Phật Thuyết Kinh Quán Phật Tam Muội Hải - Phẩm Sáu - Quán Bốn Oai Nghi - Tập Một

Kinh Đại thừa   •   Thứ hai, 25/12/2023, 22:18 PM

Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư Phật Đà Bạt Đà La, Đời Đông Tấn

PHẬT THUYẾT KINH

QUÁN PHẬT TAM MUỘI HẢI

Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư

Phật Đà Bạt Đà La, Đời Đông Tấn  

PHẨM SÁU

QUÁN BỐN OAI NGHI  

TẬP MỘT  

Bấy giờ, Đức Thế Tôn, ở trong đại chúng, liền đứng dậy, bước chân đi vào hư không, Vua cha nhìn thấy, lòng rất hoan hỷ, cũng đi theo Đức Phật. Khi Đức Phật nhấc chân lên, xuất hiện tướng bánh xe có một ngàn nan hoa dưới chân.

Mỗi bánh xe đều mưa xuống tám vạn bốn ngàn hoa sen báu. Mỗi hoa sen báu lại hóa ra tám vạn bốn ngàn ức vô số hoa. Mỗi hoa sen báu hóa thành một đài hoa. Mỗi đài hoa, mỗi cánh hoa che khắp vô lượng Thế Giới ở mười phương. Mỗi hoa sen có tám vạn bốn ngàn cánh.

Mỗi bước chân của Đức Thích Ca Mâu Ni bước vào hư không đều mưa xuống hoa báu. Mỗi hoa như vậy lại có vô lượng bước chân Phật bước vào hư không nhiều như bụi trần. Vua cha nhìn thấy, lòng rất vui mừng, đắc quả A Na Hàm, năm vóc gieo xuống đất đảnh lễ Phật.

Đại chúng trong hội đều nhìn thấy việc này, bạch Phật rằng: Bạch Thế Tôn! Thế Giới ở mười phương có vô số Hóa Phật.

Vị nào là Đức Phật thật?

Vị nào là Hóa Phật?

Đức Phật bảo đại chúng rằng: Các Đức Phật Như Lai nhập vào cảnh giới rỗng lặng, tam muội giải thoát, tùy ý tự tại không có thân thật hay thân biến hóa.

Vì sao?

Vì tâm Phật tịch tĩnh, lại nhập vào tam muội Không tịch giải thoát quang minh vương. Nhờ năng lực của định này nên các Đức Phật Như Lai hóa ra vô biên thân. Vô biên thân chính là nhất thiết trí. Nhất thiết trí gọi là tam muội Vô trước.

Nhờ tam muội Vô trước nên Đức Như Lai thị hiện các hạnh, hoặc hiện đi khất thực, hoặc hiện đi kinh hành. Hai pháp như vậy đem lại lợi ích cho chúng sinh. Nếu chúng sinh nào, khi Phật còn ở đời, nhìn thấy Đức Phật đi. Trong từng bước từng bước, thấy được tướng bánh xe có ngàn nan hoa thì họ tiêu trừ được tội ác cực nặng trong một ngàn kiếp.

Sau khi Đức Phật nhập Niết Bàn, người nào nhập vào tam muội Chánh thọ quán tưởng bước đi của Phật thì cũng tiêu trừ được tội ác cực nặng trong một ngàn kiếp. Người tuy chẳng quán tưởng sự đi của Phật mà thấy dấu chân của Phật, thấy hình Tượng Phật đi từng bước từng bước thì cũng tiêu trừ được nghiệp ác cực nặng trong một ngàn kiếp.

Đức Phật bảo A Nan rằng: Từ hôm nay, ông hãy đem lời dạy của Như Lai nói cho khắp các đệ tử rằng, sau khi Phật diệt độ, tạo hình tượng đẹp khiến cho thân tướng đầy đủ, cũng làm ra sắc tượng của vô lượng Hóa Phật và khai thông ánh sáng nơi thân cùng vẽ dấu chân của Phật bằng lụa màu vi diệu và đem ngọc pha lê đặt ở chỗ tướng Bạch hào khiến cho chúng sinh được thấy tướng đó.

Chỉ thấy tướng này, lòng sinh hoan hỷ thì người này trừ bỏ được tội sinh tử trong trăm ức vô số kiếp nhiều như số cát sông Hằng.

Nói lời đó xong, Đức Như Lai lại ngồi vào tòa.

Vua cha lại hỏi Đức Phật rằng: Xuất thế gian có lợi ích gì?

Có thể làm cho chúng sinh an vui sao?

Bấy giờ, Đức Thế Tôn nói với Vua cha rằng: Ông trưởng giả Tu Đạt trong thành Xá Vệ có nuôi một bà lão tên là Tỳ Khư La, cẩn trọng siêng năng đối với gia nghiệp nên được ông trưởng giả cho giữ chìa khóa kho. Việc xuất nhập, lấy cho tất cả đều giao cho bà. Ông trưởng giả Tu Đạt thỉnh Phật và Chúng Tăng để cung cấp những đồ cần dùng. Có vị Tỳ Kheo bệnh yêu cầu nhiều thứ.

Bà lão vốn bỏn sẻn tham lam, sân giận, tỵ hiềm đối với Phật, Pháp và Chúng Tăng nên nói rằng: Ông trưởng giả nhà ta ngu si mê hoặc bị pháp thuật của Sa Môn. Những kẻ ăn xin đó muốn nhiều không chán.

Có thứ đạo gì lạ vậy?

Nói lời đó rồi, bà lại phát nguyện ác rằng: Khi nào mới được không nghe danh hiệu Phật, chẳng nghe tên Pháp, chẳng thấy những người cạo đầu nhuộm áo?

Tiếng ác như vậy được một người nghe rồi lại hai người nghe… lần lượt khắp trong thành Xá Vệ đều nghe.

Phu Nhân Mạt Lợi nghe lời nói này rồi, nói rằng: Tại sao ông Tu Đạt như hoa sen đẹp, mọi người ưa nhìn thấy?

Tại sao ông lại có con rắn độc hộ vệ?

Nói lời đó xong, bảo ông Tu Đạt rằng: Ông hãy sai vợ ông đến, ta muốn nói chuyện với bà ấy! Bà A Na Bân Đê đi mau đến cung Vua, đến làm lễ xong, lui đứng qua một bên.

Phu Nhân Mạt Lợi lệnh cho tòa ngồi, khách ngồi xong, phu nhân nói rằng: Bà lão của gia đình ngươi ác khẩu, hủy báng Tam Bảo sao chẳng đuổi bà ấy đi!

Bà A Na Bân Đê quỳ xuống bạch rằng: Mặt trời Phật ra đời được nhiều sự thấm nhuần, lợi ích! Ương Quật Ma La là người đại ác, Ni Đề kẻ hèn hạ, Khí hư hạng Chiên Đà La… Đức Phật đều có thể thu phục, huống gì một nô tỳ già mà chẳng thể điều phục?

Phu Nhân Mạt Lợi nghe lời đó rồi, rất vui mừng, nói rằng: Ta muốn thỉnh Đức Phật, bà hãy sai bà lão nô tỳ đó đến! Hôm sau, đến giờ ăn, Phu Nhân thỉnh Đức Phật và Tăng Chúng vào cung cúng dường.

Ông trưởng giả sai bà lão mang bình đựng đầy ngọc ma ni, vàng đến khuyến trợ Nhà Vua cúng dường Chúng Tăng, bảo rằng: Này người đáng tin cậy! Ngươi hãy đem cống vật này dâng lên Nhà Vua! Bà lão nô tỳ nghe lời nói đó rất vui mừng, mang bình báu chạy đi.

Phu Nhân Mạt Lợi thấy bà lão kia đến thì nghĩ rằng: Người tà kiến sẽ được Đức Phật hóa độ. Ta thấy người này khi được hóa độ, nhất định sẽ đạt được pháp lợi.

Bấy giờ, Đức Thế Tôn từ cửa chính đi vào, Nan Đà ở bên trái, A Nan ở bên phải, La Hầu La theo sau Đức Phật.

Bà lão thấy Đức Phật, lòng kinh hãi, dựng tóc gáy, nghĩ rằng: Thật đáng ghét! Người này theo ta đến sau! Tức thời bà muốn rút lui, theo lỗ chó chui ra thì lỗ chó liền đóng lại, những hẻm nhỏ bốn phía đều đồng thời đóng chặc lại, chỉ có con đường chính mở ra.

Bà lão che mặt bằng quạt, tự ngăn chẳng muốn thấy Đức Phật. Nhưng Đức Phật ở trước bà khiến cho quạt trong suốt như gương, không có gì ngăn ngại. Bà quay đầu về Đông nhìn thấy phương Đông có Phật, về Nam nhìn thấy phương Nam có Phật, về Tây nhìn thấy phương Tây có Phật, về Bắc nhìn thấy phương Bắc có Phật, ngẩng đầu ngước nhìn lên phương trên có Phật, cúi đầu sát đất thì đất hóa thành Phật, dùng tay che Mặt Thì mười ngón tay đều hóa thành Phật.

Bà lão nhắm mắt lại thì tâm nhãn liền mở ra, thấy tất cả hóa Phật trong hư không đầy khắp các cõi mười phương.

Khi tướng này hiện, trong thành Xá Vệ có hai mươi lăm người con gái Chiên Đà La, năm mươi người con gái Bà La Môn và những người hèn hạ cùng với năm trăm người con gái trong cung của Phu Nhân Mạt Lợi, lòng sinh hủy báng, chẳng tin Phật Pháp. Họ thấy Đức Phật Như Lai, chân bước đi trong hư không, vì bà lão, hiện ra vô số thân, lòng rất vui mừng, phá tan lưới tà kiến, cúi đầu cung kính đảnh lễ dưới chân Đức Thế Tôn.

Bấy giờ, Đức Thế Tôn dùng âm thanh Phạm an ủi những người con gái rằng: Này những người con gái! Các cô hôm nay có thể xưng lên Thích Ca Mâu Ni! Xưng danh hiệu của ta, quán tưởng thân tướng của ta, các cô sẽ được giải thoát.

Đức Phật nói lời đó xong thì những người con gái đồng thanh nói: Nam Mô Phật. Đức Phật phóng ra ánh sáng tướng lông trắng giữa hai chân mày soi sáng tâm của những người con gái. Những người con gái thấy Đức Phật bước đi oai nghi đĩnh đạc, dưới chân mưa hoa giống như chiếc lọng hoa, hóa Phật nhiều như rừng cây chẳng thể kể xiết.

Những người con gái nhìn thấy vậy đều phát tâm Vô Thượng, Chánh Đẳng, Chánh Giác. Bà lão thấy Đức Phật, tà kiến chẳng tin mà còn trừ được tội sinh tử của tám mươi vạn ức kiếp, huống là lại có thiện ý cung kính lễ bái.

Bấy giờ, bà lão nhờ được thấy Đức Phật nên hẻm nhỏ, lối mòn mở ra trở lại, liền chạy vội về nhà, thưa với chủ nhà rằng: Hôm nay, tôi gặp phải điều rất xấu là phải đối mặt với ông Sa Môn Cù Đàm tại cửa cung Vua, trước mặt nhiều người.

Ông ấy làm những điều yêu mị biến hóa, thân như núi vàng ròng, nhiều loại hoa ánh lên đẹp đẽ, mắt hơn hẳn đóa sen xanh, có hàng vạn ức ánh sáng, chẳng thể thấy đủ được. Sa Môn giỏi huyễn thuật, thế gian không ai sánh bằng. Đại gia tuổi nhỏ có thể chẳng ưa nhìn thấy.

Nói lời đó rồi, bà vào trong lồng gỗ, dùng hàng trăm bức màn bằng da che bên trên lồng gỗ, dùng vải trắng buộc đầu, lui vào nằm chỗ tối. Bấy giờ, Đức Thế Tôn trở lại rừng Kỳ Đà.

Phu Nhân Mạt Lợi bạch rằng: Bạch Thế Tôn! Nguyện xin Thế Tôn hóa độ cho bà lão tà kiến, đừng trở lại Tinh Xá!

Đức Phật bảo bà Mạt Lợi rằng: Người đàn bà này tội nặng, đối với Phật không có duyên, nhưng đối với La Hầu La thì có nhân duyên lớn. Hôm nay, Phật đi là để tiêu trừ tội cho bà ấy.

Nói lời đó rồi, Đức Phật liền trở về Tinh Xá, bảo La Hầu La rằng: Ông hãy đi đến nhà ông đại trưởng giả Tu Đạt, hóa độ bà lão ác!

Khi Đức Phật nói lời đó, một ngàn hai trăm năm mươi vị Sa Môn đều thưa rằng: Chúng con hôm nay nguyện xin đi theo!

Bấy giờ, La Hầu La nương uy thần Đức Phật, nhập vào định Như Ý, lễ bái xong, nhiễu quanh Đức Phật bảy vòng, liền tự hóa thân làm Chuyển luân Thánh Vương, A Nan hầu bên trái, Nan đà hầu bên phải.

Một ngàn hai trăm năm mươi vị Tỳ Kheo hóa thành một ngàn người con, A Nan làm thần điển tạng, Nan đà làm thần chủ binh, bảy báu bốn binh đều đầy đủ. Lúc đó, bánh xe vàng báu ở trong hư không, ở trên đài hoa sen dẫn đường đến nhà trưởng giả Tu Đạt.

Quỷ Dạ Xoa nói lớn rằng: Thánh Vương ra đời, đuổi hết những người ác, tuyên dương pháp thiện!

Bà lão nghe rồi, lòng rất vui mừng nghĩ rằng: Thánh Vương xuất hiện thì có ngọc Như Ý. Điều gì cầu xin mà chẳng thể được thì nên nói ở đây!

Bấy giờ, Thánh Vương khua chuông, đánh trống, cỡi xe báu lớn đi đến nhà ông Tu Đạt. Bà lão nhìn thấy rất vui mừng nghĩ rằng: Thánh Vương ra đời đem lại nhiều điều thấm nhuần lợi ích, biết phân biệt thiện ác, nhất định sẽ chẳng bị sự mê hoặc của Sa Môn. Bà từ lồng cây chui ra, lễ kính Thánh Vương.

Thánh Vương liền sai thần Chủ tạng báu đi đến chỗ bà bảo rằng: Này người chị em! Đời trước của ngươi có phước ứng với tướng Vương Giả. Hôm nay Thánh Vương muốn dùng ngươi làm Ngọc nữ báu!

Bà lão thưa rằng: Thân con thấp hèn giống như phân bẩn, được Thánh Vương hạ cố hỏi đến đã là vui mừng không lường! Làm sao đủ sức làm Ngọc nữ báu?

Nếu Ngài đoái thương đến con thì lệnh cho đại gia của con thả con được giải thoát. Sự ân tứ này đã là nhiều lắm rồi!

Khi ấy, Thánh Vương bảo Tu Đạt rằng: Bà lão của ngươi, các tướng cao vời, nay ta muốn đem sung làm Ngọc nữ báu!

Tu Đạt bạch rằng: Tuân mạng! Theo lệnh Ngài, nguyện dâng lên Đại Vương! Bà lão nghe mình được phóng thích, vui sướng vô cùng.

Thánh Vương liền dùng ngọc Như Ý soi sáng mặt bà khiến cho bà tự thấy mình như Ngọc nữ báu nên hoan hỷ bội phần, nói rằng: Các Sa Môn bàn cao nói lớn, tự nói có đạo mà không một chút hiệu nghiệm! Bậc Thánh Vương ra đời đem lại nhiều lợi ích rộng lớn, khiến cho thân già tệ hại của ta giống như Ngọc nữ báu.

Nói lời đó rồi, bà gieo mình sát đất, đảnh lễ Thánh Vương. Bấy giờ thần Điển tạng tuyên bố lệnh dạy của Vua là xiển dương mười pháp thiện.

Người nữ tỳ nghe mười pháp thiện, lòng rất vui mừng, liền nghĩ rằng: Ý nghĩa lời nói của Thánh Vương thì không gì chẳng thiện! Rồi bà đảnh lễ hối lỗi Đức Vua tự trách mình nên tâm được thuần thục.

Lúc đó, La Hầu La trở lại thân cũ, bà lão ngẩng đầu lên thấy một ngàn hai trăm năm mươi vị Tỳ Kheo, liền nói rằng: Phật Pháp thanh tịnh chẳng bỏ chúng sinh! Tệ ác như ta mà còn được hóa độ!

Nói lời đó rồi, bà cầu thọ năm giới. La Hầu La vì bà nói pháp Tam quy và trao cho năm giới. Bà lão nghe pháp này, trong khoảnh khắc chưa cất đầu lên đã thành đạo quả Tu Đà Hoàn.

Thần đất vui mừng, từ đất vọt lên bảo Tu Đạt rằng: Hay thay! Thưa trưởng giả! Phá tan lưới tà kiến! Đức Như Lai ra đời chính là vì điều này!

La Hầu La đưa bà lão đến rừng Kỳ Đà. Đến nơi bà thấy thân tướng Đức Phật màu vàng ròng, hoan hỷ chắp tay đảnh lễ Đức Phật, sám hối tội đã tạo từ trước, cầu xin Đức Phật được xuất gia.

Đức Phật bảo La Hầu La: Ông đem bà lão này đến chỗ Di Mẫu Kiều Đàm Di!

Trong thời gian trên đường đi, La Hầu La vì bà nói pháp khổ, không, vô thường, vô ngã… bà lão nghe pháp xong, đầu tóc tự rụng, thành Tỳ Kheo Ni với ba minh, sáu thông, đủ tám giải thoát, thân bay lên hư không thực hiên mười tám sự biến hóa.

Phu Nhân Mạt Lợi của Vua Ba Tư Nặc thấy sự biến hóa này, lòng rất vui mừng khen rằng: Hay thay! Mặt Trời Phật xuất hiện ở thế gian phá tan bóng tối vô minh, khiến cho người tà kiến đạt đạo A La Hán.

Nói lời đó xong, Phu Nhân đảnh lễ Đức Phật, bạch rằng: Bạch Thế Tôn! Bà lão này đời trước có tội gì mà sinh ra chỗ thấp hèn, làm tôi tớ của người?

Lại có phước gì mà may mắn được gặp Đức Thế Tôn, như tấm vải trắng tốt dễ nhuộm màu sắc, ngay tức thời được đạo A La Hán?

Đức Phật bảo rằng: Này Đại Vương! Hãy lắng nghe! Lắng nghe! Khéo suy nghĩ điều đó! Như Lai sẽ vì Đại Vương phân biệt giảng nói! Thuở quá khứ xa xưa cách đây vô số kiếp, có Đức Phật Thế Tôn hiệu là Nhất Bảo Cái Đăng Vương Như Lai… đầy đủ mười hiệu.

Sau khi Đức Phật đó diệt độ, trong đời Tượng Pháp, có vị Vua tên là Tạp Bảo Hoa Quang. Vua ấy có người con tên là Khoái Kiến, cầu xin được xuất gia. Vua cha liền đồng ý. Vương Tử đi vào núi, đến trong Tăng phường cầu xin xuất gia thì có một vị Tỳ Kheo thông minh, đa trí, hiểu sâu thật tướng nhận làm đệ tử.

Lại có một Tỳ Kheo tên là Đức Hoa Quang, khéo léo nói điều cốt yếu của pháp động viên, sách tấn lúc mới học. Vương Tử Tỳ Kheo tuy đã xuất gia nhưng còn tâm kiêu mạn. Hòa Thượng vì Vương Tử nói pháp vi diệu sâu xa, ý nghĩa đại không của Bát Nhã Ba La Mật. Vương Tử nghe rồi lý giải lầm lẫn, giảng nói tà bậy.

Sau khi vị Tỳ Kheo diệt độ, Vương Tử liền nói rằng: Đại Hòa Thượng của ta rỗng không, không có trí tuệ, chỉ có thể khen ngợi việc hư vô, rỗng không. Nguyện xin đời sau của ta, chẳng ưa thấy vậy. Vị A Xà Lê của ta trí tuệ biện tài, nguyện xin đời đời làm Thiện tri thức.

Tỳ Kheo Vương Tử nói lời đó xong thì từ đó, hễ pháp nói là phi pháp, phi pháp nói là pháp, dạy đồ chúng làm theo tà kiến. Tuy giữ gìn giới cấm uy nghi chẳng sai sót, nhưng do lý giải lầm lẫn nên sau khi qua đời, nhanh chóng như tên bắn, bị đọa vào địa ngục A tỳ, tám mươi ức kiếp luôn chịu khổ não, tội hết mới ra làm người nghèo hèn, năm trăm đời làm người tai điếc, mắt mù, một ngàn hai trăm kiếp luôn làm tôi tớ cho người.

Khi Đức Phật nói điều đó, Phu Nhân Mạt Lợi có năm trăm nữ tỳ sám hối, tự trách, phát tâm bồ đề, nguyện xin đời sau hiểu rõ được pháp không sâu xa.

***

icon

Tổng hợp

Cùng chủ đề

Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Ba - Phẩm Ba Mươi Mốt - Phẩm Tuyên Hóa - Phần Ba

Kinh Đại thừa   •   25.12.2023
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư Cưu Ma La Thập, Đời Diêu Tần