Phật Thuyết Kinh Tiểu Phẩm Bát Nhã Ba La Mật - Phẩm Hai Mươi Bảy - Phẩm Tát đà Ba Luân - Tập Hai

Kinh Đại thừa   •   Thứ hai, 25/12/2023, 22:18 PM

Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư Cưu Ma La Thập, Đời Diêu Tần

PHẬT THUYẾT KINH

TIỂU PHẨM BÁT NHÃ BA LA MẬT

Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư

Cưu Ma La Thập, Đời Diêu Tần  

PHẨM HAI MƯƠI BẢY

PHẨM TÁT ĐÀ BA LUÂN  

TẬP HAI  

Này Tu Bồ Đề! Bấy giờ, Bồ Tát Tát Đà Ba Luân đi trên đường, vào trong chợ giữa đô thị lớn và lớn tiếng rao: Có ai cần mua người không?

Có ai cần mua người không?

Khi nghe tiếng rao đó, ác ma nghĩ: Bồ Tát Tát Đà Ba Luân vì kính trọng pháp mà tự bán thân mình để cúng dường Bồ Tát Đàm Vô Kiệt với mục đích muốn nghe phương tiện bát nhã Ba la mật.

Bồ Tát sẽ thực hành bát nhã Ba la mật, mau chóng chứng đắc Vô Thượng Chánh Đẳng Giác, sẽ được nghe nhiều hiểu rộng giống như nước biển cả, chẳng bị các ma phá hoại, có thể làm tròn tất cả công đức đối với sự lợi ích cho vô lượng chúng sinh. Các chúng sinh ấy sẽ ra khỏi cảnh giới của ta, tất cả đều chứng đắc Vô Thượng Chánh Đẳng Giác.

Bây giờ ta phải đến phá hoại đạo ý của vị ấy mới được. Và ngay lập tức, ác ngăn che nấp vào mọi người khuyến, cho đến không một ai nghe được tiếng rao của Bồ Tát, chỉ có con gái của một người trưởng giả là ác ma không thể nào làm chướng ngại được.

Bồ Tát Tát Đà Ba Luân bán mình mà không bán được, liền đứng lại một chỗ khóc kể và than: Chắc ta mắc tội lớn, muốn bán thân cúng dường Bồ Tát Đàm Vô Kiệt để nghe pháp bát nhã Ba la mật mà chẳng có ai mua cả.

Khi ấy, Thích Đề Hoàn Nhân suy nghĩ: Nay ta sẽ thử xem thiện nam tử này có thật sự là đem thâm tâm kính trọng pháp một cách nhiệt thành mà phải xả bỏ thân mạng hay không?

Nghĩ thế rồi, Thích Đề Hoàn Nhân liền hóa làm một Bà La Môn đứng bên cạnh Bồ Tát Tát Đà Ba Luân hỏi: Này thiện nam! Vì sao mà ông lại ưu sầu khóc kể vậy?

Tát Đà Ba Luân trả lời: Vì tôi nghèo khổ, không có của báu nên muốn bán thân lấy của báu đem cúng dường Bồ Tát Đàm Vô Kiệt để được nghe bát nhã Ba la mật mà chẳng có ai mua cả.

Bà là môn nói: Này thiện nam! Người thì ta không cần, nhưng hiện nay vì có đám cúng tế lớn nên ta muốn mua tim, máu và tủy của người.

Vậy ông có thể bán những thứ ấy cho ta được không?

Tát Đà Ba Luân nghĩ: Ta được lợi ích lớn rồi, nhất định ta sẽ được nghe phương tiện bát nhã Ba la mật nên khiến cho Bà là môn này muốn mua tim, máu và tủy của ta.

Nghĩ xong, Tát Đà Ba Luân rất vui mừng liền nói với Bà là môn: Nếu ông cần thì tôi sẽ bán hết cho ông.

Bà là môn nói: Ông cần giá bao nhiêu?

Tát Đà Ba Luân trả lời: Tùy ông muốn cho tôi bao nhiêu cũng được.

Ngay khi ấy, Bồ Tát Tát Đà Ba Luân liền cầm dao bén cắt tay phải cho máu chảy, rồi cắt đùi bên phải muốn đập xương để lấy tủy chảy ra.

Lúc bấy giờ, con gái của một trưởng giả đang ở trên gác, nàng phóng mắt nhìn xa thấy Bồ Tát Tát Đà Ba Luân cắt tay phải cho máu chảy ra, rồi chặt đùi bên phải muốn đập xương để lấy tủy chảy ra thì cô suy nghĩ: Không biết vì nguyên nhân gì mà thiện nam tử này phải làm đau khổ thân mình như vậy, ta sẽ đến hỏi ông ta.

Khi ấy cô gái của trưởng giả liền xuống lầu và đến chỗ Bồ Tát Tát Đà Ba Luân hỏi: Này thiện nam! Vì duyên cớ gì mà ông phải làm đau khổ thân mình như vậy?

Và ông muốn dùng máu, tủy đó để làm gì?

Bồ Tát Tát Đà Ba Luân trả lời: Tôi muốn lấy máu và tủy đem bán cho Bà La Môn này để có tiền của mà cúng dường pháp bát nhã Ba la mật và Bồ Tát Đàm Vô Kiệt.

Con gái của trưởng giả hỏi: Này thiện nam! Ông bán máu và tủy đem cúng dường vị Bồ Tát kia để được những lợi ích gì?

Bồ Tát Tát Đà Ba Luân trả lời: Vị Bồ Tát ấy sẽ nói pháp phương tiện lực bát nhã Ba la mật cho tôi. Nếu học theo pháp đó thì tôi sẽ chứng Vô Thượng Chánh Đẳng Giác, được thân sắc vàng, đầy đủ ba mươi hai tướng tốt.

Phóng ra ánh sáng vô lượng đại từ, đại bi, đại hỷ, đại xả, mười lực, bốn vô sở úy, bốn vô ngại trí, mười tám pháp bất cộng, sáu thần thông, chẳng thể nghĩ bàn thanh tịnh, giới, định, tuệ, giải thoát, giải thoát tri kiến, chứng Trí tuệ vô thượng của Phật, vô thượng Pháp bảo, rồi ta sẽ phân bố cho tất cả chúng sinh.

Khi ấy con gái của trưởng giả nói với Bồ Tát Tát Đà Ba Luân: Những lời nói của Ngài vừa thật là hiếm có và đệ nhất vi diệu. Vì mỗi một pháp, mà Ngài lại có thể xả bỏ thân mạng.

Này thiện nam, nếu nay Ngài cần các thứ châu báu, vàng bạc, trân châu, lưu ly, pha lê, hổ phách, san hô, cho đến hoa hương, anh lạc, phan lọng cùng các y phục thì con sẽ cho Ngài tất cả để Ngài đem đến cúng dường Bồ Tát Đàm Vô Kiệt.

Vậy Ngài đừng tự gây khổ cho mình nữa. Hiện nay, con cũng muốn theo Ngài đi đến chỗ Bồ Tát Đàm Vô Kiệt để gieo trồng căn lành và cầu được pháp thanh tịnh như vậy.

Bấy giờ Thích Đề Hoàn Nhân hiện lại nguyên hình của mình rồi đứng trước Bồ Tát Tát Đà Ba Luân và nói: Lành thay, lành thay, này thiện nam! Vì kính trọng pháp mà tâm của ông bền vững như vậy. Khi Chư Phật quá khứ hành Bồ Tát đạo cũng như ông ngày nay cầu nghe phương tiện bát nhã Ba la mật các Ngài mới chứng Vô Thượng Chánh Đẳng Giác.

Này thiện nam, thật sự ta chẳng cần tim, máu, tủy gì của người cả, mà ta chỉ muốn đến thử ông, vậy ông nguyện xin những gì ta sẽ cho.

Tát Đà Ba Luân nói: Vậy ông hãy cho tôi Vô Thượng Chánh Đẳng Giác đi, Thích Đề Hoàn Nhân nói: Điều này sức ta không thể làm được chỉ có Chư Phật Thế Tôn mới có, hãy cầu xin điều gì khác ta sẽ cho.

Tát Đà Ba Luân nói: Nếu ông bất lực trước sự cầu xin của tôi thì hãy làm cho thân tôi trở lại như cũ.

Vừa nói dứt lời thì thân của Tát Đà Ba Luân liền trở lại như cũ không hề có vết sẹo gì cả. Thích Đề Hoàn Nhân cho Tát Đà Ba Luân mãn nguyện rồi, biến mất.

Bấy giờ con gái của trưởng giả nói với Bồ Tát Tát Đà Ba Luân: Ngài nên đến nhà con, con sẽ thưa với cha mẹ để xin của báu và vì nghe pháp mà cha mẹ của con sẽ cho của báu để Ngài đem cúng dường Bồ Tát Đàm Vô Kiệt.

Thế rồi Bồ Tát Tát Đà Ba Luân cùng con gái của trưởng giả đi về nhà cô ta.

Con gái ông trưởng giả vào thưa với cha mẹ: Thưa cha mẹ! Xin cha mẹ hãy cho con hoa hương, anh lạc, các thứ y phục với những vật báu và hãy cung cấp cho năm trăm gái hầu theo con để cùng đi với Bồ Tát Tát Đà Ba Luân đến cúng dường Bồ Tát Đàm Vô Kiệt. Vị Bồ Tát ấy sẽ nói pháp cho chúng con và nhờ nghe được pháp đó chúng con sẽ chứng đắc pháp của Chư Phật.

Cha Mẹ của cô gái nói: Hiện giờ Bồ Tát Tát Đà Ba Luân đang ở đâu?

Cô gái trả lời: Hiện giờ vị ấy đang ở ngoài cửa.

Rồi cô lại kể: Vị ấy phát tâm cầu Vô Thượng Chánh Đẳng Giác chỉ vì muốn cứu độ tất cả vô lượng chúng sinh đang chịu khổ não trong sinh tử.

Vì kính trọng pháp mà vị ấy muốn bán thân thân chẳng có ai mua nên đứng lại ưu sầu, khóc kể và than: Ta muốn bán thân mà chẳng có ai mua cả.

Lúc ấy có một Bà là môn thấy vậy nói với vị ấy: Nay cớ gì mà ông muốn bán thân mình?

Tát Đà Ba Luân trả lời: Vì kính trọng pháp mà tôi muốn bán thân để cúng dường Bồ Tát Đàm Vô Kiệt, tôi sẽ theo vị kia để được nghe pháp của Chư Phật.

Người Bà la môn nói: Ta không cần người, nhưng nay ta sắp cúng tế lớn nên chỉ cần tim, máu và tủy của người, ông có bán không?

Nghe hỏi vị này rất vui mừng, tay cầm dao bén cắt tay phải cho máu chảy, rồi chặt đùi bên phải muốn đập xương để lấy tủy chảy ra.

Lúc ấy, con đang ở trên lầu gác trông thấy từ xa sự việc như vậy liền suy nghĩ: Người này vì cớ gì mà phải làm cho thân mình khốn khổ, để ta đến hỏi xem sao?

Khi nghe con hỏi thì Bồ Tát Tát Đà Ba Luân trả lời với con: Vì quá nghèo khổ không có của cải nên tôi muốn bán tim, máu, tủy cho Bà Là Môn.

Con lại hỏi tiếp: Này thiện nam! Ông muốn có tài vật ấy để làm gì?

Vị Bồ Tát trả lời con: Vì kính trọng pháp nên tôi muốn có tài vật để cúng dường Bồ Tát Đàm Vô Kiệt.

Con lại hỏi: Này thiện nam! Nếu cúng dường như vậy thì ông sẽ được những lợi ích gì?

Bồ Tát trả lời: Cúng dường như vậy tôi sẽ được sự lợi ích của các công đức vô lượng không thể nghĩ bàn.

Khi nghe nói công đức vô lượng của Chư Phật không thể nghĩ bàn thì tâm con rất vui mừng và nghĩ: thiện nam này làm điều thật là hiếm có, vì kính trọng pháp mà vị ấy phải chịu bỏ thân để tự thân nhận lấy những khổ não như thế. Vậy ta phải làm thế nào để cúng dường pháp vì hiện nay gia đình ta có rất nhiều của cải.

Đối với việc vì pháp mà cúng dường này, lập tức con phát đại nguyện và thưa với vị ấy: Này thiện nam! Ngài đừng làm đau khổ cho bản thân như vậy, con sẽ cho Ngài nhiều của cải quý báu để đem cúng dường cho Bồ Tát Đàm Vô Kiệt. Con cũng muốn theo Ngài đến chỗ Bồ Tát Đàm Vô Kiệt để cúng dường và nay con cũng muốn chứng pháp vô thượng của Chư Phật như Ngài vừa nói. Nay xin cha mẹ hãy cho phép con được theo vị thiện nam này đến cúng dường Bồ Tát Đàm Vô Kiệt.

Cha Mẹ cô gái trả lời: Những điều con vừa tán thán vị Bồ Tát này thật là hiếm có, thật khó có ai để sánh nổi. Vị ấy nhất tâm nhớ nghĩ pháp như vậy là bậc đệ nhất tối thắng trong tất cả thế giới, chắc chắn có thể đem lại an vui cho tất cả chúng sinh nên vị ấy muốn cầu cho bằng được việc khó đó. Nay cha mẹ cho phép cúng năm trăm thị nữ con theo vị ấy, chúng ta cũng muốn gặp Bồ Tát Đàm Vô Kiệt.

Cô gái này vì muốn đi cúng dường Bồ Tát Đàm Vô Kiệt nên thưa với cha mẹ: Thưa cha mẹ! Con không dám làm gián đoạn công đức của người.

Rồi cô ta lập tức sửa soạn trang nghiêm năm trăm cỗ xe và ra lệnh cho năm trăm cô gái hầu đem các loại hoa, các thứ y phục, các loại hương bột, hương xoa, vàng bạc, châu báu, anh lạc và các thức ăn ngon để chở cùng một xe của Bồ Tát Tát Đà Ba Luân, còn năm trăm thị nữ cùng cung kính vây quanh xe rồi họ từ từ đi về hướng Đông.

Từ xa mọi người trông thấy thành chúng hương, thành này có bảy lớp được trang nghiêm bằng bảy báu rất đáng ưa thích, có bảy lớp hào thành và bảy lớp hàng cây. Thành ấy ngang dọc mươi hai do tuần, cuộc sống của nhân dân ở đây rất là giàu có, an ổn và phồn thịnh.

Lại có năm trăm ngả đường được sửa sang rất xinh đẹp như là bức tranh, còn cầu cống thì rộng rãi và sạch sẽ. Từ xa, trông thấy Bồ Tát Đàm Vô Kiệt ngồi trên pháp tòa ở giữa thành và có vô lượng trăm ngàn vạn chúng vây quanh để nghe Ngài thuyết pháp thì tâm của họ rất hoan hỷ, ví như Tỳ Kheo được chứng thiền thứ ba.

Vừa thấy xong họ nghĩ: Chúng ta không nên ngồi trên xe đi thẳng đến chỗ của Bồ Tát Đàm Vô Kiệt. Thế rồi, mọi người đều xuống xe cùng đi bộ vào, Tát Đà Ba Luân cùng trưởng giả nữ và năm trăm thị nữ cung kính vây quanh, mỗi người cầm các thứ vật báu trang nghiêm đi đến chỗ của Bồ Tát Đàm Vô Kiệt. Chỗ của Bồ Tát Đàm Vô Kiệt có lâu đài bảy báu và được trang hoàng bằng cây Ngưu đầu Chiên đàn, có treo trân châu, võng lưới cùng linh báu xen nhau.

Bốn góc lâu đài mỗi góc đều treo minh châu để làm ánh sáng. Có bốn lò hương bằng bạc trắng đốt Hắc trầm thủy để cúng dường bát nhã Ba la mật. Trong đài báu của Ngài có giường lớn làm bằng bảy thứ báu quý, trên giường có bốn hòm báu, dùng lá bằng vàng để biên chép bát nhã Ba la mật rồi đặt vào trong hòm ấy, bốn bên lầu đài ấy treo rủ xuống các phướn báu.

Khi ấy, Bồ Tát Tát Đà Ba Luân cùng với năm trăm thị nữ xa trông thấy đền đài được trang hoàng bằng các loại châu báu, họ lại thấy Thích Đề Hoàn Nhân cùng vô lượng trăm ngàn Chư Thiên đem các loại hoa Trời như hoa Mạn Đà La, hoa Kim Ngân, hoa Chiên Đàn để rải trên đài báu, lại trên hư không Chư Thiên cũng trổi các thứ kỹ nhạc như vậy nên Tát Đà Ba Luân hỏi Thích Đề Hoàn Nhân: 

Này Kiều Thi Ca! Cớ sao mà ông cùng Chư Thiên đem các loại hoa Trời Mạn Đà La, Kim Ngân, Chiên Đàn để tung rải trên bảo đài này và trổi những loại kỹ nhạc Trời trên hư không vậy?

Thích Đề Hoàn Nhân trả lời: Này thiện nam! Ngài không hay biết ư?

Vì trên đài báu đó có pháp tên là Đại bát nhã Ba la mật, pháp ấy là mẹ của các Bồ Tát. Nếu Bồ Tát nào học theo pháp ấy thì sẽ được tất cả các công đức của Phật Pháp và mau chứng nhất thiết trí.

Tát Đà Ba Luân hỏi: Này Kiều Thi Ca! Đại bát nhã Ba la mật là mẹ của các Bồ Tát hiện giờ đang để chỗ nào?

Nay tôi muốn trông thấy.

Thích Đề Hoàn Nhân trả lời: Này thiện nam! Bát nhã Ba la mật được viết trên lá bằng vàng, đựng ở trong hòm bằng bảy báu này, Bồ Tát Đàm Vô Kiệt đóng ấn bằng bảy báu lên đó, tôi không thể chỉ cho Ngài thấy được.

Bấy giờ Bồ Tát Tát Đà Ba Luân cùng con gái của trưởng giả với năm trăm thị nữ mỗi người cầm đủ các thứ hoa hương, anh lạc, phướn lọng, y phục, vàng bạc, trân bảo liền lấy một nửa để cúng dường bát nhã Ba la mật, còn một nửa để dâng lên cúng dường Bồ Tát Đàm Vô Kiệt.

Bấy giờ Bồ Tát Tát Đà Ba Luân đem đủ các loại hoa hương, anh lạc, phan lọng, y phục, vàng bạc, hoa báu và trổi các thứ kỹ nhạc để cúng dường Đại bát nhã Ba la mật, xong rồi hướng đến chỗ Bồ Tát Đàm Vô Kiệt, lại dâng lên các loại hoa hương, anh lạc, bột chiên đàn, vàng bạc, hoa báu vì pháp mà rải tung lên cúng dường Bồ Tát Đàm Vô Kiệt. Những vật báu vừa rải tung lên thì chúng liền kết hợp lại thành lọng báu trụ giữa hư không và bốn bên lọng ấy rủ xuống những tràng phan báu.

Tát Đà Ba Luân và năm trăm thị nữ thấy thần lực này, tâm của họ rất vui mừng và nghĩ: Thật là điều chưa từng có. Thần lực của Đại Sư Đàm Vô Kiệt như vậy, Ngài chưa thành Phật mà sức thần thông của Ngài còn như thế, huống gì là Ngài chứng đắc Vô Thượng Chánh Đẳng Giác.

Ngay khi ấy, con gái trưởng giả và năm trăm thị nữ rất cung kính, tôn trọng Bồ Tát Đàm Vô Kiệt nên tất cả các cô đều phát tâm cầu Vô Thượng Chánh Đẳng Giác: Nhờ nhân duyên trồng căn lành này mà ở đời vị lai chúng con sẽ được thành Phật.

Khi hành Bồ Tát đạo thì chúng con cũng được công đức như vậy. Giống như hiện nay Bồ Tát Đàm Vô Kiệt đã cúng dường cung kính tôn trọng bát nhã Ba la mật và giảng rộng cho mọi người được thành tựu sức phương tiện cũng như Ngài vậy.

Ngay tức thời, Bồ Tát Tát Đà Ba Luân cùng với con gái trưởng giả và năm trăm thị nữ sụp đầu mặt lạy sát chân Bồ Tát Đàm Vô Kiệt, rồi họ chắp tay cung kính và lui đứng qua một bên.

Bấy giờ Bồ Tát Tát Đà Ba Luân thưa với Bồ Tát Đàm Vô Kiệt: Thưa Đại Sư! Trước đây, khi con cầu bát nhã Ba la mật, đang ở trong rừng vắng vẻ, bỗng nhiên con nghe tiếng giữa hư không bảo: Này thiện nam! Từ đây đi về phương Đông thì ông sẽ được nghe bát nhã Ba la mật, con liền đi về phương Đông.

Đi không bao lâu con lại suy nghĩ: Tại sao lúc nãy, ta không hỏi trên hư không đường về phương Đông xa hay gần và ta phải theo ai để được nghe bát nhã Ba la mật. Rồi con ưu sầu buồn bã và đứng lại bảy ngày, không nhớ nghĩ đến sự ăn uống và các việc thế gian, con chỉ nhớ nghĩ về bát nhã Ba la mật.

Và nghĩ: Tại sao ta không hỏi tiếng nói giữa hư không là đường đi về phương Đông cách đây gần hay xa và ta phải theo ai để được nghe bát nhã Ba la mật.

Vừa nghĩ như vậy thì tức thời có một Đức Phật hiện đứng trước mặt con và dạy: Này thiện nam, từ đây về phương Đông cách năm trăm do tuần và có thành tên là Chúng Hương. Trong thành đó có Bồ Tát Đàm Vô Kiệt đang nói pháp bát nhã Ba la mật cho đại chúng và ông sẽ được nghe bát nhã Ba la mật ở trong đó. Thế là con ở trong tất cả pháp, sinh ra ý tưởng không có chỗ nương dựa và dừng trụ, cũng đạt được vô lượng môn tam muội.

Con trụ vào các tam muội đó, con liền thấy mười phương Chư Phật nói bát nhã Ba la mật cho các đại chúng và Chư Phật có khen ngợi con: Lành thay, lành thay! Này thiện nam! Khi xưa hành Bồ Tát đạo, ta cũng đạt được các pháp môn tam muội như vậy. Và nhờ trụ vào trong các tam muội ấy, ta mới có thể thành tựu các pháp của Chư Phật. Chư Phật dạy bảo và an ủi con xong thì các Ngài đều biến mất.

Con từ các tam muội tỉnh thức xong rồi nghĩ: Chư Phật này từ đâu đến và sẽ đi về đâu?

Vì không biết nhân duyên đến và đi của Chư Phật con liền suy nghĩ: Bồ Tát Đàm Vô Kiệt là vị đã từng cúng dường Chư Phật thời quá khứ, Ngài đã gieo trồng căn lành sâu xa, khéo học các phương tiện nên ắt hẳn Ngài có thể nói Chư Phật từ đâu đến và sẽ đi về đâu cho ta biết.

Chỉ xin ước nguyện Đại Sư, nay Ngài hãy vì con mà nói rõ Chư Phật từ đâu đến và sẽ đi về đâu cho con biết, khiến con thường được thấy Chư Phật.

***

icon

Tổng hợp

Cùng chủ đề

Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Ba - Phẩm Ba Mươi Mốt - Phẩm Tuyên Hóa - Phần Ba

Kinh Đại thừa   •   25.12.2023
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư Cưu Ma La Thập, Đời Diêu Tần