Phật Thuyết Kinh Bảo Tinh đà La Ni - Phẩm Bốn - Phẩm đại Tập - Phần Một

Kinh Đại thừa   •   Thứ hai, 25/12/2023, 22:18 PM

Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư Ba La Pha Mật Đa La, Đời Đường

PHẬT THUYẾT

KINH BẢO TINH ĐÀ LA NI

Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư

Ba La Pha Mật Đa La, Đời Đường  

PHẨM BỐN

PHẨM ĐẠI TẬP  

PHẦN MỘT  

Bốn vị đại Thanh Văn kia vào đại thành Vương Xá khất thực, gặp các Đồng Tử ma nắm tay các Thanh Văn chạy trong đường lớn.

Chúng mời bốn vị Sa Môn ca múa phi pháp. Các vị đại Thanh Văn nhân trong tiếng ca vì chúng nói câu đạo tương ứng với Niết Bàn. Bấy giờ, ở trong khoảnh khắc một sát na, đại địa chấn động.

Như vậy vô lượng trăm ngàn Trời, Rồng, Dạ Xoa, Càn Thát Bà, A Tu La, Ca Lâu La, Khẩn Na La, Ma Hầu La Già… trước ở trong Phật Giáo được niềm tin thanh tịnh, diện mục rơi lệ mà nói kệ như vậy:

Đạo Sư tối thượng hiện tại thế

Ở trong Thánh, ác quái khởi lên

Nhục Thanh Văn kia khiến Đời thấy

Làm sao chúng sinh có niềm tin?

Bấy giờ, vô lượng trăm ngàn câu chỉ Na Do Tha Trời, Rồng, Dạ Xoa, La Sát… diện mục rơi lệ kéo nhau đến chỗ Đức Phật.

Đến rồi, ở trước Đức Phật, họ nói kệ như vậy:

Thánh Giáo hiện tại đây

Phải khéo quán hôm nay

Kẻ trí chớ buông bỏ

Vì hộ chánh pháp này.

Bấy giờ, Đức Thế Tôn lại nói kệ rằng:

Ta nay tự đến chỗ ma đó

Khiến chúng ma quân đều phục hàng

Phải làm Đạo Sư mọi cõi thế

Dạy họ hướng về thành Niết Bàn.

Khi ấy, tất cả đại chúng, khác miệng đồng âm, nói lên như vậy: Kính thưa Đức Thế Tôn! Chớ đi đến! Chớ đi đến!

Đức Thế Tôn trước đã nói, Chư Phật chẳng thể nghĩ bàn, cảnh giới Chư Phật chẳng thể nghĩ bàn, cảnh giới ma chẳng thể nghĩ bàn, cảnh giới Rồng chẳng thể nghĩ bàn, nghiệp và cảnh giới nghiệp chẳng thể nghĩ bàn.

Như vậy trong tất cả các cảnh giới chỉ có cảnh giới của Phật là tối thắng không gì có thể bì kịp! Nguyện xin Đức Thế Tôn chớ đứng lên khỏi chỗ ngồi này mà khiến cho vô lượng câu chỉ na do tha các chúng ma quân tự nhiên hàng phục, lại còn có thể khai thị vô lượng trăm ngàn na do tha các pháp ấm, giới…, làm khô kiệt biển phiền não, hoại tan các lưới kiến, có thể khiến cho vô lượng na do tha chúng sinh vào biển trí tuệ.

Thưa Đức Thế Tôn! Ngày hôm nay chẳng phải là lúc ra đi!

Đức Phật dạy rằng: Chúng sinh của cõi chúng sinh đã có mà tất cả chúng sinh đó đều biến làm ma hết… cho đến cả đại địa đều thành vi trần hết. Rồi mỗi một vi trần lại biến làm ma.

Lực của tất cả ma đó muốn đến hại ta thì thậm chí chẳng có thể động đến một sợi lông của ta, huống là có thể làm tổn hại một phần thân thể này của ta.

Ta ngồi ở tòa này có thể thắng vô lượng câu chỉ na do tha ma, lại có thể điều phục chúng, chỉ đặt quyến thuộc của ma này khó có thể điều phục.

Tuy nhiên, ta nay sẽ đi đến!

Sở dĩ vì sao?

Vì ma này dùng sức thần thông, ở thành Vương Xá, đã biến làm đủ thứ đồ nghiêm sức cúng dường ta. Thương xót chúng nên ta nay sẽ thọ lấy, khiến cho lòng ma đó có thể phát khởi sự vui mừng đệ nhất hiếm có và sinh ra niềm tin thanh tịnh, sẽ gieo hạt giống căn lành Vô Thượng, Chánh Đẳng, Chánh Giác.

Bấy giờ, khi Đức Thế Tôn nói lời đó xong, Ngài muốn đứng dậy thì vị Trời hộ trì rừng trúc tên là Đoan Chánh, đi đến chỗ Đức Phật, rơi lệ chan hòa mà nói kệ rằng:

Hôm nay, thưa Đức Phật!

Chẳng phải lúc vào thành.

Thành này rất rộng lớn

Ma chúng đều đầy tràn.

Mỗi một ma như vậy

Mang ác nặng trong lòng

Đều cùng ức ngàn chúng

Muốn vây quanh Thế Tôn

Lửa sân đều rực cháy

Ý độc chuyển loạn cuồng

Giành cầm binh khí nhọn

Tranh não hại Thế Tôn.

Nguyện xin Thích Sư Tử

Cẩn thận chớ nên sang đi đến

Hoặc sẽ bị mất mạng

Chúng con mất chỗ nương!

Đức Thế Tôn nghe xong, mặc nhiên chẳng đáp, liền đứng lên khỏi Pháp Tòa.

Có vị Trời hộ Già Lam tên là Trì Tuệ, đảnh lễ dưới chân Đức Phật mà nói kệ rằng:

Có năm trăm ác ma đại tướng

Đều giành cầm binh khí tinh ròng

Thuần mang ác tâm đứng chờ Phật

Thưa Đấng Mâu Ni, nay chớ sang!

Đức Thế Tôn nghe rồi, lặng lẽ chẳng đáp, sắp ra khỏi Già Lam thì có vị Trời coi về thuốc tên là Thành Tuệ, đầu mặt lễ dưới chân Phật mà nói kệ rằng:

Ô hay! mất Chánh Giác!

Sẽ phá hoại pháp môn

Thuyền pháp chốc lát đắm

Đèn tuệ chợt tối đen chẳng soi

Thế gian pháp vị giảm

Giặc phiền não đầy tràn.

Ở trong các cõi hữu

Tự tại con không thiếu

Pháp tối thượng hoại tan

Sao có thể gìn giữ

Quân ma kia rất đông

Trụ ở trong pháp ác

Dao gậy bén chúng cầm

Lòng độc tranh hại Phật

Thiện Thệ nghe lời con

Vì lợi cho cõi thế.

Nguyện xin Thập Lực Tiên,

Chớ bước vào thành đó!

Đức Thế Tôn nghe rồi, mặc nhiên chẳng đáp, sắp rời khỏi Già Lam thì bên trong cửa lớn có một vị Thọ Thiên Trời cây tên là Trì Thế liền ở trước Đức Phật cả buồn khóc lóc, đem thân gieo xuống đất, hướng về Đức Phật làm lễ mà nói kệ rằng:

Mắt nương cậy ba hữu sẽ mất

Sở dục đầy ý sắp hoại tan

Trong không dao, tên như rắn độc

Dò tìm hại Phật, nguyện chớ sang đi sang.

Đức Thế Tôn nghe rồi mặc nhiên chẳng đáp.

Bấy giờ, Trời giữ cửa lớn tên là Thủy Quang cất tiếng gào khóc, đầu mặt sát đất, đảnh lễ dưới chân Đức Phật mà nói kệ rằng:

Trong thành lừng danh Đại Phạm Chí

Cầm Nguyệt đao chờ Đức Thế Tôn

Cùng hai vạn kẻ mang độc hại

Ở tại thành này, xin chớ sang!

Đức Thế Tôn nghe rồi, lặng thinh chẳng đáp lại.

Khi Phật sắp vào cửa thành Vương Xá thì Trời giữ cửa của thành đó tên là Đa Ma La Thọ Diệp Kiên Cố, ở trong hư không, cất tiếng gào khóc, chạy nhay đến chỗ Đức Phật, đảnh lễ dưới chân Phật mà nói kệ rằng:

Đường này sư tử, voi vây kín

Khởi dũng tâm tranh hại Thế Tôn

Và não Tỳ Kheo tạo chướng ngại

Xin chớ đi! Thương xót Trời Rồng.

Nhân Đà La, bốn đường trong chúng

Thấy Phật Giáo diệt ưu khổ sinh

Cùng nhau vân tập chung một chỗ

Sợ sệt run rẩy nói nhau rằng:

Như Lai đã đẩy lùi ma đó

Ma nay biến mặt ác cực cùng

Sợ Đại pháp diệt, nạn đời khởi

Nhật, nguyệt mất độ lạc quỉ đạo, sao bị ngăn che

Đều lắc đầu nhìn tướng ác hiện

Lạ thay! Thiện Thệ có thoái tướng!

Đuốc pháp diệt, mắt mặt Trời tan

Dày xéo Chánh Giác, cạn nước pháp

Đến lúc hoại diệu pháp thế gian

Chúng ma ác đẳng dần xí thạnh.

Đức Thế Tôn nghe rồi, lặng thinh chẳng đáp.

Vị Trời cửa thành đó can gián, Đức Phật chẳng quay về nên buồn khóc rơi lệ, lại nói kệ rằng:

Khắp xem thế gian Mâu Ni Tôn

Người nói tối thượng đi sẽ chết

Chớ gần thành con mà chết oan

Con bị Ba Cõi luôn hủy báng!

Nguyện nghe con nói Đấng vững bền kiên cố

Hôm nay chớ vào trong thành diệt

Đợi chỗ này thương xót chúng sinh

Giải thoát chúng sinh sinh khổ sợ

Như Lai phải nhớ vốn thề nguyền:

Được Đại Bồ Đề độ sinh chúng

Vô lượng chúng sinh khổ đốt tan

Thầy thuốc vô thượng an sinh chúng

Vô lượng kiếp trụ ở thế gian

Vì những phàm phu đắm trước dục

Nói pháp khiến họ được Niết Bàn Tịch diệt

Là nghĩa không tướng vào tự tánh.

Bấy giờ, Đức Thế Tôn lặng thinh chẳng đáp, sắp vào cửa lớn thì vị Địa Thiên cùng Trời Đại Tư vị cùng với một vạn Trời đồng loại, xõa tóc che mặt, cùng đến chỗ Đức Phật, đứng chắp tay mà nói kệ rằng:

Phật nhớ xưa bố thí

Cho máu, bốn bể hơn

Đầu xương như núi Thiết núi Thiết Vi

Mắt… như cát Sông Hằng

Và đủ thứ diệu bảo

Voi ngựa cùng vợ con

Y, thực, phòng, ngọa cụ

Tùy bệnh cho thuốc thang

Cúng dường Đấng Tối thượng

Hộ giới chẳng buông lung

Tập quen nghe nhiều nhẫn

Hiếu dưỡng mẹ cha luôn

Tu hạnh khó, hạnh khổ

Giải thoát khổ chúng sinh.

Ngài xưa đã phát nguyện

Thành Phật nói đạo trên đạo vô thượng

Cứu biển khổ cõi Thế

Nói pháp vì chúng sinh

Khiến cạn kiệt biển khổ

Cho vào vô úy thành

Đặt ở bồ đề đạo.

Đầy khắp cõi chúng sinh

Người làm ác mất đạo

Sám hối hủy giới cấm văn đa văn

Sở nguyện xưa tùy thuận

Nói pháp kiếp không lường câu chỉ kiếp

Tắm bằng nước tám giới cấm

Khiến qua sông não phiền

Chúng sinh trong ba cõi

Lại không như Thế Tôn

Mình đã được giải thoát

Lại giải thoát thế gian

Vận chuyển độ sinh chúng

Ở biển hữu mênh mông

Chỉ Phật được như vậy

Đệ Nhất Giác thế gian

Chỉ Phật thân cõi thế

Pháp cam lộ nguyên ban!

Lúc bấy giờ, Đức Thế Tôn đã vào thành, trong khoảnh khắc sát na, có vô lượng ức na do tha Trời, Rồng, Dạ Xoa… tám bộ quỷ thần, ở trong hư không, mỗi mỗi đều rơi lệ mà nói kệ rằng:

Con thấy xưa thiện thệ

Khi điều chúng bình an

Nói pháp làm lợi ích

Không như vậy não loàn loạn

Đại Sư ra đời ác

Đại Giác tự nhiên thành

Nói pháp phiền não chướng

Để thành thục thế gian

Thường làm sư tử hống

Ác ma nhiều không lường

Muốn diệt pháp như vậy

Phật nay chớ vào thành!

Có vị Trời khác lại nói kệ rằng:

Chư Phật Chuyển pháp Luân

Trụ một phương lợi ích

Nay Phật chỗ chỗ sang đi đến

Không khiến được gặp ác?

Bấy giờ lại có vị Trời khác, đồng nói kệ rằng:

Vì thương làm thầy dẫn đường

Thương làm lợi chúng sinh

Chỉ một mình vào thành

Như con thấy có tổn hại.

Lúc đó, lại có vô lượng trăm ngàn câu chỉ na do tha Trời, Rồng, Dạ Xoa, La Sát, A Tu La, Ma Hầu La Già… diện mục mưa xuống nước mắt, từ trong hư không tạo tác hành động mà hạ xuống trụ ở trước Đức Phật với vô lượng thứ hình dạng khác lạ.

Hoặc có loài mặc tóc, hoặc mang chuỗi ngọc có một không hai, hoặc có bảo cái tràng phan đều nghiêng ngã, hoặc lại toàn thần gieo xuống đất, hoặc nắm lấy chân Đức Phật, hoặc gào lớn bi ai, hoặc đưa hai tay đấm ngực áo não.

Hoặc ở dưới chân Đức Phật lăn lộn buồn khóc uyển chuyển dưới đất, hoặc ở trước Đức Phật chắp tay khen ngợi, lễ bái, hoặc tung lên đủ thứ hoa đẹp tạp sắc, bột thơm, hương xoa, vòng hoa cài tóc, lụa là sô ma năm màu… đồ nghiêm sức.

Hoặc tung lên dệt thành y phục báu, chân châu… đồ nghiêm sức hoặc tung lên dệt thành y phục báu, chân châu, chuỗi ngọc, đủ thứ vật lạ…

Thiên Chúng đó cúng dường Đức Phật xong, đồng thời cất tiếng mà nói kệ rằng:

Đức Phật hành hạnh khổ

Vì lợi ích thế gian

Khi sinh đời mạt thế

Vì chúng chớ đi sang.

Làm chưa nhiều Phật Sự

Được chứng ít Nhân Thiên

Ở lâu khai thị pháp

Độ ba cõi thế gian

Có hành hạnh thanh tịnh

Đồ đựng cam lồ thành

Dạy con từ bi khởi

Cứu khổ bức thế gian

Trong sáu đường khoáng dã

Sinh tử mất đạo chân chính

Vì họ bày đường thiện

Giải thoát, pháp Thánh Nhân

Bi này tối hy hữu

Nguyện đại giác trụ bền lâu

Chuyển pháp luân vô thượng

Chớ khiến đời không nương cậy.

Các vị Trời khác lại nói kệ rằng:

Đạo Sư nếu diệt hết

Thế gian đều tối tăm

Tám Thánh Đạo ba giải thoát

Ở đây thẩy đều không

Chúng con đã gieo thiện

Ba nghiệp chẳng buông lung

Tất cả lạc đầy đủ

Trụ lâu công đức tàng.

Lúc bấy giờ, lại có chúng của Trời Tịnh Cư cùng với quyến thuộc của họ nhiều vô lượng vô biên hàng ức na do tha tập họp ở một chỗ.

Họ đều chung gọi nhau mà nói kệ rằng:

Các ông chớ sợ, Phật không bại!

Ứng với đại giác phải rõ ràng

Ta nhớ thuở xưa thân cận Phật

Cõi dục có câu chỉ ma quân

Đầy khắp ba mươi sáu do tuần

Búa bén, kiếm sắc cùng dao kích

Thổi mạnh nhanh chóng như mây tuông

Ma chúng hùng mạnh tiếng đáng sợ

Đến cây Bồ Đề đều chạy tan

Ở trong giây lát đều kinh sợ

Huống nay quả tròn, danh vang lừng

Bọn chúng làm sao tạo chướng ngại.

Có các Trời khác cùng nhau buồn khóc mà nói kệ rằng:

Xưa một quân ma không lực lớn

Nay ma thế lớn ức trăm ngàn

Đến hại Như Lai định không nghi

Phật nếu diệt mất tối thế gian.

Bấy giờ, Phạm Vương, Đế Thích, các Trời hộ thế gian đảnh lễ dưới chân Đức Phật mà nói kệ rằng:

Do con tiểu trí khuyên Phật trụ

Theo lời chúng con mà xót thương

Vô lượng Chư Thiên do lửa đốt

Nay vì bọn họ mưa pháp tuông.

Lúc ấy, Đức Thế Tôn dùng mắt đại bi quan sát khắp tất cả Thiên Chúng đồng đến, phát ra tiếng diệu phạm, rũ lòng an ủi khắp mà nói kệ rằng:

Các ông chớ sợ nay vô úy

Tất cả ma chúng nhất thời sang đến

Bọn chúng chẳng thể động hại Phật

Chỉ một sợi lông huống là thân.

Ta nay an ủi tất cả chúng

Thường nói diệu pháp ở thế gian

Ta đối như vậy, người mất đạo

Sẽ rộng phân biệt bày đạo chân chánh.

Xưa ta đã làm việc làm khó

Rộng thí chúng sinh đồ uống, ăn

Phòng, nhà, thuốc thang chẳng thiếu thốn

Ta nay ai có thể não loạn?

Ta bỏ xe cộ cùng voi ngựa

Cũng như vậy, đồ báu trang nghiêm

Nô tỳ, thành quách và tụ lạc

Ai hay cùng ta gây não loàn?

Thê thiếp, trai gái cùng quyến thuộc

Ái trọng tự tại ngôi vị Vương

Ta cho chúng sinh nhiều lợi ích

Sao nay thân ta phải hoại tan?

Đầu, mắt và tai, mũi

Tay, chân, da, máu, thân

Đem mạng cho sinh chúng

Ta, ai hay não loàn?

Vô lượng câu chỉ Phật

Tự tay ta cúng dường,

Thường ưa đa văn, giới cấm

Ta, ai hay hoại tan?

Làm vô lượng việc khó

Rất hay nhiếp phục lòng

Cắt khắp thân chẳng giận

Ta nay, ai não loàn?

Phiền não đã lui, thành Chánh Giác

Với chúng sinh từ tâm ngang bằng bình đẳng

Mãi không ganh ghét và uế nộ giận

Không có người như ta hiện tiền.

Ta nay sức phá ma đã có

Hay đẩy lui ma nhiều không lường,

Quyết định cùng ông làm giải thoát

Vì sao sợ sệt chẳng vào thành?

Đất này và mười phương sở hữu

Những đất nước Phật trụ ở trong

Ta thỉnh tất cả những vị đó

Và Chúng Bồ Tát đại thần thông.

Nguyện khiến thế gian đều đầy khắp

Và dùng phước trí xông thế gian

Trụ cùng họ như pháp thức phép Phật

Cũng trì thuận khả thuận cho của Thế Tôn.

***

icon

Tổng hợp

Cùng chủ đề

Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Ba - Phẩm Ba Mươi Mốt - Phẩm Tuyên Hóa - Phần Ba

Kinh Đại thừa   •   25.12.2023
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư Cưu Ma La Thập, Đời Diêu Tần