Phật Thuyết Kinh Tăng Chi Bộ - Chương Mười - Mười Pháp - Phẩm Năm - Phẩm Mắng Nhiếc - Phần Tám - đấu Tranh
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư An Thế Cao, Đời Hậu Hán
PHẬT THUYẾT
KINH TĂNG CHI BỘ
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư
An Thế Cao, Đời Hậu Hán
CHƯƠNG MƯỜI
MƯỜI PHÁP
PHẨM NĂM
PHẨM MẮNG NHIẾC
PHẦN TÁM
ĐẤU TRANH
Một thời, Thế Tôn trú ở Sàvatthi, tại Jetavana, trong khu vườn của ông Anàthapindika.
Lúc bấy giờ, một số đông Tỳ Kheo sau buổi ăn, sau khi đi khất thực trở về, cùng nhau ngồi hội họp trong hội trường, cạnh tranh, luận tranh, đấu tranh, sống đả thương nhau với binh khí miệng lưỡi.
Rồi Thế Tôn vào buổi chiều, từ chỗ Thiền tịnh đứng dậy, đi đến hội trường, sau khi đến. Ngồi xuống trên chỗ đã soạn sẵn.
Sau khi ngồi xuống,
Thế Tôn nói với các Tỳ Kheo: Này các Tỳ Kheo, nay các thầy họp, bàn đến vấn đề gì?
Câu chuyện gì giữa các Thầy đã bị gián đoạn?
Ở đây, bạch Thế Tôn, chúng con sau buổi ăn, sau khi đi khất thực trở về, chúng con ngồi hội họp trong hội trường, cạnh tranh, luận tranh, đấu tranh, sống đả thương nhau với binh khí miệng lưỡi.
Này các Tỳ Kheo, thật là không xứng đáng cho các thầy, các thiện nam tử, vì lòng tin xuất gia, từ bỏ gia đình, sống không gia đình, lại sống cạnh tranh, luận tranh, đấu tranh, đả thương nhau với binh khí miệng lưỡi.
Này các Tỳ Kheo, có mười pháp này, cần phải ghi nhớ tạo thành tương ái, tạo thành tương kính, đưa đến hòa đồng, đưa đến không tranh luận, hòa hợp, nhất trí.
Thế nào là mười?
Ở đây, này các Tỳ Kheo, Tỳ Kheo có giới, sống được chế ngự với sự chế ngự của giới bổn Patimokkha, đầy đủ uy nghi chánh hạnh, thấy sự nguy hiểm trong các lỗi nhỏ nhặt, chấp nhận và học tập trong các học pháp.
Phàm vị Tỳ Kheo nào có giới, sống chế ngự trong các học pháp: Ðây là pháp cần phải ghi nhớ, tạo thành tương ái, tạo thành tương kính hòa hợp, nhất trí.
Lại nữa, này các Tỳ Kheo, vị Tỳ Kheo có nghe nhiều, thọ trì điều đã được nghe, cất giữ điều đã nghe.
Những pháp gì, sơ thiện, trung thiện, hậu thiện, có nghĩa, có văn, tán thán phạm hạnh hoàn toàn viên mãn thanh tịnh, các pháp như vậy, vị ấy nghe nhiều, thọ trì, đã đọc tụng bằng lời, đã quan sát với ý, đã khéo thông đạt nhờ chánh kiến.
Này các Tỳ Kheo, phàm vị Tỳ Kheo nào có nghe nhiều, thọ trì điều đã được nghe khéo thông đạt nhờ chánh kiến. Ðây là pháp cần phải ghi nhớ, hòa hợp, nhất trí.
Lại nữa, này các Tỳ Kheo, Tỳ Kheo làm bạn với thiện, thân hữu với thiện, giao thiệp với thiện.
Này các Tỳ Kheo, vị Tỳ Kheo nào làm bạn với thiện giao thiệp với thiện.
Ðây là pháp cần phải ghi nhớ, tạo thành tương ái. Hòa hợp, nhất trí.
Lại nữa, này các Tỳ Kheo, Tỳ Kheo dễ nói, thành tựu những pháp tác thành người dễ nói, kham nhẫn và khéo chấp nhận những lời giáo giới.
Này các Tỳ Kheo, vì rằng vị Tỳ Kheo nào dễ nói khéo chấp nhận những lời giáo giới. Ðây là pháp cần phải ghi nhớ, tạo thành tương ái hòa hợp, nhất trí.
Lại nữa, này các Tỳ Kheo, Tỳ Kheo phàm có những công việc cần phải làm, hoặc lớn, hoặc nhỏ đối với các đồng phạm hạnh.
Ở đây, vị ấy khéo léo và tinh cần, thành tựu sự suy tư đến các phương tiện, vừa đủ để làm, vừa đủ để tổ chức.
Này các Tỳ Kheo, Tỳ Kheo nào phàm có những công việc gì vừa đủ để tổ chức, tương ái hòa hợp, nhất trí.
Lại nữa, này các Tỳ Kheo, Tỳ Kheo ưa pháp, cùng nói chuyện một cách dễ thương, vô cùng hân hoan trong thắng pháp, trong thắng Luật.
Này các Tỳ Kheo, phàm Tỳ Kheo nào ưa pháp trong thắng luật.
Ðây là pháp cần phải ghi nhớ, tạo thành tương ái. Hòa hợp, nhất trí.
Lại nữa, này các Tỳ Kheo, Tỳ Kheo sống tinh cần, tinh tấn, đoạn trừ các pháp bất thiện, làm cho đầy đủ các thiện pháp, nỗ lực kiên trì, không bỏ rơi gánh nặng đối với các thiện pháp.
Này các Tỳ Kheo, phàm Tỳ Kheo nào sống tinh cần, tinh tấn đối với các thiện pháp. Ðây là pháp cần phải ghi nhớ, tạo thành tương ái hòa hợp, nhất trí.
Lại nữa, này các Tỳ Kheo, Tỳ Kheo biết đủ đối với các vật dụng như y, đồ ăn khất thực, sàng tọa, dược phẩm trị bệnh.
Này các Tỳ Kheo, phàm Tỳ Kheo nào biết đủ dược phẩm trị bệnh. Ðây là pháp cần phải ghi nhớ, tạo thành tương ái hòa hợp, nhất trí.
Lại nữa, này các Tỳ Kheo, Tỳ Kheo chánh niệm, thành tựu niệm tuệ tối thắng, ức niệm, tùy niệm việc đã làm từ lâu, đã nói từ lâu.
Này các Tỳ Kheo, phàm Tỳ Kheo nào chánh niệm đã nói từ lâu. Ðây là pháp cần phải ghi nhớ, tạo thành tương ái hòa hợp, nhất trí.
Lại nữa, này các Tỳ Kheo, Tỳ Kheo có trí tuệ, thành tựu với trí tuệ về sanh diệt, trí tuệ thuộc Bậc Thánh, thể nhập và hướng đến chân chánh đoạn tận khổ đau.
Này các Tỳ Kheo, phàm Tỳ Kheo nào có trí tuệ, thành tựu với trí tuệ về sanh diệt, trí tuệ thuộc Bậc Thánh, thể nhập và hướng đến chơn chính đoạn tận khổ đau.
Ðây là pháp cần phải ghi nhớ, tạo thành tương ái, tạo thành tương kính, đưa đến hòa đồng, đưa đến không tranh luận, hòa hợp, nhất trí.
***
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Năm - Phẩm Mười Bảy - Phẩm Tham Hành - Phần Hai
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Ba - Phẩm Ba Mươi Mốt - Phẩm Tuyên Hóa - Phần Ba