Phật Thuyết Kinh Tương ưng Bộ - Tập Một - Thiên Có Kệ - Chương Chín - Tương ưng Rừng - Phần Hai - Săn Sóc, Hầu Hạ
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư An Thế Cao, Đời Hậu Hán
PHẬT THUYẾT
KINH TƯƠNG ƯNG BỘ
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư
An Thế Cao, Đời Hậu Hán
TẬP MỘT
THIÊN CÓ KỆ
CHƯƠNG CHÍN
TƯƠNG ƯNG RỪNG
PHẦN HAI
SĂN SÓC, HẦU HẠ
Một thời, một Tỳ Kheo trú giữa dân chúng Kosala, tại một khu rừng. Lúc bấy giờ, Tỳ Kheo ấy đang ngủ ngày. Rồi một vị Thiên Trú ở khu rừng ấy, thương xót Tỳ Kheo ấy, muốn hạnh phúc, muốn cảnh giác, liền đi đến Tỳ Kheo ấy.
Sau khi đến, vị ấy nói lên những bài kệ cho Tỳ Kheo ấy:
Tỳ Kheo, hãy thức dậy,
Sao ông hãy còn nằm?
Ông được lợi ích gì,
Trong giấc ngủ của ông?
Kẻ bịnh, kẻ trúng tên,
Bị đánh sao ngủ được?
Vì lòng tin, xuất gia,
Bỏ nhà, sống không nhà,
Tín ấy cần phát triển,
Chớ để ngủ chinh phục.
Vị Tỳ Kheo:
Các dục là vô thường,
Chỉ kẻ ngu say đắm,
Ðã giải thoát triền phược,
Không còn bị ái trước.
Hạnh xuất gia như vậy,
Sao để dục nhiệt não?
Ðã nhiếp phục dục ái,
Vượt thoát lưới vô minh,
Với chánh trí thanh tịnh,
Hạnh xuất gia như vậy,
Sao để dục nhiệt não?
Với minh phá vô minh,
Ðoạn diệt các lậu hoặc,
Không sầu, không ưu não,
Hạnh xuất gia như vậy,
Sao để dục nhiệt não?
Tinh tấn và nhiệt tâm,
Thường dõng mãnh cầu tiến,
Hướng vọng đến Niết Bàn,
Hạnh xuất gia như vậy,
Sao để dục nhiệt não?
***
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Năm - Phẩm Mười Bảy - Phẩm Tham Hành - Phần Hai
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Ba - Phẩm Ba Mươi Mốt - Phẩm Tuyên Hóa - Phần Ba