy khắp tam thiên đại thiên Thế Giới này, nước lớn tràn ngập, cuồn cuộn như biển, lại có vô số trăm ngàn hoa sen to lớn, cao rộng xuất hiện với đủ loại tướng thù thắng và tại Đạo Tràng Đại bảo trang nghiêm kia có vô số Bồ Tát đầy khắp.

Thấy hiện tượng ấy rồi Đại Phạm Vương liền nghĩ: Kiếp hỏa chưa có tướng hoại thiêu đốt thì đâu có nước lớn đầy khắp.

Như vậy thì do duyên cớ gì?

Chẳng lẽ là do thần lực của Như Lai?

Nay ta nên đến hỏi Phật Thế Tôn về tướng hy hữu này là do nhân duyên gì.

Khi ấy, Đại Phạm Thiên Vương Đại Bi Tư Duy nghĩ như thế rồi, liền cùng sáu vạn tám ngàn Phạm chúng, rời khỏi cõi Phạm, cung kính vây quanh, đến trước Thế Tôn ở Đạo Tràng Đại bảo trang nghiêm tối thắng, đứng trong hư không, cúi mình chắp tay đảnh lễ Thế Tôn và bạch: Bạch Thế Tôn! Do duyên gì mà nay tam thiên đại thiên Thế Giới này, nước lớn tràn ngập, cuồn cuộn như biển?

Lại có vô số trăm ngàn hoa sen to lớn xuất hiện?

Và các Bồ Tát Đại Sĩ đều ngồi trên tòa hoa sen, nhưng tất cả cõi nước, thành ấp, xóm làng, dân chúng và bốn đại châu ở cõi Diêm Phù Đề, các cung trời thuộc Dục Giới cho đến biển lớn, Tu Di, các núi trong tam đại thiên Thế Giới này đều không bị tổn hại và cũng không có chướng ngại?

Những hiện tượng như thế rất là ít có.

Đây là do nhân duyên gì?

Hay là thần lực gì?

Xin Thế Tôn vì con mà diễn nói.

Bấy giờ, Phật bảo Phạm Thiên Đại Bi Tư Duy: Đại Phạm nên biết! Ở Thế Giới phương dưới, có một Cõi Phật, tên là Vô lượng công đức bảo vô cấu thù diệu trang nghiêm, Đức Phật Thế Tôn cõi đó hiệu là Như Lai Hải Thắng Trì Tuệ Du Hý Xuất Cao thần thông.

Cõi đó hiện có Bồ Tát tên là Hải Ý cùng với các chúng Đại Bồ Tát đông đảo vượt ngoài sự tính đếm, vân tập đến Thế Giới Ta Bà để chiêm ngưỡng, lễ bái, cung kính cúng dường ta. Lại ở trong pháp hội rộng lớn hôm nay có điều thưa hỏi. Đó là diệu lực thần thông của Bồ Tát kia nên ở Thế Giới này, trước hiện ra điềm lành như thế.

Phạm Thiên bạch Phật: Bạch Thế Tôn! Trong pháp hội đại tập này đã có chánh pháp, nay còn giảng nói gì nữa?

Phật nói: Này Phạm Thiên! Cảnh giới Chư Phật là chẳng thể nghĩ bàn, trí tuệ biện tài và sức oai thần của Như Lai cũng thể hạn lượng. Ông thấy Như Lai im lặng chớ cho là không nói. Ta thường vì các Bồ Tát từ mười phương Thế Giới đến mà tuyên nói chánh pháp quyết định một cách rộng rãi.

Bấy giờ, Đại Phạm Thiên Vương Đại Bi Tư Duy lại bạch Phật: Bạch Thế Tôn! Phật nói việc hiện thần biến ấy là do Đại Bồ Tát Hải Ý, vị ấy là ai vậy?

Phật nói: Này Đại Phạm! Nay trong pháp hội này có hoa sen lớn, rộng mười do tuần. Nơi hoa có đài, trên đài lại có tòa Sư Tử trang hoàng bằng các báu.

Trong tòa có một vị Bồ Tát Đại Sĩ ngồi trên đó, thân sắc vàng ròng, tướng hảo đoan nghiêm, chỉ trừ Như Lai, ngoài ra thân tướng của các Bồ Tát khác đều bị thâu tóm theo sắc tướng đó, có vô số ngàn chúng Bồ Tát vây quanh đảnh lễ, ông có thấy không?

Đáp: Đã thấy!

Phật bảo: Này Đại Phạm! Vị có tướng thần thông viên mãn như thế chính là Bồ Tát Hải Ý.

Khi ấy, Phạm Thiên Đại Bi Tư Duy mới hướng về Bồ Tát Hải Ý cung kính đảnh lễ, rồi bạch Phật: Bạch Thế Tôn! Nếu có chúng sinh được nghe tên của Bồ Tát Hải Ý như thế, nên biết người ấy tức đạt được điều lợi ích, tốt đẹp lớn. Hôm nay, con được nghe tên của vị Đại Sĩ Bồ Tát này, được trông thấy sắc tướng của Bồ Tát như thế thật rất vui mừng, nhanh chóng được lợi ích tốt đẹp.

Phạm Thiên lại bạch Phật: Bạch Thế Tôn! Pháp hội đại tap này sẽ tồn tại lâu dài như thế nào?

Phật nói: Này Đại Phạm! Nay chánh pháp này, tùy theo thọ mạng dài hay ngắn của Phật mà tồn tại. Sau khi Phật Niết Bàn, có các Bồ Tát, đối với chánh pháp này, thọ trì đọc tụng, rộng vì mọi người mở bày diễn nói.

Vì sao?

Này Đại Phạm! Vì Chư Phật, Bồ Tát có trong thế gian đời quá khứ, vị lai, hiện tại đều từ đây mà ra.

***

icon

Tổng hợp

Cùng chủ đề

Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Ba - Phẩm Ba Mươi Mốt - Phẩm Tuyên Hóa - Phần Ba

Kinh Đại thừa   •   25.12.2023
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư Cưu Ma La Thập, Đời Diêu Tần