Phật Thuyết Kinh Bổn Sự - Phẩm Một - Phẩm Pháp Một - Phần Hai
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư Huyền Trang, Đời Đường
PHẬT THUYẾT KINH BỔN SỰ
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư
Huyền Trang, Đời Đường
PHẨM MỘT
PHẨM PHÁP MỘT
PHẦN HAI
Các Tỳ Kheo nên biết! Trong đời có một pháp, nếu tu theo phép lành, tu nhiều việc lành, nhiếp trì hai phần làm cho viên mãn, sẽ hiện lợi lạc làm cho viên mãn.
Cho đến về sau cũng được lợi lạc viên mãn hay thành pháp chánh, lợi ích an lạc. Hay thành pháp sau, lợi ích an lạc, hay thành cho bây giờ và vị lai sự lợi ích an lạc.
Thế nào là một pháp?
Nghĩa là tu theo các thiện pháp, tu chẳng buông lung, vì vậy cho nên, nếu có kẻ trong khi tu hành thiện pháp mà chẳng phóng dật, hay tu phép lành, tu tập phép lành, lại hay nhiếp trì hai loại lợi lạc làm cho đến được chỗ viên mãn. Nói rộng ra cho đến hay thành hiện tại vị lai sự lợi ích an lạc. Đó tên là một pháp.
Nếu tu phép lành hay tu các pháp, nhiếp trì hai việc.
Nói rộng cho đến hay thành, hiện tại vị lai lợi ích an lạc.
Lúc ấy Đức Thế Tôn sâu vào nghĩa này mà nói kệ rằng:
Được nghe bởi nhiều người
Hay bỏ sự tham tiền
Khuyên tu chẳng buông lung
Chứng thường lạc Niết Bàn
Người trí chẳng phóng dật
Hay gìn giữ hai điều
Là pháp nay cùng sau
Bây giờ đến viên mãn
Các việc lành hay thành
Giờ và sau đều lợi
Trước sau thành Hiền Thánh
Tất cả xưng người trí.
Sâu vào Kinh trước Uẩn Đà Nam đã viết:
Che đậy tâm nhiều kiếp
Nghiệp và ý đi trước
Phá Tăng và hòa Tăng
Lìa khinh chẳng phóng dật.
Ta từ Đức Thế Tôn nghe được như thế này.
Này các Tỳ Kheo phải nên biết.
Nếu các loài hữu tình đoạn lìa một pháp ta chứng cho kia được quả chẳng lui.
Thế nào là một pháp?
Nghĩa là lìa tham, cho nên phải biết tất cả các loài hữu tình do tham nhiễm mà có, luôn luôn qua lại, đọa vào ác thú, thọ sanh khổ não.
Nếu hay đoạn diệt như pháp thế này, ta chứng cho kia được quả bất thối cũng chẳng trở lại.
Sanh vào thế gian này, ta nay lại nói: Nếu có loài hữu tình vĩnh viễn đoạn lìa một pháp, ta chứng cho kia được quả chẳng lùi.
Lúc ấy Đức Thế Tôn sâu nhiếp nghĩa này mà nói kệ rằng:
Ta xem loài hữu tình
Do tham lam ô nhiễm
Qua lại nơi ác thú
Thọ sanh tử luân hồi
Nếu hay biết chân chánh
Xa rời tham lam này
Chứng được quả Bất Hoàn
Chẳng sanh lại đời này
Ta từ Đức Thế Tôn được nghe như thế này.
Các Tỳ Kheo nên biết! Nếu các loài hữu tình, xa lìa một pháp, ta chứng cho kẻ kia được quả chẳng lui.
Thế nào là một pháp?
Đó là sân hận.
Do vậy phải biết tất cả các loài hữu tình, do tham nhiễm mà ra vậy. Luôn luôn tới lui, đọa vào các ác thú, thọ khổ sanh tử. Nếu hay xa lìa. Đó là một pháp. Ta chứng cho kẻ kia được quả Bất Hoàn, chẳng trở lại nữa sanh vào thế gian, cho nên ta nói nếu loài hữu tình xa lìa một pháp, ta chứng cho họ được quả Bất Hoàn.
Lúc ấy Đức Thế Tôn sâu vào nghĩa này mà nói kệ rằng:
Ta xem loài hữu tình
Do sân mà ô nhiễm
Qua lại nơi ác thú
Thọ sanh tử luân hồi
Nếu hay nghe biết rõ
Xa lìa khỏi sân này
Chắc được quả chẳng lùi
Chẳng sanh ra nơi này.
Ta từ Đức Thế Tôn được nghe như thế này.
Các Tỳ Kheo nên biết! Nếu các loài hữu tình xa rời một pháp, ta chứng cho họ được quả chẳng lùi.
Pháp ấy là gì?
Nghĩa là si vậy, mà các loài hữu tình do si nhiễm ô, luôn luôn bị lui tới đọa vào ác thú, thọ khổ sanh tử. Nếu hay đoạn lìa, như một pháp này, ta chứng cho người đó được quả Bất Hoàn sanh vào thế gian.
Cho nên ta nói: Nếu các hữu tình xa lìa một pháp, ta chứng cho họ được quả Bất Hoàn.
Lúc ấy Đức Thế Tôn sâu vào nghĩa này mà nói kệ rằng:
Ta xem loài hữu tình
Do si mà ô nhiễm
Qua lại đọa ác thú
Thọ sanh tử luân hồi
Nếu hay biết điều này
Xa lìa ngu si vậy
Chứng được quả Bất Hoàn
Chẳng sanh vào thế gian
Ta từ Đức Thế Tôn nghe như thế này.
Các Tỳ Kheo nên biết! Nếu các loài hữu tình xa rời một pháp, ta chứng cho họ được quả Bất Hoàn.
Thế nào là một pháp?
Đó là sự chứa nhóm. Cho nên tất cả các loài hữu tình do chứa nhóm mà nhiễm ô, luôn luôn qua lại đọa vào ác thú, thọ khổ sanh tử. Nếu hay xa lìa như vậy một pháp, ta chứng cho họ được quả Bất Hoàn.
Chẳng trở lại nữa để sanh vào thế gian này. Do vậy ta nói, nếu các loài hữu tình, xa lìa một pháp, ta chứng cho họ được quả Bất Hoàn.
Lúc ấy Đức Thế Tôn sâu vào nghĩa này mà nói kệ rằng:
Ta xem chúng hữu tình
Do chứa nhóm ô nhiễm
Qua lại đọa ác thú
Thọ sanh tử luân hồi
Nếu hay biết điều này
Kẻ xa lìa chứa nhóm
Chứng được quả Bất Hoàn
Chẳng sanh lại thế gian.
Ta từ Đức Thế Tôn được nghe như thế này.
Các Tỳ Kheo nên biết! Nếu có các loài hữu tình xa rời một pháp, ta chứng cho họ được quả Bất Hoàn.
Thế nào là một pháp?
Nghĩa là lo rầu. Cho nên tất cả các loài hữu tình, do lo rầu ô nhiễm nên luôn luôn phải qua lại đọa vào ác thú, thọ khổ sanh tử. Nếu hay xa lìa như thế một pháp, ta chứng cho họ được quả Bất Hoàn chẳng trở lại nữa, sanh vào Thế Giới này.
Cho nên ta nói: Các loài hữu tình, đoạn lìa một pháp, ta chứng cho họ được quả Bất Hoàn.
Lúc ấy Đức Thế Tôn sâu vào nghĩa này mà nói kệ rằng:
Ta xem các chúng sanh
Do phiền não nhiễm ô
Qua lại đọa đường ác
Thọ sanh tử luân hồi
Nếu hay biết điều này
Xa lìa phiền não thảy
Chứng được quả Bất Hoàn
Chẳng sanh lại đời này.
Ta từ Đức Thế Tôn được nghe như thế này.
Các Tỳ Kheo nên biết! Nếu có các loài hữu tình xa rời một pháp, ta chứng cho họ được quả Bất Hoàn.
Thế nào là một pháp?
Nghĩa là giận hờn. Cho nên tất cả loài hữu tình do giận hờn bị nhiễm ô, luôn luôn qua lại đọa vào ác thú, thọ khổ sanh tử. Nếu hay đoạn lìa, như vậy một pháp, ta chứng cho họ được quả Bất Hoàn, chẳng trở lại nữa sanh vào thế gian này.
Cho nên ta nói: Nếu loài hữu tình xa rời một pháp, ta chứng cho họ được quả Bất Hoàn.
Lúc ấy Đức Thế Tôn sâu vào nghĩa này mà nói kệ rằng:
Ta xem các hữu tình
Do giận hờn ô nhiễm
Qua lại đọa ác thú
Thọ sanh tử luân hồi
Nếu hay biết điều này
Vĩnh viễn xa giận hờn
Chứng được quả Bất Hoàn
Chẳng sanh lại thế gian
Ta từ Đức Thế Tôn được nghe như thế này.
Nấy các Tỳ Kheo nên biết! Nếu các loài hữu tình xa rời một pháp, ta chứng cho họ được quả Bất Hoàn.
Thế nào là một pháp?
Đó là oán giận. Cho nên tất cả các loài hữu tình do oán giận nhiễm ô đời đời qua lại đọa vào ác thú, thọ khổ sanh tử. Nếu hay xa lìa như vậy một pháp, ta chứng cho họ được quả Bất Hoàn, chẳng trở lại nữa sanh lại đời này. Cho nên ta nói nếu các hữu tình xa rời một pháp, ta chứng cho họ được quả Bất Hoàn.
Lúc ấy Đức Thế Tôn sâu vào nghĩa này mà nói kệ rằng:
Ta xem các hữu tình
Do oán giận nhiễm ô
Qua lại đọa ác thú
Thọ sanh tử luân hồi
Nếu hay rõ điều này
Vĩnh viễn xa oán giận
Chứng được quả Bất Hoàn
Chẳng sanh lại thế gian.
Ta từ Đức Thế Tôn được nghe như thế này.
Các Tỳ Kheo nên biết! Nếu các hữu tình xa rời một pháp, ta chứng cho họ được quả bất thối.
Thế nào là một pháp?
Đó là sự ghen ghét. Nghĩa là tất cả loài hữu tình do sự ghen ghét nhiễm ô nên luôn luôn phải qua lại đọa vào ác thú, thọ khổ của sanh tử. Nếu hay đoạn trừ. Đó gọi là một pháp. Ta chứng cho họ được quả bất thối, chẳng hề trở lại ở thế gian này.
Cho nên ta nói: Nếu các loài hữu tình đoạn trừ một pháp thì ta chứng cho họ được quả bất thối.
Lúc ấy Đức Thế Tôn sâu vào nghĩa này mà nói kệ rằng:
Ta xem loài hữu tình
Do ghen ghét nhiễm ô
Qua lại đọa ác thú
Thọ sanh tử luân hồi
Nếu hay biết chân chánh
Đoạn lìa ghen ghét này
Nhất định được bất thối
Chẳng sanh ở thế gian
Ta từ Đức Thế Tôn nghe như thế này.
Các Tỳ Kheo nên biết! Nếu các loài hữu tình đoạn trừ một pháp, ta chứng cho họ được quả bất thối.
Những gì là một pháp?
Đó là sự keo kiệt. Cho nên tất cả loài hữu tình do sự keo kiệt làm nhiễm ô, luôn luôn phải lui tới đọa vào nơi ác thú thọ khổ sanh tử. Nếu hay xa lìa. Đó là một pháp, ta chứng cho họ được quả Bất Hoàn chẳng trở lại nữa trong sanh tử thế gian này.
Cho nên ta nói: Nếu có hữu tình, xa rời một pháp, ta chứng cho họ được quả Bất Hoàn.
Lúc ấy Đức Thế Tôn sâu vào nghĩa này mà nói kệ rằng:
Ta xem các hữu tình
Do keo kiệt nhiễm ô
Tới lui đọa đường ác
Thọ sanh tử luân hồi
Nếu hay biết điều đó
Xa rời sự keo kiệt
Nhất định chẳng trở lại
Sanh vào thế gian này.
Ta từ Đức Thế Tôn đã nghe như thế này: Các Tỳ Kheo nên biết! Nếu các loài hữu tình đoạn lìa một pháp ta chứng cho họ được quả Bất Hoàn.
Thế nào là một pháp?
Đó là sự ham thích. Cho nên tất cả làm cho loài hữu tình do sự ham thích làm nhiễm ô mà luôn luôn quả lại đọa vào ác thú, thọ khổ sanh tử. Nếu hay xa lìa. Đó là một pháp, ta chứng cho họ được qua Bất Hoàn sanh trong thế gian.
Cho nên ta nói: Nếu chúng hữu tình đoạn lìa một pháp, ta chứng cho họ được quả Bất Hoàn.
Lúc ấy Đức Phật sâu vào nghĩa này mà nói kệ rằng:
Ta xem loài hữu tình
Do ham thích nhiễm ô
Tới lui đọa ác thú
Thọ sanh tử luân hồi
Nếu hay rõ điều này
Đoạn lìa sự ham thích
Chứng được quả Bất Hoàn
Chẳng sanh thế gian nữa.
Ta từ Đức Thế Tôn được nghe như thế này.
Các Tỳ Kheo nên biết! Nếu các loài hữu tình đoạn lìa một pháp ta chứng cho họ được quả Bất Hoàn.
Thế nào là một pháp?
Đó là sự khinh thường. Cho nên tất cả các loài hữu tình do bị nhiễm ô bởi sự khinh thường. Nên luôn luôn phải qua lại đọa vào ác thú thọ khổ sanh tử. Nếu hay dứt trừ. Đó là một pháp.
Ta chứng cho họ được quả Bất Hoàn, chẳng trở lại nữa sanh vào thế gian.
Cho nên ta nói: Nếu loài hữu tình xa lìa một pháp, ta chứng cho họ được quả Bất Hoàn.
Lúc ấy Đức Thế Tôn sâu vào nghĩa này mà nói kệ rằng:
Ta xem các hữu tình
Do khinh thường nhiễm ô
Qua lại đọa ác thú
Thọ sanh tử luân hồi
Nếu hay biết điều này
Xa lìa sự khinh thường
Nhất định không trở lại
Sanh ra ở thế gian
Ta từ Đức Thế Tôn được nghe như thế này.
Các Tỳ Kheo nên biết! Nếu các loài hữu tình đoạn trừ được một pháp, ta chứng cho họ được quả Bất Hoàn.
Thế nào là một pháp?
Đó là sự di hại. Cho nên tất cả loài hữu tình do sự di hại nhiễm ô nên phải luôn luôn quả lại đọa vào ác thú, thọ khổ sanh tử. Nếu hay xa lìa như vậy một pháp, ta chứng cho họ được qua Bất Hoàn, chẳng trở lại nữa trong thế gian này.
Cho nên ta nói: Nếu loài hữu tình xa lìa một pháp, ta chứng cho họ được quả Bất Hoàn.
Lúc ấy Đức Thế Tôn sâu vào nghĩa này mà nói kệ rằng:
Ta xem loài hữu tình
Do di hại nhiễm ô
Qua lại đọa ác thú
Thọ sanh tử luân hồi
Nếu hay biết điều này
Xa rời sự di hại
Chứng được quả Bất Hoàn
Chẳng sanh thế gian này.
Sâu vào Kinh trước Uẩn Đà Nam nói:
Tham dục cùng sân si
Chứa nhóm sầu não giận
Ghen ghét, keo kiệt, ưa
Khinh thường, mạn di hại.
Ta từ Đức Thế Tôn được nghe như thế này.
Các Tỳ Kheo nên biết! Nếu có loài hữu tình hay nhớ đến một pháp, ta chứng cho họ được quả Bất Hoàn.
Thế nào là một pháp?
Đó là sự niệm Phật. Cho nên tất cả loài hữu tình do chẳng niệm Phật mà luôn luôn qua lại đọa vào ác thú, thọ khổ sanh tử. Nếu thường hay niệm Phật, một pháp như thế, ta chứng cho họ được quả bất thối, chẳng sanh trở lại ở thế gian này.
Cho nên ta nói: Nếu các hữu tình hay niệm một pháp, ta chứng cho họ được quả Bất Hoàn.
Lúc ấy Đức Thế Tôn sâu vào nghĩa này mà nói kệ rằng:
Ta xem các hữu tình
Bởi do chẳng niệm Phật
Qua lại đọa ác thú
Thọ sanh tử luân hồi
Nếu hay biết như thế
Kẻ thường hay niệm Phật
Nhất định chẳng trở lui
Chẳng sanh Thế Giới này.
Ta từ Đức Thế Tôn được nghe như thế này.
Các Tỳ Kheo nên biết! Nếu có loài hữu tình hằng nhớ một pháp, ta chứng cho họ được quả Bất Hoàn.
Thế nào là một pháp?
Đó là sự nhớ nghĩ đến pháp. Cho nên tất cả loài hữu tình do chẳng niệm pháp nên phải luôn luôn qua lại, đọa vào ác thú, thọ khổ sanh tử. Nếu hay thường niệm như thế một pháp, ta chứng cho họ chẳng trở lại sanh tử trong thế gian này nữa.
Cho nên ta nói: Nếu các hữu tình hay niệm một pháp, ta chứng cho họ được quả bất thối.
Lúc ấy Đức Thế Tôn sâu vào nghĩa này mà nói kệ rằng:
Ta xem các hữu tình
Do chẳng hay niệm pháp
Qua lại đọa ác thú
Thọ sanh tử luân hồi
Nếu hay biết việc này
Thường siêng năng niệm pháp
Sẽ được quả Bất Hoàn
Chẳng sanh thế gian này.
Ta từ Đức Thế Tôn được nghe như thế này.
Các Tỳ Kheo nên biết! Nếu có loài hữu tình thường hay niệm một pháp, ta sẽ chứng cho họ được quả chẳng thối lui.
Thế nào là một pháp?
Đó là sự nhớ nghĩ về Thánh Chúng. Cho nên tất cả các loài hữu tình do chẳng nhớ nghĩ đến Thánh Chúng. Nên phải luôn luôn qua lại đọa vào ác thú, thọ khổ sanh tử. Nếu thường hay niệm, đó là một pháp. Ta chứng cho họ được quả Bất Hoàn, chẳng sanh trở lại ở thế gian này.
Cho nên ta nói: Nếu có hữu tình hay niệm một pháp, ta chứng cho họ được quả Bất Hoàn.
Lúc ấy Đức Thế Tôn sâu vào nghĩa này mà nói kệ rằng:
Ta xem các hữu tình
Do chẳng niệm Thánh Chúng
Qua lại đọa ác thú
Thọ sanh tử luân hồi
Nếu hay biết đầy đủ
Thường niệm đến Thánh Chúng
Sẽ được quả Bất Hoàn
Chẳng sanh thế gian này
Ta từ Thế Tôn được nghe như thế này.
Các Tỳ Kheo nên biết! Nếu có loài hữu tình thường niệm một pháp, ta chứng cho họ được quả bất thối.
Thế nào là một pháp?
Đó là sự nhớ nghĩ đến giới. Cho nên tất cả loài hữu tình do chẳng niệm giới luôn luôn qua lại, đọa vào ác thú, thọ khổ sanh tử. Nếu hay thường niệm như thế một pháp, ta chứng cho họ được quả bất thối, chẳng trở lại sanh tử trong cõi nhân gian này.
Cho nên ta nói: Nếu có loài hữu tình hay niệm một pháp, ta chứng cho họ được quả Bất Hoàn.
Lúc ấy Đức Thế Tôn sâu vào nghĩa này mà nói kệ rằng:
Ta xem các hữu tình
Do chẳng niệm đến giới
Qua lại đọa ác thú
Thọ sanh tử luân hồi
Nếu hay biết rõ ràng
Thường hay niệm đến giới
Chắc được quả Bất Hoàn
Chẳng sanh lại Thế Giới
Ta từ Đức Thế Tôn được nghe như thế này.
Các Tỳ Kheo nên biết. Nếu có loài hữu tình hay nhớ đến một pháp, ta chứng cho kẻ kia sẽ được quả Bất Hoàn.
Thế nào là một pháp?
Nghĩa là nhớ nghĩ đến sự bố thí. Cho nên tất cả các loài hữu tình do chẳng nhớ nghĩ đến sự bố thí nên phải luôn luôn qua lại, đọa vào ác thú, thọ khổ sanh tử. Nếu hay thường nhớ nghĩ về một pháp, ta chứng cho họ được quả bất thối. Chẳng trở lại nữa trong cảnh của thế gian này.
Cho nên ta nói: Nếu các loài hữu tình hay niệm một pháp, ta chứng cho họ được quả Bất Hoàn.
Lúc ấy Đức Thế Tôn sâu vào nghĩa này mà nói kệ rằng:
Ta xem các hữu tình
Do chẳng nghĩ đến thí
Qua lại đọa ác thú
Thọ sanh tử luân hồi
Nếu hay biết điều này
Thường nghĩ đến bố thí
Chứng được quả bất thối
Chẳng trở lại thế gian
Ta nghe từ Đức Thế Tôn nói lời như thế này.
Các Tỳ Kheo nên biết! Nếu các loài hữu tình thường niệm đến một pháp, ta chứng cho kẻ kia được quả Bất Hoàn.
Thế nào là một pháp?
Đó là nhớ nghĩ đến Chư Thiên. Cho nên tất cả các loài hữu tình do chẳng niệm đến Chư Thiên, luôn luôn qua lại đọa vào ác thú, thọ khổ sanh tử.
Nếu hay thường niệm một pháp như thế, ta chứng cho họ được quả Bất Hoàn, chẳng tới lui nữa để sanh vào Thế Giới này.
Do vậy ta nói: Nếu có chúng hữu tình thường hay niệm đến một pháp, ta chứng cho họ được quả Bất Hoàn.
Lúc ấy Đức Thế Tôn sâu vào nghĩa này mà nói kệ rằng:
Ta xem loài hữu tình
Do chẳng niệm Chư Thiên
Qua lại đọa ác thú
Thọ sanh tử luân hồi
Nếu hay biết rõ ràng
Thường niệm đến Chư Thiên
Sẽ chứng quả bất thối
Chẳng sanh lại thế gian
Ta từ Đức Thế Tôn đã được nghe như thế này.
Các Tỳ Kheo nên biết! Nếu chúng hữu tình thường nhớ đến một pháp, ta chứng cho họ quả bất thối.
Thế nào là một pháp?
Đó là nhớ đến sự nghỉ ngơi. Cho nên tất cả loài hữu tình do chẳng nhớ nghĩ đến sự nghỉ ngơi, luôn luôn qua lại, đọa vào ác thú, thọ khổ sanh tử.
Nếu hay thường niệm đến một pháp như thế, ta chứng cho họ được quả Bất Hoàn, chẳng trở lại nữa để sanh vào thế gian này.
Do vậy ta nói: Nếu các loài hữu tình thường niệm một pháp, ta chứng cho họ được quả bất thối.
Lúc ấy Đức Thế Tôn sâu vào nghĩa này mà nói kệ rằng:
Ta xem các hữu tình
Do chẳng niệm nghỉ ngơi
Qua lại đọa ác thú
Thọ sanh tử luân hồi
Nếu hay biết rõ ràng
Thường nhớ đến nghỉ ngơi
Chứng được quả bất thối
Chẳng sanh thế gian này
Ta nghe từ Thế Tôn nói như thế này.
Các Tỳ Kheo nên biết! Nếu có các hữu tình hay nhớ đến một pháp, ta chứng cho họ được quả Bất Hoàn.
Thế nào là một pháp?
Đó là nhớ nghĩ đến sự an lạc. Cho nên tất cả các loài hữu tình do chẳng nhớ nghĩ đến sự an lạc. Nên phải luôn luôn qua lại đọa vào ác thú, thọ khổ sanh tử. Nếu thường hay nhớ nghĩ đến một pháp, ta chứng cho họ được qua chẳng trở lại, chẳng sanh vào thế gian này.
Cho nên ta nói: Nếu các loài hữu tình thường hay nhớ đến một pháp, ta chứng cho người đó được quả Bất Hoàn.
Lúc ấy Đức Thế Tôn sâu vào nghĩa này mà nói kệ rằng:
Ta xem các hữu tình
Do chẳng nhớ an lạc
Qua lại đọa ác thú
Thọ sanh tử luân hồi
Nếu hay biết điều này
Thường niệm đến an lạc
Quyết định chẳng trở lại
Sanh vào thế gian này.
Ta từ Thế Tôn nghe như thế này.
Các Tỳ Kheo nên biết! Nếu các hữu tình hay nhớ đến một pháp, ta chứng cho họ được quả chẳng lùi.
Thế nào là một pháp?
Đó là sự nhớ nghĩ về thân thể. Cho nên tất cả chúng hữu tình do chẳng nhớ nghĩ đến thân nên phải luôn luôn qua lại, đọa vào ác thú, thọ khổ sanh tử. Nếu hay thường nhớ nghĩ đến một pháp như thế, ta chứng cho họ được quả chẳng lùi, chẳng phải sanh lại trong thế gian này.
Cho nên ta nói: Nếu các hữu tình hay nhớ đến một pháp, ta chứng cho họ được quả bất thối.
Lúc ấy Đức Thế Tôn sâu vào nghĩa này mà nói kệ rằng:
Ta xem các hữu tình
Do chẳng nghĩ đến thân
Qua lại đọa ác thú
Thọ sanh tử luân hồi
Nếu hay biết như thế
Hay nghĩ đến thân thể
Chắc được quả chẳng lùi
Chẳng sanh thế gian này
Ta từ Đức Thế Tôn được nghe như thế này.
Các Tỳ Kheo nên biết! Nếu các loài hữu tình hay nhớ đến một pháp, ta chứng cho họ được quả chẳng trở lại.
Như thế nào là một pháp?
Đó là nhớ nghĩ đến sự chết. Cho nên tất cả các loài hữu tình do chẳng nhớ nghĩ đến sự chết nên phải luôn luôn trở lại, đọa vào ác thú, thọ khổ sanh tử. Nếu hay thường nhớ nghĩ đến một pháp như thế, ta chứng cho họ được quả chẳng lùi, chẳng phải sanh lại ở thế gian này.
Cho nên ta nói: Nếu các hữu tình hay nhớ một pháp, ta chứng cho họ được quả Bất Hoàn.
Lúc ấy Đức Thế Tôn sâu vào nghĩa trên mà nói kệ rằng:
Ta thấy các hữu tình
Do chẳng nghĩ đến chết
Lui tới đọa ác thú
Thọ sanh tử luân hồi
Nếu hay biết như thế
Luôn nhớ đến sanh tử
Chắc được quả chẳng lùi
Lại chẳng sanh thế gian.
***
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Năm - Phẩm Mười Bảy - Phẩm Tham Hành - Phần Hai
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Ba - Phẩm Ba Mươi Mốt - Phẩm Tuyên Hóa - Phần Ba
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Ba - Phẩm Ba - Phẩm Thiện Hiện - Phần Một
Phật Thuyết Kinh Nhân Duyên Của Vua đảnh Sinh - Phần Một
Phật Thuyết Kinh đại Phương Quảng Phật Hoa Nghiêm - Phẩm Hai Mươi Sáu - Phẩm Thập địa - Phần Hai
Phật Thuyết Kinh Phổ Diệu - Phẩm Mười - Phẩm Thi Tài Nghệ