Phật Thuyết Kinh Bảo Tinh đà La Ni - Phẩm Năm - Phẩm Tướng - Phần Một

Kinh Đại thừa   •   Thứ hai, 25/12/2023, 22:18 PM

Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư Ba La Pha Mật Đa La, Đời Đường

PHẬT THUYẾT

KINH BẢO TINH ĐÀ LA NI

Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư

Ba La Pha Mật Đa La, Đời Đường  

PHẨM NĂM

PHẨM TƯỚNG  

PHẦN MỘT  

Lúc bấy giờ, hàng trăm ức những ma của ba ngàn đại thiên Thế Giới phát sinh ý niệm như vậy: Nay Đức Phật Thế Tôn vào cửa Thành Vương Xá, chúng ta nên dùng sự trang nghiêm tối thượng để nghiêm sức bên trong cửa Thành này và địa phương đó như sự trang nghiêm của Trời, Rồng, Dạ Xoa… ở bên ngoài Thành đó.

Lúc bấy giờ, Đức Thế Tôn dùng trí tha tâm, biết được ý niệm trong lòng của trăm ức ma. Ngài muốn dùng sức thần thông sắc tướng tối thượng để trang nghiêm chỗ Đức Phật.

Lúc đó, Đức Thế Tôn dùng sức thần thông, ở bên trong mười hai hai cửa của Thành Vương Xá, trong mỗi một cửa đều có Đức Như Lai và các đại chúng, cùng đi vào cửa Thành.

Trăm ức ma dùng thần thông đem A tăng kỳ những đồ trang nghiêm tối thắng trong đủ thứ thắng trang nghiêm để mà nghiêm sức cửa Thành và địa phương. Tường Thành, những cây cối, trên đất, trong hư không các ma cũng dùng đồ trang nghiêm thắng diệu mà trang nghiêm.

Có hàng trăm ức ma cùng các quyến thuộc, hoặc có ma, hóa làm hình thể Phạm Thiên… cho đến hóa làm hình dáng Đại Tiên, trụ ở trong cửa sổ, cửa của trùng các, công sự chống địch, rừng cây, đất trong các chỗ và trong hư không…

Họ dùng đủ thứ hoa, hương bột, hương đốt, hạt vàng, hạt bạc… dùng Ma Ni chơn châu và đủ thứ y phục trang nghiêm cùng những tơ dệt ngũ sắc, đồ trang nghiêm… mưa xuống khắp nơi để cúng dường.

Họ lại dùng đủ thứ âm nhạc Trời, đánh trống, vỗ tay, đủ thứ khen ngợi, ca vịnh công đức không lường của Đức Như Lai. Hết thảy đều tụ tập lại cúng dường Đức Thế Tôn với những hình tướng rất hy hữu, trang nghiêm tối thắng đệ nhất, chưa từng có, chưa từng nghe như vậy.

Lúc bấy giờ, Đức Thế Tôn đứng ở dưới cửa Thành, dùng ngón bàn chân phải chạm vào ngưỡng cửa thì ngay tức thời liên tục tất cả Ba Ngàn Đại Thiên Thế Giới đều chấn động khắp và Đế Thích, Phạm Vương, Mặt Trời, Mặt Trăng, Chúa Trời Hộ Thế, Chúa Trời Đại Tự Tại, Chúa của Trời, Rồng, Dạ Xoa, Càn Thát Bà, A Tu La, Già Lâu La, Khẩn Na La, Ma Hầu La Già… Địa Thiên, Thủy Thiên, Trời biển cả, Trời các núi, Trời của thành ấp…

Và các nam nữ, đồng nam, đồng nữ Chúng Thiên Tiên…

Cho đến cung Trời A Ca Ni Sấc trong Ba Ngàn Đại Thiên Thế Giới, cũng đã đến. Chúng sinh sở hữu được vị thêm nhuận, sắc mạo mơn mởn.

Tất cả chúng đó thấy đất đai động, ánh sáng chiếu đều giác ngộ. Ở đại Thành Vương Xá và trên hư không, họ vây quanh mà đứng…cho đến họ dùng hương hoa, bột thơm hắc chiên đàn tung lên cúng dường Đức Phật.

Lúc đó, Đức Thế Tôn Thích Ca Mâu Ni Phật dùng sức thần thông khiến cho hoa tung lên đó cho đến hương bột phổ biến khắp những cõi nhiều như vi trần trong mười phương.

Mỗi một phương sở hữu các Cõi Phật thanh tịnh và chẳng thanh tịnh, không và chẳng không… đều cúng dường cung cấp hoa hương cho các Đức Phật ở đó.

Những hoa tung lên này cùng các hương bột, đồ trang nghiêm… ở từng Cõi Phật đó đều phát ra tiếng của câu kệ như vậy:

Các ngươi mau giác ngộ

Quán hạnh chẳng buông lung

Nhân bồ đề tối thượng

Lưu chuyển lậm tử sinh

Ngươi nay ta cứu vớt

Mau bỏ việc thế gian.

Nhớ thuở xưa thệ nguyện

Thành thục đến tương ưng

Đều được bồ đề ký

Mâu Ni Thiên Đế Vương

Vì thế gian lợi ích

Nay vào Vương Xá Thành.

Đại tiên Vô Ưu Thắng

Trăm ức ma đã hàng phục

Chuyển pháp luân thanh tịnh

Nên phải rất vui mừng.

Thế gian lợi như vậy

Bày khắp việc dũng cường

Giải thoát thế gian khổ

Nay vì Ma Lợi Sa

Sẽ được đạo bồ đề

Nay trao các ngươi ký

Mau đến đất nước kia

Thấy trang nghiêm diệu hảo

Như vậy được tự nhiên

Vào Thành Vô Ưu đó

Hành bồ đề dần dần

Quyết định sẽ đắc Phật.

Bấy giờ, từng đại chúng của tất cả các Cõi Phật nhiều như vi trần trong mười phương, nhờ Phật lực nên đều thấy đại chúng Bồ Tát Ma Ha Tát nơi rừng trúc của Phật này, mỗi mỗi đều tư lương tam muội.

Lúc đó các vị Đại Bồ Tát có trong rừng trúc tư duy an trụ cùng với các Thanh Văn, Đại Thanh Văn đều thấy Đức Thế Tôn ở cửa Thành Vương Xá điều phục đứng đợi.

Những đại chúng đó theo Đức Thế Tôn đứng sau. Họ nghe thấy trong đồ đại trang nghiêm phát ra các kệ rồi thì đều đầy khắp tất cả Cõi Phật không chẳng không, tịnh chẳng tịnh nhiều như vi trần trong mười phương.

Những vị Đại Bồ Tát và Thanh Văn có trong những Cõi Phật đó nghe tiếng kệ này rồi thì khởi lên ý niệm như vậy: Chỗ nào có tiếng pháp này mà đầy khắp tiếng vừa ý như vậy, mỹ diệu như vậy, đáng yêu như vậy, đáng vui như vậy, đáng mừng như vậy, khuyến phát như vậy, tiếng xưng dương công đức lớn như vậy.

Và họ thấy hoa, hương bột mưa xuống, mưa xuống khắp mười phương vô lượng đồ trang nghiêm, mưa xuống vô lượng bột mịn hoa hương.

Các vị Đại Bồ Tát và Đại Thanh Văn đó bỏ hết nghiệp đã làm, đều rất kinh ngạc, ngợi khen. Bấy giờ, Đức Thích Ca Như Lai liền vào Tam Muội tên là Y Phật Trang Nghiêm Nghiêm Sức Tam Muội.

Đức Phật vào tam muội rồi thì ngay tức thời, không gián đoạn, tất cả đại chúng đã có trong Thế Giới Ta Bà và tất cả Cõi Phật nhiều như vi trần ở mười phương đều thấy tướng đại trang nghiêm như vậy trong Cõi Phật này.

Như trong đời vị lai kia đều thấy Đức Như Lai thanh tịnh vô nhiễm gom công đức của Thế Giới mà trang nghiêm. Chỉ có một việc là vách Thành… mà tự nhiên trang nghiêm.

Tất cả các Đức Phật Thế Tôn của Thế Giới nhiều bằng vi trần của các Cõi Phật trong mười phương, đều thấy Đức Thích Ca Như Lai trụ ở Thành Vương Xá, quang minh, hiển hách rất là đoan nghiêm.

Đại Bồ Tát Ma Ha Tát và Đại Thanh Văn có trong các Cõi Phật đó, nghe bài kệ này rồi, từng người đều nhớ nghĩ, quan sát bốn phương, thấy Thế Giới này như đối diện trước mắt, nhờ lực cảnh giới của tất cả Chư Phật và thấy đủ thứ trang nghiêm của Chư Thiên.

Các vị Đại Bồ Tát và Đại Thanh Văn đó khởi lên ý nghĩ như vậy: Chúng ta quyết định đi đến cõi đó, chỗ trang nghiêm trong đại tập hội và quan sát khắp Cõi Phật công đức trang nghiêm đó. Thấy Đức Thích Ca Như Lai rồi, tu hành, cúng dường, chúng ta ở chỗ Đức Phật đó, được thọ ký Vô Thượng, Chánh Đẳng, Chánh Giác.

Các vị Đại Bồ Tát và Đại Thanh Văn của những Thế Giới nhiều bằng vi trần của tất cả Cõi Phật trong mười phương đó nhờ Thần lực của Đức Thích Ca gia hộ nên đều ở Cõi Phật của mình, chừng trong khoảnh khắc một sát na, họ biến mất ở đây, hiện đến Thế Giới Ta Bà.

Mỗi một phương của mười phương có vô lượng vô số Cõi Phật với số Đại Bồ Tát nhiều như vi trần, tất cả đều đi đến Cõi Phật này, đứng đầy khắp trên đất và trong hư không.

Các vị Đại Bồ Tát đó đều nương ngần ấy lực của đủ thứ thiện căn của Bồ Tát để chuẩn bị cúng dường Đức Thích Ca Như Lai. Để thiết trí việc này, hoặc có Bồ Tát, ở Cõi Phật này, mưa xuống đủ thứ hoa, đầy khắp tất cả, để cúng dường Đức Thế Tôn.

Hoặc có Bồ Tát mưa xuống đủ thứ chơn châu… cho đến có Bồ Tát mưa xuống vàng, bạc, Tỳ Lưu Li, Pha Lê, Thạch Lạng Bảo Mộ Tát La, Ngưu Đầu Chiên Đàn, Long Kiên Chiên Đàn, Đa Ma La Diệp…đều dùng bằng bột mà mưa xuống đầy hư không làm đồ cúng dường để cúng dường Đức Thế Tôn.

Hoặc có Bồ Tát mưa xuống đủ thứ những đồ trang nghiêm để nghiêm sức, y phục, lụa dệt ngũ sắc… làm đồ cúng dường để cúng dường Đức Thế Tôn.

Hoặc có Bồ Tát dựng lên những Tràng Phan, Lọng Hoa, làm đồ cúng để cúng dường Đức Thế Tôn.

Hoặc có Bồ Tát đốt đủ loại hương thơm, hoặc tung lên đủ thứ vòng hoa cài tóc, hoặc tấu lên đủ thứ kỹ nhạc.

Hoặc có Bồ Tát thị hiện đủ thứ ca múa, hoặc có Bồ Tát dùng đủ loại nước thơm mưa xuống đất phương này mà tưới cho thấm nhuần.

Hoặc có Bồ Tát dùng đủ thứ bảo khí đựng đủ loại báu ở trước Đức Thế Tôn dâng lên cúng dường.

Hoặc có Bồ Tát dùng đủ thứ bảo khí đựng đầy nước thơm trang nghiêm bằng hoa, trái và lá cây rồi ở trước Đức Thế Tôn dâng lên cúng dường.

Hoặc có Bồ Tát dùng đủ thứ cây báu, đủ thứ thiên y trang nghiêm bằng hoa quả, cất tay dâng lên ở trước Đức Thế Tôn, làm đồ cúng dường.

Hoặc có Bồ Tát hóa làm thân Trời Đại Phạm chắp tay ở trước Đức Phật…cho đến nói rộng ra như trước đã làm.

Hoặc có Bồ Tát hóa làm hình tướng sư tử ở trước Đức Thế Tôn lễ bái như vậy. Những chúng sinh đó nhờ thần lực Đức Phật và sức thiện căn của mình gia hộ hỗ tương quan sát nhìn thấy mà ở nhãn căn của mình chẳng thủ lấy các sắc.

Do Đức Thế Tôn hiện ra tướng như vậy và sự tạo tác đại cảnh giới của Ma Vương, sự tạo tác ngần ấy cảnh giới của Trời.

Và do Đức Như Lai tự niệm xứ, chánh đoạn, thần túc, căn, lực, giác đạo, mười tám pháp bất cộng của Chư Phật mà biến hiện ra ngần ấy cảnh giới. Tất cả theo sau Đức Thế Tôn vào đại Thành Vương Xá, hướng về chỗ của hoa sen ở giữa đường lớn đó.

Đức Thế Tôn đến rồi, dùng bàn tay phải xoa cánh hoa sen mà kéo lại trụ. Hoa sen đó nhân bị kéo động nên ở Cõi Phật này nơi chỗ ngồi của tất cả ma cung đều chấn động. Chỗ cư trú của nam nữ quyến thuộc của ma và của các đồ chúng đều phát sinh sợ hãi kinh ngạc mà trụ.

Chúng tự nói với nhau rằng: Không nhân, không duyên mà cung thất này của ta chấn động như vậy?

Không lẽ cảnh giới Ma Vương chúng ta tự mất địa vị sao?

Không lẽ pháp tiêu diệt cung thất, chỗ ở của chúng ta ở sự khởi động này sao?

Hôm nay chúng ta quyết phải quan sát! Các ma đó thấy việc như vậy rồi thì khởi lên ý niệm như vậy: Đất nước Phật này xưa là ngũ trược, hôm nay ai có thể lại khiến cho trang nghiêm vi diệu rất đáng yêu thích như vậy?

Các ma đó ở chỗ cư trú của cảnh giới mình, cùng với quyến thuộc đều biến mất, chỉ thấy Đức Thích Ca Như Lai với ba mươi hai tướng, tướng của bậc Đại Nhân, đầy đủ trang nghiêm, quang minh rực rỡ, hiển chiếu rất lớn.

Ở tất cả Ba Ngàn Đại Thiên Thế Giới và tất cả Cõi Phật này có đủ thứ hình tướng, sắc mạo chúng sinh hiện trú khắp cùng mà không một chúng sinh có thể nhận thức. Tất cả vô lượng chúng sinh đó, ở trước Đức Thế Tôn, đều thấy chuẩn bị làm việc cúng dường.

Các ma đó khởi lên ý niệm như vậy: Chúng ta quyết định đi đến chỗ Đức Thích Ca Như Lai.

Thấy Ngài rồi, lễ bái đồng thời thỉnh vấn Ngài, Ma Vương chúng ta cùng các quyến thuộc, ngày hôm nay đều đi về đâu vậy?

Bấy giờ, hàng trăm câu chỉ ma Thế Giới Phật này cùng các quyến thuộc đi đến chỗ Đức Thế Tôn. Đến rồi chúng cung kính trụ ở trước Đức Phật.

Ma Vương hướng về Đức Phật cúi mình, chắp tay cung kính nói kệ như vậy:

Con đem lòng thanh tịnh

Quy y Đức Thế Tôn

Mau thả con đi khỏi

Pháp hạnh từ nay làm.

Bấy giờ, Đức Thế Tôn dùng kệ đáp lại rằng:

Một người ta chẳng ngăn

Lai giả và khứ giả

Nếu đạo người biết thông

Ra đi theo ngươi muốn.

Bấy giờ, Ma Vương lại nói kệ rằng:

Như muốn đi của con

Niềm vui tự cung thất

Nay thấy năm thứ buộc

Trói buộc của Cù Đàm.

Bấy giờ, Đức Thế Tôn dùng kệ đáp rằng:

Ta đoạn các phân biệt

Tự giải thoát thế gian

Ta đã mở trói buộc

Khiến người lìa não phiền.

Lúc bấy giờ, Đức Thế Tôn liền dùng Phật nhãn xem thấy chúng sinh đầy khắp đất và hư không của tất cả Cõi Phật này, mà nói kệ rằng:

Các ngươi nay nghe kỹ

Tất cả người có mặt

Xả bỏ các nghi hoặc

Vừa đều trụ mặc nhiên.

Thế gian Phật khó gặp

Cũng khó gặp Pháp, Tăng

Khó đầy đủ tịnh tín

Hành bồ đề khó khăn.

Thân cận ở trước Phật

Nghe pháp rất khó khăn

Hay tu hành các nhẫn

Nhất thời cũng khó khăn.

Điều phục tâm là khó

Và tu ở hạnh không

Hay đoạn các phân biệt

Tất cả ác thế gian.

Hạnh bồ đề khó được

Như hạnh ta trước tiên

Ta sẽ vì ngươi nói

Chỉ có một hoa phần một phần tinh hoa.

Ấm tối khiến diệt hoại

Thị hiện đạo không trên vô thượng

Bồ đề, người sở đắc

Ba cấu, nay đoạn liền.

Nghe Đại Sư khéo nói

Qua bờ kia các dòng

Bỏ các đại khát ái

Ba giải thoát lập nên

An lập ở ba hộ…

Ba cõi, các não phiền

Diệt tan không còn nữa.

Tam Bảo, ngươi cúng dường

Lại vì pháp nên đến

Ma, Trời và Thế Tôn

Ba đời đều gia hộ,

Ba đời hoặc che lòng

Đều được tối thắng đoạn dứt

Giải thoát ba cõi thành.

Nhẫn diệt tan phiền não

Và bốn thứ đảo điên

Các phàm phu điên đảo

Thể tính phân biệt không.

Đó chẳng phải nhẫn khí đồ chứa nhẫn

Mắt… đắm trước sắc hình

Thân, miệng, ý che lấp

Đó không có bốn thiền định.

Thân cận với sinh tử

Người trí tuệ thông minh

Hay tu hành thiền định

Giải thoát nay chứng thành.

Lìa khỏi bốn điên đảo

Và giải thoát chúng sinh

Cứu bốn dòng tự tại

Các khởi, diệt biết thông.

Kẻ nhu hòa đã có

Bờ kia sẽ được sang

Bồ Tát đủ bốn hạnh

Vô sở úy kèm thêm

Chánh trí đều hay đoạn

Các hữu trói chúng sinh

Trói buộc của hữu

Hay hiểu biết năm ấm

Không lậu, lìa buộc ràng

Chẳng lại thỉnh thoảng sinh

Đến bờ kia biển hữu.

Các ngươi trước Thế Tôn

Mau phát lộ các ác

Các ác đoạn không còn

Đến bờ vô úy đó.

Sở hữu sinh tử khổ

Người theo thọ hữu vi

Thường thường sinh các hữu

Đuổi theo với ác hữu bạn ác.

Bạn ác phải xa lìa

Đoạn trừ các ác kiến

Nhớ nghĩ khổ tử sinh

Tu tập đệ nhất nghĩa.

Nên uống nước vô thượng

Nên tu tập pháp không

Thể đệ nhất nghĩa không

Không thật cũng không tướng

Sáu căn giống hư không

Trong này không tác giả.

Phân biệt tướng như trên

Chỉ phân biệt không pháp

Sáu thọ, sáu ái cùng

Sáu xúc là gốc ấy.

Sáu xúc vào như vậy

Cùng cần hiểu biết không

Quan sát không tất cả

Như pháp tự tánh thể.

Không khởi, không diệt tan

Trong này thấy không thật

Các pháp, pháp tánh đồng

Ba đời không một vật.

Nếu biết nhiệt não không

Đạo này tối vô thượng

Lìa mười ba ngã tướng

Chúng sinh tưởng phân biệt

Tu Sàn Đề như vậy.

Đó được giải thoát liền.

***

icon

Tổng hợp

Cùng chủ đề

Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Ba - Phẩm Ba Mươi Mốt - Phẩm Tuyên Hóa - Phần Ba

Kinh Đại thừa   •   25.12.2023
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư Cưu Ma La Thập, Đời Diêu Tần