Phật Thuyết Kinh Diệu Pháp Thánh Niệm Xứ - Phần Mười Bảy
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư Pháp Thiên, Đời Tống
PHẬT THUYẾT
KINH DIỆU PHÁP THÁNH NIỆM XỨ
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư
Pháp Thiên, Đời Tống
PHẦN MƯỜI BẢY
Nếu thấy chân không
Liền đến bờ kia
Lìa hẳn sinh diệt.
Các ông nên biết
Ngu si mê dục
Dục che người mê.
Nếu trụ chánh kiến
Thanh tịnh tốt lành
Giới hạnh luật nghi
Xuất thế, Cõi Trời
Cầu được, không khó.
Nếu chấp tà kiến
Tu nghiệp tà nạn
Ta nguyện sống lâu
Mình chẳng ngu mê
Mà lại người mê
Sở hành tối tăm
Đọa luân hồi lớn
Tạo thành nhân khổ
Thúc ép tự tánh
Như Phật đã nói
Cốt yếu lợi lạc
Chánh tánh phản chiếu
Căn trần cảnh không
Ta tự phá hết
Phiền não sạch sẽ
Khỏi nạn sinh tử
Trụ thành Niết Bàn
Là chân giải thoát.
Thế gian các ông
Tất cả hữu tình
Đắm sâu dục lạc
Tà độc vào tâm
Bờ kia Niết Bàn
Trọn không thể đến.
Giả sử trăm kiếp
Chìm nổi thế gian
Như bị gông cùm
Thoát không thể được
Người trí đã nói
Tài pháp xuất thế
Kinh Điển tốt nhất
Tin nhận phụng hành
Chắc được lợi hành.
Tà kiến không nhân
Ngang chấp thấp hèn
Lời dạy giả dối.
Hữu tình mê lầm
Luân hồi đọa khắp.
Vì sao chúng sinh
Dối lừa chân pháp
Vọng thấy không nhân
Chẳng thương chúng sinh
Mình đọa, người đọa
Đều vào nẻo ác!
Có loài phi cầm tên là Mật Hạnh ở rừng cây ấy vui chơi hút mật, nói bài kệ tụng:
Chúng sinh uống rượu say si mê
Yêu mùi nào biết si lôi kéo
Khi chết rơi xuống trong nẻo ác
Thế nên, chớ uống rượu vô minh.
Chạm nhân luân hồi sinh si kiến
Phi pháp đều từ tham ái sinh
Nghiệp các trần lao như biển sâu
Như Lai đại trí nói như vậy.
Ông biết uống rượu mất danh sắc
Tốt xấu không phân, mắt như mù
Cho đến té nhào không hiểu biết
Giống như cây đá, bị người cười
Thường luôn uống rượu, lỗi lầm nhiều
Ba mươi sáu lỗi, làm trái ngược
Người trí dính mắc là đại ám
Thế nên xa lìa, đừng uống rượu
Hoa ca xả khinh những người kia
Trôi nổi, không định, không trung tín
Tham sân tăng trưởng, sinh tử mãi
Bẻ gãy sức này, cần cứu hộ.
Trời Đế Thích lại nói kệ tụng:
Không sân phá sân
Nhẫn nhục phá oán
Pháp phá phi pháp
Sáng pháp tối tăm
Thật phá nói dối
Định phá hai lưỡi
Thiện phá miệng ác
Quen phá chẳng quen
Từ phá sát sinh
Thí phá keo kiệt
Niệm phá chẳng niệm
Minh phá vô minh
Ngày phá ban đêm
Sáng phá bóng tối.
Suy nghĩ tà dục
Phá chân giác trí.
Nạn nghiệp nẻo ác
Phá tám Thánh đạo
Bốn trí vô ngại
Phá mọi ngu độn.
Trí phá vô trí.
An trụ vắng lặng
Phá phan duyên kia.
Gió phá núi rừng.
Lửa phá tất cả.
Biển nuốt sông ngòi
Mặt trời phá sao.
Giàu phá bần cùng.
Lửa phá lạnh buốt.
Nước phá khô cạn.
Ăn phá đói khát.
Đủ phá không đủ
Thường khen là thương
Không khen không thương.
Nghiệp ác nói dối
Phá hoại hữu tình.
Khéo nói chân như
Phá tuệ hữu vi.
Như Phật Thế Tôn
Hay phá ngoại đạo
Các thế lực Trời
Phá A Tu La.
Đế Thích bảo rằng
Ta hàng phục ông
Tất cả Thiên chúng
Là tại vì sao?
Người trụ chánh pháp
Oai thế được vậy.
Nếu lại luân hồi
Làm loài tôi tớ
Ngủ trên nền đất
Tất cả ở dưới
Nhưng nếu một lòng
Phụng hành chánh pháp
Như ngồi trên giường
Ở trên tất cả
Làm mê trí tuệ
Thích làm phi pháp
Nghiệp quả tự Trời
Làm sao không đọa
Bị gió nghiệp thổi
Luân chuyển địa ngục
Ngạ quỷ, súc sanh
Ai thay thế chịu?
Tất cả như vậy
Trời nam, Trời nữ
Những kẻ ngu mê
Tất cả chúng sinh
Tự tạo nghiệp ác
Bị phá hoại hết.
Trời Đế Thích lại tiếp tục nói kệ tụng:
Ví như gió mạnh
Thổi mây trên không
Tan hợp thất thường
Hữu tình luân hồi
Tùy nghiệp hợp tan
Bất định cũng vậy
Lại nhu hoa nở
Đúng lúc nở ra
Nở hết rồi tàn
Tùy thời không tru
Thời gian cũng vậy
Quá khứ, vị lai
Cũng lại không trụ.
Người tạo phước lành
Được lúc vui chơi
Nếu phước vui hết
Qua lại chẳng còn.
Như cây mọc lá
Rất là tươi tốt
Nếu gặp mưa đá
Rụng rồi không lại.
Trời, Người cũng vậy
Hưởng sướng Cõi Trời
Nếu bị luân hồi
Không còn sướng vui
Ví như Trời mưa
Rỗng không, không trụ.
Sướng vui cũng vậy,
Huyễn thể, không trụ.
Ví như gió mạnh
Thổi tan đám mây.
Sướng vui cũng vậy,
Thổi tan mạng sống.
Ví như cây mục
Bỏ vào trong lửa
Không thể còn nguyên.
Mê ái cũng vậy
Trải trăm ngàn đời
Rơi xuống địa ngục
Chẳng lại Trời, Người
Hư, vọng, mê, ái
Biến khắp tất cả
Ma diệt hạnh lành
Xa lìa Trời, Người
Bảo vệ giới này
Bảy Phật đã nói
Thứ nhất giới định
Đời đời nhớ nghĩ
Người được nghiệp địa
Nhiều kiếp nhớ nghĩ
Cha mẹ nghiệp địa
Được sinh lên Trời.
Trời Đế Thích lại nói tiếp bài kệ:
Nếu được sinh cõi người
Do đời trước làm lành
Nay phụng thờ luật nghi
Lại được sinh lên Trời.
Sinh làm người khó được
Như hạt cải, đầu kim
Nếu tán loạn, mê hoặc
Lại đọa vào địa ngục.
Hành ba nghiệp lành rồi
Quán xét tâm vắng lặng
Phiền não tự tiêu trừ
Ắt được sinh lên Trời.
***
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Năm - Phẩm Mười Bảy - Phẩm Tham Hành - Phần Hai
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Ba - Phẩm Ba Mươi Mốt - Phẩm Tuyên Hóa - Phần Ba