Phật Thuyết Kinh đại Oai đăng Quang Tiên Nhân Vấn Nghi - Phần Ba

Kinh Đại thừa   •   Thứ hai, 25/12/2023, 22:17 PM

Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư Xà Na Quật Đa, Đời Tùy

PHẬT THUYẾT

KINH ĐẠI OAI ĐĂNG QUANG

TIÊN NHÂN VẤN NGHI

Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư

Xà Na Quật Đa, Đời Tùy  

PHẦN BA  

Lại nữa, này Đại Tiên Nhân! Nếu có chúng sinh thì các Đức Như Lai này không nên giảng nói bốn loại pháp Tứ Đế, vì thật không có tánh của chúng sinh. Thế nên, hết thảy Chư Phật, Như Lai đạt được các pháp ấy, tùy thuận như vậy, tu hành như vậy, mới được thân Như Lai.

Khi ấy, Đại Tiên Nhân Oai Đăng Quang vì muốn cầu được nhất thiết trí nên phát thệ rộng lớn, nói lời như vậy: Bạch Thế Tôn! Giả sử con ngày nay rơi vào hầm lửa lớn, trọn đời ở trong chỗ đó.

Lại có núi lớn giống như Tu Di, núi đó hiểm trở, cao ngất, đứng trơ trọi, cao tới Cõi Trời A Ca Ni Trá. Trong lúc này, thân con từ trên núi cao rơi xuống vực thẳm, lại có đống lửa lớn kia giống như kiếp tận thiêu đốt, những lửa dữ như vậy bốc cháy hừng hực.

Năm thứ lửa nóng đốt thân mà ngày lại dài một phần trong một ngày bằng một kiếp thì như kiếp ấy lấy ba mươi ngày làm một tháng, đủ mười hai tháng cho là một năm. Như vậy, khi hết số kiếp đó tu khổ hạnh này đều hoan hỷ chấp nhận, trọn không nhân đấy mà bỏ tinh tấn không cầu nhất thiết trí.

Bấy giờ, khi Đại Tiên Nhân Oai Đăng Quang nêu bày chí nguyện như vậy thì ở trong đại hội tất cả Tiên Nhân ngũ thông đều từ chỗ ngồi đứng dậy cung kính, chắp tay hướng về Đức Phật, thưa: Bạch Thế Tôn!

Tiên Nhân chúng con từ nay về sau đều dũng mãnh siêng năng tinh tấn, mong cầu Vô Thượng, Chánh Đẳng, Chánh Giác.

Tất cả Chư Tiên này nói như thế rồi, lúc đó Đức Thế Tôn liền phóng ra các ánh sáng từ giữa chặng mày, ánh sáng đó tên là Vô năng hàng phục. Tất cả Chư Phật, Thế Tôn trong mười phương từ chòm lông trắng giữa chân mày phóng ra ánh sáng cũng lại như vậy.

Ngay lúc ấy, do nhân duyên từ diệu lực nơi hào quang của Đức Phật, các đại địa đều hiện đủ sáu cách chấn động, đó là: Động, biến động, đều động khắp. Dũng, biến dũng, đều dũng khắp. Giác, biến giác, đều giác khắp. Khởi, biến khởi, đều khởi khắp.

Chấn, biến chấn, đều chấn khắp. Hống, biến hống, đều hống khắp. Đông hiện Tây ẩn, Tây hiện Đông ẩn, Nam hiện Bắc ẩn, Bắc hiện Nam ẩn, giữa hiện bên ẩn, bên hiện giữa ẩn, cho đến trên dưới ẩn hiện cũng lại như vậy.

Khi ấy, mười phương Chư Phật Thế Tôn ở trong hư không trên chỗ Đức Phật Như Lai Thích Ca mưa các loại hoa, các loại diệu hương, các loại hương Trời, khiến chúng hội thấy nghe tùy tâm vui thích.

Lại có Càn Thát Bà vương và vô lượng chúng Chư Thiên đều tạo ra năm thứ âm nhạc làm vui Đức Như Lai. Trong tất cả âm nhạc ấy cùng phát ra các thứ tiếng tán thán, ca vịnh Như Lai. Hương của Chư Thiên lại có gió nhẹ từ từ lay động, thổi hơi thơm đó tỏa ra dày đặc ở trước Như Lai che khắp cả hư không.

Lại có các Đại Bồ Tát từ mười phương đến, tất cả đại chúng đều hết mực vui mừng, đều ở trên chỗ Đức Phật mưa các loại hoa, các loại anh lạc, các loại châu báu, các loại tạp hương, các loại tràng hoa, các loại hương thoa, các loại hương bột, các loại y phục, các loại cờ phướn, lọng báu những loại như vậy là vô lượng, vô biên để cúng dường Đức Như Lai.

Lại có vô lượng, vô biên chúng Chư Thiên nơi phương khác đều rất hoan hỷ, cũng ở trong hư không mưa các hoa Mạn đà la thượng diệu, hoa Ma Ha Mạn Đà La Trời, các hoa như vậy đều để cúng dường Đức Như Lai. Khi đó các đại chúng sinh tâm hy hữu, lại lấy các loại y phục tối thắng của mình đang mặc tung rải khắp trên chỗ Đức Phật để cúng dường Như Lai.

Lúc này, ánh sáng lớn vô năng hàng phục chiếu lên đến Cõi Trời A Ca Ni Trá, dưới đến địa ngục A tỳ, cùng tỏ khắp mười phương. Tất cả chúng trong đại hội của Chư Phật đều vây quanh hết thảy các Đức Như Lai kia. Vây quanh rồi, ánh sáng lớn ấy từ nơi kia tỏa đến, lại nhập vào đảnh của Đức Thế Tôn.

Bấy giờ, Trưởng lão Tu Bồ Đề từ chỗ ngồi đứng dậy, đến trước Đức Phật, đảnh lễ sát chân.

Lễ sát chân rồi, gối phải chấm đất, chắp tay dùng kệ tụng rằng:

Nay Thích Ca đều có nhân duyên

Phóng ánh sáng chiếu khắp các cõi

Xin Phật thương xót cho chúng con

Nhân đại chúng nói trừ tâm nghi,

Vì thấy Thế Tôn hiện oai dung

Hoặc lại hoài nghi, hoặc hoan hỷ

Trong ấy, hoặc là giơ một tay

Hoan hỷ khen công đức Thế Tôn.

Đế Thích, Phạm chúng, Tứ Thiên Vương

Khen công đức Phật như hư không

Trời mưa nhiều hương hoa, anh lạc

Nhạc cụ không tự nhiên vang.

Bấy giờ, Đức Thế Tôn liền bảo Trưởng lão Tu Bồ Đề: Nay Tôn Giả có thấy Đại Tiên Nhân Oai Đăng Quang này chăng?

Tu Bồ Đề thưa: Dạ vâng, thưa Thế Tôn, con đã thấy! Thưa Hành giả chân chánh, con đã thấy!

Đức Thế Tôn lại bảo Tu Bồ Đề: Này Tu Bồ Đề! Nay ông nên biết, Đại Tiên Nhân Oai Đăng Quang này ở đời vị lai, trải qua hiền kiếp ấy, với một ngàn Đức Phật, lại có kiếp tên là Hiền, cõi tên là Nguyệt Chủ, ở trong cõi đó sẽ được thành Phật hiệu là Tỳ Bà Thi Như Lai, Ứng Cúng Chánh Biến Tri, đầy đủ mười tôn hiệu.

Này Tôn Giả Tu Bồ Đề! Ông phải biết điều đó, khi Đức Tỳ Bà Thi Như Lai kia xuất hiện ở đời, có người nghe được danh hiệu của Đức Phật này đều đạt được lợi ích. Giống như ngọc báu Như ý tùy tâm mãn nguyện.

Lại nữa, này Tu Bồ Đề! Ông nên biết việc đó. Nay trong pháp hội này, tám vạn bốn ngàn các Tiên Nhân nghe pháp ấy rồi đều được quả vị không thoái chuyển. Khi Đức Phật Di Lặc hạ sinh, tất cả đều đầy đủ hạnh nguyện của Bồ Tát Thập Địa, trải qua ba ngàn kiếp sẽ được thành Phật hiệu là Oai Đăng Như Lai Chí Chân Đẳng Chánh Giác.

Nay trong đại hội ở đây lại có vô lượng ức các chúng Bồ Tát nghe pháp này rồi đều đạt được tam muội Thủ Lăng Nghiêm, tam muội Thượng Thượng Trí Oai, tam muội Như Lai Thọ Vị, tam muội Như Huyễn Hóa, tam muội Tứ Đại Nan Hàng Phục, tam muội Ý Vương, tam muội Hải Tạng, tam muội Điều Phục Trang Nghiêm, tam muội Chân Tam Tạng, Các tam muội Thanh Tịnh như vậy.

Lại có ức hằng hà sa chúng Chư Thiên đều được trụ nơi pháp Nhẫn vô sinh. Vô lượng trăm ngàn Tỳ Kheo, Tỳ Kheo Ni, Ưu Bà Tắc, Ưu Bà Di đều được quả A La Hán. Hằng hà sa số chúng Trời, Rồng, Dạ Xoa, Càn Thát Bà, A Tu La, Ca Lâu La, Khẩn Na La, Ma Hầu La Già, Nhân phi nhân người chưa phát tâm đều phát tâm cầu đạo quả Vô Thượng Chánh Đẳng Chánh Giác.

Này Tu Bồ Đề! Nay ông nên biết, ta thấy các đại lợi ích như thế nên phóng ánh sáng ấy.

Bấy giờ, Đức Thế Tôn lại hiện bày tướng lưỡi che khắp khuôn mặt, từ trong tướng lưỡi kia phóng ra đầy đủ các loại màu sắc, các loại ánh sáng, đó là: Lưu ly với các màu xanh, vàng, đỏ, trắng, lam, tía, sắc của vàng ròng hồng, màu sắc pha lê… ánh sáng ấy chiếu khắp vô lượng, vô biên các Thế Giới trong mười phương rồi lại nhập vào dưới chân của Đức Như Lai.

Lúc đó, Bồ Tát Vô Tận Ý từ chỗ ngồi đứng dậy, bày vai bên phải, gối phải sát đất, chắp tay bạch Phật: Bạch Thế Tôn! Đức Như Lai đều có nhân duyên nên hiện ra tướng lưỡi.

Cúi xin Đức Thế Tôn vì chúng con mà giảng nói do nhân duyên gì hiện ra tướng lưỡi, phóng ánh sáng ấy?

Đức Phật bảo Bồ Tát Vô Tận Ý: Này thiện nam! Ta vì các chúng sinh bất tín nên hiện ra tướng lưỡi ấy. Như Lai, Thế Tôn trọn không dùng tướng thiệt căn ấy tạo ra vọng ngữ.

Bồ Tát Vô Tận Ý lại bạch Phật: Bạch Thế Tôn! Hoặc đời vị lai các thiện nam và thiện nữ, đối với Kinh này, hoặc dùng một câu, hoặc dùng một bài kệ, vì người khác giảng nói rõ thì phước đức đạt được là bao nhiêu?

Cúi xin Thế Tôn nói cho.

Đức Phật bảo: Này thiện nam! Tất cả cõi của Chư Phật hiện có trong mười phương, nhãn quang của Chư Phật Thế Tôn đều nhận thấy rõ.

Tất cả của cải, vật dụng tạo An Lạc nơi các cõi kia đều để cúng dường hết thảy Chư Phật Thế Tôn trong mười phương, cho đến nhập Đại Bát Niết Bàn, sau khi Bát Niết Bàn rồi lại dùng tất cả các loại vật báu xây Tháp Xá Lợi để tôn thờ. Lại có người nào ở trong pháp bản chân như này, thậm chí chỉ một câu và một bài kệ, phân biệt, vì người khác giảng nói rõ, sẽ được phước đức nhiều hơn người kia.

Lại nữa, này thiện nam!

Nếu có ai giảng nói pháp bản này, hay ở trong đó khen ngợi: Hay thay, vui thay! Thì nên biết người kia đều được hết thảy Chư Phật cùng tán thán. Nếu có ai cúng dường Kinh Điển này, nên biết người đó tức đã cúng dường thân ta.

Bấy giờ, Đức Thế Tôn nhìn khắp đại chúng, rồi liền bảo: Này các thiện nam! Nếu chỗ nào có Kinh Điển này thì những nơi chốn như thế luôn được tất cả Chư Phật nhớ nghĩ đến.

Này các thiện nam! Nên biết Kinh này ở đời vị lai là vị thuốc hay cho các chúng sinh trong Cõi Diêm Phù Đề. Nếu người nào đối với Kinh này, hoặc tự chuyển đọc, hoặc dạy người khác đọc, một lượt, hai lượt và ba lượt thì nên biết người ấy đã tự thỉnh Như Lai chuyển pháp luân vi diệu.

Nếu có thiện nam đối với Kinh Điển này, hoặc tự biên chép, hoặc dạy người khác biên chép, thì nên biết người ấy tức là thọ trì pháp tạng sâu xa của tất cả Chư Phật, thường được hoan hỷ, mau được an lạc, ở đời vị lai sẽ được thành Phật.

Nếu có thiện nam, thiện nữ nào bị đọa nơi địa ngục thì trọn không được nghe Kinh Điển vi diệu ấy. Các thiện nam và thiện nữ nào nếu được nghe Kinh Điển vi diệu ấy, khi xả thân này rồi sẽ được sinh vào cõi nước thanh tịnh.

Lại nữa, này các thiện nam, thiện nữ được nghe Kinh này, nghe rồi hoan hỷ, tinh tấn thọ trì, rộng vì người khác đọc tụng, giảng nói, nên biết người đó mau đạt được bồ đề, không lâu tất sẽ đầy đủ sáu căn, với năm mắt thanh tịnh, đến khi lâm chung không mất chánh niệm, lại được vô lượng, vô biên trăm ngàn môn tam muội, Đà La Ni.

Đó là nhập vào tam muội của tất cả Chư Phật, tam muội Phổ chiếu phấn tấn, tam muội Tổng trì tạng, tam muội Kế châu ấn, tam muội Quán đảnh vị, tam muội Quán ấn.

Lại đạt được Đà La Ni Vô tự khiếp, Đà La Ni nhất thiết pháp vô năng hàng phục, Đà La Ni Quyết nghi, Đà La Ni Chân như quyết nghĩa, vô lượng, vô biên trăm ngàn Đà La Ni. Như thế, lại được năm thần thông, ở nơi sinh tử, luôn được chánh niệm, không loạn.

Bấy giờ, Đức Thế Tôn liền bảo Đại Bồ Tát Văn Thù Thi Lợi: Này thiện nam! Ông đã cúng dường vô lượng, vô biên trăm ngàn Chư Phật. Ta nay đem pháp này phó chúc cho ông, đời vị lai nêu rộng vì những người khác giảng nói pháp ấy.

Này Bồ Tát Văn Thù Thi Lợi! Ý ông nghĩ thế nào?

Ông đã ở chỗ Chư Phật đời quá khứ, với vô số các thứ cúng dường, các thứ cung kính, các thứ nghênh đón… những phước đức ấy có thể biết được biên vực, có thể lường tính được chăng?

Văn thù thi lợi thưa: Dạ không, thưa Thế Tôn!

Đức Phật bảo: Này Bồ Tát Văn Thù Thi Lợi! Nếu ông ở đời vị lai, trong Thế Giới Ta Bà này gồm đủ năm thứ ô trược xấu ác ban bố rộng rãi pháp như vậy sẽ được phước đức gấp bội hơn kia.

Này Bồ Tát Văn Thù Thi Lợi! Ông ở chỗ Chư Phật đời quá khứ, tuy lại dùng vô số các loại y phục, tứ sự cúng dường luôn được đầy đủ, nhưng ông chưa từng đối với pháp bản này, vì người khác phương tiện giảng nói rõ. Do vậy, nên đối với Đức Phật kia còn nhiều thiếu sót.

Nếu ông đối với các Đức Phật quá khứ kia, cho đến một vị Phật chưa từng cúng dường chỉ có thể đối với pháp bản vô cùng thâm diệu này, vì người khác rộng giảng nói, nên biết đó là đối với tất cả Chư Phật Thế Tôn đã cúng dường đầy đủ, không còn lỗi lầm.

Khi Đức Phật giảng nói Kinh này xong, Bồ Tát Văn Thù Thi Lợi, các vị Bồ Tát tất cả Tiên Nhân Oai Đăng Quang và quyến thuộc tám bộ chúng Trời, Rồng, Quỷ, Thần tất cả đại chúng nghe Phật thuyết giảng đều hoan hỷ phụng hành.

***

icon

Tổng hợp

Cùng chủ đề

Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Ba - Phẩm Ba Mươi Mốt - Phẩm Tuyên Hóa - Phần Ba

Kinh Đại thừa   •   25.12.2023
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư Cưu Ma La Thập, Đời Diêu Tần