Phật Thuyết Kinh Phật Tạng - Phẩm Bốn - Phẩm Suy Nhớ Tăng
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư Cưu Ma La Thập, Đời Diêu Tần
PHẬT THUYẾT KINH PHẬT TẠNG
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư
Cưu Ma La Thập, Đời Diêu Tần
PHẨM BỐN
PHẨM SUY NHỚ TĂNG
Xá Lợi Phất bạch Phật rằng: Thế Tôn! Thế nào là các Thánh.
Xá Lợi Phất! Nếu có người có thể tin hiểu thông tỏ tất cả các pháp không sinh không mất, không phát khởi không có hình tướng. Thành công nhẫn như thế còn chưa được bản thân.
Huống chi được Tu Đà Hoàn, Tư Đà Hàm, A Na Hàm. Huống chi được A La Hán huống chi lại được pháp. Huống chi được là nam nữ, huống chi được đạo. Huống chi được các việc như thế, tên là các Thánh, đó cũng là không được đạo.
Lại nữa Xá Lợi Phất! Chúng sinh ít có khả năng tin hiểu pháp không sinh không mất không có hình tướng. Nếu có thể tin hiểu pháp không sinh không mất không có hình tướng. Tâm không đảo lộn cùng hiểu biết cảnh tướng, hoà hợp theo pháp sau đó không thu nhận có.
Biết các thế gian chỉ phát khởi từ duyên ảo vọng. Người đó chắc là càng không ở lại thân đó. Do nhân duyên đó nói tên là các Thánh. Người đó với ngôn ngữ đây cũng lại không được, coi là các tên hình tướng.
Chỉ làm việc tu tập không có hình tướng không đùa cợt tranh luận. Tên là Tăng Bảo cần nhận cúng dường, do được không đảo lộn nghĩa chân thực. Người đó dùng phương tiện của họ suy nhớ Tăng, việc của họ cũng rỗng không.
Xá Lợi Phất! Người giáo huấn như thế tên là tri thức thiện.
Xá Lợi Phất! Đoạn trừ tất cả đường ngôn ngữ, tên là các Thánh.
Hà dĩ cố?
Ở trong Pháp Thánh được nói nghĩa chân thực nhân do ngôn ngữ. Ngôn ngữ như thế cũng không có thể được. Vì thế nên biết, đoạn trừ các ngôn ngữ, tên là các Thánh.
Xá Lợi Phất! Hoặc có người nói rằng: Nếu như ở trong việc này không có đọc nói không có quyết định.
Thế nào tên là Tăng?
Xá Lợi Phất! Ta với việc này có trả lời như sau: Tên của các Tăng là hiện ra việc như thực. Quyết định việc này cũng không có thể được. Đều cùng một học một nhẫn một mùi vị.
Việc đó cũng do miệng người đời thường cố nói, không phải thực tướng. Ở trong thực tướng không có thực quyết định tên là Tăng, pháp thường không hủy hoại. Người Thánh nếu nói rằng có pháp đó. Điều đó tức thời là ô uế.
Thế là sao?
Nếu người làm phân biệt đó, là nam hay nữ. Là Trời hay Rồng là Dạ Xoa là Càn Thát Bà hay Cưu Bàn Trà, là pháp hay không phải pháp.
Đã làm phân biệt đó, được đủ các loại việc, do được đủ các loại việc làm nói rằng: Là ngồi hay nằm là đi hay đứng. Do người Thánh được thực tướng của các pháp. Cũng không phân biệt là nam hay nữ. Là Trời hay Rồng thậm chí là pháp hay không phải pháp. Do không phân biệt không được đủ loại pháp. Người không được đủ loại pháp.
Có thể làm việc nói pháp, khi ngồi hay nằm hay đi hay đứng không?
Không được đâu Thế Tôn.
Xá Lợi Phất! Nếu người nói rằng: Là nam hay nữ, là Trời hay Rồng thậm chí là pháp hay không phải pháp. Người đó có nói không phải ảo vọng chăng, ảo vọng.
Thế Tôn! Xá Lợi Phất! Nếu không nhập vào ảo vọng đó, tên là các Thánh. Do không đảo lộn tên là các Thánh.
Xá Lợi Phất! Hoặc không thiện hoặc không có thể biết hoặc có thể được. Như thế tất cả các pháp không thiện, đều dùng danh tiếng là chính. Trong pháp của Hiền Thánh này đoạn trừ danh tiếng. Mới lại không suy nhớ danh tiếng, không được danh tiếng.
Vì sao cần nói là Thánh hay chúng, đoạn trừ các danh tiếng tên là các Thánh. Nếu có nơi trong pháp có thể phá vỡ có thể đoạn trừ. Trong pháp Hiền Thánh không có tên, không có hình tướng, không có ngôn ngữ. Đoạn trừ các ngôn ngữ không có hợp lại tan vỡ.
Nếu nói rằng: Không có Tăng chắc là phá các Thánh điều này cũng không được. Coi như do tưởng nhớ danh tiếng ảo vọng, nương nhờ vào đủ các loại nhìn thấy sai. Nhân do nhìn thấy sai đó càng nhận thêm thân đời sau, tham nương nhờ vào các nhìn thấy, chắc là sinh năm uẩn tối.
Xá Lợi Phất! Năm uẩn tối đều là tham nương nhờ ảo vọng, tên nó là đạo ác, tên là nhìn thấy sai. Các Hiền Thánh không có việc này, do chỉ biết duyên ảo vọng, phát khởi ở trong ba cõi giới. Do biết được việc đó, tên là các Thánh.
Xá Lợi Phất! Nếu nhìn thấy có ở trong các Thánh, đều không có thể được. Gọi là nhìn thấy bản thân, nhìn thấy chúng sinh, nhìn thấy thọ mệnh.
Nhìn thấy người, nhìn thấy nam nhìn thấy nữ, nhìn thấy Trời, nhìn thấy đất, nhìn thấy địa ngục, nhìn thấy súc sinh, nhìn thấy quỷ đói, u tối nhập vào nhìn thấy Thế Giới.
Nghe thấy tiếng kêu của vật báu, nghe thấy tiếng kêu của trống, nghe thấy tiếng động của đất, nghe thấy tiếng kêu của gió lửa nước.
Nghe thấy tiếng nói giữ giới nghe thấy tiếng nói phá hủy giới, nghe thấy tiếng nói đúng, nghe thấy tiếng nói sai.
Nghe thấy âm thanh sạch âm thanh bẩn, âm thanh thiền định tam muội tám đạo Thánh đúng.
Nghe thấy âm thanh được quả Tu Đà Hoàn, Tư Đà Hàm, A Na Hàm, A La Hán.
Nghe thấy âm thanh giải thoát, nghe thấy âm thanh được quả.
Nghe thấy âm thanh Phật, nghe thấy âm thanh pháp.
Nghe thấy âm thanh mất, nghe thấy âm thanh Niết Bàn.
Xá Lợi Phất! Tên là Nghe thấy các loại âm thanh ảo vọng. Các Hiền Thánh. Với thực tướng nhìn không được điều đó, thông tỏ đủ loại âm thanh một tướng, gọi là không có hình tướng. Do không ngược lại, không tranh luận thành công pháp nhẫn, không đảo lộn, tên là các Thánh.
Xá Lợi Phất! Pháp nhẫn không đảo lộn đó, tức là không có hình tướng. Do không có hình tướng, không cầm giữ hình tướng, không ngược lại không thuận theo, không sinh không mất. Trong đó tự nhiên mất quay trở về, không tu không hủy hoại không phát khởi không được, do không phân biệt cái này cái kia tâm thường rời bỏ.
Thế là sao?
Ở trong nhẫn đó không có Niết Bàn này không có Niết Bàn kia. Không phân biệt chỉ là phân biệt, thông tỏ không có hình tướng thành công nhẫn đó. Tên là các Thánh, do phá hòa hợp tên là các Thánh.
Xá Lợi Phất! Ta thuyết Kinh khác. Nếu người nhìn thấy pháp hay là nhìn thấy ta, Như Lai không phải pháp cũng là pháp.
Cớ là sao?
Người ngu si đùa cợt và các ngoại đạo, đều dùng sắc thân gặp Phật.
Xá Lợi Phất! Như Lai không thể dùng sắc thân gặp được, lại cũng không thể dùng âm thanh gặp được.
Xá Lợi Phất! Nếu người dùng sắc thân gặp Phật, người đó tới Phật còn xa.
Thế là sao?
Phật không có tên là nhìn thấy sắc thân tên là gặp được Phật.
Xá Lợi Phất! Nếu người có thể nhìn thấy các pháp không có hình tướng, không có tên, không xúc chạm, không tưởng nhớ, không suy nhớ không sinh không mất.
Không có đùa cợt tranh luận không suy nhớ tất cả pháp. Không suy nhớ Niết Bàn không dùng Niết Bàn làm điều suy nhớ, không tham Niết Bàn. Tin hiểu các pháp đều là vô tướng, gọi là không có hình tướng.
Xá Lợi Phất! Tên là nhìn thấy chân thực. Phật gọi là tất cả pháp không cầu mong, không đùa cợt tranh luận, không sinh. Ở trong việc này cũng không suy nhớ không phân biệt, tên là nhìn thấy Phật.
Nếu có người ở trong pháp này không tưởng nhớ phân biệt, không cầm giữ không buông bỏ, không tham không ngược lại.
Không tưởng nhớ, không có nghiệp tưởng nhớ, không tham nói đọc. Biết pháp là tên giả, đều không có. Đoạn trừ đường ngôn ngữ, không có khác biệt không đùa cợt tranh luận. Tên là người tu hành không sinh không tưởng nhớ. Ở trong thế gian tên là các Thánh.
Xá Lợi Phất! Do nhìn thấy pháp như thế tên là nhìn thấy Phật. Gọi là không tưởng nhớ, không phân biệt không đùa cợt tranh luận.
Không thu nhận tất cả pháp, nếu dùng môn rỗng không hoặc môn vắng lặng hay môn rời bỏ. Nhìn thấy không suy niệm, nhìn thấy không được, việc đó cũng không được, gọi là tên chữ. Nơi đó cũng không được, gọi là Niết Bàn.
Cớ là sao?
Xá Lợi Phất! Ta còn không suy nhớ Niết Bàn. Sao lại phải nói các Ngài cần suy nhớ Niết Bàn, đang được Niết Bàn.
Xá Lợi Phất! Nếu người được Niết Bàn người đó xuất gia không đi theo Như Lai. Xuất gia đi theo sáu thầy ngoại đạo.
Xá Lợi Phất! Nên biết người đó là giặc của pháp kia, nhập vào trong pháp của ta. Nên biết người đó làm ô nhục pháp của ta, nên biết người đó là giặc dữ lớn. Như ở trong thành ấp lớn có giặc dữ lớn.
Thế là sao?
Người ngu si như thế còn chưa được Niết Bàn huống chi bản thân, người.
Xá Lợi Phất! Người ngu si như thế ta dùng tay ngăn lại, không phải đệ tử của ta. Không nhập vào số chúng. Ta không phải là thầy của họ.
Xá Lợi Phất! Nếu biết các pháp không sinh không mất không suy nhớ không tưởng nhớ. Người được pháp nhẫn đó còn chưa được Niết Bàn huống chi bản thân, người.
Xá Lợi Phất! Phật nói như thế tên là nhìn thấy pháp, có thể nhìn thấy việc đó, tên là nhìn thấy Phật.
Xá Lợi Phất! Thế nào tên là Phật?
Tất cả pháp như không khác, không hủy hoại, tên là Như Lai. Nếu người ở trong pháp đó không có nghi hoặc hối hận, tên là các Thánh.
Xá Lợi Phất! Trong thời trước đây có người ngu si không nhận biết được khỉ nhỏ. Vào trong một khu rừng lớn nhìn thấy bầy khỉ nhỏ quần tụ ở một nơi. Người đó từng nghe có cung Trời Đao Lợi. Liền coi như đó là các Trời Đao Lợi tức thời ra khỏi rừng cây trở về làng cũ.
Trong đó có rất nhiều người làm lời nói như thế: Các ông đã từng nhìn thấy cung Trời Đao Lợi chăng?
Mọi người trả lời rằng: Chưa từng nhìn thấy.
Tức thời nói rằng: Tôi đã nhìn thấy, ông muốn nhìn thấy không?
Đều nói rằng: Muốn nhìn thấy. Tức thời cùng với đại chúng đi tới nhìn đàn khỉ nhỏ ở trong khu rừng đó. Các ông quan sát các Trời Đao Lợi này.
Mọi người đều nói rằng: Không phải Trời Đao Lợi. Đây là khỉ nhỏ thích ở trong rừng. Do ông ngu si lẫn lộn không nhận ra khỉ nhỏ. Mới lại cũng không nhận biết được các Trời Đao Lợi.
Xá Lợi Phất! Người đó rỗng không, cùng với đại chúng tới nơi trong khu rừng đó.
Như thế Xá Lợi Phất! Ở đời tương lai đang có Tỳ Kheo tới nhà người trần tục nói thế này: Ông muốn nhìn thấy Phật các Thánh nghe Pháp Phật không?
Trong đó có người trần tục tin Pháp Phật.
Đều nói rằng: Muốn nhìn thấy nghe nhận Pháp Phật.
Xá Lợi Phất! Trong số đó có người trần tục tham ham thích lời nói nhập vào Chùa Tháp. Có các Tỳ Kheo ham thích nói bằng lời có thể thông suốt các Kinh. Dựa vào lời nói ham thích trang sức bằng văn chương. Các Sa Môn đó tuỳ thuận thuyết pháp, coi là đạo chân chính.
Chỉ với số đông giống như người phóng thả đàn bò. Chỉ ham thích đọc Kinh không thâm nhập thực tế. Chỉ làm hài lòng ý người, quý trọng với danh lợi. Tinh xảo việc đời thuyết pháp không thanh tịnh. Chỉ có thể nói xảo hành đạo thế gian.
Không có uy đức phá nhân Niết Bàn. Mặc nhiên rời bỏ Thánh không thích Thiền định. Ngày đêm thường thích đàm luận tranh cãi. Mặc áo ngồi lâu còn không có một suy nhớ thuận theo thiền định. Huống chi có thể được thành quả Sa Môn.
Người đó ngủ thường cùng tương ứng với tâm tục. Đầu đêm cuối đêm không tu pháp không có hình tướng, ham thích pháp bậc thấp. Người đó cũng được nhiều cúng dường quần áo đồ ăn uống.
Cớ là sao?
Người đó thường bị ma ác thu giữ thích lời thiển cận. Với nghĩa thực tướng không có thể chuyên cần học tập. Không có thể tụng nhớ Kinh thâm sâu bậc nhất. Nghe chắc là kinh hoàng sợ hãi buông bỏ, với thật thà trong sạch mà cầm giữ cặn bã.
Có người Phàm trần nhìn thấy được lợi cúng dường, tâm sinh tham nương nhờ, làm suy nghĩ đó nói rằng: Chúng tôi cũng đang tu tập lời đàm luận đó.
Xá Lợi Phất! Người đó buông bỏ pháp báu bình đẳng đọa vào trong nhìn thấy sai. Sa Môn đó là người ác. Có người trần tục tới nơi ở của họ, như người ác này mà vì nói pháp. Do tham lợi cúng dường ca ngợi Phật, Pháp và Tăng.
Chỉ cầu sống lâu được tiền tài nô bộc. Tham coi trọng ăn mặc ca ngợi tự thân được vui vẻ. Nếu thực hành bố thí được sinh lên Cõi Trời. Ở trong Pháp Phật bố thí là pháp bậc cuối.
Ca ngợi cho là cao nhất mà làm nói rằng: Nhân duyên bố thí lớn được sinh lên cõi Trời. Không hiểu lời nói không giải thích ý nghĩa. Chỉ biết ban đầu nhập vào pháp bậc cuối thiển cận. Tham nương nhờ người bản thân, buông bỏ nghĩa thực tướng.
Xá Lợi Phất! Nói pháp như thế, hoặc thời có người sinh tin tưởng xuất gia, với các người ác cùng nhau hòa hợp. Không có thể chuyên cần cầu nghĩa thực tướng thâm sâu. Người có được, nói có bản thân, người thọ mệnh.
Tưởng nhớ phân biệt, không có được pháp. Với A Tì Đàm tu tập trong sự ghen ghét tự được bàn luận. Hoặc nói đoạn trừ bình thường hoặc nói có làm hay nói không làm.
Xá Lợi Phất! Pháp của ta khi đó phần nhiều là pháp ngoại đạo. Giúp các chúng sinh hủy hoại tâm nhìn thấy đúng.
Như thế Xá Lợi Phất! Pháp thanh tịnh của ta do nhân quả đó dần dần mất hết.
Xá Lợi Phất! Ta lâu dài ở trong sinh chết thu nhận các khổ não được thành bồ đề. Những người ác đó thời hủy hoại.
Xá Lợi Phất! Nếu có Tỳ Kheo. Không có thể buông bỏ, có được nhìn nhận đó, nhìn thấy bản thân, nhìn thấy người. Không hiểu Như Lai tùy nghi thuyết pháp, mà nói quyết định có bản thân, người, pháp. Người như thế.
Ta chắc là không nghe theo nhận một chút nước, hoặc thời người đó được nghe pháp rỗng không. Tâm tin tưởng thanh tịnh mà không kinh hoàng nghi hoặc. Tức thì liền muốn trở lại, dẫn dắt mọi người nhập vào nghĩa thực tướng. Liền muốn xuất gia nhận giới Sa Di.
Cớ là sao?
Xá Lợi Phất! Nếu người không buông bỏ nhìn thấy như thế, tên họ là ngoại đạo.
Xá Lợi Phất! Ta dùng nhân quả của thế tục nói dối có bản thân, không phải nghĩa thực tướng.
Nếu có người nói rằng: Tôi cũng lại dùng nhân quả của thế tục mà nói có bản thân. Người đó nếu có thể thông tỏ pháp, không sinh không mất, không có hình tướng. Với lời nói của ta không ngược lại, là đệ tử của ta.
Xá Lợi Phất! Nếu có người nói rằng: Như Lai cớ gì thuận theo nhân quả của thế tục. Với pháp không có bản thân mà nói có người. Như Lai không muốn do cố vì thế gian làm lời nói không thực. Mới lại trong các Kinh phần nhiều nói có người. Phật có nói không thể sai được.
Xá Lợi Phất! Nên trả lời người đó. Phật thuyết các pháp đều là rỗng không không có chủ thể không có tính. Chỉ là ảo vọng không phải nghĩa thực tướng.
Như Lai do không dùng nghĩa thực tướng. Nói có bản thân, người. Người Thánh nói rằng không được tham nương nhờ. Người không có trí tuệ không cùng với các Phật cũng không vượt hơn.
Xá Lợi Phất! Trí tuệ của Như Lai không có thể suy bàn. Dùng trí tuệ đó biết tâm chúng sinh, chắc chắn đang có người cùng với các Phật.
Phật là Vua của pháp lớn, Rồng lớn, không thuận khó nói: Phật nói có người, tất cả thế gian thường cùng ta tranh đấu. Ta thường không cùng với thế gian cùng tranh đấu.
Xá Lợi Phất! Nói có bản thân thực có thể thương xót. Ở trong này không có pháp cũng không có bản thân. Đa phần chúng sinh không hiểu Như Lai tùy nghi thuyết pháp. Đối nghịch pháp báu đa phần đọa xuống đạo ác.
Xá Lợi Phất! Ta biết nhìn thấy sai mà không bị là nhìn thấy sai. Có thể biết nhìn thấy sai tức là nhìn thấy đúng.
Xá Lợi Phất! Nhìn thấy sai, cuối cùng không biến hóa thành nhìn thấy đúng, nhìn thấy không thấy biết.
Xá Lợi Phất! A Nậu Đa La Tam Miệu Tam Bồ Đề của các Phật Như Lai tất cả thế gian khó có thể tin được. Ta với các Trời tất cả thế gian, có thể là niềm tin cao nhất, không phải không có thể tin.
Xá Lợi Phất! Ta có thuyết pháp vì tới Niết Bàn đó, ở trong đó cũng không tới Niết Bàn đó. Ta có thuyết pháp vì tận cùng các hành, ở trong đó cũng không có tận cùng các hành.
Ta có thuyết pháp cố vì vắng lặng, ở trong đó cũng không có vắng lặng. Ta có thuyết pháp cố vì Phật Bồ Đề ở trong đó cũng không có Phật Bồ Đề.
Ta có thuyết pháp cố vì giải thoát, ở trong đó cũng không có giải thoát. Ta có thuyết pháp cố vì các trí tuệ, ở trong đó cũng không có các trí tuệ. Ta có thuyết pháp cố vì sạch bẩn, ở trong đó cũng không có sạch bẩn.
Xá Lợi Phất! Như Lai vì Trời thuyết pháp cũng không có Trời. Vì người thuyết pháp cũng không có người. Vì chúng sinh thuyết pháp cũng không có chúng sinh.
Xá Lợi Phất! Như Lai thuyết sáng cùng với giải thoát. Ở trong đó ngu tối cùng với giải thoát. Ta nói suy nhớ Phật, Phật không thể suy nhớ. Ta nói hành rỗng không, rỗng không không thể hành, cũng không thể suy nhớ.
Xá Lợi Phất! Tên là Như Lai có nói Kinh Pháp chương cú, ở trong đó không có nói. Các người ác được chương cú này vì người khác nói, lại cũng lấy ta là thầy. Không có công đức của Như Lai các Thánh, mà tự được số Tăng.
Xá Lợi Phất! Ví như đàn khỉ nhỏ không giống như Trời Đao Lợi. Các người ác đó, không giống như các Thánh của ta.
Xá Lợi Phất! Các người ác đó, chỉ dùng âm thanh lời nói, tự coi là Sa Môn. Giống như người ngu si nhìn thấy đàn khỉ nhỏ coi là Trời Đao Lợi.
Xá Lợi Phất! Trong đó có người xuất gia vui thú hỏi khó. Được trực tiếp gặp thầy thiện thuyết danh sắc vắng lặng đọan trừ đường lời nói, không phát khởi không thất tán, thông suốt không có hình tướng.
Được nghe pháp không sinh không mất không có hình tướng như thế. Người không kinh hoàng sợ hãi. Nên biết người đó đã từng cúng dường vô lượng các Phật, có thể biết pháp của ta, có thể tên là các Thánh.
***
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Năm - Phẩm Mười Bảy - Phẩm Tham Hành - Phần Hai
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Ba - Phẩm Ba Mươi Mốt - Phẩm Tuyên Hóa - Phần Ba
Phật Thuyết Kinh Thủ Hộ Quốc Giới Chủ đà La Ni - Phẩm Một - Phẩm Tựa
Phật Thuyết Kinh đại Thừa Vô Lượng Thọ Trang Nghiêm - Phần Hai
Phật Thuyết Kinh đại Bảo Tích - Pháp Hội Thứ Sáu Mươi Mốt - Pháp Hội Vô Tận ý Bồ Tát - Phần Ba
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Mười Năm - Phẩm Tĩnh Lự Ba La Mật đa - Phần Một
Phật Thuyết Kinh Duy Ma Cật Sở Thuyết - Phẩm Năm - Phẩm Văn Thù Sư Lợi Thăm Bệnh