Phật Thuyết Kinh Tăng Chi Bộ - Chương Năm - Năm Pháp - Phẩm Mười Sáu - Phẩm Diệu Pháp - Phần Bảy - ác Thuyết
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư An Thế Cao, Đời Hậu Hán
PHẬT THUYẾT
KINH TĂNG CHI BỘ
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư
An Thế Cao, Đời Hậu Hán
CHƯƠNG NĂM
NĂM PHÁP
PHẨM MƯỜI SÁU
PHẨM DIỆU PHÁP
PHẦN BẢY
ÁC THUYẾT
Lời nói của năm hạng người, này các Tỳ Kheo, là ác thuyết, khi có sự đối chứng giữa người và người.
Thế nào là năm?
Nói về tín với người không tin, này các Tỳ Kheo, là ác thuyết.
Nói về giới với người ác giới là ác thuyết.
Nói về nghe nhiều với người nghe ít là ác thuyết.
Nói về bố thí với người xan tham là ác thuyết.
Nói về trí tuệ với người ác tuệ là ác thuyết.
Và này các Tỳ Kheo, tại sao nói về tín với người không tin là ác thuyết?
Người không tin, này các Tỳ Kheo, khi được nói về lòng tin liền tức tối, phẫn nộ, hiềm khích, mất bình tĩnh, biểu lộ phẫn nộ, sân hận, phiền muộn.
Vì sao?
Vì rằng vị ấy không thấy tự mình có đầy đủ lòng tin, do nhân duyên ấy, không có hỷ và hân hoan. Do vậy, nói về tín với người không có lòng tin là ác thuyết.
Và này các Tỳ Kheo, tại sao nói về giới với người ác giới là ác thuyết?
Người ác giới, này các Tỳ Kheo, khi được nói về giới liền tức tối, phẫn nộ.
Vì sao?
Vì rằng vị ấy không thấy tự mình có đầy đủ giới, do nhân duyên ấy, không có hỷ và hân hoan. Do vậy, nói về giới với người ác giới là ác thuyết.
Và này các Tỳ Kheo, tại sao nói về nghe nhiều với người nghe ít là ác thuyết?
Người nghe ít, này các Tỳ Kheo, khi được nói đến nghe nhiều liền tức tối, phẫn nộ.
Vì sao?
Vì rằng vị ấy không thấy tự mình có đầy đủ nghe nhiều, do nhân duyên ấy, không có hỷ và hân hoan. Do vậy, nói về nghe nhiều với người nghe ít là ác thuyết.
Và này các Tỳ Kheo, tại sao nói về bố thí với người xan tham là ác thuyết?
Người xan tham, này các Tỳ Kheo, khi được nói về bố thí liền tức tối, phẫn nộ.
Vì sao?
Vì rằng vị ấy không thấy tự mình có đầy đủ bố thí, do nhân duyên ấy, không có hỷ và hân hoan. Do vậy, nói về bố thí với người xan tham là ác thuyết.
Và này các Tỳ Kheo, tại sao nói về tuệ với người ác tuệ là ác thuyết?
Người ác tuệ, này các Tỳ Kheo, khi được nói đến trí tuệ liền tức tối, phẫn nộ.
Vì sao?
Vì rằng vị ấy không thấy tự mình có đầy đủ trí tuệ, do nhân duyên ấy, không có hỷ và hân hoan. Do vậy, nói về trí tuệ với người ác tuệ là ác thuyết.
Lời nói của năm hạng người này là ác thuyết, khi có sự đối chứng giữa người và người. Lời nói của năm hạng người này là thiện thuyết, khi có sự đối chứng giữa người và người.
Thế nào là năm?
Thuyết về tín cho người có lòng tin, này các Tỳ Kheo, là thiện thuyết.
Thuyết về giới cho người giữ giới là thiện thuyết.
Thuyết về nghe nhiều cho người nghe nhiều là thiện thuyết.
Thuyết về bố thí cho người bố thí là thiện thuyết.
Thuyết về trí tuệ cho người trí tuệ là thiện thuyết.
Và này các Tỳ Kheo, tại sao thuyết về lòng tin cho người có lòng tin là thiện thuyết?
Người có lòng tin, này các Tỳ Kheo, khi được nói đến lòng tin thì không tức tối, không phẫn nộ, không hiềm khích, không mất bình tĩnh, không biểu lộ phẫn nộ, sân hận, phiền muộn.
Vì sao?
Vì rằng vị ấy thấy tự mình có đầy đủ lòng tin, do nhân duyên ấy, có hỷ và hân hoan. Do vậy, nói về tín với người có lòng tin là thiện thuyết.
Và này các Tỳ Kheo, tại sao nói về giới cho người giữ giới là thiện thuyết?
Người giữ giới, này các Tỳ Kheo, khi được nói đến về giới thì không tức tối, không phẫn nộ, không hiềm khích, không mất bình tĩnh, không biểu lộ phẫn nộ, không sân hận, không phiền muộn.
Vì sao?
Vì rằng vị ấy thấy tự mình có đầy đủ giới, do nhân duyên ấy, có hỷ và hân hoan. Do vậy, nói về giới với người có giữ giới là thiện thuyết.
Và này các Tỳ Kheo, tại sao nói về nghe nhiều cho người nghe nhiều là thiện thuyết?
Người nghe nhiều, này các Tỳ Kheo, khi được nói đến nghe nhiều thì không tức tối, không phẫn nộ, không hiềm khích không phiền muộn.
Vì sao?
Vì rằng vị ấy thấy tự mình có nghe nhiều, do nhân duyên ấy, có hỷ và hân hoan. Do vậy, nói về nghe nhiều với người có nghe nhiều là thiện thuyết.
Và này các Tỳ Kheo, tại sao nói về bố thí cho người bố thí là thiện thuyết?
Người bố thí, này các Tỳ Kheo, khi được nói đến bố thí thì không tức tối, không phẫn nộ, không hiềm khích không phiền muộn.
Vì sao?
Vì rằng vị ấy thấy tự mình có bố thí, do nhân duyên ấy, có hỷ và hân hoan. Do vậy, nói về bố thí với người có bố thí là thiện thuyết.
Và này các Tỳ Kheo, tại sao nói về trí tuệ cho người có trí tuệ là thiện thuyết?
Người trí tuệ, này các Tỳ Kheo, khi được nói đến trí tuệ thì không tức tối không phiền muộn.
Vì sao?
Vì rằng vị ấy thấy tự mình có trí tuệ, do nhân duyên ấy, có hỷ và hân hoan. Do vậy, nói về trí tuệ với người có trí tuệ là thiện thuyết.
Lời thuyết của năm hạng người này, này các Tỳ Kheo, là thiện thuyết khi có sự đối chứng giữa người và người.
***
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Năm - Phẩm Mười Bảy - Phẩm Tham Hành - Phần Hai
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Ba - Phẩm Ba Mươi Mốt - Phẩm Tuyên Hóa - Phần Ba
Phật Thuyết Kinh Chánh Pháp Niệm Xứ - Phẩm Sáu - Phẩm Quán Thiên Dạ Ma Thiên - Tập Tám Mươi Năm
Phật Thuyết Kinh đại Bát Niết Bàn - Phẩm Hai Mươi - Phẩm Phạm Hạnh - Phần Chín
Phật Thuyết Những Kinh Do Tăng Già La Sát Tập Thành - Phần Năm
Phật Thuyết Kinh Trung Bộ - Kinh Vương Tử Bồ đề
Phật Thuyết Kinh đại Phương Quảng Phật Hoa Nghiêm - Phẩm Mười Ba - Phẩm Thăng Tu Di Sơn đảnh
Phật Thuyết Kinh Những điều Bồ Tát Hải ý Hỏi Về Pháp Môn Tịnh ấn - Phần Một
Phật Thuyết Kinh đại Phương đẳng đại Tập Hiền Hộ Bồ Tát - Phẩm Mười Ba - Phẩm Vô Tránh Hạnh