Phật Thuyết Kinh Pháp Cú Thí Dụ - Phẩm Ba Mươi Chín - Phẩm Nê Hoàn - Thí Dụ Sáu Mươi Chín
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư Pháp Cự, Đời Tây Tấn
PHẬT THUYẾT
KINH PHÁP CÚ THÍ DỤ
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư
Pháp Cự, Đời Tây Tấn
PHẨM BA MƯƠI CHÍN
PHẨM NÊ HOÀN
THÍ DỤ SÁU MƯƠI CHÍN
Thuở xưa, Đức Phật trú tại núi Linh Thứu nơi thành Vương Xá cùng với một ngàn hai trăm năm mươi vị Tỳ Kheo.
Lúc ấy, có vua nước Ma Kiệt Đà tên là A Xà Thế trông coi năm trăm nước nhỏ. Nước kế bên là Việt Kỳ không muốn thần phục nên Vua định đem quân sang đánh.
Vua bèn triệu tập Quần Thần hỏi ý kiến: Nước Việt Kỳ giàu có, sản xuất nhiều trân báu mà không chịu thần phục ta.
Theo ý các Khanh, ta có nên đem quân sang chinh phạt không?
Trong triều có vị Thừa Tướng tên là Vũ Xá đáp: Nên đánh.
Vua mới bảo Vũ Xá: Phật cách đây không xa, Ngài là bậc Thánh Triết có đủ Tam minh biết hết mọi việc.
Khanh hãy đến chỗ Phật, theo ý ta lựa lời thăm hỏi xem nếu đem quân sang đánh nước kia thì có thể thắng được không?
Thừa Tướng vâng lệnh, liền cho thắng xe ngựa đến Tinh Xá. Ông đến trước Phật đảnh lễ ra mắt.
Đức Phật bảo ông ngồi sang một bên, rồi hỏi: Thừa Tướng từ đâu đến?
Ông đáp: Vua sai con đến đảnh lễ hỏi thăm sức khỏe Phật như mọi khi.
Đức Phật hỏi tiếp: Vua và nhân dân bề tôi đều bình an cả chứ?
Ông đáp: Vua và nhân dân nhờ ân Phật thảy đều bình an.
Ông nhân dịp đó bạch luôn: Vua và nước Việt Kỳ có hiềm khích định đem quân sang chinh phạt.
Không biết theo Thánh ý có thể chiến thắng được không?
Đức Phật đáp: Này Thừa Tướng, nhân dân nước Việt Kỳ thực hành bảy pháp nên không thể thắng. Mong rằng Vua suy xét cẩn thận không nên vọng đọng dấy binh.
Thừa Tướng bèn hỏi: Bảy pháp đó là gì?
Đức Phật đáp: Bảy pháp đó là:
1. Nhân dân nước đó thường tụ họp, bàn luận chánh pháp, tu phước, tự sửa.
2. Vua tôi, thần dân nước đó trên dưới một lòng. Kẻ làm tôi làm dân thì trung lương, người làm vua thì nghe lời can gián, không bạo ác.
3. Nhân dân nước đó gìn giữ chánh pháp, khuyên bảo nhau không lượm của rơi, không dám phạm tội, trên dưới đều tuân theo pháp tắc.
4. Nhân dân nước đó giữ theo lễ nghĩa, kính cẩn. Nam nữ phân biệt, lớn nhỏ phân biệt không để mất nghi tắc.
5. Nhân dân nước đó hiếu dưỡng cha mẹ, kính yêu Sư Trưởng, nghe lời răn bảo dạy dỗ coi đó như pháp tắc của Quốc Gia.
6. Dân nước đó biết theo thời tiết, đất đai, quý trọng lúa thóc, bốn mùa dân chúng siêng năng cày cấy không bỏ bê.
7. Dân nước đó tôn đạo kính đức. Trong nước có Sa Môn, thính giả, A La Hán từ xa đến đều cúng dường các thứ áo mền, giường chõng thuốc thang.
Ai làm Vua mà thực hành được bảy pháp này thì không bị nguy khốn. Dầu cho đem binh cả thiên hạ đến đánh cũng không thắng được.
Này Thừa Tướng, nếu như nhân dân nước Việt Kỳ chỉ thực hành một pháp thôi cũng không thể đánh thắng được, huống chi là thực hành cả bảy Pháp.
Bấy giờ Đức Thế Tôn liền nói kệ:
Thắng người không đủ cậy
Tuy thắng, khổ bên mình
Phải cầu pháp tự thắng
Thắng rồi được vô sinh.
Vũ Xá nghe Đức Phật nói kệ liền thấy được đạo. Lúc ấy mọi người trong Pháp Hội liền đắc quả Tu Đà Hoàn.
Thừa Tướng từ chỗ ngồi đứng dạy bạch Phật rằng: Việc nước bận bịu phải về lo, vậy xin từ giã Thế Tôn.
Đức Phật nói: Phải biết xử sự đúng lúc. Sau khi từ chỗ ngồi đứng lên, Thừa Tướng lễ Đức Phật ra về. Ông đem mọi việc thưa lại với Vua. Vua bèn từ bỏ ý định đánh nước Việt Kỳ, nghiêm trì theo lời Phật dạy, lấy đó để giáo hóa nhân dân.
Sau đó nước Việt Kỳ đến quy thuận, trên dưới kính quý nhau, nước nhà hưng thịnh.
***
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Năm - Phẩm Mười Bảy - Phẩm Tham Hành - Phần Hai
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Ba - Phẩm Ba Mươi Mốt - Phẩm Tuyên Hóa - Phần Ba
Phật Thuyết Kinh Phóng Quang Bát Nhã - Phẩm Mười Hai - Phẩm Không Hành
Phật Thuyết Kinh Trì Tâm Phạm Thiên Sở Vấn - Phẩm Chín - Phẩm Lực Hành
Phật Thuyết Kinh Tiểu Bộ - Tập Năm - Kinh Tập - Chương Bốn - Phẩm Tám - Kinh Sân Hận Tám Kệ
Kinh Chú Mâu Lê đà La Ni - Phần Một
Phật Thuyết Kinh Cha Con Gặp Nhau - Phẩm Mười Sáu - Thọ Ký Diệm Ma Thiên
Phật Thuyết Kinh Viên Giác - Chương Tám - Chương Biện âm
Phật Thuyết Kinh Tăng Chi Bộ - Chương Tám - Tám Pháp - Phẩm Hai - Phẩm Lớn - Phần Sáu - Sứ Giả