Phật Thuyết Kinh Quán Sát Chư Pháp Hạnh - Phẩm Ba - Phẩm Tiên Thế Cần Tương ứng - Phần Hai
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư Xà Na Quật Đa, Đời Tùy
PHẬT THUYẾT KINH
QUÁN SÁT CHƯ PHÁP HẠNH
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư
Xà Na Quật Đa, Đời Tùy
PHẨM BA
PHẨM TIÊN THẾ CẦN TƯƠNG ỨNG
PHẦN HAI
Lúc bấy giờ, Đại Bồ Tát Hỷ Vương bạch Đức Phật rằng: Thưa Đức Thế Tôn! Chúng con cũng sẽ tôn trọng chánh pháp, chẳng tôn trọng tài vật.
Vì sao vậy?
Thưa Đức Thế Tôn! Vì nhất định do pháp nên Đại Bồ Tát chứng giác Vô Thượng, Chánh Đẳng, Chánh Giác, chứ chẳng phải do tài vật. Lại nữa, tài vật khiến cho phiền não dài thêm, pháp khiến cho phiền não tận diệt mà chuyển biến.
Đức Phật ở chỗ Đại Bồ Tát Hỷ Vương ban lời khen tốt rằng: Rất hay! Rất hay!
Này Hỷ Vương! Ông khéo nói lời nói này!
Pháp khiến cho phiền não tận diệt mà chuyển biến!
Lại này Hỷ Vương! Ông hãy lắng nghe! Lắng nghe!
Chánh niệm mà tác khởi ý! Ta sẽ vì ông giảng nói!
Như Đại Bồ Tát trước nhiếp lấy chánh pháp, siêng cùng tương ứng, chẳng tiếc thân mạng, lìa bỏ các niềm vui và dùng tài lợi tri thức để cung kính mà đối với chánh pháp nhiếp lấy.
Đại Bồ Tát Hỷ Vương bạch Đức Phật rằng: Như vậy, thưa Đức Thế Tôn! Con rất ưa thích nghe!
Đức Phật dạy rằng: Này Hỷ Vương! Khi trước, ở đời quá khứ, chẳng thể tính được kiếp, lại qua vô số vô lượng, rộng chẳng thể lường, chẳng thể suy nghĩ được, vào thời gian đó, có Đức Phật Hiệu là Quảng Tịnh Hậu Kim Phổ Vô Nghi Quang Oai Vương Như Lai ra đời, Ứng Chánh Biến Tri, Minh Hành Túc, Thiện Thệ, Thế Gian Giải, Vô Thượng, Điều Ngự Trượng Phu, Thiên Nhân Giáo Sư, Phật Bà Già Bà, Thế Tôn.
Lại này Hỷ Vương! Đức Như Lai Ứng Chánh Biến Tri Quảng Tịnh Hậu Kim Phổ Vô Nghi Quang Oai Vương thọ mạng không lường và có cõi Phật trang nghiêm vô biên công đức và có bảy mươi câu trí trăm ngàn quyến thuộc Thanh Văn vây quanh cùng với vô lượng chúng Bồ Tát. Hết thảy đã phát ra vô biên hạnh thuận vào pháp giới.
Này Hỷ Vương! Như vậy Đức Như Lai Thế Tôn Quảng Tịnh Hậu Kim vàng dày Phổ Vô Nghi Quang Oai Vương đó qua đi, diệt rồi.
Lâu về sau, khi chánh pháp mất đi, có người nói pháp tên là Vô Biên Bảo Chấn Thanh tiếng Tinh Hạnh Tụ.
Người nói pháp ấy đến hết chỗ hạnh tu hành hết các hạnh, được trí năm thông, tổng trì tự tại, chẳng đoạn biện tài, thuận vào pháp hạnh. Người đó đi vào thôn, thành, phường ấp, kinh đô Vua… mà vì chúng sinh nói pháp.
Điều Ngài nói ra cũng là nói Quyết Định Quan Sát Chư Pháp Hạnh Tam Ma Địa này, lấy đó làm phát khởi. Vị đó theo thứ lớp đã kiến lập được sáu mươi câu trí na do đa trăm ngàn chúng sinh ở đạo Vô Thượng Chánh Giác.
Trong lúc đó, có nhiều Tỳ Kheo xem ra giống như người nhập đạo, ý nói ngoại đạo mặc Phú Già La. Nhưng những người đó chẳng sử dụng Tam Ma Địa này, cũng chẳng thể nhẫn.
Họ bị sự trói buộc của tật đố san tham nên ở chỗ vị Tỳ Kheo nói pháp kia, bảo cho những người trong lãnh thổ cai trị của Vua, những thôn, thành, phường ấp, vương đô chẳng nghe biết, chẳng lệnh cho vào, chẳng chung lời nói, chẳng sánh số lượng…
Này Hỷ Vương! Lúc bấy giờ, người nói pháp kia bị đuổi ra khỏi thôn, nhưng lòng không khiếp sợ lẩn tránh, lòng không yếu hèn, lòng không sân động, lòng không vẩn đục, lòng không ô tạp… mà chỉ đối với chánh pháp như vậy thuận hộ, chẳng tiếc thân mạng, xả bỏ các tài lợi cung kính thôi.
Có vị Vua rừng lớn tên là Nhị Sinh, Nhị Sinh là chim vậy. Đầu Tiên Sinh trứng là một lần sinh, ra khỏi vỏ trứng là hai lần sinh.
Phàm loài noãn sinh thì đều ứng với hai lần sinh. Vì chim phần nhiều là noãn sinh nên riêng một mình nên riêng một mình được hiệu là Nhị sinh lên tiếng, tung hoa mà đi đến chỗ người nói pháp đó.
Đến rồi, Vua Nhị sanh vào ngồi chung với ba mươi ngàn câu trí Bồ Tát. Cùng du hành với Vua rừng có Tứ Đại Thiên Vương… cho đến Trời Sắc Cứu Cánh.
Vì nghe pháp nên họ đi đến chỗ ấy. Vị nói pháp đó, ở trong chúng Đại Thiên mà nói pháp. Bên vị nói pháp đó đầy ắp ba dũ xà na trăm ngàn Trời người hiển hiện.
Vị ấy ở trong chỗ Vua rừng đó vì chúng bốn Đại Thiên Vương mà nói pháp như vậy, như vậy… khiến cho trăm ngàn Trời của chín mươi chín từng Trời chẳng thoái chuyển Vô Thượng Chánh Đẳng Chánh Giác và vô lượng trăm ngàn Thiên Tử chứng được trí kiến đạo, thấy đạo.
Ở chỗ đó, bốn Đại Thiên Vương, chúa của Ba Mươi Ba tầng Trời và Phạm Thiên, chúa của cõi Ta Bà… siêng đến cung cấp hầu hạ tùy theo sự cần thiết của vị nói pháp đó. Như cung cấp hầu hạ vị nói pháp đó cũng có ba mươi ngàn câu trí Bồ Tát.
Này Hỷ Vương! Vào lúc đó có vị Vua tên là Đa Nhân Vô Ưu Phổ Dục Hỷ Âm xuất hiện ở châu Diêm Phù. Pháp Vương dùng pháp, ở trong bốn châu, tự tại chuyển luân, bảy báu đầy đủ.
Này Hỷ Vương! Lại nữa, Vua Đa Nhân Vô Ưu Phổ Dục Hỷ Âm đó đầy đủ một ngàn người con trai. Nhưng tất cả đều hóa sinh ra từ Già Pha, chánh niệm chẳng mất.
Tám mươi bốn ngàn phụ nữ trong cung đều có phạm hạnh. Lại nữa, Vua Đa Nhân Vô Ưu Phổ Dục Hỷ Âm đó thường thuận phạm hạnh, thường vào chánh định.
Này Hỷ Vương! Lúc bấy giờ, vị nói pháp Vô Biên Công Đức Bảo Chân Thanh Tịnh Hạnh Tụ biết lòng vị Vua đó đã ở đời trước tướng ứng thành tựu, quyết định phát tâm tu hành Vô Thượng Chánh Đẳng Chánh Giác. Vị Vua đó ở trong đêm tịch tịnh, biến hóa thân mình làm voi Ma Na Bà vào trong vầng trăng.
Vị Vua đó ở trên điện với các người trong cung vây quanh. Rồi từ Vua rừng đó, ông bay lên trong hư không giống như chúa chim ưng mà không sở trước, đi đến chỗ Vua Đa Nhân Vô Ưu Phổ Dục Hỷ Âm.
Đến nơi, ông ra khỏi vầng trăng nguyệt luân hóa làm sắc tượng Phạm Thiên, trụ ở trước mặt vị Vua đó, tại không trung.
Phát ra ánh sáng soi cùng khắp cung điện xong, liền vì vị Vua kia mà nói bài tụng ca rằng:
Chủ đất người chớ phi pháp hạnh
Vang danh khen ngợi ắt chẳng tăng
Dùng hạnh phi pháp chẳng vui lòng
Chúa loài người không vui hiện tại.
Chúa đất, trước cũng pháp hạnh ấy
Nay được lợi tự tại bốn châu
Không đoạn chúng tánh hộ pháp mầu
Với pháp hạnh chúa người thuận hộ
Với mắt chánh pháp ứng thuận hộ
Chánh pháp hộ xong rất vui mừng.
Có nhiều Tỳ Kheo, cấm hạnh không
Bài báng bồ đề và Thiện Thệ
Tu Phật bồ đề, chúng tôi khởi
Như vậy kiến xả và chúng sinh
Nếu vì những hạnh này, khi hành
Như vậy chúng sinh rơi đường ác.
Châu Diêm phù có Tỳ Kheo xuất hiện
Hiệu Vô Biên Tụ Địa Chấn Thanh
Quan sát nghĩa, nói chánh định rành
Phú Già La, vô ngã, vô mạng
Ngài nói Tam Ma Địa tịch tịnh
Mà Tỳ Kheo bị đời đuổi đi
Trong Vua rừng Chấn Thanh diệu vi
Tá túc trong đó khéo hộ pháp.
Kia trụ rừng đó mừng vui khắp
Trời Sắc Cứu Cánh đều đến nơi
Để nghe Ngài nói tam muội này.
Nhiêu câu trí Trời phát hạnh đạo.
Vua voi, ông muốn đi đâu đó
Nghe biển công đức Tam Ma Địa?
Và vì chúng sinh làm lợi nhiều?
Nay nên đến người nói pháp kia.
Như Lai sinh ra rất khó được
Bạn nói pháp lại khó gặp
Chúng sinh cầu pháp càng khó hơn
Gặp người hộ pháp rất khó khăn
Châu Diêm Phù này, ông tự tại
Vì chánh pháp ông nên nhiếp lấy
Người nói pháp, vô úy thường cho
Như vậy trong thành nói pháp đến.
Nếu lời tôi nói Vua thực hiện
Đương lai nhiều lợi ắt được luôn
Và vì chúng sinh làm lợi hơn
Thì sẽ được nhiếp bồ đề Phật.
Này Hỷ Vương! Như vậy người nói pháp kia ở chỗ Vua đó giác ngộ, quan sát xong, như vậy trở lại đường hư không vào với nguyệt luân, lại đi đến chỗ Lâm Vương kia.
Vị Vua đó nghe sự giác sát này rồi vui mừng, nhảy nhót, yêu thích, thỏa lòng thì thiện ý lại phát sinh. Đêm đó qua rồi, nhà Vua cùng với một ngàn người con và bốn binh chúng cùng rất nhiều chúng nhân khác đi đến chỗ Vua rừng lớn Nhị Sanh Chấn Thanh Tán Hoa đó.
Đến rồi, nhà Vua hướng về chỗ người nói pháp kia. Vào lúc đó người nói pháp đang vì chúng Đại Thiên và Đại Bồ Tát rộng nói Tam Ma Địa này.
Lúc bấy giờ, vị Vua đó và các con cùng những người vây quanh đều thấy người nói pháp đó và các vị Đại Bồ Tát thì liền được niềm vui mừng đại ái tịnh tín.
Những người đó đem lòng tịnh tín đảnh lễ dưới chân người nói pháp đó và đảnh lễ dưới chân những vị Đại Bồ Tát kia xong, ngồi về một bên.
Những người theo nhà Vua đã ngồi xong, người nói pháp kia vì họ nói giảng Tam Ma Địa này. Những người kia nghe Tam Ma Địa này xong được niềm tịnh tín yêu thích mừng rỡ.
Lúc bấy giờ, vị Vua đó đắc được Tam Ma Địa này. Và trong số người rất nhiều đó có tám mươi bốn ngàn chúng sinh đều phát tâm Vô Thượng Chánh Giác. Và một ngàn người con đó đều cùng thuận được bất đoạn biện tài.
Này Hỷ Vương! Như vậy, Vua Đa Nhân Vô Ưu Phổ Dục Hỷ Âm vui mừng hớn hở tràn đầy trong lòng, liền đứng dậy, đem hai chiếc áo vô giác dâng lên che vị Tỳ Kheo nói pháp đó.
Các thứ sở hữu của nhà Vua đều đem ban cho và bố thí vô úy tô tức... cho đến cung cấp, hầu hạ trọn đời tận thọ, tùy theo sự cần dùng của vị ấy mà dâng cho ăn, mặc và nói như vậy: Thưa Tỳ Kheo! Ngài nên hạ cố đi vào thôn, thành, phường, ấp, vương tôi xin làm thị giả, khiến cho các chúng sinh sẽ được trí này.
Này Hỷ Vương! Nhà Vua kia nói lời như vậy rồi đảnh lễ dưới chân người nói pháp đó và quyến thuộc xong, đi ra trở về bổn cung.
Này Hỷ Vương! Lúc bấy giờ, người nói pháp Vô Biên Công Đức Bảo Chấn Thanh Tịnh Hạnh Tụ từ trong Vua rừng đó đứng dậy đi ra, rồi vào trong thôn, thành, phường, ấp, vương đô phát khởi việc nói pháp vì chúng sinh.
Nhà Vua đó ở những chỗ có người đều ban lời tuyên dạy rằng: Không một người nào đối với vị Tỳ Kheo mà chẳng ái niệm, chẳng vui lòng, chẳng kính trọng, chẳng so sánh.
Một ngàn người con trai của vị Vua đó đi theo sau vị nói pháp kia, tiếp nối nhau ủng hộ vì pháp lợi. Và ba mươi ngàn người bà con Vương Tử khác cũng vì Đại Bồ Tát kia mà làm người hầu hạ sai bảo. Tùy theo việc làm của vị ấy mà họ làm cho người được những hạnh vui.
Này Hỷ Vương! Người nói pháp đó vì thành tựu chúng sinh nên tự lượng thân mạng trì Kinh nửa kiếp. Vị Tỳ Kheo đó khiến cho vô lượng chúng sinh ở trong ba thừa đều đã thành thục.
Nhà Vua đó và các con cùng mọi quyến thuộc, hoặc là cấp sư, người cung cấp sai bảo của các Vương Tử kia hay làm người cấp sứ của Bồ Tát đó, ở trong số ấy đều đã phát tâm bồ đề.
Bọn họ do nghe Tam Ma Địa này và hạnh căn lành đời trước nên đều chung cùng ở trong tám mươi kiếp, thừa sự sáu mươi tần bà la các Đức Phật Thế Tôn.
Các xứ đều nghe Tam Ma Địa này đúng như sở dục của họ mà nhiếp lấy Cõi Phật, ở trong ấy, hoặc có người đạt đến bồ đề, hoặc có người hiện hành hạnh Bồ Tát vì thành thục chúng sinh.
Này Hỷ Vương! Như trong lúc đó, có người nói pháp tên là Vô Biên Công Đức Bảo Chấn Thanh Tịnh Hạnh Tụ.
Ý ông nghi là ai khác chăng?
Chớ thấy như vậy! Vì sao vậy?
Vì chính Đức Như Lai Vô Lượng Thọ là người nói pháp trong lúc đó vậy.
Lại này Hỷ Vương! Trong lúc đó có vị Vua tên là Đa Nhân Vô Ưu Phổ Dục Hỷ Âm.
Ông cho là ai khác chăng?
Chớ thấy như vậy! Vì sao vậy?
Vì chính là Đức Như Lai Bất Động đó vậy.
Lại này Hỷ Vương! Một ngàn người con của vị Vua kia trong lúc đó, ông cho là ai khác chăng?
Ông chớ thấy như vậy! Vì sao vậy?
Vì là những Đại Bồ Tát trong kiếp hiền này hay là một ngàn vị Phật sẽ ra đời trong đại kiếp hiền đó vậy.
Lại này Hỷ Vương! Người nói pháp Vô Biên Công Đức Bảo Chấn Thanh Tịnh Hạnh Tụ, trong lúc đó, sở hữu ba mươi ngàn Bồ Tát bằng hữu theo sau nối nhau vây quanh.
Ý ông nghi họ là ai khác chăng?
Ông chớ thấy như vậy! Vì sao vậy?
Vì những Đại Bồ Tát đó, ở trong một kiếp, chứng giác đạo Vô Thượng Chánh Giác.
Này Hỷ Vương! Như vậy nhiếp lấy chánh pháp siêng cùng tương ứng với Đại Bồ Tát, vì vô lượng vô số chúng sinh mà tạo tác nghĩa lợi và mau chóng được Tam Ma Địa này.
Này Hỷ Vương! Do đó nên hoặc ta hiện tiền, hoặc ta diệt độ thì Tam Ma Địa này phải nên thọ trì, đọc tụng, giảng nói, tư duy, vì người khác diễn nói rộng rãi, mau chóng phá được ma quân.
Lúc bấy giờ, Đức Thế Tôn muốn làm cho ý nghĩa này vượt cao hơn nữa nên liền nói bài tụng ca này:
Với các chúng sinh nếu cho lạc vui
Ngàn na do tha chẳng nghĩ năm nhiều
Phước này chẳng lường bằng ví dụ
Nếu lòng này sinh bồ đề nhân.
Chúng sinh sở hữu trong mười phương
Họ đều thành tựu hơn Độc Giác, Duyên Giác
Cúng dường họ ngàn câu chi kiếp
Tâm tịnh đem vui thường ban cho.
Nếu bồ đề này, sinh dục ra
Rằng: Ta sẽ được trên hai cẳng nhị túc thượng
Tam Ma Địa này trì một tụng, tụng ca
Đâyvới đó phước thắng có thừa.
Các chúng sinh gặp đời có Phật
Ngàn câu đê kiếp cúng dường Phật
Họ cũng chẳng được ví phước này
Nếu một lòng phát bồ đề ngay
Hợc đối với Phật Pháp thủ hộ
Tam Ma Địa này bốn câu kệ
Phước như vậy phi tân bồ đề
Như người thủ hộ chánh pháp kia.
Chúng sinh trong Thế Giới Ta Bà
Hoặc dùng bồ đề hóa độ họ
Nghe xong, với người chẳng thọ đạo
Thì chẳng sinh ra sợ phước này.
Nếu có Bồ Tát bố thí tài của cải
Trải hằng hà sa câu trí kiếp
Dùng trân bảo ở cõi đầy ắp
Cũng chẳng nghe Tam Ma Địa này
Như vậy nếu có người trí trì
Bốn câu kệ tụng của định ấy
Thì phước đức tụ nhiều lắm vậy
Chẳng cần nhiều ức kiếp thí cho.
Nếu bậc thắng giả hộ bồ đề
Được định vô trần chẳng thể nghĩ bàn
Chẳng thể dùng lời mà nói đủ
Như người có phước nhiếp lấy kia
Ở trong sinh tử thấy Phật nhiều
Ý niệm đó chưa từng quên mất.
Ở trong đất nước hạnh sở dục
Tam muội này nên chép giữ gìn
Niềm vui của thân như của lòng
Được sinh lên Trời gặp bậc Thánh
Đương lai, khổ não chưa từng gánh.
Vua Tam Ma Địa vui mừng theo tùy hỷ
Ngàn na do đa cái cửa vào
Bậc ánh sáng vô biên hứa cho
Ta trụ thắng lực mà nói ra
Cốt do định này bồ đề được
Như tổng trì môn được biện tại
Được Tam Ma Địa như thần túc
Thánh vô lưu người trí sở đắc
Nếu diễn nói Tam Ma Địa này
Trong các cõi người trí ra đời
Họ sẽ hiện tiền thấy Chư Phật
Nghe được Pháp Phật thọ trì hết
Tụng, tập, chuyển đều do định này
Nếu được đoan chính, căn đủ đầy
Ba mươi hai thứ tướng trăm phước
Chúng sinh thấy rồi vui nhảy nhót
Tụng tập, chuyển đều do định này.
Người trí tiếng đẹp lời ý hay
Đủ sáu mươi phần âm ngạn bờ tiếng đến
Nhiếp lấy Phật âm tịnh sinh chúng
Do nghe định này khen nói lành.
Họ sẽ được tuệ mà khôn lanh
Họ cũng được trí mà không đục, bẩn
Lòng các chúng sinh, họ cũng biết
Nếu trì Tịch Tam Ma Địa này.
Cửa sở nhập không một tiếng lay
Kia ở trong ấy chẳng sinh biện luận
Mà trong các tiếng được xảo thiện
Do tụng Tam Ma Địa vô trần
Được lòng chẳng nhỏ, chẳng thẹn thùng
Lại được hoan hỷ sinh nhảy nhót
Hỷ lạc đó chưa từng giảm bớt
Do rộng nói Tam Ma Địa này.
Việc thấy ta nay như đến tay
Các ông nên chính tâm khởi dậy
Các ông là con, thuận ta dạy
Phát tu định này sẽ được thành.
Đây có ông hứa, ta nói lên
Các ông tịnh tâm làm tương ứng
Đến nay ta trụ nên siêng làm
Chớ để về sau phải nhiệt não.
***
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Năm - Phẩm Mười Bảy - Phẩm Tham Hành - Phần Hai
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Ba - Phẩm Ba Mươi Mốt - Phẩm Tuyên Hóa - Phần Ba
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội đầu - Phẩm Mười Năm - Phẩm Biện đại Thừa - Phần Hai
Phật Thuyết Kinh Hải Long Vương - Phẩm Mười Ba - Phẩm Vua Rồng Vô Phần được Thọ Ký
Phật Thuyết Kinh Những điều Bồ Tát Hải ý Hỏi Về Pháp Môn Tịnh ấn - Phần Hai Mươi Hai