Phật Thuyết Kinh đại Thừa Bồ Tát Tạng Chánh Pháp - Phẩm Bảy - Phẩm Trì Giới Ba La Mật đa - Tập Bốn
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư Trúc Pháp Hộ, Đời Tây Tấn
PHẬT THUYẾT KINH
ĐẠI THỪA BỒ TÁT TẠNG CHÁNH PHÁP
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư
Trúc Pháp Hộ, Đời Tây Tấn
PHẨM BẢY
PHẨM TRÌ GIỚI BA LA MẬT ĐA
TẬP BỐN
Lại nữa, này Xá Lợi Tử!
Chín là, Bồ Tát phát tâm như vậy: Thương thay! Tất cả chúng sinh trong thế gian, bởi do chấp trước luyến ái thân mạng, thường làm tất cả hạnh không nghĩa lợi, chạy theo điên đảo.
Cái gì là hạnh không nghĩa lợi?
Đó là chúng sinh luyến tiếc chấp trước vào thân mạng, không ham thích pháp phần bồ đề. Đó là do ngã kiến dẫn dắt, tâm chấp trước ngu si che lấp, chạy theo các việc suy đồi phá hoại. Đây gọi là hạnh không nghĩa lợi.
Lại nữa, chúng sinh luyến tiếc thân mạng là do ngã kiến dắt dẫn, luyến ái vợ, con, trai, gái, tri thức. Do tâm luyến ái chấp trước che lấp, ngu si tối tăm, xa lìa các việc nhiêu ích. Đây là hạnh không nghĩa lợi.
Lại nữa, chúng sinh luyến tiếc chấp trước thân mạng, bởi do ngã kiến dẫn dắt, thích làm người nô tỳ để làm các việc, coi ngó giữ gìn. Đây là làm việc không nghĩa lợi.
Lại nữa, tất cả chúng sinh trong thế gian luôn đeo đuổi hạnh nghĩa lợi, hoặc có chúng sinh không tiếc thân mạng, ham thích pháp phần bồ đề, với tâm bồ đề là trước hết, khéo tu ba nghiệp thân, miệng, ý. Đây gọi là hạnh có nghĩa lợi.
Lại nữa, chúng sinh không tiếc thân mạng luôn ham thích pháp phần bồ đề, tâm bồ đề là trước hết, tích tập bố thí Ba la mật đa. Đây gọi là hạnh có nghĩa lợi.
Lại nữa, chúng sinh không tiếc thân mạng, thường ham thích pháp phần bồ đề với tâm bồ đề là trước hết, thực hành bố thí, ái ngữ, lợi hành, đồng sự, nhiếp hóa hết tất cả chúng sinh. Đây gọi là hạnh có nghĩa lợi.
Lại nữa, chúng sinh không tiếc thân mạng, thường ham thích pháp phần bồ đề, với tâm bồ đề là trước hết, tu tập niệm xứ, chánh cần, thần túc, căn lực, giác đạo, bồ đề phần thù thắng. Đây gọi là hạnh có nghĩa lợi.
Lại nữa, chúng sinh không tiếc thân mạng, thường ham thích pháp phần bồ đề, với tâm bồ đề là trước hết, lắng nghe vâng lời dạy bảo của cha mẹ và các bậc A Xà Lê. Lễ bái, khen ngợi, cung kính, chấp tay, phụng hành các việc. Đây gọi là hạnh có nghĩa lợi.
Lại nữa, chúng sinh khong tiếc thân mạng, thường ham thích pháp phần bồ đề, với tâm bồ đề là trước hết, thường đem tâm thanh tịnh làm việc Tam Bảo. Đây gọi là hạnh có nghĩa lợi.
Lại nữa, chúng sinh nghĩ như vậy: Ta vì tiếc thân mạng, cho nên việc không nghĩa lợi luôn theo đuổi ta. Vậy ta nên siêng năng tinh tấn, thân cận hầu hạ A Xà Lê, không tiếc thân mạng, làm những việc cần làm, nhàm chán thân không chân thật này mong cầu thân chắc chắn chân thật, phước trí thắng lực sẽ được đầy đủ. Do đầy đủ cho nên mọi thao tác tu tập đều được thành tựu, đến bồ đề tràng, sẽ chứng Thánh quả.
Này Xá Lợi Tử! Đây là phát tâm thứ chín của Bồ Tát.
Khi ấy, Đức Thế Tôn muốn làm sáng tỏ nghĩa trên, liền lập lại bằng kệ rằng:
Nếu người còn luyến tiếc thân mạng
Pháp phần bồ đề không ham thích
Ba nghiệp bất thiện đều tạo đủ
Đó là kẻ ngu si dị sinh
Luyến ái thân mình và vợ con
Và các trai gái cùng quyến thuộc
Tâm chấp trước này không nghĩa lợi
Kẻ ngu si xoay chuyển ba cõi
Lại làm nô tỳ làm mọi việc
Bởi tâm bất giác thường luyến tiếc
Dính mắc vào việc không nghĩa lợi
Nuôi sống cho các loài bốn chân
Chứa nhóm tiền của lúa thóc nhiều
Mình không thọ dụng không cho ai
Không nghĩa lợi này ái trước sâu
Che dấu âm thầm không lộ ra
Nhiễm trước vào không nghĩa lợi này
Tâm kẻ ngu si thường ái tiếc
Ngược lại với thiện ý Bồ Tát
Xả bỏ không thể sinh yêu thích
Nếu người không tiếc cả thân mạng
Ham thích bồ đề phần thù thắng
Ba pháp thiện nghiệp tạo đầy đủ
Điều này gọi là có nghĩa lợi
Thí, giới, nhẫn nhục và tinh tấn
Thiền định, thắng tuệ cũng như vậy
Cùng với phương tiện hạnh tương ưng
Điều này gọi là có nghĩa lợi
Phụng thờ cha mẹ là trước hết
Vâng lời Tôn Sư cũng như vậy
Suy nghĩ kỹ lưỡng môn Tam Bảo
Điều này gọi là có nghĩa lợi
Các Đại Bồ Tát tạng thậm thâm
Nhiếp hết tất cả pháp thù thắng
Thọ trì đọc tụng rộng tuyên dương
Điều này gọi là có nghĩa lợi
Các thắng hạnh có nghĩa lợi này
Chính là Chư Phật đã tuyên nói
Như trên đã nói nghĩa tương ưng
Đây là Phật tử hạnh to lớn
Phát sinh đại tâm như vậy rồi
Lại phát tâm thanh tịnh chắc chắn
Thân cận hầu hạ A Xà Lê
Cung phụng trà nước làm các việc.
Này Xá Lợi Tử! Đây là phát tâm thứ chín của Bồ Tát.
Lại nữa, này Xá Lợi Tử!
Mười là, Bồ Tát phát tâm như vậy: Thương thay! Tất cả chúng sinh trong thế gian không thể điều phục tâm ý như lý, trái nghịch với lời dạy của A Xà Lê, những người này sẽ không được Thánh tài của A Xà Lê.
Những gì gọi là thánh tài của A Xà Lê?
Đó là tín tài, giới tài, văn tài, xả tài, tuệ tài, tàm tài, quý tài. Bảy pháp này là Thánh tài của A Xà Lê. Do không được thánh tài như vậy, cho nên phải chịu nghèo cùng bức bách tâm ý. Người trí nên khéo điều phục tâm, tùy thuận với lời dạy của A Xà Lê tập hạnh bố thí, làm các việc thiện.
Vì sao?
Vì nếu có khả năng điều phục tâm, tùy thuận lời dạy, tu hạnh bố thí, người này liền được Thánh tài của A Xà Lê.
Sao gọi là Thánh tài của A Xà Lê?
Đó là chánh pháp Bồ Tát tạng, nhiếp hết tất cả pháp khéo điều phục của Bồ Tát. Biết như vậy rồi siêng năng tu tập chánh pháp Bồ Tát tạng, tuyên nói rộng rãi cho mọi người.
Nếu ai có khả năng an trụ Bồ Tát tạng thì đoạn trừ được nghèo khổ rốt ráo, hướng đến Chánh Đẳng, Chánh Giác. Phát tâm như vậy rồi thì có khả năng tùy thuận của A Xà Lê, hành bố thí, nhàm chán than không chân thật này, mong cầu thân chắc chắn chân thật, thân cận hầu hạ A Xà Lê, cho đến dâng trà nước.
Này Xá Lợi Tử! Đây là phát tâm thứ mười của Bồ Tát.
Khi ấy, Đức Thế Tôn muốn làm sáng tỏ nghĩa trên, liền lập lại bằng kệ rằng:
Tất cả chúng sinh khó điều phục
Trong lòng dối trá lại hiểm ác
Trái với lời dạy của Tôn Sư
Không thể kham nhận và nhẫn nhục
Biết được khó điều phục này rồi
Phải nên tùy thuận lời thầy dạy
Đem lời chỉ dạy để tuyên dương
Liền được Thánh tài của Như Lai
Đó là tín tài và giới tài
Văn tài, xả tài cũng như vậy
Trong đó tối thắng là tuệ tài
Tàm quý Thánh tài là bảy pháp
Biết rõ Thánh tài như vậy rồi
Bảy thứ phục tàng dùng không hết
Nếu như không biết rõ như vậy
Thì đó không phải là pháp khí
Nếu chúng sinh này là pháp khí
Thì được đầy đủ pháp Chư Phật
Không dối, khéo điều phục xưng dương
Siêng năng tinh tấn tu thí hạnh
Dục tâm tôn trọng pháp vi diệu
Vứt bỏ thân mạng không khó gì
Tu bồ đề Phật thành pháp khí
Biết rồi tu trì không gián đoạn
Pháp giới bình đẳng không sai biệt
Phật Điều Ngự Tôn đã tuyên nói
Môn chánh pháp Bồ Tát tạng này
Hay khéo an trụ trong bồ đề
Như trên đã nói pháp rộng lớn
Đó là chân thật tài Chư Phật
Vì tất cả pháp là vô ngã
Không tướng, cũng lại không không tướng
Không có thọ mạng, không tác giả
Cũng không hý luận, không hàm tàng
Đối với tự tánh tất cả pháp
Không sinh, không tướng vốn như vậy
Các pháp không thành cũng không hoại
Quán kỹ các pháp vốn không tướng
Người khéo điều phục vâng lời dạy
Tùy theo lời dạy khéo tu tập
Nếu được thấy Phật trí tự nhiên
Tùy tự cảnh vào cửa giải thoát
Như là tín tài và giới tài
Văn, xả, tàm quý, tuệ bảy tài
Thánh tài vô thượng báu như vậy
Đầy đủ bảy pháp dùng không hết
Nghe pháp tạng ấy rộng bố thí
Khéo điều tâm ý đều tùy thuận
Luôn luôn thân cận các bạn lành
Và thường tu tập các thiện hạnh
Tôn trọng đại bồ đề vô thượng
Siêng hành các pháp cũng như vậy
Phát sinh tâm thù thắng như vậy
Như khát nhớ nước không biết mệt
Nước sạch chứa đầy trong bình sạch
Tâm rộng lớn ham thích hiến dâng.
Này Xá Lợi Tử! Đây là phát tâm thứ mười của Bồ Tát. Do phát tâm rồi cho nên siêng năng tu tập chánh pháp Bồ Tát tạng, thân cận phụng thờ A Xà Lê, làm các việc cần làm cho đến hầu hạ trà nước.
Nhờ sức thiện căn tối thắng này, cho nên người tu tập hạnh Bồ Tát đạt được bốn pháp:
1. Như A Xà Lê đã dạy, mau chóng đạt được tất cả thiện pháp.
2. Vâng lời dạy của A Xà Lê.
3. Tu hành mau chóng được thành tựu.
4. Tu hành nhân chánh pháp đầy đủ.
Lại nữa, này Xá Lợi Tử! Người tu hạnh Bồ Tát sinh vào nhân gian, đạt được bốn pháp:
1. Dạy dỗ nhiều người, tất cả thiện pháp tùy theo khả năng mà an trụ.
2. Ở trong núi sâu, được nhiều người hoan hỷ.
3. Vì tâm rộng lớn cho nên cả ngày lẫn đêm được nhiều người đến.
4. Không có chỗ sinh ra, đến khi mạng chung được sinh lên Cõi Trời.
Lại nữa, này Xá Lợi Tử! Người tu hạnh Bồ Tát sinh lên Cõi Trời đạt được bốn pháp:
1. Được Thiên Chúng dâng cúng tòa tối thượng.
2. Mọi chỗ đi đến được Thiên Chúng chiêm ngưỡng tướng đẹp vi diệu.
3. Tuy theo lời nói ra mọi người đều lãnh thọ rõ ràng.
4. Chỉ đến chỗ chúa Trời Đế Thích thưa hỏi những điều nghi, chứ không đến chỗ của các Trời khác, được thọ dụng cung điện ở trong Cõi Trời.
Này Xá Lợi Tử! Người tu hạnh Bồ Tát sinh lên Cõi Trời được bốn pháp như vậy, nếu sinh vào cõi người được vô lượng trăm ngàn pháp môn.
Khi ấy, Đức Thế Tôn muốn làm sáng tỏ nghĩa trên, liền lập lại bằng kệ rằng:
Được tòa tối thắng trong Cõi Trời
Lại được Thiên Chúng luôn cung kính
Tất cả Thiên Chúng đều chiêm ngưỡng
Thường nghe nói thiện pháp như vậy
Tất cả việc làm đều là trí
Hỏi pháp Đế Thích tâm không tiếc
Được cung điện thù thắng ở Cõi Trời
Diệt ở Cõi Trời sinh cõi người
Lại được sinh vào chỗ tối thắng
Làm Chuyển Luân Vương nhiếp bốn châu
Sau khi chết rồi sinh trở lại
Ở trên Cõi Trời hưởng vui sướng
Cõi Trời không có các khổ não
Tôn trọng Tôn Sư gieo nhân này
Bốn môn thù thắng vi diệu này
Thường được việc rộng lớn như vậy
Do tâm không khởi lên chấp trước
Tôn trọng Tôn Sư khéo tu tập
Với tâm thanh tịnh dâng trà nước
Ham thích tôn trọng thường không chán
Thường được các hàng Trời, Người, rồng
Tôn trọng cung kính và cúng dường
Khi được sinh lên Cõi Trời kia
Cũng lại được bốn thứ pháp ấy
Tại sao gọi là bốn thứ pháp?
Biết rõ những nghiệp trước đã làm
Tích tập hạnh thiện va nhân thiện
Việc làm hiện tại thường không giảm
Lại nữa vì do thiện pháp này
Cho nên biết rõ chỗ sinh diệt
Hiện sinh không động cũng biết rõ
Thế nên biết rõ các pháp hành
Tuyên nói rộng rãi cho Chư Thiên
Y pháp hiển bày và dạy dỗ
Rộng làm lợi ích hạnh thù thắng
Rồi sau diệt độ từ Cõi Trời.
***
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Năm - Phẩm Mười Bảy - Phẩm Tham Hành - Phần Hai
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Ba - Phẩm Ba Mươi Mốt - Phẩm Tuyên Hóa - Phần Ba
Phật Thuyết Kinh Tạp A Hàm - Kinh ưu Ba Già Tra
Phật Thuyết Kinh đại Bảo Tích - Pháp Hội Thứ Năm Mươi Chín - Pháp Hội Hư Không Mục - Phần Một
CỨU VẬT - VẬT TRẢ ƠN, CỨU NHÂN - NHÂN BÁO OÁN
Phật Thuyết Muôn Pháp Hội Trổ Một Hoa Vô Tướng - Phẩm Một - Phẩm Tựa
Phật Thuyết Kinh Tạp A Hàm - Kinh Tát Giá
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nê Hoàn - Phẩm Chín - Phẩm Tứ Y
Phật Thuyết Kinh Xuất Sinh Nhất Thiết Như Lai Pháp Nhãn Biến Chiếu đại Lực Minh Vương - Phần Ba