Phật Thuyết Kinh Tăng Chi Bộ - Chương Tám - Tám Pháp - Phẩm Tám - Phẩm Song đôi - Phần Bảy - Dục
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư An Thế Cao, Đời Hậu Hán
PHẬT THUYẾT
KINH TĂNG CHI BỘ
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư
An Thế Cao, Đời Hậu Hán
CHƯƠNG TÁM
TÁM PHÁP
PHẨM TÁM
PHẨM SONG ĐÔI
PHẦN BẢY
DỤC
Tại đấy, Tôn Giả Sàriputta gọi các Tỳ Kheo: Này các Hiền Giả Tỳ Kheo.
Thưa Hiền Giả.
Các Tỳ Kheo ấy vâng đáp Tôn Giả Sàriputta.
Tôn Giả Sàriputta nói như sau: Này các Hiền Giả, có tám hạng người này có mặt, hiện hữu ở đời.
Thế nào là tám?
Ở đây, này các Hiền Giả, Tỳ Kheo trong khi sống nhàn tịnh, không có tinh tấn, khởi lên ước muốn có lợi dưỡng. Vị ấy hăng hái, phấn chấn, tinh tấn để được lợi dưỡng.
Dầu cho vị ấy hăng hái, phấn chấn, tinh tấn để được lợi dưỡng, nhưng lợi dưỡng không đến. Do không được lợi dưỡng, vị ấy sầu muộn, than van, khóc lóc, đập ngực, rơi vào bất tỉnh.
Này các Hiền Giả, vị ấy được gọi là Tỳ Kheo sống ham muốn lợi dưỡng, hăng hái, phấn chấn, tinh tấn để được lợi dưỡng.
Không được lợi dưỡng, vị ấy sầu muộn, than khóc, bỏ rơi diệu pháp. Ở đây, này các Hiền Giả, có Tỳ Kheo trong khi sống nhàn tịnh, không có tinh tấn, khởi lên ước muốn có lợi dưỡng. Vị ấy hăng hái, phấn chấn, tinh tấn để được lợi dưỡng.
Do hăng hái, phấn chấn, tinh tấn để được lợi dưỡng, lợi dưỡng khởi lên. Với lợi dưỡng ấy, vị ấy đắm say, phóng dật, rơi vào tình trạng đắm say, phóng dật.
Ðây gọi là Tỳ Kheo sống ham muốn lợi dưỡng, hăng hái, phấn chấn, tinh tấn để được lợi dưỡng. Được lợi dưỡng, trở thành đắm say, phóng dật và bỏ rơi diệu pháp.
Ở đây, này các Hiền Giả, có Tỳ Kheo trong khi sống nhàn tịnh không có tinh tấn, khởi lên ước muốn có lợi dưỡng. Vị ấy không hăng hái, không phấn chấn, không tinh tấn để được lợi dưỡng.
Do vị ấy không hăng hái, không phấn chấn, không tinh tấn, lợi dưỡng không khởi lên. Vị ấy do không được lợi dưỡng, nên sầu muộn, than van, khóc lóc, đập ngực, rơi vào bất tỉnh. Ðây gọi là Tỳ Kheo sống ham muốn lợi dưỡng, không hăng hái, không phấn chấn, không tinh tấn để được lợi dưỡng.
Không được lợi dưỡng, nên sầu muộn, than van và bỏ rơi diệu pháp. Ở đây, này các Hiền Giả, có Tỳ Kheo trong khi sống nhàn tịnh, không có tinh tấn, khởi lên ước muốn có lợi dưỡng.
Vị ấy không hăng hái, không phấn chấn, không tinh tấn để được lợi dưỡng. Dầu vị ấy không hăng hái, không phấn chấn, không tinh tấn để được lợi dưỡng, lợi dưỡng khởi lên.
Với lợi dưỡng ấy, vị ấy đắm say phóng dật, rơi vào trạng thái đắm say, phóng dật. Này các Tỳ Kheo, đây gọi là Tỳ Kheo sống ham muốn lợi dưỡng, không hăng hái, không phấn chấn, không tinh tấn để được lợi dưỡng.
Được lợi dưỡng, bị đắm say, bị phóng dật và bỏ rơi diệu pháp. Ở đây, này các Hiền Giả, có Tỳ Kheo trong khi sống nhàn tịnh, không có tinh tấn, khởi lên ước muốn có lợi dưỡng.
Vị ấy hăng hái, phấn chấn, tinh tấn để được lợi dưỡng. Dầu cho vị ấy hăng hái, phấn chấn, tinh tấn để được lợi dưỡng, lợi dưỡng không khởi lên. Vị ấy dầu không được lợi dưỡng, không sầu muộn, không than van, không khóc lóc, không đập ngực, không rơi vào bất tỉnh.
Này các Hiền Giả, đây gọi là Tỳ Kheo, sống ham muốn lợi dưỡng, hăng hái, phấn chấn, tinh tấn để được lợi dưỡng. Không được lợi dưỡng, không sầu muộn, không than van, và không bỏ rơi diệu pháp.
Ở đây, này các Hiền Giả, có Tỳ Kheo trong khi sống nhàn tịnh, không có tinh tấn, khởi lên ước muốn có lợi dưỡng, vị ấy hăng hái, phấn chấn, tinh tấn để được lợi dưỡng.
Do vị ấy hăng hái, phấn chấn, tinh tấn để được lợi dưỡng, lợi dưỡng khởi lên. Với lợi dưỡng ấy, vị ấy không đắm say, không phóng dật, vị ấy không có rơi vào đắm say, phóng dật.
Này các Hiền Giả, đây gọi là Tỳ Kheo sống ham muốn lợi dưỡng, hăng hái, phấn chấn, tinh tấn để được lợi dưỡng. Được lợi dưỡng, không đắm say, không phóng dật, không bỏ rơi diệu pháp.
Ở đây, này các Hiền Giả, trong khi sống nhàn tịnh, không có tinh tấn, khởi lên ước muốn có lợi dưỡng. Vị ấy không hăng hái, không phấn chấn, không tinh tấn để được lợi dưỡng.
Do vị ấy không hăng hái, không phấn chấn, không tinh tấn, lợi dưỡng không khởi lên. Vị ấy dầu không được lợi dưỡng, không sầu muộn, không than van, không khóc lóc, không đập ngực, không rơi vào bất tỉnh.
Này các Hiền Giả, đây gọi là Tỳ Kheo sống ước muốn lợi dưỡng, không hăng hái, không phấn chấn, không tinh tấn để được lợi dưỡng.
Không được lợi dưỡng, không sầu muộn, không than van, không bỏ rơi diệu pháp. Ở đây, này các Hiền Giả, có Tỳ Kheo trong khi sống nhàn tịnh, không có tinh tấn, khởi lên ước muốn có lợi dưỡng.
Vị ấy không hăng hái, không phấn chấn, không tinh tấn để được lợi dưỡng. Dầu cho vị ấy không hăng hái, không phấn chấn, không tinh tấn để được lợi dưỡng, lợi dưỡng khởi lên.
Vị ấy, với lợi dưỡng ấy, không đắm say, không phóng dật, không rơi vào trạng thái đắm say phóng dật. Này các Hiền Giả, đây gọi là Tỳ Kheo sống ham muốn lợi dưỡng, không hăng hái, không phấn chấn, không tinh tấn để được lợi dưỡng.
Được lợi dưỡng, không đắm say, không phóng dật, không bỏ rơi diệu pháp. Này các Hiền Giả, có tám hạng người này sống có mặt, hiện hữu ở đời.
***
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Năm - Phẩm Mười Bảy - Phẩm Tham Hành - Phần Hai
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Ba - Phẩm Ba Mươi Mốt - Phẩm Tuyên Hóa - Phần Ba
Phật Thuyết Kinh Phật Giáo Hóa Phạm Chí A Bạt
Phật Thuyết Kinh Tạp A Hàm - Kinh Nhập Xứ
Phật Thuyết Kinh Niệm Tụng được Lược Ra Trong Kim Cương đỉnh Du Già - Phần Mười Một
Phật Thuyết Kinh Tô Ma Hô đồng Tử Thỉnh Hỏi - Phần Mười - Phân Biệt Thánh đạo
Phật Thuyết Kinh Diệu Pháp Liên Hoa - Phẩm Ba - Phẩm Thí Dụ - Phần Hai