Phật Thuyết Kinh Tương ưng Bộ - Tập Một - Thiên Có Kệ - Chương Mười - Tương ưng Dạ Xoa - Phần Mười Hai - Alava
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư An Thế Cao, Đời Hậu Hán
PHẬT THUYẾT
KINH TƯƠNG ƯNG BỘ
Hán dịch: Ngài Tam Tạng Pháp Sư
An Thế Cao, Đời Hậu Hán
TẬP MỘT
THIÊN CÓ KỆ
CHƯƠNG MƯỜI
TƯƠNG ƯNG DẠ XOA
PHẦN MƯỜI HAI
ALAVA
Như vậy tôi nghe!
Một thời Thế Tôn trú ở Alavi, tại trú xứ của Dạ Xoa Alavakka.
Rồi Dạ Xoa Alavaka nói với Thế Tôn:
Này Sa Môn, hãy đi ra!
Lành thay, Hiền Giả.
Thế Tôn nói và đi ra.
Này Sa Môn, hãy đi vào.
Lành thay, Hiền Giả.
Thế Tôn nói và đi vào.
Lần thứ hai, Dạ Xoa Alavaka nói với Thế Tôn:
Này Sa Môn, hãy đi ra.
Lành thay, Hiền Giả.
Thế Tôn nói và đi ra.
Này Sa Môn, hãy đi vào.
Lành thay, Hiền Giả.
Thế Tôn nói và đi vào.
Lần thứ ba, Dạ Xoa Alavika nói với Thế Tôn:
Này Sa Môn, hãy đi ra.
Lành thay, Hiền Giả.
Thế Tôn nói và đi ra.
Này Sa Môn, hãy đi vào.
Lành thay, Hiền Giả.
Thế Tôn nói và đi vào.
Lần thứ tư, Dạ Xoa Alavika nói với Thế Tôn:
Này Sa Môn, hãy đi ra.
Này Hiền Giả, ta không đi ra.
Hãy làm gì ông nghĩ là phải làm.
Này Sa Môn, ta sẽ hỏi ông một câu hỏi.
Nếu ông không trả lời ta được, ta sẽ làm tâm ông điên loạn, hay ta làm ông bể tim, hay nắm lấy chân, ta sẽ quăng ông qua bờ bên kia Sông Hằng.
Này Hiền Giả, ta không thấy một ai, ở Thế Giới Chư Thiên, Ma Giới hay Phạm Thiên Giới, với chúng Sa Môn, Bà La Môn, với Chư Thiên và loài người có thể làm tâm ta điên loạn, hay làm bể tim ta hay nắm lấy chân, quăng ta qua bờ bên kia Sông Hằng.
Tuy vậy, này Hiền Giả, hãy hỏi đi như ông muốn.
Dạ Xoa:
Cái gì đối người đời,
Là tài sản tối thượng?
Cái gì khéo hành trì,
Ðem lại chơn an lạc?
Cái gì giữa các vị,
Là vị ngọt tối thượng?
Phải sống như thế nào,
Ðược gọi sống tối thượng?
Thế Tôn:
Lòng tin đối người đời,
Là tài sản tối thượng.
Chánh pháp khéo hành trì,
Ðem lại chơn an lạc.
Chân lý giữa các vị,
Là vị ngọt tối thượng.
Phải sống với trí tuệ,
Ðược gọi sống tối thượng.
Dạ Xoa:
Làm sao vượt bộc lưu?
Làm sao vượt biển lớn?
Làm sao siêu khổ não?
Làm sao được thanh tịnh?
Thế Tôn:
Với tín, vượt bộc lưu.
Không phóng dật, vượt biển.
Tinh tấn, siêu khổ não.
Với Trí, được thanh tịnh.
Dạ Xoa:
Làm sao được trí tuệ?
Làm sao được tài sản?
Làm sao đạt danh xưng?
Làm sao kết bạn hữu?
Ðời này qua đời khác,
Làm sao không sầu khổ?
Thế Tôn:
Ai tin tưởng chánh pháp
Của bậc A La Hán,
Pháp ấy khiến đạt được,
Niết Bàn chơn an lạc,
Khéo học, không phóng dật,
Minh nhãn khéo phân biệt,
Nhờ hành trì như vậy,
Vị ấy được trí tuệ.
Làm gì khéo thích hợp,
Gánh vác các trách nhiệm,
Phấn chấn, thích hoạt động,
Như vậy được tài sản,
Chơn thật đạt danh xưng,
Bố thí kết bạn hữu,
Ðời này qua đời khác,
Như vậy không sầu khổ.
Tín nam gia chủ nào,
Tìm cầu bốn pháp này,
Chơn thực và chế ngự,
Kiên trì và xả thí,
Vị ấy sau khi chết,
Không còn phải sầu khổ.
Ðời này qua đời khác,
Sau chết, không sầu khổ.
Ta muốn ông đến hỏi,
Sa Môn, Bà La Môn,
Có những pháp nào khác,
Tốt hơn bốn pháp này:
Chơn thực và chế ngự,
Xả thí và kham nhẫn.
Dạ Xoa:
Làm sao nay ta hỏi,
Sa Môn, Bà La Môn,
Khi nay ta được biết,
Nguyên nhân của đời sau.
Phật đến Alavi,
Thật lợi ích cho ta.
Nay ta được biết rõ,
Cho gì được quả lớn.
Nên ta sẽ bộ hành,
Làng này qua làng khác,
Thành này qua thành khác,
Ðảnh lễ Phật Chánh Giác,
Cùng đảnh lễ chánh pháp,
Các vị chứng pháp tánh.
***
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Năm - Phẩm Mười Bảy - Phẩm Tham Hành - Phần Hai
Phật Thuyết Kinh đại Bát Nhã Ba La Mật đa - Hội Thứ Ba - Phẩm Ba Mươi Mốt - Phẩm Tuyên Hóa - Phần Ba
Phật Thuyết Kinh Pháp Cú Thí Dụ - Phẩm Hai Mươi Mốt - Phẩm Lão Mạo - Thí Dụ Bốn Mươi Hai
Phật Thuyết Kinh Phúc Trung Nữ Thính
Phật Thuyết Kinh Lục độ Tập - Chương Ba - Nhẫn Nhục độ Vô Cực - Kinh Số Bốn Mươi Hai
Phật Thuyết Kinh đại Bảo Tích - Pháp Hội Thứ Sáu Mươi Mốt - Pháp Hội Vô Tận ý Bồ Tát - Phần Bảy