Phật Thuyết Kinh Trung Bộ - Kinh Năm Và Ba - Phần Hai - Luận Bàn Về Tương Lai
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư An Thế Cao, Đời Hậu Hán
PHẬT THUYẾT KINH TRUNG BỘ
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư
An Thế Cao, Đời Hậu Hán
KINH NĂM VÀ BA PHẦN HAI
LUẬN BÀN VỀ TƯƠNG LAI
Thế Tôn nói như sau: Này các Tỳ Kheo, có một số Sa Môn, Bà La Môn luận bàn về tương lai, thảo luận về tương lai, y cứ vào tương lai, tuyên bố nhiều quan điểm sai khác.
Ở đây, một số tuyên bố: Sau khi chết, tự ngã không bệnh, có tưởng.
Ở đây, một số tuyên bố: Sau khi chết, tự ngã không bệnh, không tưởng.
Ở đây một số tuyên bố: Sau khi chết, tự ngã không bệnh, Phi Tưởng và Phi Phi Tưởng. Hay họ chủ trương đoạn diệt hủy hoại, tiêu diệt của loài hữu tình hiện đang sanh tồn. Hay một số lại tuyên bố về hiện tại Niết Bàn.
Như vậy, họ chủ trương sau khi chết, tự ngã tồn tại không bệnh. Hay họ chủ trương đoạn diệt, hủy hoại, tiêu diệt của loài hữu tình hiện đang sanh tồn. Hay một số lại tuyên bố hiện tại Niết Bàn.
Như vậy, những chủ thuyết này, sau khi thành năm trở lại thành ba, sau khi thành ba, trở lại thành năm. Ðây là sự tổng thuyết năm và ba.
Ở đây, này các Tỳ Kheo, những vị Sa Môn, Bà La Môn nào chủ trương sau khi chết, tự ngã có tưởng, không bệnh, các Tôn Giả Sa Môn, Bà La Môn ấy hoặc chủ trương sau khi chết tự ngã có sắc, có tưởng, không bệnh, các Tôn Giả Sa Môn, Bà La Môn ấy chủ trương sau khi chết, tự ngã hoặc không có sắc, có tưởng, không bệnh, các Tôn Giả Sa Môn.
Bà La Môn ấy chủ trương sau khi chết, tự ngã hoặc có sắc và không sắc, có tưởng, không bệnh, các Tôn Giả Sa Môn, Bà La Môn ấy chủ trương sau khi chết, tự ngã hoặc không sắc và không không sắc, có tưởng, không bệnh, các Tôn Giả Sa Môn.
Bà La Môn ấy chủ trương tự ngã hoặc nhất tưởng, có tưởng, không bệnh, các Tôn Giả Sa Môn, Bà La Môn ấy chủ trương sau khi chết, tự ngã hoặc dị tưởng, có tưởng, không bệnh, các Tôn Giả Sa Môn, Bà La Môn ấy chủ trương tự ngã sau khi chết hoặc thiểu tưởng, có tưởng, không bệnh, các Tôn Giả Sa Môn, Bà La Môn ấy chủ trương sau khi chết, tự ngã hoặc vô lượng tưởng, có tưởng, không bệnh.
Nhưng có một số tuyên bố thức biến này vinnanakasina khi vượt qua khỏi upativattatam trở thành vô lượng, bất động.
Về vấn đề này, này các Tỳ Kheo, Như Lai biết như sau: Những Tôn Giả Sa Môn, Bà La Môn nào chủ trương sau khi chết, tự ngã có tưởng, không bệnh, các Tôn Giả Sa Môn, Bà La Môn ấy chủ trương sau khi chết, tự ngã hoặc có sắc, có tưởng, không bệnh, các Tôn Giả Sa Môn, Bà La Môn ấy chủ trương sau khi chết, tự ngã hoặc không có sắc, có tưởng, không bệnh, các Tôn Giả Sa Môn.
Bà La Môn ấy chủ trương sau khi chết tự ngã hoặc có sắc và không sắc, có tưởng, không bệnh, các Tôn Giả Sa Môn, Bà La Môn ấy chủ trương sau khi chết tự ngã hoặc không sắc và không không sắc, có tưởng, không bệnh, các Tôn Giả Sa Môn.
Bà La Môn ấy chủ trương sau khi chết, tự ngã hoặc nhất tưởng, có tưởng, không bệnh, các Tôn Giả Sa Môn, Bà La Môn ấy chủ trương sau khi chết, tự ngã hoặc dị tưởng, có tưởng, không bệnh, các Tôn Giả Sa Môn, Bà La Môn ấy chủ trương sau khi chết, tự ngã hoặc thiểu tưởng, có tưởng, không bệnh, các Tôn Giả Sa Môn, Bà La Môn ấy chủ trương sau khi chết, tự ngã hoặc vô lượng tưởng, có tưởng, không bệnh.
Hay Như Lai biết loại tưởng nào trong các loại tưởng ấy được xưng là thanh tịnh, tối thắng, đệ nhất, vô thượng, tức là sắc tưởng, tức là vô sắc tưởng, tức là nhất tưởng, tức là dị tưởng.
Nói rằng: Vô sở hữu, một số tuyên bố Vô Sở Hữu Xứ là vô lượng, bất động. Biết rằng cái này thuộc hữu vi, là thô pháp, nhưng có sự đoạn diệt các hành, biết được có sự đoạn diệt này, Như Lai thấy sự giải thoát khỏi pháp hữu vi và đã vượt khỏi pháp hữu vi.
Ở đây, này các Tỳ Kheo, những vị Sa Môn, Bà La Môn nào chủ trương sau khi chết, tự ngã không tưởng, không bệnh, các Tôn Giả Sa Môn, Bà La Môn ấy chủ trương sau khi chết, tự ngã hoặc có sắc không tưởng, không bệnh, các Tôn Giả Sa Môn, Bà La Môn ấy chủ trương sau khi chết, tự ngã hoặc không sắc, không tưởng, không bệnh, các Tôn Giả Sa Môn, Bà La Môn ấy chủ trương sau khi chết, tự ngã hoặc có sắc không sắc, không tưởng, không bệnh.
Các Tôn Giả Sa Môn, Bà La Môn ấy chủ trương sau khi chết tự ngã hoặc cũng không sắc, không không sắc, không tưởng, không bệnh.
Ở đây, này các Tỳ Kheo, các vị Sa Môn, Bà La Môn nào chủ trương sau khi chết, tự ngã có tưởng, vô bệnh, một số phỉ báng các vị ấy.
Vì sao vậy?
Họ nói rằng: Tưởng là bệnh hoạn, tưởng là mụt nhọt, tưởng là mũi tên, đây là tịch tịnh, thù diệu tức là vô tưởng.
Về vấn đề này, này các Tỳ Kheo, Như Lai biết như sau: Những Tôn Giả Sa Môn, Bà La Môn nào chủ trương sau khi chết, tự ngã là không tưởng, không bệnh, các Tôn Giả Sa Môn, Bà La Môn ấy chủ trương sau khi chết, tự ngã hoặc có sắc, không tưởng, không bệnh, Các Tôn Giả Sa Môn, Bà La Môn ấy chủ trương sau khi chết, tự ngã hoặc không sắc.
Không tưởng, không bệnh, các Tôn Giả Sa Môn, Bà La Môn ấy chủ trương sau khi chết, tự ngã hoặc có sắc và không sắc, không tưởng, không bệnh, các Tôn Giả Sa Môn, Bà La Môn ấy chủ trương sau khi chết, tự ngã hoặc không có sắc, không không sắc, không tưởng, không bệnh.
Này các Tỳ Kheo, vị Sa Môn hay Bà La Môn nào nói như sau: Ngoài sắc, ngoài thọ, ngoài tưởng, ngoài hành, ngoài thức, ta sẽ chủ trương sự lai, vãng, tử, sanh, tăng trưởng, tăng thịnh, hay tăng đại, sự tình không có như vậy.
Biết rằng cái này thuộc hữu vi là thô pháp, nhưng có sự đoạn diệt các hành, biết được có sự đoạn diệt này, Như Lai thấy sự giải thoát pháp hữu vi và đã vượt khỏi pháp hữu vi.
Ở đây, này các Tỳ Kheo, những Tôn Giả Sa Môn, Bà La Môn nào chủ trương sau khi chết tự ngã là Phi tưởng phi phi tưởng, không bệnh, các Tôn Giả Sa Môn, Bà La Môn ấy chủ trương sau khi chết, tự ngã hoặc có sắc, Phi tưởng phi phi tưởng, không bệnh, các Tôn Giả Sa Môn, Bà La Môn ấy chủ trương sau khi chết.
Tự ngã hoặc không sắc, Phi tưởng phi phi tưởng, không bệnh, các Tôn Giả Sa Môn, Bà La Môn ấy chủ trương sau khi chết, tự ngã hoặc có sắc và không sắc, Phi tưởng phi phi tưởng, không bệnh, các Tôn Giả Sa Môn, Bà La Môn ấy chủ trương sau khi chết, tự ngã hoặc không sắc, không không sắc, Phi tưởng phi phi tưởng, không bệnh.
Ở đây này các Tỳ Kheo, các vị Sa Môn, Bà La Môn nào chủ trương sau khi chết, tự ngã có tưởng, không bệnh, một số phỉ báng các vị ấy, các Sa Môn, Bà La Môn nào chủ trương sau khi chết, tự ngã không tưởng, không bệnh, một số phỉ báng các vị ấy.
Vì sao vậy?
Họ nói rằng: Tưởng là bệnh hoạn, tưởng là mụt nhọt, tưởng là mũi tên, không tưởng là si ám. Ðây là tịch tịnh, thù diệu, tức là Phi tưởng phi phi tưởng.
Về vấn đề này, này các Tỳ Kheo, Như Lai biết như sau: Những Tôn Giả Sa Môn, Bà La Môn nào chủ trương sau khi chết, tự ngã là Phi tưởng phi phi tưởng, không bệnh, các Tôn Giả Sa Môn, Bà La Môn ấy chủ trương sau khi chết, tự ngã hoặc có sắc, Phi tưởng phi phi tưởng, không bệnh, các Tôn Giả Sa Môn, Bà La Môn ấy chủ trương sau khi chết.
Tự ngã hoặc không sắc, Phi tưởng phi phi tưởng, không bệnh, các Tôn Giả Sa Môn, Bà La Môn ấy chủ trương sau khi chết, tự ngã hoặc có sắc và không sắc, Phi tưởng phi phi tưởng, không bệnh, các Tôn Giả Sa Môn, Bà La Môn ấy chủ trương sau khi chết, tự ngã là không có sắc, không không sắc, Phi tưởng phi phi tưởng, không bệnh.
Này các Tỳ Kheo, những Sa Môn, Bà La Môn nào chủ trương sự thành tựu của xứ này ayatana chỉ nhờ những hành có thể thấy được, nghe được, tư duy được, ý thức được, đây được xưng, này các Tỳ Kheo, là tổn hại cho sự thành tựu xứ ayatana này.
Vì rằng, này các Tỳ Kheo, xứ này không được xưng là có thể đạt thành nhờ sự thành tựu hữu hành sasankhara, mà này các Tỳ Kheo, xứ này được xưng là có thể đạt thành nhờ sự thành tựu không có hành nào còn lại.
Biết rằng cái này thuộc hữu vi là thô pháp, nhưng có sự đoạn diệt các hành, biết được có sự đoạn diệt này, Như Lai thấy sự giải thoát khỏi pháp hữu vi và đã vượt khỏi pháp hữu vi.
Ở đây, này các Tỳ Kheo, những vị Sa Môn, Bà La Môn nào chủ trương đoạn diệt, hủy hoại, diệt tận của loại hữu tình hiện đang sinh tồn.
Ở đây, này các Tỳ Kheo, những vị Sa Môn, Bà La Môn nào chủ trương sau khi chết, tự ngã có tưởng, không bệnh, một số phỉ báng các vị ấy.
Còn những vị Sa Môn, Bà La Môn nào chủ trương sau khi chết, tự ngã không tưởng, không bệnh, một số phỉ báng các vị ấy.
Còn những vị Sa Môn, Bà La Môn nào chủ trương sau khi chết, tự ngã Phi tưởng phi phi tưởng, không bệnh, một số phỉ báng các vị ấy.
Vì sao vậy?
Tất cả những Tôn Giả Sa Môn, Bà La Môn này hướng thượng tuyên bố có chấp trước: Ðời sau chúng ta sẽ hiện hữu, đời sau chúng ta sẽ hiện hữu.
Ví như một người lái buôn đi buôn bán nghĩ rằng: Từ đây ta sẽ có vật này, ta sẽ được vật này từ cái này.
Cũng vậy, những vị Sa Môn, Bà La Môn này, chúng ta nghĩ rằng, cũng giống như những người lái buôn khi các vị này nói: Ðời sau chúng ta sẽ hiện hữu, đời sau chúng ta sẽ hiện hữu.
Về vấn đề này, này các Tỳ Kheo, Như Lai biết được: Những Tôn Giả Sa Môn, Bà La Môn này chủ trương đoạn diệt, hủy hoại, diệt tận, loại hữu tình hiện đang sinh tồn, những vị ấy sợ hãi tự thân, yếm ly tự thân, chỉ chạy theo và chạy vòng quanh tự thân.
Ví như một con chó bị dây cột vào một cột trụ hay cây cột vững chắc, chạy theo và chạy vòng tròn cột trụ hay cây cột ấy.
Cũng vậy, các Tôn Giả Sa Môn, Bà La Môn ấy sợ hãi tự thân, yếm ly tự thân, chỉ biết chạy theo và chạy vòng quanh tự thân. Biết rằng cái này thuộc hữu vi là thô pháp, nhưng có sự đoạn diệt các hành, biết được có sự đoạn diệt này, Như Lai thấy sự giải thoát khỏi pháp hữu vi, và đã vượt khỏi pháp hữu vi.
Này các Tỳ Kheo, những Sa Môn hay Bà La Môn nào luận bàn về tương lai, thảo luận về tương lai, y cứ vào tương lai tuyên bố nhiều quan điểm sai khác, tất cả đều tuyên bố năm xứ này hay một trong chúng.
***
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Năm - Phẩm Mười Bảy - Phẩm Tham Hành - Phần Hai
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Ba - Phẩm Ba Mươi Mốt - Phẩm Tuyên Hóa - Phần Ba
Phật Thuyết Kinh Như Lai Trang Nghiêm Trí Tuệ Quang Minh Nhập Nhất Thiết Phật Cảnh Giới - Phần Hai
Phật Thuyết Kinh đại Khổng Tước Chú Vương - Phần Một - Pháp Phương Tiện Trước Tiên
Phật Thuyết Kinh Tối Thượng Bí Mật Na Nõa Thiên - Phần Hai - Thành Tựu Nghi Quỹ
Phật Thuyết Kinh đại Thông Phương Quảng Sám Hối Diệt Tội Trang Nghiêm Thành Phật - Phần Hai
Phật Thuyết Kinh Tăng Chi Bộ - Chương Chín - Chín Pháp- Phẩm Sáu - Phẩm An ổn - Phần Một - An ổn
Phật Thuyết Kinh Trường Bộ - Kinh Phúng Tụng - Phần Tám - Bảy Pháp