Phật Thuyết Kinh Phật Bổn Hạnh - Phẩm Hai Mươi Bốn - Phẩm Tán Thán Phật định Quang

Kinh Đại thừa   •   Thứ hai, 25/12/2023, 22:17 PM

Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư Thích Bảo Vân, Đời Tống

PHẬT THUYẾT

KINH PHẬT BỔN HẠNH

Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư

Thích Bảo Vân, Đời Tống  

PHẨM HAI MƯƠI BỐN

PHẨM TÁN THÁN PHẬT ĐỊNH QUANG  

Trồng trăm phước đời trước

Ngàn núi cao không cùng

Dòng sông của trí tuệ

Rất sâu khó đo lường,

Lời nói người gió thoảng

Không thể làm chao động

Ngồi định như núi Thái

Nhưng không thể chuyển dời

Giống như đám mây đen

Chớp lóe sáng rạng ngời

Cầm lọng đẹp bằng báu

Xoay vần trên không trung.

Thời, A Nan thấy vậy

Điềm lành chưa từng thấy

Tâm vui mừng hớn hở

Quỳ thẳng bạch Phật rằng:

Các thứ hoa Trời

Rất đẹp nhiệm mầu

Nếu như có tâm

Đến cúng dường Phật

Giống như rừng cây

Gặp bầy ngựa hoang

Như trên núi tuyết

Nhiều cây hoa thơm.

Mặt như màu hoa

Sen có ngàn cánh

Nước bẩn thế tục

Không làm nhiễm dơ.

Rất khó thấy nghe

Như hoa Ưu Bát

Xin Phật giảng nói

Điềm lành hoa này.

Phật dùng tiếng Phạm

Thanh tịnh nhiệm mầu

Làm cho chúng sinh

Giác ngộ đầy đủ

Mở khắp Tam Thiên

Đại Thiên Thế Giới

Dùng tâm Từ hòa

Bảo A Nan rằng:

Về thuở quá khứ

Vô số kiếp xưa

Vô lượng đức lành

Trang nghiêm tướng tốt

Giống như đuốc sáng

Xua tan tối tăm

Dùng chánh pháp sáng

Dứt tối ngu si,

Thuở ấy có Phật

Hiệu là Định Quang

Thầy của các Thánh

Tam Thiên Thế Giới,

Tất cả trí tuệ

Giống như biển lớn

Tâm như hư không

Không gì chướng ngại.

Cội gốc sáu độ

Sâu xa vững chắc,

Thân cây mười lực

Rất là cứng chắc

Bốn điều không sợ

Là bốn phía cây

Có ba mươi hai

Nhánh cây tướng tốt,

Ba trí đạt khắp

Chồi đốt nhiệm mầu

Tám mươi tướng tốt

Lá đẹp mềm mại

Từ bi che bóng

Rất là mát mẻ.

Cành hoa giác ý

Giới cấm đức thơm

Lời nói nở hoa

Hiện đài bốn đế

Chứng bốn thứ đạo

Quả rất thơm ngon.

Trời người ưa pháp

Giống như ong nhóm

Để hút tinh túy

Vị hoa cây Phật.

Họ nghe hoa thơm

Ăn quả cây ấy

Vì vị giải thoát

No đủ tràn đầy.

Bởi đời quá khứ

Nguyện cầu việc Phật

Siêng tu chẳng trễ

Hiện báo đời sau

Hiện ra báo ứng

Được uống thuốc pháp

No đủ tất cả

Nước mật cam lộ

Đói khát lùi xa.

Phát nguyện muốn tìm

Ý từ bi lớn

Nhân dó muốn đến

Thành lớn Hoa Nghiêm,

Lúc vừa dở chân

Đạp cửa cổng thành

Bấy giờ thần đất

Cung kính gánh vác

Tam Thiên Đại Thiên

Thế Giới của Phật

Rung chuyển sáu lần

Chấn động cả lên.

Mưa hoa lấp đất

Chấn động cả lên

Chư Thiên đầy Trời

Trên không tấu nhạc

Rền như tiếng sấm,

Thiên Nữ trên không

Tấu nhạc đàn ca

Khen Phật nhiều kiếp

Tướng đẹp, công đức.

Chim thú vui mừng

Cùng nhau hót vang

Chén bát chạm nhau

Thành tiếng ca vang

Phật cùng đệ tử

Uy nghi khoan thai

Như vầng trăng rằm

Các sao vây quanh

Trăm tướng phước đức

Rực rỡ như tranh

Luân tướng nhiệm mầu

Ngàn nan hoa thành

Chân đạp xuống đất

Dấu vết như ấn

Bánh xe ngàn căm

Nhiệm mầu sáng rực.

Điều ngự ngựa sáu căn

Ngồi trên xe sáu độ

Kiệu bố thí, giữ giới

Rương từ nhà hoan hỷ

Dùng định ý điều ngự

Ngọn cờ lớn Bát Chánh

Bánh xe tuệ vắng lặng

Lọng Tứ đẳng đại từ

Đội mũ nhất thiết trí

Chuỗi ngọc giác ý ngời

Đại bi rất mau chóng

Thành ấp bày vô vi.

Giảng nói pháp nhiệm mầu

Để điều hòa chúng sinh

Hành đạo rất tốt đẹp

Ngàn mặt trời cùng mọc.

Trời mới mọc sườn núi

Trong ao hoa sen nở

Thời, Phật Định Quang cũng

Ngộ hoa tâm chúng sinh.

Lúc ấy Phật nghĩ rằng:

Chúng sinh không thấy suốt

Hóa thành thể lưu ly

Giúp chúng sinh thấy suốt.

Mọi người xa thấy Phật

Mỗi mỗi như nhìn gương

Người nhóm họp đầy đường

Động nước, rung bốn biển.

Bấy giờ, có Phạm Chí

Người thông minh trí tuệ

Dòng họ quý cao sang

Danh hiệu là Thiện Tư

Vừa nghe nói hiệu Phật

Hớn hở mình nổi ốc

Như bị móc giữ lại

Đều lìa tục xuất gia

Nhiều kiếp chứa công đức

Gốc lành khiến đến nơi

Giác ngộ nhất thiết trí.

Như hoa thấy ánh dương

Khi gặp được ánh sáng

Như Trời ra khỏi mây

Vua Kim Cang dòng Thánh

Ngắm nhìn không thỏa mãn!

Thấy Phật vui hớn hở

Đức lực liền thanh tịnh.

Nghĩ gặp Phật ra đời

Lấy gì cúng dường Ngài

Khi thấy người con gái

Xách một bình nước thơm

Có bảy cành sen xanh

Như Thất giác tuệ đủ

Nhờ phước đức đời trước

Bình hóa thành lưu ly

Thấy hoa mừng chắp tay

Đến gặp nàng hỏi rằng:

Chỉ nhìn núi phước đức

Đồ châu báu lạ lùng

Riêng vì khắp chúng sinh

Khổ ách độ trở về

Kính, nhờn dứt cả hai

Nguyện ta trở lại không.

Đời trước đã cúng dường

Nay ta cũng nên cúng

Xin cô cho ta hoa

Để ta dâng lên Phật,

Giá bao nhiêu tùy ý

Với Phật nay chưa tròn

Xin cô giúp làm phước.

Phát tâm tịnh hướng Phật

Theo ý thỏa cầu xin

Phật tựa ngọc Như ý

Nguyện gì được tùy ý.

Cô gái bán bảy bông

Mỉm cười đáp lại rằng:

Giá hoa này đắt lắm

Liệu Ngài mua được chăng?

Đáp rằng: Tùy cô bán!

Rằng: Mỗi hoa một trăm!

Rằng: Cho ta hoa ấy

Còn giá tùy ý cô!

Nhân nhìn bên trái nói

E thẹn mà đáp rằng:

Tôi cũng muốn dâng hoa

Lên cúng dường Đức Phật!

Ta khiêm tốn đáp lại:

Cô tự ra giá hoa

Phật không nhận hư dưỡng

Cô thành thật không dối!

Nàng đáp: Sẽ cho hoa

Nếu hứa làm chồng ta.

Đáp rằng: Cô thói xấu

Trái tâm nguyện cầu đạo.

Nàng chắp tay đáp rằng:

Không dám trái lòng Ngài

Nay sẽ lập thệ nguyện

Bố thí chẳng dám trái?

Liền lấy giá ấy

Cho năm cành hoa

Giữ lại hai cành

Để kết thệ nguyện.

Bấy giờ Bồ Tát

Được bảy cành hoa

Rồi liền lập lên

Quyết định nguyện là:

Như nay Đức Phật

Cứu giúp thế gian

Nguyện con đời sau

Được đạo như Phật.

Phát xong nguyện lớn

Liền tung hoa lên

Hóa thành lọng hoa

Ở trên hư không,

Ánh sáng Đức Phật

Chói như Mặt Trời

Lọng hoa sen xanh

Như mây lành nổi.

Phật vừa đi tới

Lọng cũng theo Ngài

Phật sáng như nhật

Lọng như mây xanh.

Bồ Tát thấy biến

Hớn hở vui mừng

Năm vóc sát đất

Tự lễ chân Phật,

Tức thời xõa tóc

Trải ra trên đất

Phật dùng tâm từ

Bước đi trên tóc.

Tướng chân chiếu sáng

Như hoa sen hồng

Ở trên tóc ấy

Chân tóc sáng bừng

Như trên sen xanh

Nở hoa sen hồng.

Đức Phật thương xót

Dừng chân trên tóc

Phật dùng Thánh đạt

Tất cả tâm ý

Biết rõ Bồ Tát

Sức tâm mạnh mẽ,

Thời Phật mỉm cười

Ánh sáng năm mầu

Từ trong miệng ra

Biết bao màu sắc.

Thị giả Đức Phật

Quỳ thẳng chắp tay

Bước đến bạch Phật:

Khi không nhân duyên

Các Phật không cười

Vì sao Phật vui?

Cúi xin Thế Tôn

Nói rõ việc ấy.

Phật dùng phạm âm

Âm vang như tiếng

Sóng biển thanh tịnh

Bảo thị giả rằng:

Như ta ở đời

Ra đời làm Phật

Từ che muôn loài

Giúp chúng sinh khổ,

Người cũng sẽ thành

Người dẫn thế gian

Ở trong cõi khổ

Trần lao lẫy lừng.

Khi trăm tuổi thọ

Trong họ Thích Ca

Sẽ thành Phật đạo

Hiệu là Năng Nhu.

Nhận xong lời quyết

Vui mừng vô lượng

Được sức vui mừng

Bay bổng lên không

Thân nhẹ, tâm mạnh

Xuống lên như sóng.

Như trăng tròn sáng

Sóng biển lớn dậy

Hư không có thể

Hiện hình xuống đất

Hoặc đất có thể

Bay bổng lên không

Bốn đại có thể

Bỏ đi bản tính

Lời quyết của Phật

Không bao giờ đổi.

Diện mạo Đức Phật

Như trăng tròn đầy

Miệng nói những lời

Mát mẻ sáng suốt

Diệt mất thế gian

Cháy tiêu rất nóng

Giống như mùa hạ

Gặp đêm trăng rằm.

Kinh sách ngoại đạo

Trong rỗng, ngoài lừa

Ngu mê lừa gạt

Tất cả thế gian,

Phật nói pháp sáng

Thanh tịnh thái bình

Vào thành Nê Hoàn

Giống như về nhà.

Vì các điều ấy

Khen tặng hoa đẹp

Tung rải khen ngợi

Thân được ngợi ca,

Hoa diệu ý Trời

Lúa thóc bạc vàng

Tung rải trên Phật

Phủ khắp mặt đất

Chưa rơi xuống đất

Hóa thành lọng hoa

Che ở trên Phật

Tới lui đều theo

Như mặt trời sáng

Hai mặt trời soi

Sen xanh khắp nơi

Như mây xanh nổi.

Từ không trung xuống

Niềm vui càng thêm

Lại tự gieo mình

Quy mạng Như Lai

Tóc kia vẫn ở

Dưới chân Thế Tôn

Tự nhiên tung rải

Phủ khắp mặt đất.

Các ông nên biết

Đâu phải ai khác

Lúc ấy Thiện Tư

Chính là ta đây.

Dùng tâm từ kính

Rải hoa cúng Phật

Nay thành Phật rồi

Làm thầy mọi người

Bởi nhờ Phật ấy

Lọng hoa che ta

Phát khởi ý ta

Nhớ lại hạnh xưa

Làm các điều lành

Được báo như thế

Không bao giờ mất

Phải biết việc ấy!

Bấy giờ ai nấy

Chia phần tóc ta

Giành nhau nhận lấy

Kẻ ít, người nhiều

Bọn họ đều được

Phật độ cho trước

Vào thành vô vi

Nê Hoàn vắng lặng.

Thời, người được tóc

Hơn bốn mươi người.

Người nước Tùy đề

Sa Môn giữ giới

Đều thành La Hán

Đầy đủ sáu thông

Lập nên pháp lành

Nhiệm mầu bậc nhất.

Như Phật quá khứ

Hiệu là Định Quang

Đầy đủ lời nguyện

Phạm Chí Thiện Tư

Như kia mừng rỡ

Bay lên hư không

Thời Phật lại ban

Cho trí tuệ lớn

Chúng sinh nghe rồi

Đều dốc lòng tin

Tìm mọi phương cách

Ban rải đức lành

Bố thí giữ giới

Trí tuệ siêng tu

Di Lặc ra đời

Hiển phước báo ấy.

***

icon

Tổng hợp

Cùng chủ đề

Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Ba - Phẩm Ba Mươi Mốt - Phẩm Tuyên Hóa - Phần Ba

Kinh Đại thừa   •   25.12.2023
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư Cưu Ma La Thập, Đời Diêu Tần