Phật Thuyết Kinh Trường Bộ - Kinh Thanh Tịnh - Phần Hai
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư An Thế Cao, Đời Hậu Hán
PHẬT THUYẾT KINH TRƯỜNG BỘ
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư
An Thế Cao, Đời Hậu Hán
KINH THANH TỊNH
PHẦN HAI
Này Cunda, ở đây Uddaka con của Ràma đề cập đến một vật đê tiện, hạ liệt, thuộc về phàm phu, không xứng bậc Thánh, không có lợi ích, nói về con dao.
Này Cunda, nếu nói đúng đắn câu thấy mà không thấy.
Thời phải nói như sau: Thấy mà không thấy.
Vị ấy thấy cái gì mà không thấy?
Một phạm hạnh, thành tựu hết thảy tướng, đầy đủ hết thảy tướng, không thiếu sót, không quá đáng, được khéo tuyên bố một cách viên mãn, được khéo trình bày. Chính vị ấy thấy phạm hạnh này.
Nếu vị ấy trừ bớt một phương diện nào tại một chỗ nào, nghĩ rằng làm vậy sẽ được rõ ràng hơn, vị ấy sẽ không thấy gì.
Nếu vị ấy thêm vào một phương diện nào tại chỗ nào, nghĩ rằng làm vậy sẽ được rõ ràng hơn, vị ấy sẽ không thấy gì.
Nếu vị ấy thêm vào một phương diện nào tại chỗ nào, nghĩ rằng làm vậy được viên mãn hơn, vị ấy sẽ không thấy gì. Như vậy gọi là thấy mà không thấy.
Này Cunda, nếu có ai khi tả một phạm hạnh thành tựu hết thảy tướng phạm hạnh được khéo tuyên bố, vị ấy sẽ tuyên bố đúng đắn như sau: Phạm hạnh này thành tựu hết thảy tướng, cụ túc hết thảy tướng, không thiếu thốn, không quá đáng, được khéo tuyên bố một cách viên mãn, được khéo trình bày.
Do vậy, này Cunda, những pháp do ta tự chứng tri và tuyên bố cho các ngươi, tất cả các ngươi hãy hội họp lại và tụng đọc lại, chớ có cãi lộn nhau, nhưng hãy so sánh các nghĩa với nhau, các câu với nhau để cho phạm hạnh này được tồn tại lâu dài.
Được an trú lâu dài, vì hạnh phúc cho muôn loài, vì an lạc cho muôn loài, vì lòng thương tưởng cho đời, vì lợi ích, vì an lạc cho Chư Thiên và cho loài người.
Này Cunda, thế nào là những pháp do ta tự chứng tri và tuyên bố cho các ngươi, tất cả các ngươi hãy hội họp lại và tụng đọc lại, chớ có cãi lộn nhau, nhưng hãy so sánh các nghĩa với nhau, các câu với nhau, để cho phạm hạnh này được tồn tại lâu dài, được an trú lâu dài.
Vì hạnh phúc cho muôn loài, vì an lạc cho muôn loài, vì lòng thương tưởng cho đời, vì lợi ích, vì an lạc cho Chư Thiên và cho loài người?
Những pháp ấy là bốn niệm xứ, bốn chánh cần, bốn như ý túc, năm căn, lăm lực, bảy giác chi, tám Thánh Đạo.
Này Cunda, những pháp ấy do ta tự chứng tri và tuyên bố cho các ngươi, tất cả ngươi hãy hội họp lại và tụng đọc lại, chớ có cãi lộn nhau, nhưng hãy so sánh các nghĩa với nhau, các câu với nhau, để cho phạm hạnh này được tồn tại lâu dài, được an trú lâu dài.
Vì hạnh phúc của muôn loài, vì an lạc cho muôn loài, vì lòng thương tưởng cho đời, vì lợi ích, vì an lạc cho Chư Thiên và cho loài người.
Này Cunda, các ngươi hãy hội họp với nhau trong tinh thần hòa đồng và tương kính, không có tranh luận nhau. Có vị đồng phạm hạnh nói pháp giữa Tăng Chúng.
Nếu các ngươi nghĩ rằng: Vị Đại Đức này nắm nghĩa sai lạc hay hành văn sai lạc, các ngươi không nên tán thán, không nên bác bỏ.
Không tán thán không bác bỏ, các ngươi nên nói với vị ấy: Này Hiền Giả, với nghĩa này, cách hành văn này hay cách hành văn kia, cách nào thích hợp hơn?
Giữa những cách hành văn này, nghĩa này hay nghĩa kia, nghĩa nào thích hợp hơn?
Nếu vị ấy trả lời: Này Hiền Giả, với nghĩa này, cách hành văn này thích hợp hơn cách hành văn kia. Giữa những cách hành văn này, nghĩa này thích hợp hơn nghĩa kia, các ngươi không nên bác bỏ vị ấy, không nên phỉ báng vị ấy.
Không bác bỏ, không phỉ báng, các ngươi phải giải thích cho vị ấy một cách cẩn thận cả nghĩa lẫn hành văn.
Lại nữa này Cunda, có vị đồng phạm hạnh khác nói pháp giữa Tăng Chúng.
Nếu các ngươi nghĩ rằng: Vị Đại Đức ấy nắm nghĩa sai lạc nhưng hành văn đúng đắn, các ngươi không nên tán thán, không nên bác bỏ.
Không thán thán, không bác bỏ, các ngươi nên nói với vị ấy: Này Hiền Giả, giữa những cách hành văn này, nghĩa này hay nghĩa kia, nghĩa nào thích hợp hơn?
Nếu vị ấy trả lời: Này Hiền Giả, giữa những cách hành văn này, nghĩa này thích hợp hơn nghĩa kia, các ngươi không nên bác bỏ, không phỉ báng, các ngươi phải giải thích một cách cẩn thận ý nghĩa đúng đắn cho vị ấy.
Này Cunda, có vị đồng phạm hạnh khác nói pháp giữa Tăng Chúng.
Nếu các ngươi nghĩ rằng: Vị Đại Đức này nắm nghĩa đúng đắn, nhưng hành văn sai lạc, các ngươi không nên tán thán, không nên bác bỏ.
Không tán thán không bác bỏ, các ngươi nên nói với vị ấy: Này Hiền Giả, giữa những cách hành văn này, nghĩa này hay nghĩa kia, nghĩa nào thích hợp hơn?
Nếu vị ấy trả lời: Giữa những cách hành văn này, nghĩa này thích hợp hơn nghĩa kia, các ngươi không nên bác bỏ vị ấy, không nên phỉ báng vị ấy.
Không bác bỏ, không phỉ báng, các ngươi phải giải thích một cách cẩn thận cách hành văn cho vị ấy.
Này Cunda, có vị đồng phạm hạnh khác nói pháp giữa Tăng Chúng, nếu các ngươi nghĩ rằng: Vị Đại Đức này nắm nghĩa đúng đắn và hành văn đúng đắn, các ngươi nên tán đồng và tán thán vị ấy với câu: Thật là tốt đẹp, các ngươi phải nói với vị ấy.
Thật là tốt đẹp, các ngươi phải nói với vị ấy: Này Hiền Giả thật là lợi ích cho chúng tôi, này Hiền Giả thật là lợi ích cho chúng tôi.
Này Hiền Giả, thật là may mắn cho chúng tôi.
Này Hiền Giả, thật là may mắn cho chúng tôi, khi chúng tôi thấy một vị đồng phạm hạnh như Hiền Giả, tinh thông nghĩa lý như vậy, tinh thông hành văn như vậy.
Này Cunda, ta không thuyết giảng chỉ để ngăn chặn các lậu hoặc ngay trong hiện tại.
Này Cunda, ta không thuyết pháp, chỉ để diệt trừ các lậu hoặc trong tương lai mà thôi.
Này Cunda, ta thuyết pháp vừa để ngăn chặn các lậu hoặc ngay trong hiện tại mà cũng để diệt trừ các lậu hoặc trong tương lai nữa.
Do vậy, này Cunda, tấm y mà ta cho phép các ngươi mặc, như vậy vừa đủ cho các ngươi ngăn chặn lạnh, ngăn chặn nóng, ngăn chặn sự xúc chạm của các loài ruồi muỗi, của gió, mặt trời và các loài rắn, và các che dấu sự hổ thẹn.
Các món ăn khất thực mà ta cho phép các ngươi dùng, như vậy vừa đủ để nuôi dưỡng thân thể, giúp thân thể sống còn, tránh khỏi nguy hại và giúp đời sống phạm hạnh với hy vọng: Như vậy ta diệt trừ các cảm thọ cũ và không cho khởi lên các cảm thọ mới. Nhờ vậy đời sống của ta mới khỏi bị lầm lỗi và ta sống an lạc.
Nhà cửa nào mà ta cho phép các ngươi an trú, như vậy vừa đủ cho các ngươi ngăn chặn lạnh, ngăn chặn nóng, ngăn chặn sự xúc chạm của ruồi muỗi, gió, mặt trời và các loài rắn, chỉ với mục đích tránh thoát sự nguy hiểm của thời tiết, và an hưởng đời sống tịnh cư.
Các dược phẩm và thuốc trị bệnh mà ta cho phép các ngươi dùng, như vậy vừa đủ để ngăn chặn các cảm thọ đau ốm khởi lên và để gìn giữ sức khỏe.
Này Cunda, sự kiện này có thể xảy ra, các du sĩ ngoại đạo có thể nói: Các Sa Môn Thích tử sống đam mê hỷ lạc.
Này Cunda, nếu được nói như vậy, các du sĩ ngoại đạo phải được trả lời như vậy: Này Hiền Giả, thế nào là đam mê hỷ lạc?
Ðam mê hỷ lạc có nhiều loại, có nhiều cách.
Này Cunda, bốn loại đam mê hỷ lạc này là thấp kém, hạ liệt, thuộc phàm phu, không xứng Thánh hạnh, không có lợi ích, không hướng đến yểm ly, vô tham, tich diệt, an tịnh, thắng trí, giác ngộ và Niết Bàn.
Thế nào là bốn?
Này Cunda, ở đây có người ngu si, sau khi sát sanh, tự mình sung sướng hoan hỷ, đó là hỷ lạc thứ nhất.
Lại nữa, này Cunda, ở đây có người sau khi lấy của không cho, tự mình sung sướng, hoan hỷ, đó là hỷ lạc thứ hai.
Lại nữa, này Cunda, ở đây có người sau khi nói láo, tự mình sung sướng, hoan hỷ, đó là hỷ lạc thứ ba.
Lại nữa này Cunda, ở đây có người say đắm, đam mê sống vây quanh với năm món dục lạc, đó là hỷ lạc thứ tư.
Này Cunda, bốn loại hỷ lạc này là thấp kém, hạ liệt, thuộc phàm phu, không xứng Thánh hạnh, không có lợi ích, không hướng đến yểm ly, vô tham, tịch diệt, an tịnh, thắng trí, giác ngộ và Niết Bàn.
Này Cunda, sự kiện này có thể xảy ra, các ngoại đạo có thể hỏi: Các Sa Môn Thích tử có phải sống đam mê bốn loại hỷ lạc này không?
Họ cần phải được trả lời: Chớ có nói như vậy. Các ông nói như vậy là nói không đúng đắn. Nói như vậy là các ông xuyên tạc, không đúng sự thật, không thực có.
Này Cunda, có bốn loại hỷ lạc nhất định đưa đến yểm ly, vô tham, tịch diệt, an tịnh, thắng trí, giác ngộ, Niết Bàn.
Thế nào là bốn?
Này Cunda, ở đây vị Tỳ Kheo, ly dục, ly ác pháp, chứng và an trú Sơ Thiền, một trạng thái hỷ lạc do ly dục sanh, với tầm, với tứ. Ðó là hỷ lạc thứ nhất.
Lại nữa này Cunda, vị Tỳ Kheo diệt tầm và tứ, chứng và trú Thiền thứ hai, một trạng thái hỷ lạc do định sanh, không tầm không tứ, nội tĩnh nhất tâm. Ðó là hỷ lạc thứ hai.
Lại nữa này Cunda, vị Tỳ Kheo ly hỷ trú xả chứng và trú Thiền thứ ba đó là hỷ lạc thứ ba.
Lại nữa này Cunda, vị Tỳ Kheo xả lạc, xả khổ chứng và trú Thiền thứ tư đó là hỷ lạc thứ tư.
Này Cunda, bốn loại hỷ lạc nhất định đưa đến yểm ly, vô tham, tịch diệt, an tịnh, thắng trí, giác ngộ, Niết Bàn.
Này Cunda, sự kiện này có thể xảy ra.
Các du sĩ ngoại đạo có thể nói: Các vị Sa Môn Thích tử đang sống đam mê bốn loại hỷ lạc này.
Họ cần phải được trả lời: Nói như vậy là phải. Các ông nói như vậy là nói đúng đắn. Nói như vậy là các ông không xuyên tạc, đúng sự thật, và thực có.
Này Cunda, sự kiện này có thể xảy ra.
Các du sĩ ngoại đạo có thể nói: Này Hiền Giả, những ai sống đam mê theo bốn loại hỷ lạc ấy có thể mong đợi kết quả gì, lợi ích gì?
Ðược nói vậy, phải trả lời cho các du sĩ ngoại đạo như sau: Này Hiền Giả, những ai sống đam mê bốn loại hỷ lạc ấy, có thể mong đợi bốn kết quả, bốn sự lợi ích.
Thế nào là bốn?
Này Hiền Giả, ở đây, vị Tỳ Kheo diệt trừ ba kiết sử, được nhập vào dòng Thánh, không còn bị đọa lạc, nhất định sẽ được giác ngộ. Ðó là kết quả thứ nhất.
Lại nữa này Hiền Giả, vị Tỳ Kheo diệt trừ ba kiết sử, làm muội lược tham, sân, si, chứng bậc Nhật lai, chỉ còn trở lại đời này một lần nữa trước khi diệt tận khổ đau. Ðó là kết quả thứ hai, lợi ích thứ hai.
Lại nữa, này Hiền Giả, vị Tỳ Kheo diệt trừ năm hạ phần kiết sử, được hóa sanh ở tại chỗ ấy mà nhập Niết Bàn, không còn phải trở lại đời này nữa. Như vậy là kết quả thứ ba, lợi ích thứ ba.
Lại nữa, này Hiền Giả, vị Tỳ Kheo diệt trừ các lậu hoặc, tự mình chứng tri, chứng ngộ và an trú ngay trong hiện tại vô lậu tâm giải thoát, tuệ giải thoát. Như vậy là kết quả thứ tư.
Này Hiền Giả, vị nào sống đam mê bốn loại hỷ lạc này, có thể mong đợi bốn kết quả, bốn lợi ích như vậy.
Này Cunda, sự kiện này có thể xảy ra.
Các du sĩ ngoại đạo có thể nói: Các Sa Môn Thích tử sống không giữ vững lập trường.
Này Cunda, các vị du sĩ ngoại đạo nói vậy cần phải được trả lời như sau:
Này Hiền Giả, Thế Tôn, vị đã biết, đã thấy, là bậc A La Hán, Chánh Ðẳng Giác đã thuyết, đã trình bày những pháp cho các đệ tử cho đến trọn đời.
Này Hiền Giả, giống như cột trụ bằng đá hay bằng sắt, chân cột được khéo chôn sâu vào đất, không lắc qua lại, không có rung động.
Cũng vậy này Hiền Giả, Thế Tôn, vị đã biết, đã thấy là bậc A La Hán, Chánh Ðẳng Giác đã thuyết, đã trình bày những pháp cho các đệ tử cho đến trọn đời.
Này Hiền Giả, giống như cột trụ bằng đá hay bằng sắt, chân cột được khéo chôn sâu vào đất, không lắc qua lại, không có rung động.
Cũng vậy này Hiền Giả, Thế Tôn, vị đã biết, đã thấy là bậc A La Hán, Chánh Ðẳng Giác đã thuyết, đã trình bày những pháp cho các đệ tử cho đến trọn đời.
Này Hiền Giả, vị Tỳ Kheo là bậc A La Hán, đã diệt trừ các lậu hoặc, phạm hạnh đã thành, các việc phải làm đã làm, đã đặt gánh nặng xuống, mục tiêu đã đạt, hữu kiết sử đã diệt trừ, chánh trí giải thoát, không thể làm chín việc sau đây: Này Hiền Giả, vị Tỳ Kheo đã diệt trừ các lậu hoặc, không thể cố ý tước đoạt sanh mạng của loài hữu tình.
Vị Tỳ Kheo đã diệt trừ các lậu hoặc không thể lấy của không cho, tức là ăn trộm.
Vị Tỳ Kheo đã diệt trừ các lậu hoặc không thể hành dâm.
Vị Tỳ Kheo đã diệt trừ các lậu hoặc, không thể biết mà nói láo.
Vị Tỳ Kheo đã diệt trừ các lậu hoặc không thể cất chứa tiền của để hưởng thọ dục lạc, như khi còn tại gia.
Vị Tỳ Kheo đã diệt tận các lậu hoặc không thể đi con đường hành tham.
Vị Tỳ Kheo đã diệt tận các lậu hoặc không thể đi con đường hành sân.
Vị Tỳ Kheo đã diệt tận các lậu hoặc, không thể đi con đường hành si.
Vị Tỳ Kheo đã diệt tận các lậu hoặc, không thể đi con đường hành theo sợ hãi.
Này Hiền Giả, một vị Tỳ Kheo, là bậc A La Hán, Chánh Ðẳng Giác, đã diệt tận các lậu hoặc, phạm hạnh đã thành, các việc phải làm đã làm, đã đặt gánh nặng xuống, mục tiêu đã đạt, hữu kiết sử đã diệt trừ, chánh trí giải thoát, không thể làm chín việc như vậy.
Này Cunda, sự kiện này có thể xảy ra.
Các du sĩ ngoại đạo có thể nói như sau: Ðối với quá khứ, Sa Môn Gotama có tri kiến siêu việt. Nhưng đối với tương lai, Sa Môn Gotama không có tri kiến siêu việt.
Như sự việc xảy ra như thế nào và vì sao lại xảy ra như vậy?
Như vậy, các vị du sĩ ngoại đạo này chủ trương rằng tri kiến về vấn đề này có thể được trình bày nêu rõ bởi tri kiến một vấn đề khác, như những kẻ ngu si, không thông minh khác.
Này Cunda, về vấn đề quá khứ, Như Lai có thể nhớ đến đời sống quá khứ. Ngài muốn như thế nào, Ngài có thể nhớ xa được như vậy.
***
Phật Thuyết Kinh đại Thừa Mật Nghiêm - Phẩm Tám - Phẩm A Lại Da Vi Mật - Tập Sáu
Phật Thuyết Kinh đại Thừa Mật Nghiêm - Phẩm Tám - Phẩm A Lại Da Vi Mật - Tập Năm
Phật Thuyết Kinh đại Thừa Mật Nghiêm - Phẩm Tám - Phẩm A Lại Da Vi Mật - Tập Bốn
Phật Thuyết Kinh đại Thừa Mật Nghiêm - Phẩm Tám - Phẩm A Lại Da Vi Mật - Tập Ba
Phật Thuyết Kinh đại Thừa Mật Nghiêm - Phẩm Tám - Phẩm A Lại Da Vi Mật - Tập Hai
Phật Thuyết Kinh đại Thừa Mật Nghiêm - Phẩm Tám - Phẩm A Lại Da Vi Mật - Tập Một
Phật Thuyết Kinh đại Thừa Trang Nghiêm Bảo Vương - Phần Mười Một
Phật Thuyết Kinh Vị Tằng Hữu Thuyết Nhân Duyên - Phần Hai - Phần Chánh Tông - Tập Một
Phật Thuyết Kinh Trì Thế - Phẩm Mười Một - Phẩm Bản Sự
Phật Thuyết Kinh Tạp A Hàm - Kinh Bà Cú Phạm
Phật Thuyết Kinh Nhu Thủ Bồ Tát Vô Thượng Thanh Tịnh Phân Vệ - Phần Sáu
Phật Thuyết Kinh Ngũ Thiên Ngũ Bách Phật Danh Thần Chú Trừ Chướng Diệt Tội - Phần Tám
Phật Thuyết Kinh Lục độ Tập - Chương Năm - Thiền độ Vô Cực - Kinh Số Tám Mươi Hai