Phật Thuyết Kinh Tương ưng Bộ - Tập Bốn - Thiên Sáu Sứ - Chương Một - Tương ưng Sáu Xứ - Năm Mươi Kinh Thứ Nhất - Phẩm Tát Cả - Phần Sáu - Bị Bốc Cháy
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư An Thế Cao, Đời Hậu Hán
PHẬT THUYẾT
KINH TƯƠNG ƯNG BỘ
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư
An Thế Cao, Đời Hậu Hán
TẬP BỐN
THIÊN SÁU SỨ
CHƯƠNG MỘT
TƯƠNG ƯNG SÁU XỨ
NĂM MƯƠI KINH THỨ NHẤT
PHẨM TẤT CẢ
PHẦN SÁU
BỊ BỐC CHÁY
Một thời Thế Tôn trú ở Gàya, tại Gàyasiisa cùng với một ngàn Tỳ Kheo.
Tại đấy, Thế Tôn gọi các Tỳ Kheo:
Tất cả, này các Tỳ Kheo, đều bị bốc cháy.
Và này các Tỳ Kheo, tất cả cái gì đều bị bốc cháy?
Mắt, này các Tỳ Kheo, bị bốc cháy.
Các sắc bị bốc cháy.
Nhãn thức bị bốc cháy.
Nhãn xúc bị bốc cháy.
Do duyên nhãn xúc khởi lên cảm thọ gì, lạc, khổ hay bất khổ bất lạc.
Cảm thọ ấy bị bốc cháy.
Bị bốc cháy bởi cái gì?
Bị bốc cháy bởi lửa tham, lửa sân, lửa si.
Ta nói rằng bị bốc cháy bởi sanh, già, chết, sầu, bi, khổ, ưu, não, tai, mũi, lưỡi bị bốc cháy.
Các vị bị bốc cháy.
Thiệt thức bị bốc cháy.
Thiệt xúc bị bốc cháy.
Do duyên thiệt xúc khởi lên cảm thọ gì, lạc, khổ hay bất khổ bất lạc.
Cảm thọ ấy bị bốc cháy.
Bị bốc cháy bởi cái gì?
Bị bốc cháy bởi lửa tham, lửa sân, lửa si.
Ta nói rằng bị bốc cháy bởi sanh, già, chết, sầu, bi, khổ, ưu, não, thân, ý bị bốc cháy.
Các pháp bị bốc cháy.
Ý thức bị bốc cháy.
Ý xúc bị bốc cháy.
Do duyên ý xúc khởi lên cảm thọ gì, lạc, khổ, hay bất khổ bất lạc.
Cảm thọ ấy bị bốc cháy.
Bị bốc cháy bởi cái gì?
Bị bốc cháy bởi lửa tham, lửa sân, lửa si.
Ta nói rằng bị bốc cháy bởi sanh, già, chết, sầu, bi, khổ, ưu, não.
Thấy vậy, này các Tỳ Kheo, vị đa văn Thánh đệ tử nhàm chán đối với mắt, nhàm chán đối với các sắc, nhàm chán đối với nhãn thức, nhàm chán đối với nhãn xúc.
Do duyên nhãn xúc khởi lên cảm thọ gì, lạc, khổ, hay bất khổ bất lạc. Vị ấy nhàm chán đối với cảm thọ ấy, đối với tai, đối với mũi, đối với lưỡi, đối với thân, nhàm chán đối với ý, nhàm chán đối với các pháp, nhàm chán đối với ý thức, nhàm chán đối với ý xúc.
Do duyên ý xúc khởi lên cảm thọ gì, lạc, khổ hay bất khổ bất lạc. Vị ấy nhàm chán đối với cảm thọ ấy.
Do nhàm chán nên vị ấy ly tham.
Do ly tham nên vị ấy được giải thoát.
Trong sự giải thoát, khởi lên trí hiểu biết rằng: Ta đã giải thoát.
Vị ấy biết rõ: Sanh đã tận, phạm hạnh đã thành, những việc nên làm đã làm, không còn trở lui với trạng thái này nữa.
Thế Tôn thuyết như vậy.
Các Tỳ Kheo ấy hoan hỷ, tín thọ lời Thế Tôn dạy. Và trong khi lời giải đáp này được nói lên, tâm của một ngàn Tỳ Kheo ấy được giải thoát khỏi các lậu hoặc, không có chấp thủ.
***
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Năm - Phẩm Mười Bảy - Phẩm Tham Hành - Phần Hai
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Ba - Phẩm Ba Mươi Mốt - Phẩm Tuyên Hóa - Phần Ba
Phật Thuyết Kinh Phật Danh - Phần Bốn Mươi Mốt
Phật Thuyết Kinh Tiểu Bộ - Tập Một - Kinh Tiểu Tụng - Chương Bảy - Kinh Ngoài Bức Tường
Phật Thuyết Kinh Tăng Chi Bộ - Chương Ba - Ba Pháp - Phẩm Hai - Phẩm Người đóng Xe - Phần Bốn - Pháp
Phật Thuyết Kinh Trì Tâm Phạm Thiên Sở Vấn - Phẩm Hai - Phẩm Bốn Pháp
Phật Thuyết Kinh Trung A Hàm - Phẩm Mười Tám - Phẩm Lệ - Kinh Lệ