Phật Thuyết Kinh Tiểu Bộ - Tập Bảy - Ngạ Quỷ Sự - Phẩm Một - Phẩm Con Rắn - Chuyện Con Bò

Kinh Đại thừa   •   Thứ hai, 25/12/2023, 22:19 PM

Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư An Thế Cao, Đời Hậu Hán

PHẬT THUYẾT KINH TIỂU BỘ

Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư 

An Thế Cao, Đời Hậu Hán  

TẬP BẢY

NGẠ QUỶ SỰ  

PHẨM MỘT

PHẨM CON RẮN  

CHUYỆN CON BÒ  

Bậc Ðạo Sư kể chuyện này trong khi đang trú tại Kỳ Viên. Thuở đó ở Xá Vệ, người cha của một gia chủ nọ qua đời. Người con bị nỗi ưu phiền hành hạ và cứ khóc than mãi.

Trong khi kẻ ấy đi lang thang như một người điên, ông thường hỏi bất cứ kẻ nào ông gặp: Thế người có thấy cha tôi chăng?

Không ai có thể xua tan nỗi ưu phiền của ông cả. Nhưng trong lòng ông, như một ngọn đèn ở trong cái chai, đang bừng lên một khả năng đột xuất hướng về nhập lưu đạo.

Trong lúc bậc Ðạo Sư đang quán sát thế gian vào buổi sáng, Ngài thấy điều kiện chắc chắn này và suy nghĩ: Ðưa đến cho người này quả Dự Lưu thật là thích hợp sau khi kẻ ấy đã kể lại sự việc quá khứ và dẹp bỏ sầu bi. Vì thế ngày hôm sau, Ngài đi khất thực về, liền cùng một Tỳ Kheo trẻ đến cửa nhà vị kia. Khi nghe bậc Ðạo Sư đã đến, người ấy bước ra đón Ngài.

Khi bậc Ðạo Sư đã an tọa, vị gia chủ nói: Bạch Thế Tôn, Ngài biết cha con đã đi về đâu rồi.

Bậc Ðạo Sư hỏi vị ấy: Này Cư Sĩ, ông hỏi về cha ông ở đời này hay đời trước?

Khi nghe những lời này, nỗi buồn của vị ấy dịu bớt: Ta có rất nhiều cha trong quá khứ và vị ấy đã lấy lại được đôi chút thanh thản. Rồi bậc Ðạo Sư thuyết một bài giảng ngắn và ra đi về nơi cư trú của Ngài. Sau đó Chư Tỳ Kheo bắt đầu pháp thoại về chuyện này.

Khi vừa đến nơi, bậc Ðạo Sư hỏi: Này Chư Tỳ Kheo, chư vị đang bàn luận gì khi ngồi tụ tập ở đây?

Chư vị kể lại vấn đề.

Ngài đáp: Không phải chỉ giờ đây Ta mới xua tan nỗi ưu phiền của người kia, trong đời quá khứ nỗi ưu phiền của kẻ ấy cũng đã được tiêu trừ. Và theo lời thỉnh cầu của chư vị, Ngài kể câu chuyện đã xảy ra thời trước.

Thuở xưa tại thành Ba La Nại, người cha của một gia chủ từ trần. Bị sầu bi trấn áp, vị ấy đập ngực than khóc và cung kính đi quanh dàn hỏa thiêu.

Con trai vị ấy là Sujàta, một nam tử thông minh lanh lợi, đầy đủ trí tuệ tối thượng, đang suy xét một phương cách xua tan nỗi ưu phiền của cha, chợt thấy ngoài Kinh Thành một con bò chết, chàng liền đặt phía trước nó một ít nước và cỏ chàng vừa đem tới nơi.

Chàng đưa con bò một nắm cỏ, vừa ra lệnh như thể con bò đang sống, vừa đứng cạnh đó, chàng nói: Ăn đi, ăn đi, uống đi, uống đi!

Khi người qua đường thấy chàng, họ nói: Này Sujàta, chú có điên không mà đưa cỏ với nước cho con bò chết?

Nhưng chàng không hề đáp lại lời nào.

Vì thế dân chúng tìm đến cha chàng và bảo ông: Con trai ông đã nổi điên nên đưa cỏ và nước cho một con bò chết. Khi vị gia chủ nghe việc này, nỗi ưu phiền về thân phụ liền mất đi.

Lòng lo âu, vị ấy vội vàng đến trách cậu con trai: Con chẳng còn là Sujàta thông minh, lanh lợi và có trí tuệ nữa ư?

Tại sao con lại đưa cỏ và nước cho một con bò chết?

Vị ấy ngâm hai vần Kệ về việc này:

Sao con có vẻ giống người khùng,

Con cắt cỏ non, lại nói thầm

Cùng với bò già vừa mới chết,

Luôn môm bảo nó: Hãy ăn, ăn!

Chẳng phải nhờ ăn uống, dỗ dành

Mà con bò chết sẽ hồi sinh,

Con tôi khờ dại ngây ngô quá

Quả giống người đâu đó, thật tình.

Sujàta ngâm các vần kệ sau đáp lời:

Bốn chân này với chiếc đầu này,

Với cái đuôi và thân thể đây,

Ðôi mắt là đây còn đủ cả,

Con bò phải đứng dậy lên ngay!

Song đôi tay với cả đôi chân,

Thân thể và đầu tóc của ông,

Nay chúng ở đâu, nào chẳng thấy,

Khóc than đống đất, phải cha khùng?

Người cha đáp:

Lòng ta quả thực nóng bừng

Giống như sữa lạc đổ trong lửa đào,

Nay vừa được tưới nước vào,

Và làm tiêu tán biết bao khổ sầu.

Quả con nhổ mũi tên đau

Nỗi sầu kia đã cắm sâu vào lòng,

Con xua mọi nỗi đau buồn

Vì cha thương tiếc phụ thân của mình.

Tâm ta đã được an bình,

Nỗi buồn dứt bỏ trong mình từ nay,

Ta không khóc nữa giờ đây,

Sau khi nghe những lời này, con thân.

Vậy là các bậc trí nhân,

Ðầy lòng lân mẫn ân cần thiết tha

Xua tan sầu não cho ta.

Như Sujàta với cha già giờ đây. Rồi người cha đi gội đầu, ăn uống và tham gia công việc của mình. Khi từ trần, vị ấy tái sanh Thiên Giới. Như vậy Sujàta đã trở thành vị Bảo hộ Thế Giới.

***

icon

Tổng hợp

Cùng chủ đề

Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Ba - Phẩm Ba Mươi Mốt - Phẩm Tuyên Hóa - Phần Ba

Kinh Đại thừa   •   25.12.2023
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư Cưu Ma La Thập, Đời Diêu Tần