Phật Thuyết Kinh Phật Bản Hạnh Tập - Phẩm Bốn - Phẩm Thác Sinh Cung Trời đâu Suất - Phần Một
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư Xà Na Quật Đa, Đời Tùy
PHẬT THUYẾT
KINH PHẬT BẢN HẠNH TẬP
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư
Xà Na Quật Đa, Đời Tùy
PHẨM BỐN
PHẨM THÁC SINH
CUNG TRỜI ĐÂU SUẤT
PHẦN MỘT
Bấy giờ, Bồ Tát Hộ Minh từ nơi Đức Phật Ca Diếp, giữ gìn cấm giới, phạm hạnh thanh tịnh, sau khi mạng chung ở trong chánh niệm, vãng sinh lên cung Trời Đâu Suất.
Tại sao như vậy?
Hoặc có chúng sinh, khi lâm chung, bị thứ gió đao phanh thây từng mảnh, chịu sự đau khổ.
Hoặc có chúng sinh, khi lâm chung hơi ấm thọ mạng sắp dứt, hơi thở khò khè chẳng an. Do những trạng thái đó, ta biết họ rất đau khổ, mất hẳn bản tâm, không nhớ những hành nghiệp trong quá khứ, họ không thể chuyên tâm chánh định vắng lặng.
Các Bồ Tát thì không phải như vậy, ngày sắp lâm chung chánh niệm tư duy, duyên vào phước nghiệp mà lúc thọ sinh biết mình sinh vào cõi nào. Bồ Tát có các pháp lạ ít có như vậy.
Các Bồ Tát còn có một pháp, sau khi mạng chung nhất định sinh lên Cõi Trời, hoặc cao, hoặc thấp, không nhất định là sinh vào Cõi Trời nào. Nhưng Bồ Tát còn một đời nữa bổ xứ, thì nhất định sinh vào Cõi Trời Đâu Suất Đà, tâm sinh hoan hỷ, trí tuệ đầy đủ.
Sao vậy?
Vì các tầng Trời dưới còn nhiều phóng dật, còn các từng Trời trên sức thiền định mạnh, trong định vắng lặng u nhàn, lấy trạng thái này làm vui, không cầu đến việc tái sinh.
Hơn nữa, họ không vì tất cả chúng sinh phát khởi lòng đại bi. Bồ Tát không phải như vậy, chỉ vì giáo hóa chúng sinh, mà sinh lên cung Trời Đâu Suất.
Chư Thiên các cung Trời dưới muốn nghe pháp, thì lên cung Trời Đâu Suất nghe pháp.
Chư Thiên các cung Trời trên, ai là người vì muốn nghe pháp, thì cũng có thể giáng xuống Cõi Trời Đâu Suất Đà nghe Phật Pháp.
Bồ Tát này cũng sinh ở Cõi Trời Đâu Suất, Chư Thiên ở cung Trời Đâu Suất gọi Bồ Tát là Hộ Minh. Chư Thiên truyền nhau kêu là Hộ Minh. Hiệu Hộ Minh vang đến Cõi Trời Tịnh Cư, cho đến đỉnh Trời Sắc Cứu Cánh.
Khi ấy, tất cả Chư Thiên đều xướng lên: Bồ Tát Hộ Minh đã sinh vào nội viện cung Trời Đâu Suất.
Tin này vang đến Cõi Trời Đao Lợi ở phía dưới, cho đến Cõi Trời Tứ Thiên Vương và lại thấu đến các cung A Tu La, họ cùng nói với nhau: Bồ Tát Hộ Minh đã sinh vào Cõi Trời Đâu Suất Đà. Dưới nhất cho đến cung A Tu La và Cõi Trời cao nhất Cõi Sắc là Sắc Cứu Cánh, tất cả đều kéo về cung Trời Đâu Suất, nhóm họp tại cung Bồ Tát Hộ Minh để nghe pháp.
Sau khi Bồ Tát Hộ Minh đã sinh vào cung Trời Đâu Suất rồi, các Cung Điện của Chư Thiên ở Cõi Trời Đâu Suất Đà được chiếu sáng rực rỡ, cảnh trí tự nhiên trang nghiêm, lại xuất hiện vô lượng vô biên các thứ kỳ diệu, đều do sức oai thần công đức của Bồ Tát Hộ Minh.
Vua Cõi Trời Đại Phạm và các Vua A Tu La đầy đủ oai đức, tất cả đều tụ tập tại nội viện cung Trời Đâu Suất, vây quanh trước sau Đức Bồ Tát Hộ Minh.
Lại có vô lượng vô biên chúng sinh sinh vào Cõi Trời Đâu Suất, vừa thấy năm thứ dục lạc tuyệt vời tâm sinh ái nhiễm mất hết chánh niệm, không còn nhớ bản hạnh và nghiệp nhân đời quá khứ của mình.
Còn Bồ Tát Hộ Minh sinh Cõi Trời Đâu Suất, dầu có thấy năm thứ dục lạc thù thắng tuyệt vời, tâm không mê hoặc, chưa từng đánh mất chánh niệm bản nguyện, cho đến vì chúng sinh giáo hóa.
Ngài sống trong Cõi Trời Đâu Suất, mãn số thọ mạng kiếp Trời trải qua đủ bốn ngàn năm, vì Chư Thiên Cõi này mà Thuyết Pháp giáo hóa, chỉ dạy pháp tướng, khiến Chư Thiên sinh tâm hoan hỷ.
Ngoài ra những chúng sinh khác cũng sinh trong cõi này, hoặc do đời trước tạo nghiệp nhân không thanh tịnh, cho nên tuy sinh trong đó nhưng bị chết yểu, không đủ số thọ mạng Cõi Trời.
Bồ Tát Hộ Minh trong đời quá khứ tu tập nghiệp nhân thanh tịnh và giáo hóa chúng sinh, nên hưởng đủ số thọ mạng Cõi Trời Đâu Suất.
Vì vậy Chư Thiên khen ngợi: Ít có! Ít có thay! Không thể nghĩ bàn! Hơn thế nữa, Ngài lại có những điều không thể nghĩ bàn, nghĩa là khi Bồ Tát hưởng hết số thọ mạng Cõi Trời này, tự nhiên hiện năm tướng suy thoái.
Năm tướng suy thoái đó là gì?
Một là hoa trên đầu héo.
Hai là dưới nách ra mồ hôi.
Ba là áo quần dính bụi dơ.
Bốn là trên thân mất hào quang.
Năm là không thích ngồi nơi tòa của mình.
Khi Chư Thiên Cõi Trời Đâu Suất thấy Bồ Tát Hộ Minh xuất hiện năm tướng suy thoái, họ la to: Ôi thôi! Ôi thôi!
Họ cùng nhau nói: Khổ thay! Khổ thay! Đức Bồ Tát Hộ Minh chẳng bao lâu nữa sẽ rời cung Trời Đâu Suất này, mất đi oai thần, chúng ta làm sao có thể sống yên ổn. Lúc ấy Chư Thiên Cõi Trời Đâu Suất chỉ nghe tiếng khóc. Tiếng khóc này nối nhau vang đến Chư Thiên Cứu cánh Cõi Trời Thủ Đà Hội trên đảnh Sắc Giới.
Mọi người đều than: Ôi thôi! Buồn thảm thay! Đức Bồ Tát Hộ Minh ngày nay năm tướng suy thoái xuất hiện, chẳng bao lâu sẽ phải đọa lạc.
Từ cung Trời Đâu Suất cho đến Cung Điện A Tu La, khắp nơi đều nghe tiếng than thở: Ôi thôi! Chẳng bao lâu sẽ đọa lạc. Âm thanh này vang khắp mọi nơi. Chư Thiên Cõi Trời Sắc Cứu Cánh thuộc Sắc Giới và Chư Thiên Cõi Tha Hóa Tự Tại thuộc Dục Giới nghe tiếng than thở này, đều giáng xuống cung Trời Đâu Suất.
Chư Thiên Cõi Trời Thời phần, Tứ Thiên Vương nghe tiếng than thở này tất cả đều tụ tập lên cung Trời Đâu Suất.
Như vậy cho đến Long Vương, Dạ Xoa, Càn Thát Bà, A Tu La, Ca Lầu La, Khẩn Đà La, Ma Hầu La Già, Cưu Bàn Trà, La Sát, tất cả Chư Thiên Địa Cư, Chư Thiên Cõi Dục và Cõi Sắc, đồng bay lên Cõi Trời Đâu Suất tập họp tại một chỗ, cùng nhau nói: Ngày nay chúng ta thấy Thiên Tử Hộ Minh, sắp rời cung Trời Đâu Suất giáng sinh vào cõi nhân gian. Thời gian năm tướng suy thoái xuất hiện của Thiên Tử trên cung Trời Đâu Suất ứng với mười hai năm ở nhân gian.
Khi ấy, Chư Thiên Cõi Trời Thủ Đà Hội đều thầm nghĩ: Thuở xưa ta từng chứng kiến Bồ Tát bổ xứ từ cung Trời Đâu Suất hạ sinh vào nhân gian, cùng với hoàn cảnh này không khác.
Chư Thiên này hôm nay thấy Bồ Tát Hộ Minh xuất hiện năm tướng suy thoái, quyết định sẽ biết Bồ Tát giáng sinh xuống Cõi Diêm Phù Đề, liền to tiếng đồng hô lên: Này các người Cõi trần gian, hãy trang hoàng nghiêm chỉnh Cõi Diêm Phù Đề, Bồ Tát chẳng bao lâu nữa, sẽ từ cung Trời Đâu Suất này Đản Sinh vào Cõi Diêm Phù Đề, các ngươi phải quét dọn chỉnh đốn, Đức Phật sắp hạ sinh.
Trong lúc này trên Cõi đất Diêm Phù Đề có năm trăm vị Bích Chi Phật đang tu tập đạo hạnh trong một khu rừng. Năm trăm vị Bích Chi Phật này vừa nghe Chư Thiên hô to như vậy, cùng nhau đằng vân hướng về thành Ba La Nại.
Khi đến trên hư không thành Ba La Nại rồi, mỗi vị đều thị hiện năm phép thần thông, vọt lên hư không, từ thân phun ra khói lửa, kế đến nói kệ và cuối cùng xả bỏ thọ mạng nhập vào Niết Bàn.
Bấy giờ Bồ Tát Hộ Minh thấy đại chúng Chư Thiên, cho đến các Vua hộ thế Phạm Thiên, Đế Thích cùng với các loài Rồng, Tỳ Xá Xà v.v... quán sát xong rồi, tâm ý thản nhiên, không có chút xáo động sợ sệt lo âu, đem lời dịu dàng bảo đại chúng Chư Thiên:
Này các Nhân Giả, các Ngài phải biết: Như thân ta ngày hôm nay xuất hiện năm thứ suy thoái, thì chẳng bao lâu ta sẽ từ biệt Đâu Suất, hạ sinh vào nhân gian.
Phạm Vương, Đế Thích, tất cả Chư Thiên thưa: Tôn Giả Hộ Minh, như Ngài đã thấy năm thứ suy thoái xuất hiện nơi thân, Tôn Giả chắc chẳng bao lâu sẽ rời khỏi cung Trời Đâu Suất hạ sinh vào cõi nhân gian.
Ngài có thể nhớ biết Hạnh Nguyện thuở trước của Ngài hay chăng?
Khi vô lượng trăm ngàn đại chúng Chư Thiên thốt ra lời nói này rồi, thì toàn thân run rẩy, cả người lông tóc dựng ngược, tâm rất sợ hãi, chắp tay đảnh lễ Bồ Tát Hộ Minh.
Bồ Tát Hộ Minh bảo đại chúng Chư Thiên: Nay ta quyết định không có ngần ngại, nay đã đến lúc, vậy các ông phải nghĩ đến cơn vô thường, phải liên tưởng đến các việc khủng bố trong đời vị lai.
Các ông nên quán sát thân thể nhơ nhớp này, tâm các ông ưa đắm nó, do đó các tham dục cùng nhau trói buộc các ông ở trong vòng sinh tử không thể nào thoát ly.
Cái hình hài hôi thối này rất đáng nhàm chán xa lìa. Tất cả các ông hãy chắp tay quán sát, thân thể ta và thân thể chúng sinh, đều chưa thoát khỏi pháp vô thường này. Như vậy các ông chớ buồn vì ta, chớ khổ vì ta.
Chư Thiên thưa: Thưa Tôn Giả Hộ Minh! Cúi xin Ngài đem lòng từ bi che chở tất cả chúng sinh. Xin Ngài cũng không nên sinh tâm tưởng nào khác, chỉ nghĩ đến nhân duyên bản nguyện đời quá khứ.
Sinh thân của Ngài trong ức kiếp cũng đã từng thọ nghiệp của Trời, người, là nhờ nhân duyên tạo thiện nghiệp trong đời quá khứ. Ngài nhớ lại các pháp hạnh thiện căn mà Ngài đã thực hiện, đối với chúng sinh sinh tâm từ bi.
Bồ Tát Hộ Minh nói với Chư Thiên: Các ông phải biết, tất cả chúng sinh ở trong thế gian đối với y báo của họ, nếu họ muốn cảnh giới nào thì sinh về cảnh giới ấy chưa từng trái nhau, huống nữa là ta. Hơn nữa, tất cả chúng sinh đều ở trong vòng sinh tử ân ái, biệt ly, làm sao thoát được.
Chư Thiên liền ca ngợi: Ít có thay! Ít có thay! Không thể nghĩ bàn về Tôn Giả Hộ Minh, Ngài có thể ở trong cảnh giới vô thường, khi sắp xả bỏ thọ mạng, tâm được biện tài, hoàn toàn sáng suốt thông đạt, chí nguyện không thay đổi.
Lại nữa, thưa Tôn Giả Hộ Minh, tất cả Chư Thiên khác, khi thấy năm tướng suy thoái xuất hiện, tâm họ lo rầu, mất cả chánh niệm.
Bồ Tát Hộ Minh lại nói với Chư Thiên một lần nữa: Các Bồ Tát khi còn một đời nữa là bổ xứ, thiện căn các Ngài tăng trưởng, biết ở trong các cõi, sinh các công đức, tâm định vắng lặng.
Các khổ đến bức xúc, các Ngài không sinh buồn khổ, không buông xuôi, bỏ cảnh khổ mà đi, có thể ở bên chúng sinh phát khởi tâm đại bi.
Chư Thiên thưa: Đúng thế! Đúng thế! Thưa Tôn Giả Hộ Minh, tất cả chúng sinh ở trong thế gian trồng các công đức, được sinh lên cung Trời này, khi họ hết phước ở cõi này, liền trở lại hạ sinh.
Bồ Tát Hộ Minh bảo Chư Thiên: Ta vì lý do ấy, thấy chúng sinh trong Cõi Trời, người có nhiều tội lỗi. Ta nay rời cung Trời Đâu Suất sinh xuống nhân gian, vì diệt sạch các khổ cho tất cả chúng sinh trong thế gian này.
Bấy giờ ở trong chúng hội có một Thiên Nữ, ái mộ lưu luyến Bồ Tát Hộ Minh, lại nói riêng với một Thiên Nữ khác: Chúng ta có thể đến Cõi Diêm Phù Đề, xem Đấng tôn quý của chúng ta, sẽ thị hiện vào nhà nào.
Thiên Nữ kia lại nói: Tôi nay cũng muốn sống ở Diêm Phù Đề.
Tại sao?
Đấng tôn quý chúng ta sắp Đản Sinh vào cõi đó. Do vậy nay tôi cũng nguyện sinh vào đấy.
Rồi hai nàng Thiên Nữ cùng bàn với nhau: Ta cũng chẳng vì vị tôn quý này mà sinh vào nhân gian, vì sao?
Đấng tôn quý của chúng ta đến Cõi Diêm Phù Đề, thì có vô lượng vô biên chúng sinh trồng các thiện căn, ở trong giáo pháp Ngài, họ tín thọ thực hành lời giáo hóa. Lại có vô lượng vô biên chúng sinh đến Cõi này tu các phước nghiệp.
Bấy giờ, Bồ Tát Hộ Minh biết trong chúng hội của Chư Thiên nơi cung Trời Đâu Suất, có một Thiên Tử tên Kim Đoàn, từ trước tới nay đã từng đến Cõi Diêm Phù Đề nên Ngài hỏi Kim Đoàn: Này Thiên Tử Kim Đoàn, ông đã từng đến trong Cõi Diêm Phù Đề, có lẽ ông biết rõ xóm làng thành ấp và chủng tộc các Nhà Vua ở nơi đó, vậy Bồ Tát còn sinh một lần nữa thì nên sinh vào nhà nào?
Thiên Tử Kim Đoàn thưa: Bạch Tôn Giả, tôi biết rất rõ việc này, xin Tôn Giả khéo lãnh hội, tôi sẽ trình bày.
Bồ Tát Hộ Minh nói: Hay lắm!
Kim Đoàn nói: Cõi Tam thiên đại thiên này có một Bồ Đề Đạo Tràng thuộc nước Ma Già Đà trong châu Diêm Phù Đề. Đây là nơi Chư Phật thuở xưa thành đạo Vô Thượng, Chánh Đẳng, Chánh Giác. Này Tôn Giả Hộ Minh, trong nước này có dòng Sông Hằng.
Phía Nam dòng sông có một dãy núi tên là Tỳ Xà La, còn có một tên khác là Bàn Đồ Bà Tỳ Phú La Kỳ Xà Quật, nơi đây là chỗ các Tiên Nhân đời trước tu tập.
Dãy núi này cùng với dòng sông liên kết nhau bao quanh lấy dải đất. Thế núi oai hùng trải một màu xanh biếc giống như khối ngọc ma ni, phía trong núi có một làng tên là Sơn Nhiêu.
Lại cách núi chẳng bao xa có một đại thành tên là Vương Xá, thuở xưa có vị Vua tu tiên tên là Ưu Đồ Ba Lê trị vì ở thành này, chủng tộc ấy luôn luôn làm Vua, chánh phi thuộc dòng họ Đại Vương Thiện Kiến, sinh hạ một Thái Tử tên là Bà Hề Ca, hiện đang kế nghiệp Vua cha Ưu Đồ Ba Lê cai trị nước Ma Già Đà.
Ngài giáng sinh đến Cõi Diêm Phù Đề, có thể làm Trưởng Tử của vị Vua này chăng?
Bồ Tát Hộ Minh bảo Kim Đoàn: Tuy có phần ưu điểm, nhưng Phụ Vương và Mẫu Hậu không thanh tịnh, đô thành đóng nơi biên địa, địa thế đồi núi gồ ghề không bằng phẳng, toàn là hầm hố, sỏi đá cát sạn, các loài cỏ dại gai góc um tùm, ít thấy ao hồ và những dòng sông lớn, không thấy hoa viên và vườn cây ăn quả.
Do vậy ông nay có thể quan sát các Vương Tộc khác được chăng?
Thiên Tử Kim Đoàn lại bạch: Thưa Tôn Giả Hộ Minh, nơi thành Ba La Nại thuộc nước Ca Thi, hiện nay vị Vua đang trị vì hiệu là Thiện Trương Phu, là con của Vua Tiên Thiện Quang.
Tôn Giả có thể nhận Thiện Trượng Phu làm Phụ Vương được chăng?
Bồ Tát Hộ Minh bảo Kim Đoàn: Tuy có ưu điểm như vậy, nhưng Vua Thiện Trượng Phu nước Ca Thi bị thâm nhiễm bốn pháp tà kiến.
Vậy ông có thể quán sát dòng Vua khác làm cho ta thác sinh được không?
Thiên Tử Kim Đoàn lại bạch: Thưa Tôn Giả Hộ Minh, nước Kiều Tát La có Kinh Đô là Xá Bà Đề, vị Vua cai trị thành này là Kỳ La Da. Quốc Vương đại quốc Kiều Tát La có thân hình to lớn khỏe mạnh hơn người, dân chúng đông đúc.
Tôn Giả có thể làm con vị Vua này chăng?
Bồ Tát Hộ Minh bảo Kim Đoàn: Tuy có ưu điểm như vậy, nhưng Nhà Vua nước Kiều Tát La là con cháu nhiều đời của Ma Đăng Già, cha mẹ sinh ra vị Quốc Chủ này thuộc dòng thấp kém, không được thanh tịnh.
Vì từ xưa đến nay không phải dòng dõi làm Vua, Nhà Vua tiểu tâm hạ tiện, ý chí không cao thượng, kho tàng Nhà Vua ít của cải.
Tuy có bảy báu: Vàng, bạc, lưu ly, mã não, trân châu nhưng chẳng được nhiều.
Do vậy, ngày nay ông có thể vì ta tìm các dòng Vua khác để làm chỗ ta thác sinh được không?
Thiên Tử Kim Đoàn lại bạch: Thưa Tôn Giả Hộ Minh, Vua nước Bạc Tha đóng đô tại thành Câu Thiểm Di tên là Thiên Thắng, con của Vua này tên là Bá Thắng.
Vua Bá Thắng có nhiều voi, ngựa, bảy báu và đầy đủ bốn binh chủng.
Tôn Giả có thể làm con vị Vua này được chăng?
Bồ Tát Hộ Minh bảo Kim Đoàn: Tuy có ưu điểm như vậy, nhưng Mẫu Hậu Vua Bá Thắng nước Bạttha không phải là người hiền lương, ngoại tình sinh ra Bá Thắng, nên Bá Thắng không phải thuộc dòng Vua chánh thống. Bá Thắng lớn lên làm Vua lại tuyên truyền tà thuyết đoạn kiến.
Do vậy, ông có thể quán sát dòng Vua khác để làm nơi ta thác sinh chăng?
Thiên Tử Kim Đoàn lại bạch: Nước Kim Cang có Kinh Thành tên là Tỳ Da Ly, lúa gạo dư dật, dân chúng no âm, an vui, cảnh đẹp tuyệt vời, giống như cung Trời không khác.
Vua đóng đô ở thành này là con của Thọ Vương, thuộc chủng tộc thanh tịnh, không một ai dám chê bai, kho tàng Nhà Vua có nhiều vàng bạc ngọc ngà châu báu và các vật quý giá, không thiếu một vật gì.
Tôn Giả có thể làm con vị Vua này chăng?
Bồ Tát Hộ Minh bảo Kim Đoàn: Ưu điểm này thật quả nhiên như vậy. Nhưng dân chúng nước này tâm tánh cang cường, mỗi người tự sống theo ý riêng của mình, tự cho mình là hơn mọi người, hết sức kiêu căng ngã mạn, nghênh ngang tự thị cống cao, chẳng chịu hòa đồng với mọi người, sống hỗn độn nào khác súc sinh, không biết kẻ lớn người nhỏ, tôn ty trật tự lễ nghi. Tự cho mình là thông minh, tự nói mình là hiểu biết.
Tuy trong nước có Vua chúa mà không chịu phục tùng, nói rằng lẽ tự nhiên pháp ấy là vậy, chẳng cần cầu học người khác.
Do vậy, ông nay có thể quán sát dòng Vua các nước khác để làm chỗ ta thác sinh được chăng?
Thiên Tử Kim Đoàn lại bạch: Thưa Tôn Giả Hộ Minh, con Vua Minh Đăng ở thành Ưu Xà Da Na thuộc nước Ma Ba Bàn Đề tên là Mãn Túc, hiện đóng đô ở thành này.
Vua Mãn Túc có một thân thể cường tráng oai hùng, rất nhiều tùy tùng, có sức mạnh dẹp tan giặc thù.
Tôn Giả có thể làm con vị Vua này chăng?
Bồ Tát Hộ Minh nói với Kim Đoàn: Tuy có ưu điểm như vậy nhưng Quốc Vương này không có một pháp khả dĩ làm mô phạm cho việc cai trị. Chánh sách cai trị độc ác khắc nghiệt, không tin nhân quả.
Do vậy, ngày nay ông có thể quán sát các Vương Tộc khác, để làm chỗ ta thác sinh được chăng?
Thiên Tử Kim Đoàn lại bạch: Thưa Tôn Giả Hộ Minh, có một Đại Vương đóng đô tại thành Ma Đầu La trong Cõi Diêm Phù Đề này tên là Thiện Tý. Nhà Vua có một người con tên là Tự Tại Kiện Tướng.
Tôn Giả có thể đến làm con Nhà Vua này chăng?
Bồ Tát Hộ Minh bảo Kim Đoàn: Tuy có ưu điểm như vậy, nhưng Quốc Vương này sinh trong nhà tà kiến. Vì lý do Bồ Tát bổ xứ không được thị hiện trong nhà tà kiến.
Ông có thể quán sát dòng họ Vua khác, để làm nơi ta thác sinh được chăng?
Thiên Tử Kim Đoàn lại bạch: Thưa Tôn Giả Hộ Minh, có dòng Vua Bàn Nữu ở thành Bạch Tượng, thân thể dũng mãnh oai hùng, hình dung tuấn tú khả ái thế gian không ai sánh bằng, có sức mạnh đánh dẹp giặc thù các nước láng giềng.
Tôn Giả có thể đến làm con vị Vua này chăng?
Bồ Tát Hộ Minh bảo Kim Đoàn: Tuy được ưu điểm như vậy. Dù chủng tộc Nhà Vua Bàn Nữu thanh tịnh, nhưng con của Vua hỗn tạp rối loạn.
Vì sao?
Vị Trưởng Tử của Nhà Vua tên là Du Địa Sư Hy La, là con của pháp Vương Phạm Thiên. Người con thứ hai của Nhà Vua tên là Tỳ Ma Tư Na, là con của vị Phong Thần. Người con thứ ba của Nhà Vua tên là Át Thuần Na, là con của Đế Thích.
Lại có hai người con khác mẹ. Người thứ nhất tên Na Câu La, người thứ hai tên Ta Ha Đề Bà. Hai người này là con của tinh tú A Du Na.
Vì lý do đó, hôm nay ông có thể quan sát đòng họ các Nhà Vua khác để làm chỗ ta thác sinh được chăng?
Thiên Tử Kim Đoàn lại bạch: Thưa Tôn Giả Hộ Minh, nay Cõi Diêm Phù Đề này có thành Mị Di La.
Nhà Vua dòng Mị Di La tên là Thiện Hữu, rất nhiều voi, ngựa, trâu, dê, tất cả nhu cầu cho đời sống hết thảy đều được đầy đủ Kho tàng chứa đầy vô lượng các thứ báu như: Vàng, bạc, ngọc ngà, chưa từng thiếu một vật gì. Nhà Vua thường siêng tu các pháp hạnh.
Tôn Giả có thể đến làm con vị Vua này chăng?
Bồ Tát Hộ Minh bảo Kim Đoàn: Tuy thực tế Nhà Vua Thiện Hữu có đầy đủ các pháp ưu điểm như thế nhưng Nhà Vua tuổi cao, quá già yếu, lại không có khả năng chỉnh đốn việc nước để cho quốc gia hưng thịnh. Hơn nữa Nhà Vua đông con.
Do vậy, ông nay có thể tìm các Vương Tộc khác để làm chỗ thác sinh chăng?
Thiên Tử Kim Đoàn lại bạch thế này: Những vị Vua vừa kể trên đây, có vị thuộc các nước văn minh, cũng có vị thuộc các nước nghèo nàn lạc hậu. Thưa Tôn Giả, nay có Vua Nguyệt Chi cai trị một quần đảo trong biển Tỳ Nữu, cha mẹ đều thuộc dòng dõi Bà La Môn, đều tu tịnh hạnh, thông thạo các pháp tế tự Chư Thiên, uyên thâm bốn luận Tỳ Đà.
Tôn Giả có thể đến làm con vị Vua này chăng?
Bồ Tát Hộ Minh bảo Kim Đoàn: Tuy Nhà Vua này có ưu điểm như vậy nhưng ta Đản Sinh để xuất gia thành đạo, cốt yếu phải sinh trong dòng dõi Nhà Vua, không muốn sinh trong nhà Bà La Môn. Vì lý do đó, nay ông chỉ tìm dòng dõi Nhà Vua để làm chỗ ta thác sinh.
Thiên Tử Kim Đoàn lại bạch: Tôi vì Tôn Giả quán sát các Cung Điện, xóm làng, thành ấp của các Nhà Vua thuộc các nước trong Diêm Phù Đề này và sự cai trị, công nghiệp của các Nhà Vua ở trên đất nước mỗi vị.
Quán sát như vậy, cho đến giờ này vô cùng mỏi mệt khổ não, tinh thần mê muội, ý chí rối loạn, không tài nào tiếp tục quán sát các chỗ khác được nữa, dầu cho có quán sát thì miệng không thể nào diễn tả hết được!
Bồ Tát Hộ Minh nói với Kim Đoàn: Sự thật đúng như lời ông nói. Nhưng ông hãy vì ta cố gắng tìm một Nhà Vua thuộc dòng thanh tịnh, có thể làm chỗ cho ta thác sinh.
Thiên Tử Kim Đoàn lại bạch: Tôi vì Tôn Giả lo lắng quán sát mọi nơi tâm sinh mỏi mệt, bỗng nhiên quên mất một Vương Tộc.
Bồ Tát Hộ Minh liền hỏi: Nhà Vua ấy tên gì?
Kim Đoàn bạch: Có một Vương Tộc nguyên từ trước đến nay được dân chúng thảo luận đồng ý suy cử, dòng họ Cam Giá này đời đời làm Chuyển Luân Thánh Vương, con cháu đời đời nối nhau làm Vua, cho đến vị Vua đóng đô tại thành Ca Tỳ La Bà Tô Đô, thuộc dòng họ Thích tên là Sư Tử Giáp. Con Vua Sư Tử Giáp lên ngôi hiệu là Thâu Đàn Đầu, danh tiếng vang khắp tất cả Trời người trong thế gian.
Vậy Tôn Giả có thể đến làm con vị Vua này chăng?
Bồ Tát Hộ Minh nói với Kim Đoàn: Hay lắm! Hay lắm! Này Thiên Tử Kim Đoàn, ông khéo quán sát lựa chọn Nhà Vua này, ý ta cũng định sinh trong nhà ấy, những gì ta nghĩ cũng giống như lời ông nói.
Này phải biết, ta quyết định sinh vào nhà ấy làm con Vua Thâu Đàn Đầu. Này Kim Đoàn, ông phải biết, gia đình của Bồ Tát bổ xứ thác sinh phải là gia đình đầy đủ sáu mươi công đức.
Sáu mươi công đức đó là gì?
Dòng họ này từ xưa đến nay phải là dòng họ thanh tịnh tốt đẹp.
Nhà này thường được chư Hiền Thánh gia tâm ủng hộ.
Nhà đó không làm tất cả các điều ác.
Người sinh trong nhà đó hết thảy đều được thanh tịnh.
Dòng họ nhà đó phải chân chánh, không bị xen lẫn dòng máu họ khác.
Con cháu nhà đó nối nhau làm Vua phải là Trưởng Tử, không cho gián đoạn.
Nhà đó làm Vua từ xưa đến nay không có gián đoạn.
Tất cả các Vua sinh trong nhà này từ trước đến nay phải là người trồng nhiều căn lành.
Người sinh trong nhà này thường được Chư Thiên, Hiền Thánh ca ngợi.
Người sinh trong nhà này đầy đủ oai đức lớn.
Hết thảy vợ con trong nhà này đều tiết hạnh đoan chánh.
Nhà này sinh nhiều con trai trí tuệ dũng mãnh.
Người trong nhà này tâm tánh nhu hòa.
Người sinh trong nhà này không lẳng lợ mất nết.
Người sinh trong nhà này không có tâm nhút nhát.
Người sinh trong nhà này chưa từng có tâm khiếp nhược.
Người sinh trong nhà này thông minh đa trí.
Người sinh trong nhà này giỏi nhiều nghề nghiệp.
Người sinh trong nhà này đều sợ tội lỗi.
Người sinh trong nhà này không làm các nghề xảo trá thế gian, trong việc mưu sống cũng không tham lam của cải.
Người sinh trong nhà này thường nhiều bạn bè.
Người sinh trong nhà này không lấy việc sát hại động vật để nuôi lấy thân mạng.
Dòng họ nhà này thường biết ân nghĩa.
Dòng họ nhà này thường tu khổ hạnh.
Người sinh trong nhà này không bị người khác cảm hóa.
Người sinh trong nhà này không ôm lòng oán hận.
Người sinh trong nhà này không ngu si.
Người sinh trong nhà này không có tâm sợ sệt chạy theo người khác.
Người sinh trong nhà này không có tâm hiếu sát.
Người sinh trong nhà này không có tội lỗi.
Người sinh trong nhà này đi khất thực được nhiều vật thực.
Người nào đến nhà này khất thực, không ai là không được cung cấp.
Người sinh trong nhà này ý chí kiên cường không ai hàng phục được.
Phép tắc nhà này được đưa ra làm mẫu mực cho mọi người.
Nhà này thường ưa bố thí cho chúng sinh.
Nhà này chú trọng xây dựng luật nhân quả.
Người sinh trong nhà này là kẻ dũng mãnh trong thế gian.
Nhà này thường hay cúng dường tất cả Tiên Nhân, Thánh Hiền.
Nhà này thường hay cúng dường Thần Linh.
Nhà này thường hay cúng dường Chư Thiên.
Nhà này thường hay cúng dường bậc Đại Nhân.
Nhà này trải qua nhiều đời không có oán thù.
Nhà này tiếng tốt, oai thế vang lừng khắp nơi.
Nhà này là bậc tối thượng trong tất cả các nhà khác.
Người sinh trong nhà này từ đời trước đến nay đều thuộc dòng Thánh Hiền.
Người sinh trong nhà này đối với các dòng Thánh, thuộc dòng Thánh bậc nhất.
Người sinh trong nhà này thường thuộc dòng Chuyển Luân Thánh Vương.
Người sinh trong nhà này thuộc dòng họ có oai đức lớn.
Người sinh trong nhà này có vô lượng quyến thuộc hộ vệ chung quanh.
Người sinh trong nhà này quyến thuộc không tan rã.
Người sinh trong nhà này có quyến thuộc nhiều hơn quyến thuộc người khác.
Người sinh trong nhà này đều hiếu dưỡng từ mẫu.
Người sinh trong nhà này đều hiếu dưỡng phụ thân.
Người sinh trong nhà này đều cúng dường chư Sa Môn.
Người sinh trong nhà này đều cúng dường Chư Vị Bà La Môn.
Người sinh trong nhà này có rất nhiều ngũ cốc.
Người sinh trong nhà này có nhiều vàng bạc, xa cừ, mã não, tất cả tài sản không thiếu một vật gì.
Người sinh trong nhà này có nhiều tôi trai tớ gái, voi, ngựa, bò, dê.
Người sinh trong nhà này chưa từng làm thuê cho kẻ khác.
Người sinh trong nhà này đối với tất cả sự vật trong thế gian, hết thảy đều được đầy đủ, không thiếu một vật gì.
***
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Năm - Phẩm Mười Bảy - Phẩm Tham Hành - Phần Hai
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Ba - Phẩm Ba Mươi Mốt - Phẩm Tuyên Hóa - Phần Ba
Phật Thuyết Kinh Nhất Thiết Như Lai ô Sắt Nị Sa Tối Thắng Tổng Trì
Phật Thuyết Kinh Chánh Pháp Niệm Xứ - Phẩm Bốn - Phẩm Ngạ Quỷ - Tập Sáu
Phật Thuyết Kinh Bát Nhã Ba La Mật - Phẩm Bảy Mươi Bốn - Phẩm Biến Học
Phật Thuyết Kinh Tiểu Bộ - Tập Bốn - Kinh Phật Thuyết Như Vậy - Chương Ba - Ba Pháp - Phẩm Hai