Phật Thuyết Kinh đại Bảo Tích - Pháp Hội Thứ Mười Hai - Pháp Hội Bồ Tát Tạng - Phẩm Thứ Hai - Phẩm Kim Tỳ La Thiên Thọ Ký
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư Nan Liên Đề Gia Xá, Đời Cao Tế
PHẬT THUYẾT
KINH ĐẠI BẢO TÍCH
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư
Nan Liên Đề Gia Xá, Đời Cao Tế
PHÁP HỘI THỨ MƯỜI HAI
PHÁP HỘI BỒ TÁT TẠNG
PHẨM THỨ HAI
PHẨM KIM TỲ LA THIÊN THỌ KÝ
Ở giữa đường, Đức Thế Tôn làm cho chư Trưởng Giả chứng nhập Thánh Quả, dùng oai thế Như Lai mà vào thành Vương Xá, bốn chúng vây quanh oai nghi nghiêm chỉnh.
Lúc ấy trong hàng Chư Thiên Thần Dạ Xoa thủ hộ thành Vương Xá có Đại Thiện Thần Vương hiệu là Kim Tỳ La nghĩ rằng: Nay Đức Như Lai hình tướng rất lạ, là bậc tối thắng trong thế gian khó được gặp, đáng được sự cúng dường của Trời, của người. Chúng ta hôm nay phải mang những món cúng thượng diệu dâng lên Đức Như Lai.
Suy nghĩ xong, Kim Tỳ La Vương đem thức uống ăn tối thắng đầy đủ hương vị diệu sắc trọn vẹn dâng lên Đức Phật. Đức Thế Tôn thương sự hiến dâng ấy nên nạp thọ.
Lúc ấy, sáu muôn tám ngàn Đại Dược Xoa của Kim Tỳ La Vương thống lãnh ở trên hư không đều sanh lòng tùy hỉ dùng âm thanh thanh viễn xướng rằng: Lành thay, lành thay!
Kim Tỳ La Vương bảo chúng Dạ Xoa rằng: Ta đã dâng lên Đức Phật những món cúng vi diệu. Các người cũng nên đem món cúng dường hiến cho Chư Tỳ Kheo Tăng. Do đó các ngươi sẽ được lợi ích an lạc mãi mãi.
Chúng Dạ Xoa tuân lời truyền dạy của Thần Vương đem món ăn thượng vị cúng dâng cho Chư Tỳ Kheo Tăng. Chư Tăng xót thương nhận lấy đồ cúng ấy.
Đức Thế Tôn vì khất thực mà vào thành Vương Xá. Khất thực xong, Đức Phật trở về chỗ cũ. Có vô lượng ngàn Chúng Thiên, Long, Dạ Xoa, Càn Thát Bà, A Tu La, Ca Lâu La, Khẩn Na La, Ma Hầu La Già, cùng vô lượng ngàn nhân và phi nhân, vô luợng câu Na Do Tha trăm ngàn chúng sanh khác đồng tùy tùng theo sau Đức Phật.
Bấy giờ Đức Như Lai về đến chỗ tối thắng rộng rãi trải tọa cụ rồi ngồi như thường ngày. Kim Tỳ La Vương và bộ thuộc đem những hoa Trời, hoa Mạn Đà La, hoa Mạn Thù Sa, hoa Ưu Bát La, hoa Bát Đầu Ma, hoa Câu Vật Đầu, hoa Phân Đà Lợi, cũng đem các thứ hương bột Cõi Trời rải trên Đức Phật để cúng dường rồi chắp tay kính lễ Đức Phật.
Lễ Phật xong, Chư Thần Vương đứng yên trước Đức Phật. Đức Phật biết rõ tâm niệm của Kim Tỳ La Vương và bộ thuộc nên liền mỉm cười.
Theo pháp thường của Chư Phật mỗi khi mỉm cười thì từ diện môn phóng ra nhiều thứ ánh sáng có vô lượng màu sắc, như là màu sáng xanh vàng đỏ trắng, màu sáng hồng, sáng vàng, sáng bạc, sáng màu thủy tinh.
Ánh sáng ấy chiếu khắp vô lượng vô biên tất cả Thế Giới che khuất cả ánh sáng Mặt Trời, Mặt Trăng, dưới chiếu thấu địa ngục làm cho chúng sanh địa ngục vui vẻ, trên chiếu suốt Trời Phạm Thế.
Công việc chiếu soi đã xong, các ánh sáng ấy quay trở lại vòng quanh Đức Phật bảy lần, rồi hoặc rót vào đảnh Đức Phật, hoặc rót vào hai vai hai gối Đức Phật.
Theo pháp thường của Chư Phật, lúc thọ ký cho chúng sanh địa ngục thì ánh sáng rót vào dưới hai bàn chân Đức Phật, nếu thọ ký cho súc sanh thì quang minh rót vào lưng Đức Phật, nếu thọ ký cho loài quỷ thì quang minh rót vào trước bụng Đức Phật.
Nếu thọ ký cho loài người thì quang minh rót vào hông bên tả Đức Phật, nếu thọ ký cho loài Trời thì quang minh rót vào hông bên hữu Đức Phật, nếu thọ ký cho bậc Thanh Văn thì quang minh rót vào hai gối Đức Phật.
Nếu thọ ký cho bậc Độc Giác thì quang minh rót vào hai vai Đức Phật, nếu lúc thọ ký cho Chư Đại Bồ Tát sẽ thành Vô Thượng Chánh Giác thi quang minh rót vào đỉnh đầu Đức Phật.
Trưởng Lão A Nan Đà thấy Đức Thế Tôn mỉm cười phóng quang, Ngài liền trịch y thất điều vai hữu, gối hữu chấm đất chắp tay lễ chân Đức Phật rồi nói kệ bạch Phật:
Đấng soi sáng thế gian
Cớ gì phóng quang minh
Đấng lợi ích thế gian
Cớ gì hiện mỉm cười
Nay ai gieo giống Thánh
Làm nhân Phật bồ đề
Nay thọ ký cho ai
Ai đáng được giải thoát
Đại Đạo Sư hùng mãnh
Chẳng vô cớ mà cười
Nguyện Mâu Ni sẽ nói
Duyên cớ phóng quang minh.
Đức Thế Tôn liền nói kệ đáp Ngài A Nan:
Kim Tỳ La tịnh tâm
Dâng những đồ cúng dường
Cho đấng cứu thế gian
Nên ta khiện mỉm cười
Báo Thần Vương hết rồi
Sanh lên Trời Đao Lợi
Hưởng mãn phước Trời ấy
Sanh lên Trời Dạ Ma
Rồi lại sanh Đâu Suất
Hưởng báo vui Cõi Trời
Mãn phước sanh loài người
Làm bậc Vua trí huệ
Cai quản Vua bốn châu
Tự tại Chuyển Luân Vương
Mãn báo nhân Vương rồi
Sanh lên Trời Phạm Thế
Trên Trời và nhân gian
Luôn qua lại chẳng ngớt
Thường hưởng thọ diệu lạc
Hai mươi câu chi kiếp
Rất sau bỏ ngôi Vua
Xuất gia cầu Phật Đạo
Đủ các thiện duyên rồi
Thành vô thượng bồ đề
Ba muôn chúng Dược Xoa
Do dâng cúng Đức Phật
Bỏ báo Dược Xoa xong
Sanh lên Trời Đao Lợi
Sau gặp Phật Di Lặc
Được quả A La Hán
Đã được truyền đạo hóa
Liền gọi cúng dường Phật
Cả chúng Dược Xoa ấy
Vì an trụ bồ đề
Do nơi căn lành ấy
Chẳng sanh các ác đạo
Hoặc có ngàn Dược Xoa
Thường cúng dường Chư Phật
Cầu vô thượng bồ đề
Để lợi ích chúng sanh
Hoặc hai ngàn ba ngàn
Cầm hương hoa vòng hoa
Sẽ cúng dường Chư Phật
Để được Phật bồ đề
Hoặc có nhiều câu chi
Sẽ cúng dường Chư Phật
Tu tự tánh thanh tịnh
Sau chứng đại bồ đề
Kim Tỳ La Thần Vương
Đủ sức đại thần thông
Cũng phát nguyện rộng lớn
Tôi sẽ thành Chánh Giác
Từng cúng dường Chư Phật
Phát đủ những hoằng thệ
Nay lại cúng dường ta
Hướng đến đạo vô thượng
Do sức thiện căn ấy
Bỏ rời các ác đạo
Sẽ gặp Phật Di Lặc
Lại dâng nhiều lọng báu
Dâng nhiều lọng báu rồi
Lại dâng nhiều y báu
Dâng nhiều y phục rồi
Liền bỏ nhà xuất gia
Tròn đủ năm trăm năm
Chuyên tu hành phạm hạnh
Cầu tối thượng bồ đề
Để lợi ích chúng sanh
Vì thành tựu nguyện ấy
Nên tu hành Lục Độ
Suốt hằng hà sa kiếp
Thường chuyên cần chẳng nghỉ
A Nan ông phải biết
Vì thị hiện mà nói
Hạnh thù thắng của họ
Lại thêm quá số trên
Như đã nói ví dụ
Số kiếp hằng hà sa
Được thấy Chư Phật kia
Sẽ cúng dường to lớn
Lạ thay trí thắng diệu
Lạ thay tâm vô thượng
Các chúng Đại Đạo Sư
Danh xưng chẳng gọi được
Sau sẽ thành Chánh Giác
Như Lai Phật Thế Tôn
Hiệu Ngài là Y Vương
Vang khắp mười phương cõi
Bảy mươi câu chi năm
Thuyết pháp độ chúng sanh
Đấng Lưỡng Túc Tôn ấy
Lâu sẽ nhập tịch diệt
Thuyết pháp hai mươi hội
Điều phục tâm chúng sanh
Một đại hội tối hậu
Trọn hai trăm ức năm
Những đại hội đã nói
Độ vô lượng Thanh Văn
Như số lượng Thanh Văn
Chúng Bồ tát cũng vậy
Lợi ích chúng sanh xong
Phật mới nhập Niết Bàn
Chánh pháp trụ thế gian
Trải qua trăm ngàn năm
Suốt trong năm trăm kiếp
Tỳ Kheo ấy thành Phật
Nơi mỗi mỗi kiếp ấy
Ngàn Đức Phật xuất hiện
Những người có trí huệ
Phải suy gẫm pháp thủy
Phải phát tâm dũng mãnh
Hành đa văn chánh lý
Phải tu tập đa văn
Do đây lớn trí huệ
Bốn pháp nghĩa căn bổn
Tế độ các Bồ Tát
Là thí, giới, văn, xả
Đường bồ đề hiền thiện
Vì chúng nói pháp này
Thừa vô thượng tối thắng
Khai diễn đạo Thanh Văn
Khéo dứt các lưới nghi
Những ai có thỉnh hỏi
Nay ta đều hứa khả
Đấng chiếu thế khó gặp
Hay nói pháp thâm diệu.
Kim Tỳ La Vương ở trước Đức Phật được nghe thọ ký hớn hở vui mừng được chưa từng có, nghĩ rằng: Nay Đức Thế Tôn sẽ lên núi Linh Thứu. Tôi phải vun trồng chút ít căn lành nơi Đức Phật.
Suy nghĩ xong, Kim Tỳ La Vương bảo bộ thuộc rằng: Chúng ngươi nên biết rằng Đức Như Lai sẽ lên núi Linh Thứu. Chúng ngươi phài tâm dũng mãnh tùy theo khả năng của mình mà sắm sửa cúng dường.
Liền đó Thần Vương cùng bộ thuộc rời thành Vương Xá thẳng đến núi Linh Thứu, toàn con đường chặng giữa đều dọn hết cỏ rác gai góc ngói gạch sỏi đá, khắp nơi sạch sẽ như mặt gương sáng.
Chúng Thần lại rưới nước thơm rồi lót thảm tốt cùng rải hoa đẹp khắp con đường, xông hương thơm dọc theo bên đường và dựng những tràng phan, treo những bửu cái, trên cao giăng che với những lụa màu, rồi lại trỗi những âm nhạc Trời.
Con đường ấy rất rộng bằng suốt một lằn tên. Khắp nơi theo hai bên đường che rợp với những loài hoa mọc dưới nước như các thứ sen xanh vàng đỏ trắng, xen trong hoa sen có những chim đẹp như uyên ương. Dùng lụa màu dệt bằng chỉ vàng ròng trải lên mặt đường, trên đó lại trải lưới bảy báu.
Kim Tỳ La Vương trần thiết trang nghiêm con đường Đức Phật sẽ đi qua xong, liền tự biến hóa thân mình rất cao lớn, cùng các bộ thuộc hớn hở vui mừng phát những tâm thù thắng như:
Tâm sướng thích, tâm điều thiện, tâm nhu nhuyến, tâm thanh tịnh, tâm ly cái, tâm sung mỹ, tâm quy y Phật, tâm quy y Pháp, tâm quy y Tăng, tâm bồ đề bất động, tâm bất thối chuyển, tâm vô đẳng, tâm vô đẳng đẳng, tâm siêu Tam Giới, tâm đại từ, tâm đại bi đối với tất cả chúng sanh, tâm đại hỉ, tâm đại xả, tâm Phật pháp khí, tâm kiên, tâm cố, tâm bất khả hoại, tâm bất hủ bại, tâm rời bỏ bậc Thanh Văn và Độc Giác, tâm thành lập Bồ Tát địa.
Phát và an trụ trong những tâm nguyện ấy, Chư Thần Vương đến chỗ Đức Như Lai đảnh lễ chân Đức Phật đi nhiễu ba vòng đứng qua một bên chắp tay nói kệ bạch Đức Phật rằng:
Tôi đã vì Thế Tôn
Sắm đồ cúng vô thượng
Phật là đấng tôn quý
Diễn nói pháp vô thượng
Thập lực đều thành tựu
An trụ các vô úy
Những sự lợi chúng sanh
Như Đạo Sư đã làm
Phật đủ băm hai tướng
Tám mươi tùy hình hảo
Đời nhờ như Mặt Trời
Chiếu sáng khắp thế gian
Chuyển vi Diệu Pháp Luân
Mười hai hành tối thắng
Tuyên bố pháp sâu diệu
Lợi ích các chúng sanh
Hiển thị các thần biến
Như nghi thức của Phật
Vì nhiều câu chi chúng
Mà làm sự lợi ích
Vị lai Chư Đại Hùng
Giúp đời như mặt nhật
Tuyên dương Thánh pháp ấy
Giác ngộ thành vô thượng
Làm nhà làm thuyền bè
Làm đường làm nẻo về
Vì các chúng sanh manh
Bố thí cho huệ nhãn
Năm loài các chúng sanh
Tôi sẽ làm chỗ dựa
Giải thoát các sự khổ
Như Chư Phật đã lìa
Tôi làm Lưỡng Túc Tôn
Là Trời trong các Trời
Thiên Đế, chúng Long Thần
A Tu La thờ kính
Sắm sửa đồ cúng dường
Trong đời không gì bằng
Tôi tạo nghiệp thượng diệu
Không có ai tương tợ
Như Pháp Vương Thế Tôn
Đủ ba mươi hai tướng
Tám mươi tướng phước diệu
Đời không ai sánh kịp.
Đức Thế Tôn vì Kim Tỳ La Vương mà nói kệ rằng:
Các người cúng dường Phật
Làm pháp nhân tối thượng
Thù thắng trong hữu tình
Chẳng khó được bồ đề
Cúng dường đấng Thế Tôn
Chiếu sáng đời nương theo
Bậc đáng được cúng dường
Của Trời, Rồng và người
Ngộ bồ đề thượng diệu
Ngồi đạo thọ tối thắng
Dẹp trừ các ác ma
Vì chúng sanh thuyết pháp.
Lúc bấy giờ Đức Như Lai ở giữa đại chúng dùng đại oai đức, đại thần thông, đại tông thế và các thứ đại tự tại biến hóa mà phóng đại quang minh chấn động cả Đại Địa, hoa sen lớn mưa xuống khắp hư không, trăm ngàn na do tha Câu Chi nhạc Trời đồng hòa tấu.
Cả đại chúng đều được chưa từng có, thấy thần biến ấy lại càng kính ngưỡng Đức Phật hơn. Đức Như Lai chân bước trên hoa sen lớn như bánh xe theo đường đã trang nghiêm mà đến núi Linh Thứu.
Đến núi rồi, Đức Phật bảo Ngài A Nan rằng: Ông vì Đức Như Lai mà sắp đặt bửu tọa thù thắng, ta sẽ ngồi trên ấy vì muốn lợi ích cho tất cả chúng sanh mà nói Kinh Đại Thừa Bồ Tát hạnh sở nhân tên là Vi Diệu Cát Tường Bồ Tát Tạng.
Kinh ấy có thể làm cho núi nghi ngờ của tất cả chúng sanh lở sụp.
Kinh ấy có thể làm cho lưới nghi ngờ của tất cả chúng sanh đứt tuyệt.
Kinh ấy có thể làm cho gốc nghi ngờ của tất cả chúng sanh chẳng mọc được.
Vì Kinh Đại Thừa ấy lợi ích an lạc các chúng sanh, ta vì thương xót đại chúng và hàng Thiên nhân nên mới mở dạy. Ngài A Nan y theo lời Đức Phật mà sắp đặt Pháp Tọa. Trong đại chúng sáu mươi tám câu chi Thiên Tử cởi thượng y mà trải trên Pháp Tọa.
Đức Phật như thường lệ ngồi lên Pháp Tọa ngó Chư Thiên Tử mà nói kệ rằng:
Chư Thiên trải y phục
Tối thắng thượng vi diệu
Đại Đạo Sư cứu thế
Ngồi yên trên Pháp Tọa
Đến bờ kia cáp pháp
Như Lai lên ngồi rồi
Đại Địa động sáu cách
Khiến chúng đều vui mừng
Phóng quang chiếu Phật Độ
Và chói các núi cao
Thế Tôn hiện thần thông
Tế độ người ưa pháp
Chư Thiên, Long và nhân
Cưu Bàn Trà, ngạ quỷ
Những chúng Bố Đát Na
Thấy nhau không chứng cách
Trăm ngàn Na Do Tha
Câu chi các Thiên Tử
Thấy Phật phóng quang minh
Rất là khó gặp gỡ
Vua Tần Bà Ta La
Cùng các quan vây quanh
Đến chỗ Đức Thế Tôn
Như Lai đời nương dựa
Phật biết Trời, Rồng, người
Đại chúng đều ngồi xong
Vì lợi ích chúng sanh
Nhìn ngó khắp bốn phương
Tuyên cáo người có nghi
Nên hỏi nơi Thế Tôn
Phật dìu dắt chúng sanh
Khéo dứt trừ lưới nghi.
Lúc ấy bao nhiêu chúng sanh trong Cõi Đại Thiên đều đến hội họp để nghe pháp. Vì nghe pháp nên họ đều dứt lặng ngoại duyên tâm an trụ một cảnh.
Đức Phật bảo Ngài Đại Mục Kiền Liên rằng: Ông coi hôm nay có Tỳ Kheo nào ở xa chưa về dự hội thì nên mời về. Bấy giờ Ngài Đại Ca Diếp đương ở phía Nam núi Tuyết.
Ngài Đại Mục Kiền Liên đã biết nên dùng thần thông đến thưa rằng: Hôm nay Đức Như Lai ở tại núi Linh Thứu vì đại chúng Chư Thiên, Ma Vương, Phạm Vương, Sa Môn, Bà La Môn, A Tu La mà nói diệu pháp. Đức Thế Tôn đương chờ Ngài đấy. Ngài nên mau về, chớ để chúng tôi phải chướng ngại sự nghe pháp.
Ngài Đại Ca Diếp bảo Ngài Đại Mục Kiền Liên rằng: Ngài về trước, tôi sẽ đến sau. Nói xong, Ngài Đại Ca Diếp chẳng đứng dậy, hiện thần thông lực vào thành Vương Xá dẫn đạo bốn bộ chúng cùng theo Ngài đến núi Linh Thứu đảnh lễ chân Đức Phật rồi ngồi gần bên Đức Phật.
Ngài Đại Mục Kiền Liên dùng thần thông lực về đến chỗ Đức Phật đã thấy Ngài Đại Ca Diếp đã ngồi ở đó rồi liền thưa rằng: Thưa Ngài Đại Ca Diếp! Tôn Giả đã thành tựu đại thần thông lực rất mau chóng, có thể chẳng cần đứng dậy rời chỗ ngồi mà hiện thần thông biến hóa như vậy.
Ngài Đại Ca Diếp nói: Đức Thế Tôn khen Ngài là thần thông đệ nhất, nay tôi hiện chút pháp mọn có gì đáng kể.
***
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Năm - Phẩm Mười Bảy - Phẩm Tham Hành - Phần Hai
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Ba - Phẩm Ba Mươi Mốt - Phẩm Tuyên Hóa - Phần Ba