Phật Thuyết Kinh Tiểu Bộ - Tập Mười - Chuyện Tiền Thân đức Phật - Chương Hai - Phẩm Sáu - Phẩm Natamdaiha - Chuyện Vua Assaka Tiền Thân Assaka
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư An Thế Cao, Đời Hậu Hán
PHẬT THUYẾT KINH TIỂU BỘ
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư
An Thế Cao, Đời Hậu Hán
TẬP MƯỜI
CHUYỆN TIỀN THÂN ĐỨC PHẬT
CHƯƠNG HAI
PHẨM SÁU
PHẨM NATAMDAIHA
CHUYỆN VUA ASSAKA
TIỀN THÂN ASSAKA
Chính chỗ này, tôi sống. Câu chuyện này, khi ở Kỳ Viên, bậc Ðạo Sư kể về một người luyến ái vợ cũ.
Tỳ Kheo ấy được bậc Ðạo Sư hỏi: Này Tỳ Kheo có thật chăng ông bị ái nhiễm?
Vị ấy đáp: Thưa có thật vậy.
Bậc Ðạo Sư hỏi: Ông luyến ái ai?
Tỳ Kheo đáp: Con luyến ái vợ cũ.
Bậc Ðạo Sư nói: Này Tỳ Kheo, không phải chỉ nay ông luyến ái nữ nhân ấy. Thuở trước, vì luyến ái nữ nhân ấy, ông đã gặp đau khổ lớn.
Rồi bậc Ðạo Sư kể câu chuyện quá khứ. Thuở xưa, tại nước Kàsi, Vua Assaka trị vì thành Potali. Hoàng Hậu tên Ubbarì rất được Vua yêu thương. Hoàng Hậu khả ái, kiều diễm vượt xa sắc đẹp của các nữ nhân, dù chưa là một Thiên Nữ.
Sau một thời gian, bà bị bệnh và mệnh chung. Khi Hoàng Hậu mệnh chung, Vua sầu khổ, đau đớn, ưu tư. Vua để xác Hoàng Hậu nằm trong một cái hòm, ướp với dầu và chất dẻo đặt dưới long sàng. Vua đau khổ nằm dài, không ăn, khóc lóc, than thở.
Mẹ cha, các bà con khác, thân hữu và các cận thần, Bà La Môn, gia chủ đều đến khuyên giải: Thưa Ðại Vương, chớ sầu muộn. Cuộc đời là vô thường. Nhưng họ không thể làm Vua nghe lời. Trong khi Vua than khóc như vậy bảy ngày đã trôi qua.
Lúc bấy giờ, Bồ Tát là vị tu khổ hạnh đã đạt được năm thắng trí và tám thiền chứng, trú dưới chân núi hy mã. Ngài đầy đủ trí tuệ giác ngộ, và với thiên nhãn nhìn cõi Diêm Phù Đề, Ngài thấy Vua than khóc như vậy, liền quyết định giúp đỡ cho vị Vua này.
Bồ Tát dùng thần lực bay trên hư không rồi hạ xuống khu vườn của Vua, và ngồi xuống trên phiến đá tế lễ, như một hình tượng bằng vàng.
Rồi một thanh niên Bà La Môn trú ở thành Polati đi đến khu vườn, thấy Bồ Tát, đảnh lễ Ngài và ngồi xuống.
Bồ Tát nói chuyện thân mật với thanh niên ấy, và hỏi: Này cậu thanh niên, nhà Vua có theo chánh pháp không?
Thưa có, bạch Tôn Giả, Vua theo Chánh Pháp. Nhưng Hoàng Hậu của Vua vừa mệnh chung, Vua cho đặt thân Hoàng Hậu trong một cái hòm, nằm dài bên cạnh than khóc, nay đã là ngày thứ bảy.
Sao Tôn Giả không giải thoát Vua khỏi nỗi đau khổ lớn như vậy?
Nay là thời gian thích hợp để Tôn Giả nhiếp phục nỗi đau khổ của nhà Vua. Này cậu, ta không biết nhà Vua, nhưng nếu Vua đến hỏi ta, ta sẽ nói cho Vua biết chỗ đầu thai của Hoàng Hậu và khiến nàng nói cho Vua nghe.
Vậy thưa Tôn Giả, hãy ngồi lại đây cho đến khi tôi đưa Vua đến.
Thanh niên ấy được Bồ Tát hứa, liền đi đến cung Vua, báo tin ấy và khuyên Vua: Ðại Vương nên đi đến gặp vị có thiên nhãn ấy.
Vua nói: Trẫm sẽ thấy Hoàng Hậu!
Vua vô cùng hoan hỷ ngự lên xe, đi đến đảnh lễ Bồ Tát, ngồi xuống một bên và hỏi: Có đúng sự thật chăng, trẫm nghe nói Tôn Giả biết được chỗ đầu thai của Hoàng Hậu?
Tôi có biết, thưa Ðại Vương.
Hoàng Hậu thọ sanh ở đâu?
Thưa Ðại Vương, Hoàng Hậu say mê sắc đẹp của mình, vì vậy đã sống phóng dật, không làm các thiện nghiệp, nay sanh làm con sâu nhỏ ăn phân ngay chính trong vườn này.
Trẫm không tin chuyện ấy. Nay tôi sẽ chỉ Hoàng Hậu cho Ðại Vương và bảo Hoàng Hậu nói cho Ðại Vương rõ.
Bồ Tát dùng thần lực của mình, và ra lệnh: Cả hai con vật đang lăn một hòn phân bò hãy đi đến trước mặt Vua!
Bồ Tát sai khiến hai con sâu đi đến như vậy rồi chỉ một con và nói: Thưa Ðại Vương, đây là Hoàng Hậu Ubbarì của Ðại Vương. Nó bỏ Ðại Vương đi theo sau con sâu ăn phân làm chồng nó. Ðại Vương hãy nhìn xem.
Thưa Tôn Giả, Hoàng Hậu Ubbarì sanh ra làm con sâu ăn phân ư?
Trẫm không tin được chuyện ấy!
Thưa Ðại Vương, tôi sẽ bảo nó nói lên.
Thưa Tôn Giả, hãy bảo nó nói đi.
Bồ Tát nói với thần lực của mình.
Này Ubbarì!
Con sâu nói bằng tiếng người, đáp lại: Thưa Tôn Giả, cái gì ạ?
Bồ Tát hỏi: Ngươi hãy nói Tiền Thân của ngươi tên là gì?
Thua Tôn Giả, trước tôi là Ubbarì, Hoàng Hậu của Vua Assaka. Con sâu đáp.
Bồ Tát hỏi tiếp: Nay ngươi thương yêu Vua Assaka hay con sâu ăn phân này là chồng của ngươi?
Thưa Tôn Giả, trong đời sống trước đây của tôi, tôi đã sống với Vua, và cùng thưởng thức sắc, tiếng, hương, vị, xúc trong ngôi vườn này.
Nhưng vì qua nhiều đời sống chết cho đến nay, tôi không biết Vua là ai! Tôi sẵn sàng giết Vua Assaka và lấy máu từ cổ Vua để bôi hai bàn chân con sâu ăn phân là chồng của tôi!
Rồi giữa hội chúng của Vua, con sâu đọc những bài kệ này bằng tiếng người:
Chính chỗ này tôi sống
Với Vua A sa ka
Yêu thương, được yêu thương
Tôi đi dạo quanh vườn.
Nay các khổ lạc mới
Làm mờ cảm giác cũ,
Vậy đối với sâu chồng,
Tôi yêu hơn Ðại Vương!
Nghe nói vậy, Vua cảm thấy hối hận ngay tại chỗ, lập tức truyền lệnh đem xác Hoàng Hậu ra ngoài và gội đầu. Vua đảnh lễ Bồ Tát, rồi sau đó đi vào thành cưới một Hoàng Hậu khác và trị nước đúng chánh pháp.
Còn Bồ Tát khuyến dạy Vua xong, khiến Vua hết sầu muộn, rồi đi về Hy Mã Lạp Sơn. Sau khi thuyết pháp thoại này, bậc Ðạo Sư giảng các sự thật và cuối bài giảng, vị Tỳ Kheo luyến ái đã đắc quả Dự Lưu.
Rồi Ngài nhận diện tiền thân: Lúc bấy giờ Ubbarì là người vợ cũ, Vua Assaka là Tỳ Kheo bị ái nhiễm, thanh niên Bà La Môn là Xá Lợi Phất, còn vị tu khổ hạnh là ta vậy.
***
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Năm - Phẩm Mười Bảy - Phẩm Tham Hành - Phần Hai
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Ba - Phẩm Ba Mươi Mốt - Phẩm Tuyên Hóa - Phần Ba
Phật Thuyết Kinh Trung A Hàm - Phẩm Sáu - Phẩm Vương Tương ưng - Kinh Bệ Bà Lăng Kỳ
Phật Thuyết Kinh Vô Lượng Thọ Phật - Phần Một
Phật Thuyết Kinh Chánh Pháp Niệm Xứ - Phẩm Sáu - Phẩm Quán Thiên Dạ Ma Thiên - Tập Chín Mươi
Phật Thuyết Kinh Tạp A Hàm - Kinh Bất Ly Dục - Phần Một
Phật Thuyết Kinh Chánh Pháp Niệm Xứ - Phẩm Hai - Phẩm Sinh Tử - Tập Tám