Phât Thuyết Kinh Tương ưng Bộ - Tập Một - Thiên Có Kệ - Chương Bốn - Tương ưng ác Ma - Phẩm Một - Phần Sáu - Con Rắn
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư An Thế Cao, Đời Hậu Hán
PHẬT THUYẾT
KINH TƯƠNG ƯNG BỘ
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư
An Thế Cao, Đời Hậu Hán
TẬP MỘT
THIÊN CÓ KỆ
CHƯƠNG BỐN
TƯƠNG ƯNG ÁC MA
PHẨM MỘT
PHẦN SÁU
CON RẮN
Một thời Thế Tôn ở Ràjagaha, Veluvana, tại chỗ nuôi dưỡng các con sóc. Lúc bấy giờ Thế Tôn đang ngồi ngoài Trời, trong bóng đêm tối, và Trời đang mưa từng hột một. Rồi ác ma muốn khiến Thế Tôn sợ hãi, hoảng sợ, lông tóc dựng ngược, bèn biến thành con đại xà vương và đi đến Thế Tôn.
Thân của nó to lớn ví như một chiếc thuyền đẽo ra từ một thân cây. Cái mang của nó ví như cái khay đan của người nấu rượu.
Mắt của nó ví như cái đĩa bằng đồng của nước Kosala.
Lưỡi của nó le ra từ miệng ví như mũi tên chớp sáng lòe khi Trời mưa gió sấm sét.
Tiếng hơi thở vô, hơi thở ra của nó ví như bệ thổi của người thợ rèn.
Rồi Thế Tôn biết:
Ðây là ác ma, liền nói lên bài kệ này với ác ma:
Quý thay bậc Mâu Ni,
Sống trong nhà không tịch,
Biết chế ngự tự ngã,
Tại đấy vị ấy trú.
Sống từ bỏ tất cả,
Với hạnh tu tương xứng,
Nhiều loại thú bộ hành,
Nhiều sự vật khủng khiếp,
Nhiều ruồi muỗi độc xà,
Không mảy may rung động
Sợi lông bậc Mâu Ni
Sống trong nhà không tịch.
Dầu Trời nứt, đất động,
Dầu muôn loài khủng bố,
Dầu bị giáo, đao, tên,
Quẳng ném vào ngực Ngài,
Chư Phật không tạo nên,
Những căn cứ sanh y.
Rồi ác ma biết được: Thế Tôn đã biết ta, Thiện Thệ đã biết ta, liền biến mất tại chỗ.
***
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Năm - Phẩm Mười Bảy - Phẩm Tham Hành - Phần Hai
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Ba - Phẩm Ba Mươi Mốt - Phẩm Tuyên Hóa - Phần Ba