Phật Thuyết Kinh Tiểu Bộ - Tập Bảy - Ngạ Quỷ Sự - Phẩm Một - Phẩm Con Rắn - Chuyện Con Rắn

Kinh Đại thừa   •   Thứ hai, 25/12/2023, 22:19 PM

Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư An Thế Cao, Đời Hậu Hán

PHẬT THUYẾT KINH TIỂU BỘ

Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư 

An Thế Cao, Đời Hậu Hán  

TẬP BẢY

NGẠ QUỶ SỰ  

PHẨM MỘT

PHẨM CON RẮN  

CHUYỆN CON RẮN  

Bậc Ðạo Sư kể chuyện này trong lúc đang trú tại Kỳ Viên. Thuở ấy tại Xá Vệ tương truyền con trai một vị đệ tử tại gia từ trần. Người cha đắm mình vào nỗi sầu khổ khóc than, không bước ra ngoài. Vị ấy không thể làm gì được nên chỉ ở trong nhà.

Lúc ấy, bậc Ðạo Sư vừa xuất định Ðại Bi từ sáng sớm đang quán sát cõi trần với Phật nhãn, sau khi thấy người đệ tử tại gia kia, Ngài cầm y bát và đến đứng ngay tại cửa nhà vị ấy. Vị đệ tử ấy vội vã đi ra tiếp đón Ngài, đỡ lấy bình bát và mời Ngài vào trong.

Ðức Thế Tôn nói với vị ấy: Này Cư Sĩ, sao ông có vẻ mang nặng sầu tư?

Vị ấy đáp: Bạch Thế Tôn, quả thật con trai yêu quý của con vừa qua đời, nên con mang nặng sầu tư. Sau đó, Đức Thế Tôn, bậc ly sầu, kể cho vị ấy nghe chuyện Tiền Thân Con Rắn Kinh Bổn Sanh.

Thuở xưa trong Quốc Độ Kàsi, ở Ba La Nại có một gia đình Bà La Môn được mệnh danh Dhammapala Hộ Pháp. Trong nhà này, vị Bà La Môn, bà vợ, con trai, con gái, con dâu, nữ tỳ, tất cả mọi người đều hân hoan thích thú hướng tâm niệm về cái chết.

Bất cứ ai rời khỏi nhà đều nói cho những người khác biết và ra đi không hề bị ai để ý gì cả. Rồi một hôm, vị Bà La Môn cùng con trai ra đồng và cày ruộng, trong khi cậu trai nhóm lửa để sấy khô cây cỏ. Tức thì một con rắn hổ mun sợ hãi bò ra khỏi lỗ cây và cắn cậu trai vị Bà La Môn. Cậu từ trần và hóa sanh làm Sakka Thiên Chủ.

Còn vị Bà La Môn, sau khi tắm rửa thật sạch sẽ và xoa dầu thơm cho mình xong, được đám người hộ tống vây quanh, vị ấy đặt thi thể con lên dàn hỏa và châm lửa giống như thể vị ấy đang đốt một đống củi vậy.

Vị ấy cứ đứng đó, không sầu não cũng chẳng tự hành hạ mình, sau khi đã chú tâm vào niệm vô thường. Bấy giờ con trai vị Bà La Môn đã hóa sanh làm Sakka Thiên Chủ chính là Bồ Tát. Sau khi suy xét thiện nghiệp đã làm ở kiếp trước và đầy lòng thương xót cha Ngài cùng quyến thuộc, Ngài liền đến chỗ ấy, giả dạng một Bà La Môn.

Khi Ngài thấy mọi người không than khóc, liền bảo: Này, chư vị đang nướng thịt súc vật à, cho ta một ít. Ta đang đói đây.

Này Bà La Môn, không phải là con vật đâu, con người đấy.

Bồ Tát hỏi: Thế đó là kẻ thù của chư vị chăng?

Người cha đáp: Chẳng phải kẻ thù đâu, mà là đứa con được bảo dưỡng trong lòng chúng tôi đấy, chính đứa con trai yêu quý đầy đủ các đức tính ưu tú của chúng tôi đấy.

Bồ Tát lại hỏi: Thế tại sao ông không khóc con?

Vị Bà La Môn đáp:

Như con rắn trút bỏ da tàn,

Ðạt đến trưởng thành chính bản thân,

Cũng vậy, khi thân không hưởng lạc,

Ðúng thời, người chết phải từ trần.

Kẻ bị thiêu không hiểu biết rằng

Họ hàng quyến thuộc vẫn đau thương,

Cho nên tôi chẳng hề than khóc,

Nó đã đi theo đúng bước đường.

Sau đó Sakka Thiên Chủ hỏi bà mẹ:

Bà ơi, người chết ấy là gì của bà?

Bà đáp: Thưa Ngài, tôi đã cưu mang nó mười tháng trong bụng, tôi cho nó bú mớm, tôi dẫn dắt tay chân nó, nó là con trai tôi đã khôn lớn rồi.

Thiên Chủ hỏi: Cho dù cha là đàn ông thường không khóc chứ lòng mẹ chắc chắn là mềm yếu.

Tại sao bà không khóc?

Nghe vậy, bà đáp:

Không gọi, từ đâu nó đến đây,

Chẳng ai cho phép, nó đi ngay,

Nó đi, nó đến đều như vậy,

Sao phải khóc than nó chốn này?

Kẻ bị thiêu không hiểu biết rằng

Họ hàng quyến thuộc vẫn đau thương,

Cho nên tôi chẳng hề than khóc,

Nó đã đi theo đúng bước đường.

Sau đó, Ngài hỏi người chị:

Này cô, người ấy là gì của cô?

Thưa Ngài, đó là anh trai của con.

Này cô, chị em gái thường rất yêu mến anh em trai.

Tại sao cô không khóc?

Cô chị giải thích:

Nếu con khóc, sẽ phải gầy mòn,

Bù đắp, có gì trả lại con?

Còn phát sinh ra nhiều bất lợi

Cho bà con, quyến thuộc, thân bằng.

Kẻ bị thiêu không hiểu biết rằng

Họ hàng quyến thuộc vẫn đau thương,

Cho nên con chẳng hề than khóc,

Kẻ đã đi theo đúng bước đường.

Sau đó, Ngài lại hỏi người quả phụ:

Người đó là gì đối với chị?

Thưa Ngài, đó là chồng của con.

Này chị, các người vợ thường rất yêu thương chồng mình.

Tại sao chị không khóc?

Nàng liền giải thích:

Giống như đứa trẻ nọ kêu than

Khi mặt trăng kia cứ lặn dần,

Làm chính việc này đâu có khác

Người nào thương khóc kẻ từ trần.

Kẻ bị thiêu không hiểu biết rằng

Họ hàng quyến thuộc vẫn đau thương,

Cho nên con chẳng hề than khóc,

Kẻ đã đi theo đúng bước đường.

Sau đó Ngài hỏi cô nữ tỳ:

Này cô, người ấy là gì của cô?

Thưa Ngài, đó là cậu chủ con.

Nếu vậy, chắc có lẽ cậu ấy đã đánh đập cô, và cô sắp làm quản gia rồi, bởi thế cô không than khóc, vì suy nghĩ: Ta rất sung sướng được thoát khỏi người đã chết này.

Nữ tỳ đáp: Thưa Ngài, xin đừng nói như vậy với con. Ðiều ấy không đúng. Cậu chủ nhà đối với con đầy kiên nhẫn, thân ái, ân cần, cư xử đúng mực chân chánh như một thanh niên trưởng thành được nuôi dạy chu đáo.

Thế tại sao cô không khóc?

Nàng đáp:

Giống như trường hợp Bà La Môn

Có một chiếc bình đã vỡ toang

Không thể phục hồi, và cũng vậy,

Hoài công thương khóc kẻ từ trần.

Kẻ bị thiêu không hiểu biết rằng

Họ hàng quyến thuộc vẫn đau thương,

Cho nên con chẳng hề than khóc,

Kẻ đã đi theo đúng bước đường.

Khi Sakka Thiên Chủ đã nghe pháp thoại của cả nhà ấy xong, Ngài hân hoan nói: Chư vị đã chân chánh tu tập niệm chết. Từ nay về sau chư vị không cần cày bừa lao động gì nữa cả.

Ngài liền hóa hiện ra bảy thứ báu vật tràn đầy nhà họ và khuyên nhủ với họ với những lời này: Hãy chuyên tâm bố thí, hành trì Ngũ Giới và giữ ngày Trai Giới. Sau đó Ngài xuất lộ nguyên hình trước mặt họ và trở về cõi của Ngài.

Còn vị Bà La Môn và gia đình luôn bố thí, thực hành mọi thiện sự khác và sau khi sống đời trường thọ, liền được tái sanh lên Thiên Giới.

Hoài công thương khóc kẻ từ trần.

Kẻ bị thiêu không hiểu biết rằng

Họ hàng quyến thuộc vẫn đau thương,

Cho nên con chẳng hề than khóc,

Kẻ đã đi theo đúng bước đường.

Khi Sakka Thiên Chủ đã nghe pháp thoại của cả nhà ấy xong, Ngài hân hoan nói: Chư vị đã chân chánh tu tập niệm chết. Từ nay về sau chư vị không cần cày bừa lao động gì nữa cả.

Ngài liền hóa hiện ra bảy thứ báu vật tràn đầy nhà họ và khuyên nhủ với họ với những lời này: Hãy chuyên tâm bố thí, hành trì Ngũ Giới và giữ ngày Trai Giới. Sau đó Ngài xuất lộ nguyên hình trước mặt họ và trở về cõi của Ngài.

Còn vị Bà La Môn và gia đình luôn bố thí, thực hành mọi thiện sự khác và sau khi sống đời trường thọ, liền được tái sanh lên Thiên Giới.

***

icon

Tổng hợp

Cùng chủ đề

Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Ba - Phẩm Ba Mươi Mốt - Phẩm Tuyên Hóa - Phần Ba

Kinh Đại thừa   •   25.12.2023
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư Cưu Ma La Thập, Đời Diêu Tần