Phật Thuyết Kinh Tiểu Bộ - Tập Mười - Chuyện Tiền Thân đức Phật - Chương Một - Phẩm Litta - Chuyện Vua ðại Thiện Kiến Tiền Thân Mahàsudassana
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư An Thế Cao, Đời Hậu Hán
PHẬT THUYẾT KINH TIỂU BỘ
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư
An Thế Cao, Đời Hậu Hán
TẬP MƯỜI
CHUYỆN TIỀN THÂN ĐỨC PHẬT
CHƯƠNG MỘT
PHẨM LITTA
CHUYỆN VUA ÐẠI THIỆN KIẾN
TIỀN THÂN MAHÀSUDASSANA
Các hành là vô thường.
Câu chuyện này, khi nằm trên giường đắc Niết Bàn vô dư y, Bậc Ðạo Sư đã kể về lời nói của Trưởng Lão Ànanda: Thế Tôn chớ nhập Niết Bàn tại thành phố nhỏ tồi tàn này.
Khi Như Lai trú Kỳ Viên, Ngài suy nghĩ: Trưởng Lão Xá Lợi Phất sanh ở làng Nàlaka, đắc Niết Bàn vô dư y ở Varaka, vào đêm rằm Kattika. Còn đại Mục Kiền Liên mệnh chung cũng vào tháng Kattika, trong phần trăng tối. Như vậy, hai đệ tử đầu tay đã đắc Niết Bàn vô dư y. Ta sẽ đắc Niết Bàn vô dư y ở Kusinàra.
Rồi Bậc Ðạo Sư tiếp tục bộ hành, đi đến đấy và nằm không dậy nữa trên chiếc giường, đầu hướng về phía bắc, giữa hai cây Sàla.
Rồi Trưởng Lão Ànanda yêu cầu Thế Tôn: Bạch Thế Tôn, Thế Tôn chớ diệt độ tại thành phố nhỏ tồi tàn này, tại thành phố nhỏ hoang vu này, tại thành phố nhỏ ngoại ô này. Thế Tôn hãy diệt độ tại một trong những thành phố lớn như Vương Xá v.v...
Bậc Ðạo Sư nói: Này Anànda, chớ nói đây là một thành phố nhỏ tồi tàn, thành phố nhỏ hoang vu, thành phố nhỏ ngoại ô. Thuở xưa, trong thời Vua Chuyển luân Thiện kiến, ta đã sống trong thành phố này. Lúc ấy, thành phố này là một đô thị vĩ đại, được bao bọc với những bức tranh bằng châu báu, dài đến mười hai dặm.
Nói vậy xong, theo lời yêu cầu của Trưởng Lão, Bậc Ðạo Sư kể câu chuyện quá khứ. Lúc ấy, Hoàng Hậu Subhaddà Thiện tường thấy Vua Ðại Thiện Kiến từ lâu đài Chánh Pháp Dhamma đi xuống không xa bao nhiêu, rồi nằm về phía hông bên phải, trên long sàng được sửa soạn cho Ngài, tại rừng Sàla làm bằng bảy báu từ đó Ngài không dậy nữa.
Thấy vậy, bà nói: Thưa Thiên tử, tám mươi bốn ngàn thành phố, đứng đầu là kinh đô Kusàvatì thuộc quyền của Ðại vương, hãy hướng ý muốn về chúng.
Nghe vậy, Vua Ðại Thiện Kiến nói với Hoàng Hậu: Hoàng Hậu chớ nói vậy!
Hoàng Hậu nên khuyến khích ta: Hãy hướng tâm đến chỗ này, chớ mong chờ các chỗ khác.
Hoàng Hậu hỏi: Vì sao?
Vua đáp: Hôm nay ta sẽ băng hà. Hoàng Hậu khóc. Sau khi lau nước mắt, bà nói lên một cách khó khăn mệt nhọc như lời Vua khuyên bảo, rồi bà khóc lóc than. Tám mươi bốn ngàn nữ nhân còn lại cũng đều than khóc theo bà. Các Đại Thần cũng không thể chịu đựng nổi. Tất cả đều khóc ròng.
Vua nói: Chớ làm ồn.
Sau khi ngăn chận mọi người, Ngài nói với Hoàng Hậu: Hoàng Hậu chớ khóc, chớ than! Vì nhỏ cho đến hột mè, không có hành nào là thường còn. Tất cả là vô thường, chịu sự biến hoại.
Nói vậy xong, để khuyến giáo Hoàng Hậu, Ngài đọc bài kệ này:
Các hành là vô thường,
Bản tánh chúng sanh diệt,
Chúng sanh, rồi chúng diệt,
Nhiếp chúng là an lạc.
Như vậy, Vua Ðại Thiện Kiến lấy đại Niết Bàn bất tử là đỉnh thuyết pháp cao nhất, rồi khuyến giáo đại chúng còn lại: Hãy bố thí, trì giới và hành trì trai giới. Khuyến cáo xong, cuối cùng, Ngài tái sanh ở Thiên Giới.
Sau khi kể pháp thoại này, Bậc Ðạo Sư nhận diện tiền thân: Lúc bấy giờ, Hoàng Hậu Subhaddà là mẹ La Hầu La, Hoàng Tử là La Hầu La, hội chúng còn lại là hội chúng Đức Phật, và Vua Ðại Thiện Kiến là ta vậy.
***
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Năm - Phẩm Mười Bảy - Phẩm Tham Hành - Phần Hai
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Ba - Phẩm Ba Mươi Mốt - Phẩm Tuyên Hóa - Phần Ba
Phật Thuyết Kinh Bách Dụ - Kinh Thứ Chín Mươi Năm - Kinh đôi Chim Bồ Câu
Phật Thuyết Kinh Huyễn Sĩ Nhân Hiền - Phần Sáu
Phật Thuyết Kinh Tương ưng Bộ - Tập Ba - Thiên Uẩn - Chương Năm - Tương ưng Sanh - Phần Tám - ái
Phật Thuyết Kinh đại Thừa đại Tập địa Tạng Thập Luân - Phẩm Một - Phẩm Tựa - Phần Hai