Phật Thuyết Kinh Tiểu Bộ - Tập Tám - Trưởng Lão Tăng Kệ - Chương Mười Một - Phẩm Mười Một Kệ
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư An Thế Cao, Đời Hậu Hán
PHẬT THUYẾT KINH TIỂU BỘ
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư
An Thế Cao, Đời Hậu Hán
TẬP TÁM
TRƯỞNG LÃO TĂNG KỆ
CHƯƠNG MƯỜI MỘT
PHẨM MƯỜI MỘT KỆ
Trong thời Đức Phật hiện tại, Ngài sanh trong một gia đình Bà La Môn nổi tiếng. Mẹ Ngài chết khi sanh Ngài, và Ngài được cứu sống, chưa bị đốt cháy trên giàn hỏa.
Vì rằng sự sống của một hữu tình trong đời sống cuối cùng không thể chết được, trước khi chứng quả A La Hán, dầu cho có rơi từ núi Sineru Tu Di.
Khi lên bảy tuổi, được nghe mẹ Ngài chết khi sanh Ngài. Ngài cảm thấy xúc động và phát nguyện xuất gia.
Ngài được đưa tới gặp Tôn Giả Sàriputta, và Ngài chứng được quả A La Hán, khi tóc Ngài đang bị cạo. Ngài dâng đời sống Ngài cho các tên cướp như thế nào để ba ngàn Tỳ Kheo được nói đến trong tập sớ Dhammapàla.
Rồi một Cư Sĩ muốn hầu hạ Ngài, yêu cầu Ngài sống gần chỗ vị ấy đang ở, nói như sau:
Lợi ích Ngài là gì,
Ở rừng sâu, mùa mưa,
Như Ujuhàna,
Hỡi này Ngài thân mến!
Hang gió đẹp cho Ngài,
Sống một mình, tu thiền.
Rồi vị Trưởng Lão, để nêu rõ vẻ đẹp của núi rừng và sự thật khác, trả lời như sau:
Như gió mùa thổi mây,
Trong thời tiết mùa mưa,
Tưởng ta bay tràn khắp,
Tưởng dung hòa viễn ly.
Quạ đen, từ trứng sinh,
Lấy nghĩa địa làm nhà,
Khiến ta khởi lên niệm,
Viễn ly đối với thân.
Người kẻ khác không hộ,
Người không hộ kẻ khác,
Tỳ Kheo, sống an lạc,
Không kỳ vọng các dục.
Tảng đá có nước trong,
Chỗ hội họp quy tụ,
Các loài vượn mặt đen,
Các loài nai nhút nhát,
Dưới màn hoa nước chảy,
Tảng đá ấy ta thích.
Ta sống trong rừng núi,
Trong hang động khe đá,
Tại trú xứ xa vắng,
Chỗ thú rừng qua lại.
Hãy hại chúng, giết chúng!
Hãy làm khổ hữu tình,
Ta không biết niệm ấy,
Phi Thánh liên hệ sân,
Ðạo Sư, ta hầu hạ,
Lời Phật dạy làm xong,
Gánh nặng đặt xuống thấp,
Gốc sanh hữu, nhổ sạch.
Vì đích gì, xuất gia,
Bỏ nhà sống không nhà,
Mục đích ấy, ta đạt,
Mọi kiết sử tận diệt.
Ta không thích thú chết,
Ta không thích thú sống,
Ta chờ thời gian đến,
Như thợ làm việc xong.
Ta không thích thú chết,
Ta không thích thú sống,
Ta chờ thời gian đến,
Tỉnh giác, giữa chánh niệm.
***
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Năm - Phẩm Mười Bảy - Phẩm Tham Hành - Phần Hai
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Ba - Phẩm Ba Mươi Mốt - Phẩm Tuyên Hóa - Phần Ba
Phật Thuyết Kinh Vô Hy Vọng - Phần Ba
Phật Thuyết Kinh Xuất Diệu - Phẩm Ba Mươi - Phẩm Lạc Vui - Tập Một
Phật Thuyết Kinh Hiền Ngu - Phẩm Sáu Mươi Sáu - Phẩm Bà Thế Chất
KINH ĐỊA TẠNG BỒ TÁT BỔN NGUYỆN - QUYỂN THƯỢNG - (Phẩm thứ hai)
Phật Thuyết Kinh Trung Bộ - Kinh Năm Và Ba - Phần Bốn - Niết Bàn Hiện Tiền
Phật Thuyết Kinh đại Phương đẳng Vô Tưởng - Chương Hai Mươi Bốn - đại Xả