Phật Thuyết Kinh Phật Bổn Hạnh - Phẩm Hai Mươi - Phẩm Hiện đại Thần Biến - Tập Ba
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư Thích Bảo Vân, Đời Tống
PHẬT THUYẾT
KINH PHẬT BỔN HẠNH
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư
Thích Bảo Vân, Đời Tống
PHẨM HAI MƯƠI
PHẨM HIỆN ĐẠI THẦN BIẾN
TẬP BA
Bấy giờ hội ấy
Đã đến bảy ngày
Nơi vườn Kỳ Thọ
Điềm lành ứng hiện
Đem các nước hương
Tưới vẫy, tắm gội
Hoa màu đủ loại
Rải khắp trên đất.
Loài trông thấy được
Hiện trong hư không
Các Trời lũ lượt
Cùng các Thiên Nữ
Các cây báu mầu
Hiện trong không trung
Các cờ phướn báu
Đầy khắp hư không
Lọng phất, châu rủ
Đủ các loại hương
Anh lạc các Trời
Tràng hoa rợp mắt
Các báu chứa nhóm
Hiển hiện khắp nơi
Của báu các Trời
Chất đầy không trung.
Trên Trời, dưới đất
Ai cũng hớn hở
Nên nhóm họp lại
Xem thần biến hiện
Người, Trời tụ lại
Như biển mênh mông
Ví như nước thu
Xuôi về biển Đông.
Bấy giờ, có vị
Trời tên Xứng Linh
Xem hết các chỗ
Đâu cũng vui mừng
Từ Trời đáp xuống
Đầu lễ chân Phật
Có tâm cung kính
Bạch Đức Phật rằng:
Hôm nay con sẽ
Khác hơn mọi khi
Siêng năng thờ phụng
Đức Phật, Thế Tôn
Như có thuở trước
Cho người điều lành
Thì kia thêm báo
Dùng lành đón họ
Thế Tôn thương khắp
Thêm cho thế gian
Lần lượt vì họ
Chúng sinh nương tựa.
Như nay quan sát
Phật Trời trong Trời
Đức Phật ra đời
Riêng chỉ vì con
Tự nghĩ thân con
Làm Vua nước lớn
Thân mình đời trước
Làm việc lành, dữ
Duyên này lại trải
Trong gian nan nhiều
Như từ Cõi Trời
Đọa xuống địa ngục
Chặt đến tận khuỷu
Cả hai tay con
Tiện đến đầu gối
Của cả hai chân.
Giống như hàng thịt
Dùng cách mổ dê
Ra từng chi thể
Khiến đều tan rã.
Khi ấy Thế Tôn
Đến làm thầy con
Nhờ Phật, Thế Tôn
Lại thọ sinh mạng
Khi Phật vì con
Nói pháp nhiệm mầu
Liền đó kiến lập
Chứng A Na Hàm
Riêng một mình con
Thắng được dị học
Dùng sức thần thông
Hàng phục ngoại đạo.
Đích thân Thế Tôn
Khen đệ tử ấy
Dùng trí nhất thiết
Tiên liệu rõ ràng
Nay phải phụng thờ
Thêm chút nhọc nhằn
Để cho đời sau
Lấy làm việc nhớ
Phạm Chí về sau
Nghe lời bàn này
Không còn dám nữa
Đòi đấu thần thông.
Phật dùng thần túc
Bỗng bay lên không
Rồi trong khoảnh khắc
Đến tận núi Tuyết
Trong khe núi sâu
Thấy cây đẹp kia
Hương Trời các báu
Nhiệm mầu trang nghiêm
Nhổ lấy cây lớn
Tàng rộng do diên
Dùng tay nâng bổng
Giống như lọng báu.
Bấy giờ Đức Phật
Ngồi trên tòa báu
Thì các Trời lấy
Các thứ lụa Trời
Trang hoàng cây báu
Thật rất đáng ưa
Bấy giờ phát ra
Vô lượng ánh sáng,
Ví như mây tan
Nhật bỗng hiện rõ
Màu vàng rực rỡ
Sáng màu bạch ngân
Ánh sáng chói lọi
Sáng khắp thế gian
Tự nhiên hoa sen
Từ đất hiện lên
Hoa sen ngàn cánh
Bằng các báu Trời
Cành hoa bằng chất
Lưu ly xanh biếc
Tòa cao ngà voi
Trên đài hoa sen
Bằng vàng Cõi Trời
Lưới ngọc sáng lòa
Là thí chủ Phật
Đẹp không gì bằng.
Phật bước khoan thai
Lên tòa báu Trời
Ở trên hoa sen
Như Vua Phạm Thiên
Ánh sáng thân Phật
Còn vượt hơn nhiều
Trời, trăng, châu sáng
Không thể so sánh.
Tay phát ánh sáng
Chiếu sáng thế gian
Đèn trí nhất thiết
Sáng soi thế gian
Giống như hoa sen
Chẳng dính nước bụi.
Chúng sinh nhìn Phật
Vây nhiễu chung quanh
Như ong vờn hoa
Để mà hút mật
Nhìn mãi mặt Phật
Mà không thấy đủ,
Sai sứ đến mời
Các sư ngoại đạo
Tâm trí chẳng muốn
Đến trong chúng hội
Thời Phật mới bảo
Với Trời và người
Rằng: Họ không chịu
Đến trong hội này.
Bấy giờ thần thông
Tất cả Thánh trí
Duyên chúng sinh rốt
Người đáng được độ
Liền dùng mắt Phật
Quán sát mười phương
Muốn từ sinh tử
Độ khắp chúng sinh
Đất liền nứt ra
Ngục khổ đều hiện
Như há miệng lớn
Muốn nuốt thế gian.
Chúng sinh sợ hãi
Trong tâm run rẩy
Như thuyền khách buôn
Gặp miệng Ma Kiệt
Đức Phật liền gọi:
Đại Mục Kiền Liên
Nói cho chúng sinh
Các địa ngục này!
Đau này như thế!
Khổ ấy như vậy!
Phạm các tội ấy
Thì đọa ngục này!
Mục Liên trên không
Lớn tiếng giãi bày
Biến mười tám ngục
Nói về tội báo
Thời, chúng sinh đều
Biết việc đã làm
Phải đọa nơi ấy
Hoặc sinh chỗ này.
Tất cả chúng sinh
Tâm đều hướng Phật
Không nương nơi khác
Chỉ quy Tam Tôn.
Chúng sinh chuyên tâm
Một bề không động
Bỗng dứt trói buộc
Thế rồi biến hiện
Nơi tòa báu Phật
Bốn góc hóa hiện
Mỗi góc bốn Phật
Ngồi hoa sen báu
Nhân đó chuyển biến
Vô số Chư Phật
Ngồi hoa sen báu
Đầy khắp hư không.
Ánh sáng Chư Phật
Chiếu sáng mười phương
Thân hoặc ra nước
Như mưa trong mây
Hoặc lại biến hiện
Nước, lửa đều tuôn
Tràn khắp không gian
Hóa hiện như vậy.
Bấy giờ Phật hiện
Thần biến như vậy
Đến Trời hai tám
Trời Vô kết ái
Chư Phật đầy khắp
Tam Thiên Thế Giới
Chúng sinh xa gần
Thấy Phật tại chỗ
Chư Phật Thế Tôn
Ngồi trên hoa sen
Sáng ngời thần đức
Tất cả đầy đủ
Công đức lồng lộng
Giống như núi báu
Bốn núi trang nghiêm
Sáng rỡ ở đời.
***
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Năm - Phẩm Mười Bảy - Phẩm Tham Hành - Phần Hai
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Ba - Phẩm Ba Mươi Mốt - Phẩm Tuyên Hóa - Phần Ba
Phật Thuyết Kinh Lục Tập độ - Phần Bốn Mươi - Phật Thuyết Kinh Di Lan
Phật Thuyết Kinh Li Cấu Huệ Bồ Tát Sở Vấn Lễ Phật Pháp
Phật Thuyết Kinh Trung A Hàm - Phẩm Hai - Phẩm Nghiệp Tương ưng - Kinh Già Di Ni
Phật Thuyết Kinh Bách Dụ - Kinh Thứ Hai Mươi - Kinh Nói Vua Bạo Ngược
Phật Thuyết Kinh Tiểu Bộ - Tập Bốn - Kinh Phật Thuyết Như Vậy - Chương Ba - Ba Pháp - Phẩm Ba
Phật Thuyết Kinh Bồ Tát Tam Muội Niệm Phật - Phẩm Mười - Chánh Quán
Phật Thuyết Kinh Trung A Hàm - Phẩm Mười Ba - Phẩm Căn Bổn Phân Biệt - Kinh Câu Lâu Sấu Vô Tránh
Phật Thuyết Kinh Tăng Chi Bộ - Chương Ba - Ba Pháp - Phẩm Ba - Phẩm Người - Phần Hai - Người Bệnh