Phật Thuyết Kinh Quán Phật Tam Muội Hải - Phẩm Bảy - Quán Mã Vương Tàng - Tập Một

Kinh Đại thừa   •   Thứ hai, 25/12/2023, 22:18 PM

Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư Phật Đà Bạt Đà La, Đời Đông Tấn

PHẬT THUYẾT KINH

QUÁN PHẬT TAM MUỘI HẢI

Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư

Phật Đà Bạt Đà La, Đời Đông Tấn  

PHẨM BẢY

QUÁN MÃ VƯƠNG TÀNG  

TẬP MỘT  

Đức Phật bảo A Nan rằng: Chúng sinh đời vị lai phải quán tướng mã âm tàng của Đức Như Lai ra sao?

Tướng mã âm tàng là khi ta ở nhà, Da Du Đà La và năm trăm thị nữ đều nghĩ rằng: Thái Tử sinh ra đời, có nhiều những việc đặc biệt kỳ lạ, chỉ có một việc đối với ta có sự nghi ngờ.

Trong chúng thể nữ có một thể nữ tên là Tu Mạn Na liền bạch với Thái Tử phi rằng: Thái Tử là thần nhân!

Kinh Tỳ Đà Vệ Đà nói: Nếu có thể chất thần nhân thì tánh thanh tịnh, do phạm hạnh nên thân căn đầy đặn. Thái Tử giống như người phạm hạnh, nạp phi đã lâu, các thể nữ ấy phụng sự trải qua nhiều năm, chẳng thấy được thân căn, huống là có sự đời.

Lại có một người con gái tên là Tịnh Ý bạch rằng: Thưa đại gia! Con phụng sự Thái Tử trải qua mười tám năm, chưa từng thấy Thái Tử có hoạn nạn về tiện lợi ý nói bệnh về thân căn huống là có các dục. Bấy giờ, các cô gái, mỗi người đều nói khác nhau, đều cho Thái Tử không thể là người nam.

Ban ngày nằm ngủ Thái Tử đều nghe các cô gái muốn thấy tướng mã âm tàng của Thái Tử. Lúc đó, Thái Tử, do năng lực thệ nguyện nên ứng cho các cô gái, quần áo bên trong thân từ từ chuyển phát, khiến cho họ thấy ánh sáng thân màu vàng rực rỡ. Rồi hai gối tạm mở ra, họ đều nhìn thấy thánh thể đầy đặn như vầng trăng tròn, có ánh sáng màu vàng giống như vầng mặt trời.

Các cô gái hoan hỷ nói rằng: Như thần nhân này thật đáng kính yêu, nhưng đối với chúng ta thì thế tình dứt tuyệt! Nói lời đó xong, họ buồn khóc nước mắt như mưa. Lúc ấy, Thái Tử, ở chỗ căn này xuất hiện hoa sen trắng, màu hoa ấy trắng hồng, trên một dưới hai, ba bông hoa liền nhau.

Các cô gái thấy rồi lại nói với nhau rằng: Như thần nhân này có tướng hoa sen thì làm gì có tham nhiễm?

Nói lời đó xong, họ nghẹn lời chẳng thể nói nữa. Lúc đó, trong hoa bỗng có thân căn như hình dạng của đồng tử.

Các cô gái thấy rồi lại nói với nhau rằng: Thái Tử hiển hiện việc đặc biệt kỳ lạ, bỗng nhiên có thân căn! Như vậy thân căn lớn dần dần như hình dạng của bậc trượng phu.

Các cô gái thấy căn này đầy đặn rồi, tâm ý vô cùng vui mừng. Khi tướng này hiện, mẹ của La Hầu La thấy thân căn đó, từng hoa từng hoa tiếp theo nhau, như đồ trang sức quý báu của Cõi Trời. Trên mỗi hoa có vô số Bồ Tát thân lớn, tay cầm hoa trắng vây quanh thân căn.

Hiện rồi lại biến mất, như vừng mặt trời trước đó. Đây gọi là tướng mã âm tàng của Bồ Tát. Như Lai, nay đã thành đạo bồ đề là đầy đủ thân nam tử của bậc Đại Trượng Phu, lại sẽ vì ông hiển hiện tướng nam.

Đức Phật bảo A Nan rằng: Khi ông chưa xuất gia, Vua Ma Thâu La có một người nhũ mẫu tên là Đầu Mâu Bà đã nuôi dưỡng Vua đó trải qua mười lăm năm.

Khi Nhà Vua đã trưởng thành, bà chắp tay quỳ gối cầu xin rằng: Tâu Đại Vương! Tôi tuy thấp hèn, nhưng đã nuôi nấng Đại Vương cần cù trải nhiều năm, chỉ xin Đại Vương ban cho một nguyện.

Nhà Vua bạch rằng: Nhũ mẫu muốn cầu điều gì?

Nhũ mẫu liền tâu rằng: Ở trong cung như một Trời công đức, tất cả không thiếu thốn, chỉ có một việc khiếm khuyết. Đó là sự hạnh phúc về tình cảm của người nữ.

Nhà Vua bạch rằng: Thưa nhũ mẫu! Tôi sẽ gả nhũ mẫu cho một vị đại thần, kết nghĩa vợ chồng.

Nhũ mẫu chẳng chịu, bạch rằng: Tâu Đại Vương! Người cao quý nhiều việc, chẳng phải là sự ưa thích của tôi! Nguyện xin Nhà Vua ra lệnh cho tất cả con trai trong nước từ mười lăm tuổi trở lên, ba mươi tuổi trở lại đều phải theo tôi. Nếu người có khả năng đến thì tôi cho người đó một đồng tiền vàng lớn. Người hình dung xấu xí thì sẽ cho đồng tiền bạc.

Vị Quốc Vương đó báo ân người nhũ mẫu, tạo dựng một ngôi lầu cao, rồi truyền lệnh khắp trong nước, lệnh cho các nam tử, theo sở nguyện nêu trên, đều đến tập họp. Trải qua nhiều năm, nhũ mẫu già yếu, chiêu tập các cô gái, có đến năm trăm cô. Mỗi cô gái lại mua các tỳ nữ với đủ thứ trang sức, số tròn tám ngàn.

Vị Quốc Vương kia bị bệnh băng hà chết mất, Thái Tử kế vị, có vị bề tôi trí tuệ bạch rằng: Đức tiên vương vì báo ân nên buông lỏng bà lão này khiến cho đất nước của Vua có thêm thôn dâm nữ, làm tổn nhục quốc thể, thật sự chẳng nhỏ, để họ ở đây làm gì, nên tức thời đuổi đi chỗ khác.

Bạch xong, ông ra ngoài thiêu đốt ngôi lầu cao, xua đuổi bọn con gái. Bọn họ sợ hãi đi đến nước Xá Vệ. Đến nơi, ở tại ngã tư đường, chúng tạo dựng nhà chứa, tác quái như trước.

Xá Vệ là nước lớn, người đông, họ kéo đến nhà những dâm nữ qua một đêm nộp hai trăm tiền vàng. Nước ấy có ông trưởng giả tên là Như Lư Đạt, tích chứa của cải hàng trăm ức. Ông trưởng giả có người con tên là Hoa Đức. Anh em hắn ba người đều là những du đảng vô độ, giành nhau chạy đến dâm xá.

Đầu tiên mỗi lần đều nộp mười lăm tiền vàng. Ngày ngày đêm đêm chúng thường nộp tiền vàng hơn gấp bội người thường. Trải qua một tháng mà một kho hết vàng.

Ông trưởng giả cha chúng đi xem xét các kho, thấy một kho rỗng không, hỏi người giữ kho, vàng trong kho này ở đâu?

Người quản lý kho bạch rằng: Các con của đại gia ngày ngày đem vàng đến nhà dâm nữ, nếu chẳng bắt dừng lại thì vàng sẽ hết.

Ông trưởng giả nghe rồi, đấm ngực gào khóc to rằng: Ôi! Tặc tử phá gia cư của ta! Rồi ông cầm gậy lớn đánh vào đầu mẹ đứa con.

Bà mẹ gào khóc rằng: Ô hô! Tặc tử! Sinh con vô ích, trộm hết kho vàng! Cha không giáo huấn khuôn phép, vốn chẳng dạy bảo nghiêm thì đánh đập làm gì?

Ông trưởng giả giận dữ gào khóc đi đến chỗ Vua, vỗ bụng trước Vua mà bạch rằng: Thưa Đại Vương! Trong nước hoang loạn, các nữ La Sát của nước Ma Thâu La đến ở trong thành này, phá hại gia nghiệp của con.

Nhà Vua nói với trưởng giả rằng: Ngươi giàu có rất lớn mà kho vàng còn hết, huống là kẻ phàm hạ khác chắc chẳng khốn đốn sao?

Ông trưởng giả bạch Vua rằng: Nguyện xin Đại Vương mau chóng giết kẻ ác!

Nhà Vua bảo ông trưởng giả rằng: Ta thọ giới của Đức Phật, con kiến còn chẳng làm tổn thương, huống là muốn giết người.

Ông trưởng giả nghe lời này, giơ tay vỗ đầu mà bạch rằng: Tâu Đại Vương, Thần nghe, làm Vua giết phạt người ác vì nước diệt trừ hoạn nạn đâu có tội gì?

Ngày nay, Đại Vương làm bạn với người ác. Giả sử các dâm nữ hoại loạn chánh pháp, nước nhà tan hoang, dân chúng bần cùng thì giới còn đâu?

Nhà Vua bảo ông trưởng giả rằng: Đức Như Lai ra đời điều phục được tất cả. Ương Quật Ma La, Chiên Đà La Khí Hư, Quỷ vương Đại Lực, La Sát Khôi Hôi… tất cả đều đã được thuần hóa, nay đang đi đến chỗ Đức Phật thưa trình việc này.

Ngươi có thể chịu nhịn một chút! An ủi bề tôi rồi, Vua ngồi xe do voi lớn kéo, cùng các tùy tùng đi đến Tinh Xá Kỳ Hoàn, đảnh lễ Phật, nhiễu quanh Đức Phật ba vòng, chắp tay quỳ gối, bạch rằng: Bạch Thế Tôn! Các dâm nữ của nước Ma Thâu La, nay đã đến vùng này mê hoặc các thiếu niên, nguyện xin Đức Phật hóa độ họ!

Đức Phật bảo rằng: Này Đại Vương! Sau bảy ngày nữa đã! Phật tự biết điều đó! Vua Ba Tư Nặc lễ Phật lui về.

Đức Phật bảo Tôn Giả Đại Ca Diếp rằng: Ông hãy đến nhà ông trưởng giả Tu Đạt nói rằng: Này Đàn Việt! Sau đây bảy ngày, Đức Phật đi đến đại hội luận nghị hóa độ các dâm nữ!

Ông Tu Đạt nghe rồi vui mừng hớn hở, bày biện phẩm vật cúng dường. Ông làm đài hoa bằng bảy báu cao mười một trượng đặt chỗ ngồi của Đức Phật, treo các lọng báu bằng lụa năm màu, lấy nước thơm tưới đất… Ngày ấy đã đến, Nhà Vua đánh trống vàng, ra lệnh cho các luận nghị sư trong nước đều đến đại hội luận nghị.

Trưởng Giả Tu Đạt thỉnh các Tỳ Kheo, Tỳ Kheo Ni, Ưu Bà Tắc, Ưu Bà Di, tất cả đều tập họp để thiết lễ cúng dường. Sáng ngày hẹn đã đến, Nhà Vua cùng mọi người đi đến đại hội luận nghị. trưởng giả Như Lư Đạt sai Chiên Đà La kêu các dâm nữ. Ông trưởng giả Tu Đạt cũng bạch Đức Phật là thời gian đã đến.

Lúc đó, Đức Như Lai bảo một ngàn hai trăm năm mươi vị Tỳ Kheo rằng: Này các Tỳ Kheo! Các ông hãy tùy theo định ý của mình mà hiện đại thần thông đi!

Thượng tọa Kiều Trần Như cùng bốn Tỳ Kheo hóa làm một hang động lớn như Hương Sơn với trăm ngàn hoa sen. Trên mỗi hoa sen có năm Tỳ Kheo ngồi Kiết Già, thân phát ra ánh sáng vàng, khiến cho toàn thân màu vàng, trang nghiêm khả ái giống như Di Lặc. Lại có hóa nhân tạo ra mười tám sự biến hóa.

Trong mỗi sự biến hóa có mười tám Tỳ Kheo tạo mười tám phép biến hóa thần thông rất đáng xem, bên trong có người thì nhập vào tam muội, bên trong có người thì đi kinh hành. Ánh sáng xoắn trở lại giống như núi vàng phát sinh những hoa báu. Tỳ Kheo ở trong hang, thân tâm chẳng tán loạn, bay đến đại hội.

Ngồi ở vị trí bên trên. Uất tỳ Ca Diếp vọt thân lên không trung hóa làm sáu con rồng, cuộn thân kết nhau làm tòa ngồi cho Tỳ Kheo. Ở trên tòa ấy Tôn Giả tạo mười tám phép biến hóa, bay đến đại hội. Hai người anh em Già Gia Na Đề vọt thân lên hư không hóa làm hang đá lớn, nhập vào định Hỏa quang, tạo mười tám phép biến hóa mà bay đến đại hội.

Đại đức Đại Ca Diếp mặc áo ngàn mảnh vải ghép lại, tay bưng bình bát, giữ đúng uy nghi, chân bước vào hư không. Trong mỗi bước chân, đều hóa ra mỗi cây báu. Dưới mỗi cây báu đều có vị hóa Ca Diếp đi kinh hành trong rừng cây và thực hiện mười tám phép biến hóa, cũng đến đại hội.

Tôn Giả Đại trí Xá Lợi Phất vọt thân lên không trung thực hiện mười tám phép biến hóa, trên thân phát ra ngàn ánh sáng mặt trời rực rỡ mà chẳng ngăn che nhau. Bên dưới thân phát ra ngàn vầng trăng như trăng thu tròn vành vạnh khả ái. Tôn Giả tạo mười tám phép biến hóa rồi bay đến đại hội.

Tôn Giả Đại Mục Kiền Liên vọt thân lên hư không, hóa làm tám vạn bốn ngàn tòa Sư Tử. Mỗi con Sư Tử đều nhắm mắt phủ phục dưới đất trắng như núi Tuyết. Tôn Giả Đại Mục Kiền Liên ngồi trên lưng Sư Tử ấy tạo mười tám phép biến hóa mà đi đến đại hội.

Tôn Giả Ưu ba ly vọt thân lên hư không, ở trong hư không trải tọa cụ, ngồi kiết già, nhập vào Tam Muội Từ. Các lỗ chân lông của thân Tôn Giả tỏa ra ánh sáng vàng ròng. Tôn Giả tạo mười tám phép biến hóa mà đi đến đại hội.

Tôn Giả Đại Ca Chiên Diên vọt thân lên không trung, hóa làm mười lăm vị Ma Hê Thủ La. Mỗi Thiên Tử cỡi một con trâu chúa mà trên đầu nó mọc ra hoa. Tôn Giả Đại Ca Chiên Diên ngồi trên tòa hoa này tạo mười tám phép biến hóa, bay đến đại hội.

Tôn Giả Tu Bồ Đề vọt thân lên hư không, biến mất trong vùng tối, chỉ nghe tiếng nói, nói kệ như vậy:

Tánh Chân như mọi pháp

Không ngã, không chúng sinh

Cũng không tưởng dâm dục

Giáo hóa ai tu hành?

Các pháp vốn không tính

Cũng không tướng tên gọi

Ái nhiễm nên khởi dục

Giáo hóa ai tu hành?

Nói kệ đó rồi, Tôn Giả tạo mười tám phép biến hóa, bay đến đại hội.

Tôn Giả A Na Luật vọt thân lên hư không hóa ra một vạn Phạm Vương, tạo các cung điện Phạm, Tỳ Kheo Ngồi bên trong tạo mười tám phép biến hóa, bay đến đại hội.

Tôn Giả La Hầu La và Tôn Giả Nan Đà, hai Tỳ Kheo vọt thân lên hư không hóa làm ngôi lầu báu, Tỳ Kheo ngồi bên trong nhập vào thiền định sâu xa, tạo mười tám phép biến hóa bay đến đại hội. Như vậy một ngàn hai trăm năm mươi vị Tỳ Kheo đều thị hiện biến hóa khác thường, cũng thực hiện mười tám phép thần thông, bay đến đại hội.

Bấy giờ, Đức Thế Tôn đem theo một mình Tôn Giả A Nan vai mang tọa cụ, tay cầm gáo múc nước tắm. Đức Thế Tôn đi trước, A Nan theo sau. Từ trong bình bát của Đức Phật có sáu đóa hoa sen.

Mỗi hoa sen đều phóng ra ánh sáng màu vàng, chiếu soi nước Xá Vệ thành toàn một màu vàng. Trong gáo múc nước tắm có lá cờ lớn bằng vàng, đầu lá cờ vàng ấy có năm trăm luồng ánh sáng. Mỗi luồng ánh sáng hóa ra một ngàn vị Hóa Phật đầy đủ ba mươi hai tướng tốt, bước chân lên hư không, bay đến đại hội. Vua Ba Tư Nặc và các đại chúng tung hoa, đốt hương, đảnh lễ Đức Phật.

Hàng trăm ngàn âm nhạc Cõi Trời chẳng đánh tự trổi lên ca ngợi vô lượng công đức của Như Lai. Vua Ba Tư Nặc quỳ gối, chắp tay khuyến thỉnh Đức Như Lai hóa độ dâm nữ. Đức Phật ngồi trên tòa hoa vì các đại chúng, lược nói về khổ, không, vô thường… các Ba la mật. Các dâm nữ chẳng nhận sự giáo hóa.

Trong số ấy, có một dâm nữ tên là Khải Ái bảo các dâm nữ rằng: Sa Môn Cù Đàm bản tánh vô dục, người ta nói, ông chẳng phải là đàn ông nên ở trong chúng diễn nói khổ, không… chê bai dục là bất tịnh.

Nếu ông ấy có thân phần đầy đủ thì ở trong đại chúng nên bỏ xấu hổ như bọn Ni Kiền Tử, bày thân ra cho chúng ta xem xét. Nếu ông có tướng này thì chúng ta chịu quy phục làm đệ tử ông ấy. Nếu không có tướng này nói bất tịnh là hư dối. Người không có căn này, tính vốn vô dục thì sao chẳng nói dục là bất tịnh.

Khi nói lời đó, Như Lai hóa làm một con voi như con voi báu của Chuyển Luân Thánh Vương. Giữa hai chân voi mọc ra một đóa hoa trắng giống như căn vật của voi, dần dần dài chống đất.

Các dâm nữ thấy rồi vui mừng cười lớn, đều nói với nhau rằng: Sa Môn giỏi huyễn thuật mới hóa làm cái của này. Đức Phật lại hóa làm hình dáng một ngựa chúa bày ra mã vương tàng như ống lưu ly thòng xuống đến gối. Các dâm nữ thấy rồi thì chúng cho là huyễn hóa.

Phu Nhân Mạt Lợi thấy hóa tướng này thì bạch với các vị Tỳ Kheo Ni và các Ưu Bà Di rằng: Chúng ta, những người nữ, nên đều lui trở về đi! Lời nói của bọn dâm nữ chẳng nên nghe ngóng! Đức Thế Tôn đại từ, nay muốn hóa độ chúng nhất định còn làm nhiều biến hóa dị thường nữa. Chúng ta nên tránh, lễ Phật mà lui thôi!

Đức Phật bảo A Nan rằng: Ông hãy bảo Vua Ba Tư Nặc và các Tỳ Kheo đều tự đi chơi đi!

Vua Ba Tư Nặc bạch các Đại đức rằng: Đức Như Lai đại Từ muốn giáo hóa dâm nữ, nay tất cả chúng ta nên đi chỗ khác.

Nói lời đó xong, Vua lui bước mà đi, chỉ còn một ngàn hai trăm năm mươi Tỳ Kheo đứng hầu sau Đức Phật.

Đức Phật bảo Tôn Giả Kiều Trần Như: Hãy đem đồ chúng của ông vào trong rừng mà kinh hành!

Năm trăm vị Tỳ Kheo do Tôn Giả Đại trí Xá Lợi Phất đứng đầu còn đứng chắp tay hầu bên trái, bên phải Đức Phật.

Đức Phật bảo Tôn Giả Xá Lợi Phất: Ông cũng tùy ý cùng với các luận sư luận giảng những điều cần yếu!

Năm trăm vị Tỳ Kheo theo sau Tôn Giả Xá Lợi Phất vào trong rừng hoa, vì Vua Ba Tư Nặc, lại nói bốn Đế, chỉ còn Tôn Giả A Nan ở lại.

Đức Phật bảo Tôn Giả A Nan rằng: Ông để lại tọa cụ cho ta! Rồi ông cũng nên đi!

Nói lời đó xong, lúc đó Đức Thế Tôn một mình đi đến chỗ dâm nữ.

Lúc đó, các dâm nữ thấy Đức Phật còn một mình thì lớn tiếng cười bạch rằng: Thưa Sa Môn! Ông có nam căn không vậy?

Đức Phật nói rằng: Ta đầy đủ nam thân, là đại trượng phu.

Các dâm nữ nghe rồi che miệng mà cười. Lúc bấy giờ, Đức Thế Tôn trải tọa cụ. Thần đất Kim cang hóa làm cái giường vàng, bảy báu làm chân giường ở bên dưới tọa cụ. Đức Phật ngồi trên giường vàng tọa cụ ấy, xếp áo Tăng Già Lê, vạch tăng kỳ chi, bày chữ vạn ở ngực cho dâm nữ nhìn thấy.

Các dâm nữ nhìn thấy chữ như trăm ngàn nam tử mạnh mẽ, tướng người lạ lùng rất vừa lòng họ. Đức Phật lại vạch Nê Hoàn tăng, họ thấy thân thể Đức Phật hầu hết đều đầy đặn, có ánh sáng màu vàng giống như ngàn mặt trời. Các dâm nữ thấy rồi đều nói rằng, ông Cù Đàm là người không có thân căn. Đức Phật nghe lời này thì như phép mã vương dần dần xuất hiện.

Khi mới xuất hiện giống như thân căn của đứa trẻ tám tuổi. Dần dần lớn lên như hình dạng của người thiếu niên. Các dâm nữ thấy rồi đều vui mừng. Mã âm tàng dần dần lớn lên như tràng hoa sen. Trong mỗi tầng có trăm ức hoa sen. Mỗi hoa sen có trăm ức màu sắc báu. Trong mỗi màu sắc có trăm ức vị Hóa Phật. Mỗi vị Hóa Phật có trăm ức Bồ Tát và vô lượng đại chúng làm thị giả.

***

icon

Tổng hợp

Cùng chủ đề

Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Ba - Phẩm Ba Mươi Mốt - Phẩm Tuyên Hóa - Phần Ba

Kinh Đại thừa   •   25.12.2023
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư Cưu Ma La Thập, Đời Diêu Tần