Phật Thuyết Kinh Tiểu Bộ - Tập Mười - Chuyện Tiền Thân đức Phật - Chương Hai - Phẩm Bảy - Phẩm Biranatthambhaka ðám Cỏ Thơm - Chuyện Chàng Trai Somadatta Tiền Thân Somadatta
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư An Thế Cao, Đời Hậu Hán
PHẬT THUYẾT KINH TIỂU BỘ
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư
An Thế Cao, Đời Hậu Hán
TẬP MƯỜI
CHUYỆN TIỀN THÂN ĐỨC PHẬT
CHƯƠNG HAI
PHẨM BẢY
PHẨM BIRANATTHAMBHAKA
ÐÁM CỎ THƠM
CHUYỆN CHÀNG TRAI SOMADATTA
TIỀN THÂN SOMADATTA
Thường xuyên học thuộc lòng. Câu chuyện này, khi ở Kỳ Viên, Bậc Ðạo Sư kể về Trưởng Lão Làludàyi Udàyì khờ dại. Tương truyền khi ở trước mặt hai ba người, vị ấy không thể nói được một lời. Vị ấy nhút nhát đến độ nghĩ thế này, lại nói thế khác.
Các Tỳ Kheo ngồi trong chánh pháp đường, bàn luận về vấn đề này của Trưởng Lão.
Bậc Ðạo Sư đến và hỏi: Này các Tỳ Kheo, các ông ngồi họp tại đây đang bàn luận vấn đề gì?
Khi nghe vấn đề trên, bậc Ðạo Sư nói: Này các Tỳ Kheo, không phải chỉ nay Làludàyi mới nhút nhát quá đáng. Thuở trước, vị ấy cũng đã như vậy. Rồi bậc Ðạo Sư kể câu chuyện quá khứ.
Thuở xưa, khi Vua Brahmadatta trị vì ở Ba La Nại, Bồ Tát sanh ra trong một gia đình Bà La Môn ở xứ Kàsi.
Khi lớn lên, Bồ Tát học nghề ở Takkasilà xong đi về nhà, biết được cha mẹ nghèo khổ, và quyết định: Ta sẽ xây dựng lại gia đình bị sa sút.
Bồ Tát xin phép cha mẹ đi đến Ba La Nại và trở thành người hầu hạ Vua, được Vua thương mến. Bấy giờ người cha Bồ Tát làm nghề cày ruộng với hai con bò, nhưng một con vừa chết.
Ông đi đến gặp Bồ Tát và nói: Này con thân, một con bò chết rồi, không thể cày ruộng được nữa. Hãy xin Vua một con bò khác.
Thưa cha thân, con mới hầu Vua không lâu. Nay con xin bò không thích hợp. Cha hãy xin đi.
Con thân, con không biết cha nhút nhát quá đáng. Trước mặt hai ba người, cha không thể nói lên một lời.
Nếu cha đi đến xin Vua một con bò, cuối cùng cha sẽ cho Vua con bò còn lại này.
Thưa cha thân, cha đừng giận con. Con không thể xin Vua nên con phải tập cho cha xin.
Vậy thì hay lắm! Hãy tập cho cha xin đi.
Bồ Tát đem cha đến một nghiã địa có đám cỏ thơm, cột từng nắm cỏ lại, rải cỏ chỗ này chỗ kia, và lần lượt chỉ cho cha: Ðây là Vua, đây là phó vương, đây là tướng quân.
Và rồi Bồ Tát nói: Thưa cha thân, khi đi đến gặp Vua, trước tiên cha nhớ nói: Ðại Vương muôn năm, và đọc bài kệ này, rồi xin con bò.
Và Bồ Tát dạy cha học thuộc lòng bài kệ này:
Thưa Ðại Vương, thần có
Hai con bò cày ruộng,
Một con bị chết đi,
Thưa bậc Sát Đế Lỵ,
Hãy cho con bò khác!
Vị Bà La Môn cần một năm để học thuộc lòng câu Kệ này, rồi nói với Bồ Tát: Này con thân! Cha đã thuộc lòng những bài kệ này, cha có thể nói lên bài kệ ấy với bất cứ ai. Hãy đưa cha đến hầu Vua. Lành thay, thưa cha thân. Vì vậy Bồ Tát đem theo quà tặng thích hợp, đưa cha đến yết kiến Vua.
Vị Bà La Môn nói: Ðại Vương muôn năm! Và ông dâng Vua tặng phẩm.
Vua hỏi: Này Somadatta, vị Bà La Môn là gì đối với khanh?
Thưa Ðại Vương đó là cha thần.
Ông đến đây có việc gì?
Lúc bấy giờ vị Bà La Môn đọc bài kệ để xin bò: Thưa Ðại Vương, thần có hai con bò cày ruộng, một con bị chết đi.
Thưa bậc Sát Đế Lỵ, Hãy lấy con bò kia!
Vua biết vị Bà La Môn nói sai, liền cười và nói: Này Somadatta, hình như ở nhà khanh có nhiều bò lắm ư?
Tâu Ðại Vương, nếu có vậy là do Ðại Vương ban cho. Vua bằng lòng với câu trả lời Bồ Tát, liền cho vị Bà La Môn mười sáu con bò với các dây đai trang sức, một ngôi làng để ở và bảo đưa người cha về với nhiều nghi lễ long trọng.
Vị Bà La Môn leo lên cỗ xe do ngựa Sindh toàn trắng kéo đi về làng với một số tùy tùng đông đảo trong cảnh huy hoàng.
Bồ Tát ngồi trong xe cùng với cha và nói: Thưa cha thân, cả năm con đã dạy cha học thuộc lòng.
Khi thời cơ đến, cha lại cho Vua con bò!
Rồi Bồ Tát đọc bài kệ đầu:
Thường xuyên học thuộc lòng,
Không bao giờ phóng dật.
Cả năm trường như vậy,
Học với chùm cỏ thơm,
Khi đứng trước triều thần,
Trả lời sai ý nghĩa,
Thực hành không ích lợi
Vì trí tuệ ít ỏi.
Nghe Bồ Tát nói vậy, vị Bà La Môn đọc bài kệ thứ hai:
Sô ma đát ta thân,
Người yêu cầu điều gì,
Giữa hai điều được một.
Hoặc không được gì cả,
Hoặc có được tài sản,
Pháp yêu cầu là vậy.
Bậc Ðạo Sư nói: Này các Tỳ Kheo, không phải chỉ nay Udàyi mới nhút nhát quá đáng. Thuở xưa vị ấy cũng nhút nhát quá đáng như vậy rồi.
Sau khi thuyết pháp thoại này, bậc Ðạo Sư nhận diện tiền thân: Lúc bấy giờ, cha của Somadatta là Làludàyi, còn Somadatta là ta vậy.
***
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Năm - Phẩm Mười Bảy - Phẩm Tham Hành - Phần Hai
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Ba - Phẩm Ba Mươi Mốt - Phẩm Tuyên Hóa - Phần Ba
Phật Thuyết Kinh Phổ Diệu - Phẩm Một - Phẩm Bàn Về Giáng Thần
Phật Thuyết Kinh ánh Sáng Hoàng Kim - Phẩm Hai Mươi Tám - Phẩm Diệu Tràng Tán Dương
Phật Thuyết Kinh Sinh - đức Phật Thuyết Dụ Về Con Ba Ba
Phật Thuyết Kinh Trung A Hàm - Phẩm Ba - Phẩm Xá Lê Tử Tương ưng - Kinh Thành Tựu Giới
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Ba - Phẩm Ba Mươi - Phẩm Phật Quốc - Phần Một
Phật Thuyết Kinh Tạp A Hàm - Kinh Khí Xả
Phật Thuyết Kinh Sinh - đức Phật Thuyết Giảng Về Chuyện Người Trả Nợ Làm Thân Trâu Bò
Phật Thuyết Kinh Tạp A Hàm - Kinh Thuận Lương Mã
Phật Thuyết Kinh Chánh Pháp Niệm Xứ - Phẩm Sáu - Phẩm Quán Thiên Dạ Ma Thiên - Tập Sáu Mươi Hai