Phật Thuyết Kinh Tạp A Hàm - Kinh Pháp Diệt Tận Tướng

Kinh Nguyên thủy   •   Thứ hai, 25/12/2023, 22:01 PM

Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư Cầu Na Bạt Ðà La, Đời Tống

PHẬT THUYẾT KINH TẠP A HÀM

Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư

Cầu Na Bạt Ðà La, Đời Tống  

KINH PHÁP DIỆT TẬN TƯỚNG  

Bấy giờ Đức Thế Tôn bảo Tôn Giả A Nan: Trong đời tương lai, nước Ma Thâu La này sẽ có con một thương nhân tên là Quật Đa. Quật Đa có con tên là Ưu Ba Quật Đa, sau khi ta diệt độ một trăm năm, sẽ làm Phật Sự, là vị tối đệ nhất trong những vị thầy Giáo Thọ.

Này A Nan, ngươi có thấy cụm rừng màu xanh ở đàng xa kia không?

A Nan bạch Phật: Thưa vâng, con đã thấy, bạch Thế Tôn! A Nan, nơi đó gọi là núi Ưu Lưu Mạn Trà. Sau khi Như Lai diệt độ một trăm năm, núi này có nơi A Lan Nhã là Na Tra Bạt Trí. Nơi này thích hợp bậc nhất cho sự tịch tịnh vắng lặng.

Bấy giờ, Đức Thế Tôn nghĩ như vậy: Nếu ta đem giáo pháp phó chúc cho loài người thì sợ rằng giáo pháp của ta sẽ không tồn tại lâu dài. Nếu phó chúc cho loài Trời, thì cũng sợ rằng giáo pháp của ta không tồn tại lâu dài và con người thế gian sẽ không có người nào nhận lãnh giáo pháp.

Nay ta nên đem chánh pháp phó chúc cho cả Trời, người. Chư Thiên và người thế gian cùng nhau nhiếp thọ pháp, thì giáo pháp của ta sẽ không bị dao động trong một ngàn năm.

Khi ấy, Thế Tôn đang khởi tâm thế tục. Bấy giờ, Thiên Đế Thích và bốn Đại Thiên Vương biết tâm niệm của Phật, đi đến chỗ Phật, cúi đầu đảnh lễ dưới chân, ngồi lui qua một bên.

Bấy giờ, Thế Tôn bảo Thiên Đế Thích và Tứ Thiên Vương: Như Lai không còn bao lâu sẽ ở nơi Vô Dư Niết Bàn mà vào Bát Niết Bàn. Sau khi ta vào Bát Niết Bàn, các ông nên hộ trì chánh pháp.

Rồi Thế Tôn lại bảo Thiên Vương phương Đông: Ông nên hộ trì chánh pháp phương Đông.

Lại bảo Thiên Vương phương Bắc, phương Tây, phương Nam: Các ông nên hộ trì chánh pháp ở phương Bắc… sau một ngàn năm, khi giáo pháp của ta bị diệt, ở thế gian sẽ xuất hiện phi pháp và mười điều lành ắt sẽ bị hoại.

Trong cõi Diêm Phù Đề gió dữ sẽ bạo khởi, mưa không đúng thời, nhân thế phần nhiều đói kém. Mưa thì bị nạn mưa đá. Sông rạch khô cạn, hoa quả thì không đậu. Con người thì không còn nước da tươi sáng.

Trùng thôn, quỷ thôn, tất cả đều bị tiêu diệt. Đồ ăn thức uống không còn mùi vị. Trân bảo chìm mất. Nhân dân ăn uống các loại cỏ thô nhám.

Bấy giờ có Thích Ca Vương, Da bàn Na Vương, Bát La Bà Vương, Đâu Sa La Vương, cùng nhiều quyến thuộc.

Bát Phật, răng Phật, đảnh cốt của Như Lai được an trí ở phương Đông.

Phương Tây có Vua tên là Bát La Bà, cùng trăm ngàn quyến thuộc, phá hoại Chùa Tháp, giết hại Tỳ Kheo.

Phương Bắc có Vua tên là Da Bàn Na cùng trăm ngàn quyến thuộc phá hoại Chùa Tháp, giết hại Tỳ Kheo.

Phương Nam có Vua tên là Thích Ca, cùng trăm ngàn quyến thuộc phá hoại Chùa Tháp, giết hại Tỳ Kheo.

Phương Đông có Vua tên là Đâu Sa La cùng trăm ngàn quyến thuộc phá hoại Chùa Tháp, giết hại Tỳ Kheo. Bốn phương đều loạn, các Tỳ Kheo phải tập trung vào nước giữa.

Lúc ấy, có Vua nước Câu Diệm Di tên là Ma Nhân Đà La Tây Na, sanh một người con, tay tựa thoa máu, thân như giáp trụ, có sức dũng mãnh.

Cùng ngày sanh Vương Tử này, năm trăm Đại Thần cũng sanh ra năm trăm người con đều giống như Vương Tử, tay như thoa máu, thân như giáp trụ.

Bấy giờ, nước Câu Diệm Di có một ngày mưa máu. Vua Câu Diệm Di thấy hiện tượng ác này thì vô cùng sợ hãi. Vua cho mời thầy tướng hỏi.

Thầy tướng tâu Vua: Nay Vua sanh con, người này sẽ làm Vua cõi Diêm Phù Đề, sẽ giết hại nhiều người. Sanh con được bảy ngày đặt tên là Nan Đương. Theo năm tháng dần dần trưởng thành, bấy giờ bốn Vua ác ở bốn nơi kéo đến, sát hại nhân dân.

Vua Ma Nhân Đà La Tây Na nghe việc này thì sợ hãi.

Bấy giờ, có vị Thiên Thần báo rằng: Đại Vương nên lập Nan Đương lên làm Vua, thì mới có đủ khả năng hàng phục bốn Vua ác kia. Lúc ấy Vua Ma Nhân Đà La Tây Na vâng lời dạy của Thiên Thần, liền nhường Vương vị cho con, lấy hạt minh châu trong búi tóc, đặt lên đầu con mình. Tập hợp các Đại Thần, dùng nước thơm rưới lên đỉnh đầu con.

Triệu tập những người con sanh cùng ngày của năm trăm Đại Thần, thân mặc giáp trụ, theo Vua ra trận, đã chiến thắng và giết hại tất cả những người của bốn Vua ác kia, làm Vua cõi Diêm Phù Đề, cai trị nước Câu Diệm Di.

Bấy giờ, Thế Tôn bảo Tứ Đại Thiên Vương: Tại nước Ba Liên Phất, sẽ có Bà La Môn tên là A Kỳ Ni Đạt Đa, thông đạt Kinh Luận Tỳ Đà. Bà La Môn này sẽ cưới vợ, sau đó có chúng sanh trung ấm sẽ đến làm con. Lúc vào thai mẹ, người mẹ rất thích luận nghị cùng người. Bà La Môn này liền hỏi các ông tướng.

Thầy tướng trả lời rằng: Vì chúng sanh ở trong thai này sẽ thông đạt tất cả các luận thuyết, cho nên khiến người mẹ sanh ra tâm ưa thích luận nghị với người như vậy.

Như vậy, khi đủ ngày tháng, ra khỏi thai mẹ, trở thành một đồng tử thông đạt tất cả các thứ Kinh Luận. Thường dùng Kinh Luận để truyền dạy cho năm trăm người con Bà La Môn.

Ngoài ra còn đem các thứ luận khác truyền dạy cho mọi người. Dùng y phương dạy cho người học thuốc, nên có rất nhiều đệ tử như vậy. Vì có rất nhiều đệ tử nên gọi là Đệ Tử. Sau đó cầu xin cha mẹ đi xuất gia học đạo.

Cho đến khi cha mẹ đã chấp thuận ông xuất gia, ông liền xuất gia học đạo ở trong pháp của Ta, thông đạt ba tạng, thường khéo thuyết pháp, nói năng biện tài lưu loát, thu phục rất nhiều quyến thuộc.

Lại nữa, Thế Tôn bảo Tứ Đại Thiên Vương: Trong ấp Ba Liên Phất này sẽ có đại thương chủ tên là Tu Đà Na, có chúng sanh trung ấm đến nhập thai mẹ. Chúng sanh kia khi vào thai mẹ, khiến cho người mẹ chất trực, nhu hòa, không có tâm niệm tà, các căn trầm lặng. Bấy giờ thương chủ liền hỏi các ông tướng.

Thầy tướng trả lời rằng: Vì chúng sanh ở trong thai cực kỳ lương thiện cho nên khiến cho người mẹ như vậy, cho đến các căn trầm lặng. Đến khi đủ ngày tháng, đồng tử ra đời, đặt tên là Tu La Tha.

Theo năm tháng trưởng thành. Cho đến một hôm đồng tử bộc bạch cùng cha mẹ, cầu xin xuất gia học đạo, cha mẹ đều đồng lòng.

Đồng Tử này xuất gia học đạo ở trong pháp của ta, luôn nỗ lực siêng năng tu tập đạo nghiệp, chứng đắc lậu tận, chứng quả A La Hán. Song ít học, ít muốn, biết đủ và ít biết. Luôn luôn sống nơi núi rừng, núi có tên là Kiền Đà Ma La.

Bấy giờ, vị Thánh Nhân này thường đến nói pháp cho Vua Nan Đương. Phụ Vương của Vua đã đến ngày bị vô thường mang đi.

Nan Đương thấy cha qua đời, hai tay ôm lấy thi thể cha khóc lóc bi thảm, đau buồn thương tâm. Lúc ấy, vị Tam Tạng này, dẫn theo nhiều tùy tùng đến chỗ Vua, vì Vua mà nói pháp.

Sau khi Vua nghe pháp xong, sầu não vơi đi, sanh lòng đại tín kính đối trong Phật Pháp nên phát lời nguyện rằng: Từ nay trở về sau, ta sẽ cúng dường cho các Tỳ Kheo không e sợ, vừa ý là vui.

Rồi hỏi Tỳ Kheo: Bốn vị Vua bạo ác trước kia, đã hủy hoại Phật Pháp bao nhiêu năm?

Các Tỳ Kheo đáp: Trong vòng mười hai năm.

Nhà Vua tâm nghĩ miệng nói như sư tử rống: Trong vòng mười hai năm ta sẽ cúng dường năm chúng, cho đến chuẩn bị mọi thứ để bố thí. Ngày Vua bố thí Trời sẽ mưa nước mưa thơm khắp cõi Diêm Phù Đề, tất cả các thứ cây trồng đều được tăng trưởng, dân chúng mọi nơi đều mang đồ cúng dường đến nước Câu Diệm Di để cúng dường Tăng Chúng.

Bấy giờ, các Tỳ Kheo nhận được sự cúng dường hậu hĩ. Các Tỳ Kheo ăn đồ của tín thí mà không đọc tụng Kinh Sách, không tát xà vì người học Kinh, hí luận cho hết ngày, nằm ngủ suốt đêm, tham đắm lợi dưỡng, thích trang điểm cho mình, thân mặc quần áo đẹp đẽ, tránh xa pháp lạc xuất yếu, tịch tĩnh, xuất gia cái vui của Tam Bồ Đề.

Thân hình thì Tỳ Kheo, mà xa lìa công đức Sa Môn. Đó là kẻ đại tặc trong Pháp Phật, kẻ đồng lõa phá hoại ngọn cờ chánh pháp trong thời Mạt thế, dựng cờ ma ác. Dập tắt ngọn đuốc chánh pháp, đốt lên ngọn lửa phiền não.

Đập vỡ trống chánh pháp, hủy hoại bánh xe chánh pháp, làm khô biển chánh pháp, làm đổ núi chánh pháp, phá thành trì chánh pháp, nhổ cây chánh pháp, hủy diệt trí tuệ thiền định, cắt đứt chuỗi ngọc giới, làm nhiễm ô Chánh Đạo.

Bấy giờ, các loài Trời, Rồng, Quỷ, Thần, Dạ Xoa, Càn Thát Bà, sanh lòng ác đối với các Tỳ Kheo, hủy nhục, mắng nhiếc, chán ghét xa lìa, không thân cận các Tỳ Kheo nữa.

Mọi loài cùng thốt lên lời than: Than ôi! Ác Tỳ Kheo như vậy thì không nên ở trong pháp của Như Lai.

Rồi nói kệ:

Làm hạnh ác, không tốt,

Làm các pháp tà kiến.

Những người ngu si này,

Làm đổ núi chánh pháp.

Hành các giới pháp ác,

Bỏ các hạnh như pháp.

Xả các pháp thắng diệu,

Bỏ pháp Phật hiện tại.

Bất tín, không tự chế,

Thích làm các hạnh ác.

Hư ngụy lừa thế gian,

Đả phá pháp Mâu Ni.

Hủy hình tập việc ác,

Hung bạo và làm càn.

Dùng pháp lừa mọi người.

Sân hận, tự cao ngạo.

Tham đắm cầu lợi danh.

Không ác nào không làm.

Như pháp Phật đã dạy,

Dấu hiệu pháp tiêu mất,

Người nay ắt đã thấy,

Bị người trí khinh miệt.

Hiện tượng này đã hiện,

Biển chánh pháp Mâu Ni

Không bao lâu khô cạn,

Nay chánh pháp ít thấy.

Kẻ ác còn đến diệt,

Hủy hoại chánh pháp ta.

Bấy giờ, các loài Trời, Rồng, Thần đều lấy làm buồn, không còn ủng hộ các Tỳ Kheo nữa và cùng tuyên bố: Pháp Phật sau bảy ngày nữa sẽ bị diệt tận.

Họ cùng nhau thương khóc kêu gào và bảo nhau: Đến ngày Tỳ Kheo thuyết giới họ cùng nhau đấu tranh, chánh pháp Như Lai vì vậy mà bị tiêu diệt. Chư Thiên khóc lóc bi thương như vậy.

Trong lúc đó, tại thành Câu Diệm Di có năm trăm Ưu Bà Tắc nghe Chư Thiên nói những lời như vậy, cùng nhau đến giữa các Tỳ Kheo, ngăn cản các Tỳ Kheo đấu tranh và nói kệ rằng:

Than ôi! Năm kịch khổ,

Thương xót quần sanh sanh.

Nay pháp Phật sắp diệt,

Pháp Vua Thích sư tử.

Ác luân hoại pháp luân,

Như vậy, có kim cương.

Mới có thể không hoại.

Thời an ổn không còn.

Pháp nguy hiểm đã sanh.

Người minh trí đã qua.

Nay thấy tướng như vậy,

Nên biết không còn lâu.

Pháp Mâu Ni đoạn diệt,

Thế gian không sáng nữa.

Lời ly cấu, tịch diệt,

Mặt Trời Mâu Ni lặn.

Người đời mất kho báu,

Thiện ác không khác nhau.

Thiện ác đã không phân,

Ai sẽ được Chánh Giác?

Đèn pháp còn tại thế,

Kịp thời làm việc lành.

Vào ruộng phước vô lượng.

Pháp này ắt sẽ diệt.

Cho nên lũ chúng ta,

Biết của không bền chắc.

Kịp thời giữ lấy lõi.

Đến ngày mười lăm lúc thuyết giới, chánh pháp sẽ tiêu mất. Cũng trong ngày này, năm trăm Ưu Bà Tắc, tạo ra năm trăm Tháp Phật trong cùng ngày.

Lúc bấy giờ, các Ưu Bà Tắc bận công việc khác nên không tới lui trong Chúng Tăng.

Bấy giờ, A La Hán Tu La Tha đang ở tại núi Kiền Đà Ma La, Ngài quán sát nơi nào trong ngày hôm nay ở cõi Diêm Phù Đề, có Chúng Tăng thuyết giới. Ngài thấy có nước Câu Diệm Di đệ tử của Như Lai thuyết giới làm Bồ Tát.

Ngài liền đến Câu Diệm Di. Chúng Tăng nước này bấy giờ có đến trăm ngàn người. Trong đó chỉ có một vị A La Hán tên là Tu La Tha. Lại có một vị Tam Tạng tên là Đệ Tử.

Đây là cuộc nhóm họp đại chúng cuối cùng của Như Lai.

Bấy giờ, vị Duy Na hành thẻ Sa La, bạch Thượng Tọa Tam Tạng rằng: Chúng Tăng đã họp, gồm trăm ngàn vị. Nay xin vì thuyết Ba La Đề Mộc Xoa.

Lúc ấy vị Thượng Tọa trả lời rằng: Đệ tử của Như Lai ở cõi Diêm Phù Đề đều tập hợp nơi đây, gồm có trăm ngàn trong chúng này như vậy.

Ta là Thượng Tọa, đã thông đạt Tam Tạng vẫn còn không học giới luật, huống chi là những người khác mà có sở học!

Nay sẽ thuyết giới luật cho ai?

Rồi nói kệ rằng:

Nay là ngày mười lăm,

Đêm vắng lặng, Trăng tỏ.

Như vậy các Tỳ Kheo,

Nay họp nghe thuyết giới.

Tất cả Chúng Tăng nhóm,

Diêm Phù Đề lần cuối.

Ta Thượng Thủ trong chúng,

Không học pháp giới luật.

Huống chi Tăng Chúng khác,

Mà có chỗ học tập?

Sao giỏi Pháp Mâu Ni,

Thích Ca Sư Tử Vương?

Người nào có trì giới,

Người ấy mới nói được.

Bấy giờ, A La Hán Tu La Tha đứng trước Thượng Tọa, chắp tay thưa Thượng Tọa rằng: Thượng Tọa, chỉ nói Ba La Đề Mộc Xoa, như Đức Phật khi còn tại thế. Những pháp sở học của Xá Lợi Phất, Mục Kiền Liên cùng chúng Đại Tỳ Kheo, nay tôi cũng đã học hết.

Như Lai tuy đã diệt độ đến nay đã ngàn năm, những Luật nghi mà Ngài đã chế lập, tôi cũng đã được đầy đủ.

Rồi nói kệ rằng:

Thượng Tọa nghe tôi nói,

Tôi tên Tu La Tha.

A La Hán hết lậu,

Sư tử rống trong chúng.

Đệ tử thật Mâu Ni,

Các Quỷ Thần tin Phật

Nghe lời bậc Thánh dạy,

Buồn thương khóc rơi lệ.

Cúi đầu nghĩ pháp diệt,

Từ nay trở về sau,

Không có người nói pháp.

Tỳ Ni biệt giải thoát.

Không còn tại thế gian.

Cầu pháp nay đã sập.

Nước pháp không còn chảy.

Biển pháp đã khô cạn.

Núi pháp đã sụp đổ.

Pháp hội tuyệt từ nay.

Cờ pháp không thấy nữa.

Chân pháp không đi lại.

Giới luật nghi mất luôn.

Đèn pháp không còn chiếu.

Bánh xe pháp không chuyển.

Cửa Cam Lộ bít kín.

Pháp Sư không ở đời,

Người thiện nói diệu đạo.

Chúng sanh không biết thiện,

Không khác nào dã thú.

Bấy giờ, Phật Mẫu Ma Ha Ma Da Phu Nhân từ trên Trời xuống, đến chỗ Chúng Tăng kêu gào khóc lóc: Than ôi, khổ thay! Đó là con của ta, đã từng trải qua A tăng kỳ kiếp tu các hạnh khổ, không màng gì đến việc lao thân khổ trí, tích đức thành Phật, mà hôm nay bỗng nhiên bị tiêu diệt!

Rồi nói kệ:

Tôi là thân mẫu Phật.

Con tôi từng khổ hạnh,

Trải qua vô số kiếp,

Cứu cánh thành Chánh Đạo.

Khóc thương không kiềm được,

Nay pháp bỗng bị diệt.

Than ôi! bậc trí tuệ,

Hiện tại Ngài ở đâu,

Trì pháp bỏ tranh tụng?

Sanh ra từ miệng Phật.

Tối thượng trên các Vua,

Đệ tử Phật chân thật.

Tu hạnh diệu Đầu Đà,

Đêm nghỉ nơi rừng sâu.

Thật sự con Phật vậy,

Hiện nay đang ở đâu?

Hiện tại ở thế gian,

Oai đức không hiện hữu.

Giữa núi rừng hoang vắng,

Các thần đều im lặng.

Thí, giới, thương quần sanh,

Tin giới tự trang nghiêm.

Hạnh ngay thẳng, nhẫn nhục,

Quán sát pháp thiện ác:

Các thắng pháp như vậy,

Hiện nay bỗng biến mất!

Bấy giờ, vị đệ tử của Thượng Tọa kia nghĩ như vậy:

Tỳ Kheo Tu La Tha tự nói: Giới luật mà Đức Như Lai đã chế lập, ta giữ gìn đầy đủ.

Lúc ấy, vị Thượng Tọa này có người đệ tử tên là An Già Đà khởi lên tâm không nhẫn, phẫn hận cực độ, từ chỗ ngồi đứng dậy mạ nhục vị Thánh kia: Ông là một Tỳ Kheo hạ tọa, ngu si, không trí mà dám hủy nhục Hòa Thượng của tôi. Liền cầm dao bén giết vị Thánh kia.

Rồi nói bài kệ:

Ta là An Già Đà,

Đệ tử của Thất Sa.

Dùng kiếm bén giết ngươi,

Tự bảo ta có đức.

Lúc này, có một con quỷ tên là Đại Đề Mộc Khư suy nghĩ rằng: Thế gian chỉ có một vị A La Hán này, mà bị tên đệ tử Tỳ Kheo ác giết hại. Liền dùng chày Kim Cương bén, đầu chày lửa cháy rực, đánh vỡ đầu người này chết tại chỗ.

Rồi nói bài kệ:

Ta là thần quỷ ác,

Tên Đại Đề Mộc Khư.

Dùng chày Kim Cương này,

Chẻ đầu ngươi làm bảy.

Bấy giờ, đệ tử của vị A La Hán, thấy người đệ tử Thượng Tọa kia sát hại thầy mình, không kiềm được cơn tức giận nên giết vị Tam Tạng.

Lúc này, Chư Thiên và loài người đều bi thương kêu khóc: Than ôi, khổ thay! Chánh pháp Như Lai hiện tại không còn nữa.

Chợt cõi đất chấn rung động sáu cách, vô lượng chúng sanh sầu não cực độ, kêu gào khóc lóc: Than ôi! Ngày nay chánh pháp không còn hiện hữu ở đời. Than xong những lời này rồi mọi người giải tán.

Bấy giờ, năm trăm Ưu Bà Tắc nước Câu Diệm Di nghe những lời này xong, đi vào Chùa, đưa tay vỗ đầu, khóc lớn cao tiếng: Than ôi! Như Lai thương xót thế gian, cứu giúp quần sanh không kể loài to lớn hay vi tế.

Ai có thể vì chúng con mà nói nghĩa pháp?

Từ nay Trời, người không thể nào giải thoát được nữa. Chúng sanh ngày nay vẫn còn ở trong bóng tối, không có người dẫn đường.

Luôn luôn huân tập các thói ác và lấy đây làm vui thích như các loài dã thú mà không chịu nghe diệu pháp của Mâu Ni, để rồi khi thân hoại mạng chung đọa vào ba đường giống như sao rụng.

Từ nay về sau người đời không còn nhớ đến trí tuệ Tam Muội tịch tĩnh, pháp vi diệu thập lực. Bấy giờ, Vua Câu Diệm Di nghe các Tỳ Kheo giết hại chân nhân A La Hán và Pháp Sư Tam Tạng, sanh lòng buồn thương, hãi hùng than thở ngồi im.

Lúc ấy, bọn tà kiến tranh nhau đánh phá Tháp Miếu và hãm hại Tỳ Kheo, từ đó Pháp Phật tan tác chóng tàn.

Bấy giờ, Đức Thế Tôn, bảo Thích Đề Hoàn Nhân, bốn Đại Thiên Vương, Chư Thiên và người đời: Sau khi ta diệt độ, dấu hiệu diệt tận của pháp như trên đã nói. Cho nên, hiện tại các ông không thể không nỗ lực tinh tấn hộ trì chánh pháp, để còn mãi tại thế gian.

Lúc ấy Chư Thiên và loài người, sau khi nghe những gì Đức Phật đã dạy, mọi người đều tỏ ra thương cảm, dùng tay lau nước mắt, đảnh lễ dưới chân Phật, rồi mọi người tự rút lui.

***

icon

Tổng hợp

Cùng chủ đề

Phật Thuyết Kinh đại Thừa Mật Nghiêm - Phẩm Tám - Phẩm A Lại Da Vi Mật - Tập Sáu

Kinh Nguyên thủy   •   25.12.2023
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư Địa Bà Ha La, Đời Đường

Phật Thuyết Kinh đại Thừa Mật Nghiêm - Phẩm Tám - Phẩm A Lại Da Vi Mật - Tập Năm

Kinh Nguyên thủy   •   25.12.2023
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư Địa Bà Ha La, Đời Đường

Phật Thuyết Kinh đại Thừa Mật Nghiêm - Phẩm Tám - Phẩm A Lại Da Vi Mật - Tập Bốn

Kinh Nguyên thủy   •   25.12.2023
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư Địa Bà Ha La, Đời Đường

Phật Thuyết Kinh đại Thừa Mật Nghiêm - Phẩm Tám - Phẩm A Lại Da Vi Mật - Tập Ba

Kinh Nguyên thủy   •   25.12.2023
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư Địa Bà Ha La, Đời Đường

Phật Thuyết Kinh đại Thừa Mật Nghiêm - Phẩm Tám - Phẩm A Lại Da Vi Mật - Tập Hai

Kinh Nguyên thủy   •   25.12.2023
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư Địa Bà Ha La, Đời Đường

Phật Thuyết Kinh đại Thừa Mật Nghiêm - Phẩm Tám - Phẩm A Lại Da Vi Mật - Tập Một

Kinh Nguyên thủy   •   25.12.2023
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư Địa Bà Ha La, Đời Đường