Phật Thuyết Kinh Tương ưng Bộ - Tập Ba - Thiên Uẩn - Chương Một - Tương ưng Uẩn - Năm Mươi Kinh ở Giữa - Phẩm Hoa - Phần Bốn - Phân Bò
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư An Thế Cao, Đời Hậu Hán
PHẬT THUYẾT
KINH TƯƠNG ƯNG BỘ
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư
An Thế Cao, Đời Hậu Hán
TẬP BA
THIÊN UẨN
CHƯƠNG MỘT
TƯƠNG ƯNG UẨN
NĂM MƯƠI KINH Ở GIỮA
PHẨM HOA
PHẦN BỐN
PHÂN BÒ
Nhân duyên ở Sàvatthi!
Sau khi ngồi, vị Tỳ Kheo ấy bạch Thế Tôn: Bạch Thế Tôn, có thể có sắc nào, sắc ấy là thường còn, thường hằng, thường trú, không chịu sự biến hoại, vĩnh viễn thường hằng, vĩnh trú như vậy?
Bạch Thế Tôn, có thể có thọ nào, có thể có tưởng nào, có thể có các hành nào, có thể có thức nào, thức ấy là thường còn, thường hằng, thường trú, không chịu sự biến hoại, vĩnh viễn thường hằng, vĩnh trú như vậy?
Này Tỳ Kheo, không có sắc nào, sắc ấy là thường còn, thường hằng, thường trú, không chịu sự biến hoại, vĩnh viễn thường hằng, vĩnh trú như vậy.
Này Tỳ Kheo, không có thọ nào, không có tưởng nào, không có các hành nào, không có thức nào, thức ấy là thường còn, thường hằng, thường trú, không chịu sự biến hoại, vĩnh viễn thường hằng, vĩnh trú như vậy.
Rồi Thế Tôn lấy tay cầm lên một miếng phân bò và nói với Tỳ Kheo ấy: Này Tỳ Kheo, cho đến được một ngã thể nhỏ như thế này cũng không thường còn, thường hằng, thường trú, chịu sự biến hoại, không vĩnh viễn thường hằng, vĩnh trú.
Nếu được một ngã thể nhỏ như thế này, này Tỳ Kheo, là thường còn, thường hằng, thường trú, không chịu sự biến hoại, vĩnh viễn thưòng hằng, vĩnh trú, thời đời sống phạm hạnh để chân chánh đoạn tận khổ đau không thể trình bày.
Vì này Tỳ Kheo, cho đến được một ngã thể nhỏ bé như thế này cũng không thường còn, thường hằng, thường trú, chịu sự biến hoại, không vĩnh viễn thường hằng, vĩnh trú. Do vậy đời sống phạm hạnh để chân chánh đoạn tận khổ đau có thể trình bày.
Thuở xưa, này Tỳ Kheo, ta là vị Vua Sát Đế Lỵ đã làm lễ quán đảnh. Khi ta là vị Vua Sát Đế Lỵ đã làm lễ quán đảnh, ta có tám mươi bốn ngàn đô thị, và đô thị Kusàvatì là bậc nhất.
Này Tỳ Kheo, khi ta là vị Vua Sát Đế Lỵ đã làm lễ quán đảnh, ta có tám mươi bốn ngàn cung điện, và cung điện Dhamma là bậc nhất.
Này Tỳ Kheo, khi ta là vị Vua Sát Đế Lỵ đã làm lễ quán đảnh, ta có tám mươi bốn ngàn trùng các, và trùng các Mahàvyuuha là bậc nhất.
Này Tỳ Kheo, khi ta là vị Vua Sát Đế Lỵ đã làm lễ quán đảnh, ta có tám mươi bốn ngàn sàng tọa làm bằng ngà, làm bằng lõi cây, làm bằng vàng, làm bằng bạc, trải bằng nệm len có lông dài, trải bằng chăn len trắng, trải bằng chăn len thêu bông, trải nệm bằng da con sơn dương gọi là kadali, có lầu che phía trên và có gối chân màu đỏ cả hai đầu.
Này Tỳ Kheo, khi ta là vị Vua Sát Đế Lỵ đã làm lễ quán đảnh, ta có tám mươi bốn ngàn con voi với những trang sức bằng vàng, với những cờ xí bằng vàng, bao bọc với những lưới bằng vàng, và voi chúa Uposatha là bậc nhất.
Này Tỳ Kheo, khi ta là vị Vua Sát Đế Lỵ đã làm lễ quán đảnh, ta có tám mươi bốn ngàn con ngựa với những trang sức bằng vàng, với những cờ xí bằng vàng, bao bọc với những lưới bằng vàng, và ngựa chúa Valàhaka là bậc nhất.
Này Tỳ Kheo, khi ta là vị Vua Sát Đế Lỵ đã làm lễ quán đảnh, ta có tám mươi bốn ngàn cỗ xe, với những trang sức bằng vàng, với những cờ xí bằng vàng, bao bọc với những lưới bằng vàng, và cỗ xe Vejayanta là bậc nhất.
Này Tỳ Kheo, khi ta là vị Vua Sát Đế Lỵ đã làm lễ quán đảnh, ta có tám mươi bốn ngàn châu báu, và Ma ni châu là bậc nhất.
Này Tỳ Kheo, khi ta là, ta có tám mươi bốn ngàn phụ nữ, và Hoàng Hậu Subhaddà là bậc nhất.
Này Tỳ Kheo, khi ta là, ta có tám mươi bốn ngàn Chư Hầu Sát đế Lỵ, và binh chủ báu là bậc nhất.
Này Tỳ Kheo, khi ta là, ta có tám mươi bốn ngàn con bò cái, với những dây thừng bằng vải đay mịn màng, và chậu sữa bằng bạc.
Này Tỳ Kheo, khi ta là, ta có tám mươi bốn ngàn áo bằng vải gai tinh tế, bằng vải lụa tinh tế, bằng vải len tinh tế, bằng vải bông tinh tế.
Này các Tỳ Kheo, khi ta là, ta có tám mươi bốn ngàn dĩa bàn, và trên ấy các cơm sáng và cơm chiều được dọn lên.
Lại nữa, này các Tỳ Kheo, trong tám mươi bốn ngàn đô thị ấy, đô thị ta trú thời ấy là Kinh Đô Kusàvatì.
Lại nữa, này các Tỳ Kheo, trong tám mươi bốn ngàn cung điện ấy, cung điện ta trú thời ấy là cung điện Dhamma.
Lại nữa, này các Tỳ Kheo, trong tám mươi bốn ngàn trùng các ấy, trùng các ta trú là trùng cÁc Mahàvyuuha.
Lại nữa, này các Tỳ Kheo, trong tám mươi bốn ngàn sàng tọa ấy, sàng tọa ta thọ dùng thời ấy là sàng tọa bằng ngà, hay bằng lõi cây, hay bằng vàng, hay bằng bạc.
Lại nữa, này các Tỳ Kheo, trong tám mươi bốn ngàn con voi ấy, con voi ta cưỡi thời ấy là voi chúa Uposatha.
Lại nữa, này các Tỳ Kheo, trong tám mươi bốn ngàn con ngựa ấy, con ngựa ta cưỡi thời ấy là ngựa chúa Valàhaka.
Lại nữa, này các Tỳ Kheo, trong tám mươi bốn ngàn cỗ xe ấy, cỗ xe ta cưỡi thời ấy là cỗ xe Vejayanta.
Lại nữa, này các Tỳ Kheo, trong tám mươi bốn ngàn phụ nữ ấy, phụ nữ hầu hạ ta thời ấy là Khattiyàni hay Velàmikà.
Lại nữa, này các Tỳ Kheo, trong tám mươi bốn ngàn áo mặc ấy, đôi áo ta mặc thời ấy, hoặc bằng vải gai tinh tế, hay bằng lụa tinh tế, hay bằng len tinh tế, hay bằng vải bông tinh tế.
Lại nữa, này các Tỳ Kheo, trong tám mươi bốn ngàn dĩa bàn ấy, một dĩa bàn ta dùng để ăn một phần nàlika cơm, còn dĩa bàn thứ hai, ta dùng để ăn đồ ăn tương đương.
Như vậy, này các Tỳ Kheo, tất cả các hành ấy là thuộc quá khứ, đoạn diệt, biến hoại.
Như vậy vô thường, này các Tỳ Kheo, là các hành.
Như vậy không thường hằng, này các Tỳ Kheo, là các hành.
Như vậy không thường trú, này các Tỳ Kheo, là các hành.
Cho đến như vậy, này các Tỳ Kheo, là vừa đủ để nhàm chán đối với tất cả hành, là vừa đủ để ly tham, là vừa đủ để giải thoát.
***
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Năm - Phẩm Mười Bảy - Phẩm Tham Hành - Phần Hai
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Ba - Phẩm Ba Mươi Mốt - Phẩm Tuyên Hóa - Phần Ba
Phật Thuyết Kinh đại Bảo Tích - Pháp Hội Thứ Thứ Mười Một - Pháp Hội Xuất Hiện Quang Minh - Phần Bảy
Phật Thuyết Kinh Tạp A Hàm - Kinh Tật Bệnh - Phần Hai
Phật Thuyết Kinh Trung A Hàm - Phẩm Năm - Phẩm Tập Tương ưng - Kinh Giới
Phật Thuyết Kinh ương Quật Ma La - Phần Mười Ba
Phật Thuyết Kinh Trung Bộ - Kinh Thánh Cầu - Phần Sáu - Năm Dục