Phật Thuyết Kinh Tiểu Bộ - Tập Mười - Chuyện Tiền Thân đức Phật - Chương Hai - Phẩm Bảy - Phẩm Biranatthambhaka - ðám Cỏ Thơm - Chuyện Con Rùa Tiền Thân Kachapa
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư An Thế Cao, Đời Hậu Hán
PHẬT THUYẾT KINH TIỂU BỘ
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư
An Thế Cao, Đời Hậu Hán
TẬP MƯỜI
CHUYỆN TIỀN THÂN ĐỨC PHẬT
CHƯƠNG HAI
PHẨM BẢY
PHẨM BIRANATTHAMBHAKA
ÐÁM CỎ THƠM
CHUYỆN CON RÙA
TIỀN THÂN KACHAPA
Con rùa nói lên lời. Câu chuyện này, khi ở Kỳ Viên, bậc Ðạo Sư kể về Kokàlika. Câu chuyện sẽ được kể trong Tiền Thân Mahàtakkàra.
Bấy giờ, bậc Ðạo Sư nói: Này các Tỳ Kheo, không phải chỉ nay Kokàlika mới bị hại vì lời nói. Thuở trước, kẻ ấy cũng đã bị hại như vậy. Rồi bậc Ðạo Sư kể câu chuyện quá khứ.
Thuở xưa, khi Vua Brahmadatta trị vì ở Ba La Nại, Bồ Tát sanh ra trong gia đình một Đại Thần, khi lớn lên, trở thành vị cố vấn của Vua về Thánh sự và Thế sự. Nhưng Vua có tánh hay nói nhiều.
Khi Vua nói, không cho ai cơ hội xen vào. Và Bồ Tát muốn ngăn chận Vua nói nhiều, nên cố tìm một cơ hội. Lúc bấy giờ, trong khu vực Tuyết Sơn, một con rùa sống ở một hồ nước. Hai con ngỗng Trời trẻ đi tìm mồi, đến kết thân với con rùa ấy. Dần dần, chúng trở thành rất thân thiết.
Một hôm ngỗng Trời con nói với rùa: Này bác rùa, chỗ chúng tôi ở tại Tuyết Sơn, trên cao nguyên núi Cittakùta, trong một cái hang bằng vàng, trú xứ rất đẹp.
Hãy đi với chúng tôi nhé!
Làm sao tôi đi được?
Chúng tôi sẽ đưa bác đi, nếu bác có thể giữ gìn cái miệng của bác và đừng nói một điều gì hết. Ðược, tôi sẽ giữ gìn. Hãy đem tôi đi.
Chúng chấp thuận, bảo con rùa ngậm một cây gậy, còn chúng cắn vào hai đầu gậy, rồi bay lên hư không.
Bọn trẻ con trong làng thấy con rùa được các con ngỗng Trời trẻ đưa đi như vậy, liền la lên: Hai con ngỗng Trời mang con rùa lên cái gậy!
Con rùa muốn nói lên: Nếu bạn ta đưa ta đi thì có can hệ gì đến các ngươi, đồ bọn vô loại kia?
Trong khi ấy, hai con ngỗng Trời đã bay mau đến khoảng trên cung điện Vua trong thành Ba La Nại. Con rùa vừa nhả cây gậy định nói, liền rơi xuống trong sân trống và bị vỡ làm hai.
Khi ấy tiếng ồn ào nổi lên: Con rùa rơi trên sân trống đã bị vỡ làm hai rồi!
Vua đem theo Bồ Tát, cùng với các Đại Thần vây quanh, đi đến chỗ ấy, thấy con rùa, hỏi Bồ Tát: Này Bậc Hiền Trí, vì sao con rùa này rơi xuống?
Bồ Tát suy nghĩ: Chờ đợi đã lâu, ta muốn giáo huấn Vua và đang tìm một phương tiện. Nay thời cơ đã đến. Chắc con rùa này kết thân với những con thiên nga, được chúng đưa đi đến Tuyết Sơn.
Chúng bảo rùa ngậm cây gậy và đưa nó đi giữa hư không, rồi có lẽ con rùa nghe lời ai đó nói, không thể giữ gìn cái miệng, nó muốn nói nên nhả cái gậy ra, liền rơi từ hư không xuống như vậy, và đi đến chỗ chết.
Và Bồ Tát thưa với Vua: Thưa Ðại Vương, những ai lắm mồm miệng, nói không dừng nghỉ, đều phải gặp tai họa như vậy.
Rồi Bồ Tát đọc các bài kệ này:
Con rùa nói lên lời,
Lời nói tự hại mình,
Tuy khéo ngậm cái gậy,
Mở miệng tự sát hại.
Hãy thấy rõ điều này,
Bậc Nhân chủ vĩ đại,
Hãy nói lên vừa phải,
Cẩn thận nói đúng thời.
Kẻ nào nói nhiều lời,
Như con rùa gặp nạn.
Vua biết Bồ Tát kể chuyện này vì mình liền nói: Thưa Bậc Hiền Trí, có phải vì trẫm mà Bậc Hiền Trí nói vậy?
Bồ Tát trình bày rõ ràng và trả lời: Dù Ðại Vương hay người khác, nếu nói quá lượng đều gặp nạn như vậy. Từ đấy trở đi, Vua bỏ tánh nói nhiều và trở thành nguời ít nói.
Sau khi thuyết pháp thoại này, bậc Ðạo Sư nhận diện tiền thân: Lúc bấy giờ, con rùa là Kokàlika, hai con ngỗng Trời là hai vị Trưởng Lão lừng danh, Vua là Ànanda, còn vị Đại Thần hiền trí là ta vậy.
***
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Năm - Phẩm Mười Bảy - Phẩm Tham Hành - Phần Hai
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Ba - Phẩm Ba Mươi Mốt - Phẩm Tuyên Hóa - Phần Ba
Phật Thuyết Kinh chánh Pháp Hoa - Phẩm Hai Mươi Năm - Tịnh Phục Tịnh Vương
Phật Thuyết Kinh đại Bảo Tích - Pháp Hội Thứ Hai Mươi Hai - Pháp Hội đại Thần Biến - Phần Hai
Phật Thuyết Kinh Cựu Tạp Thí Dụ - Phần Ba Mươi Năm
Phật Thuyết Kinh Tạp A Hàm - Kinh Bốn Quả - Phần Hai
Phật Thuyết Kinh Như Lai Giáo Thắng Quân Vương